Bên trong tim Triệu Nguyệt đã sợ hãi đến cực điểm, vừa rồi khi chuẩn bị đánh tôi, bà đột nhiên cảm giác linh hồn như bị xé rách, thân thể không ngừng run rẩy, thoáng vài giây nghĩ qua năm tháng dài đằng đẵng, bà sợ hãi.
"Mày có ý gì, nói như vậy là sao? Mày rốt cuộc đã làm cái gì với tao?"
Triệu Nguyệt lúc này đã không muốn như ban đầu quyết không lùi bước, giọng nói mang theo run rẩy hỏi tôi.
"Ha ha, có ý tứ gì? Chính là như tôi đã nói, thân thể của bà đã thuộc về tôi, bà đã là nô lệ của tôi, hiểu không?"
Tôi nhìn bà với gương mặt dâm dục.
"Không muốn, tao chính là mẹ của mày đấy. Mày sao có thể làm như vậy với tao chứ?"
Triệu Nguyệt gương mặt tràn đầy hoảng sợ nhìn tôi, hốt hoảng thốt lên , tôi nhìn thấy mẹ kế của mình mang bộ dạng này, hồi tưởng lại khi trước ả làm đủ loại với mình, trong lòng đột nhiên sung sướng giống như ngày đầu hè nóng nực uống một ly đá Cocacola.
"Bà nói bà là mẹ của tôi, bà có khi nào coi tôi là con của bà? Lúc đi học bà để cho tôi ở ngoài, không cho tôi về nhà, mỗi tháng tiền sinh hoạt của tôi thì cho ít đến buồn cười. Khi tôi đến cơm đều không ăn nổi bà tại sao không nói bà là mẹ tôi? Trong nhà, những lúc chửi xéo, đay nghiến tôi bà tại sao không nói bà là mẹ của tôi? Khi còn bé mỗi lần có đồ ăn ngon bà cũng cho Lý Manh mà không cho tôi, bà tại sao không nói bà là mẹ của tôi? Hiện tại bà nói bà là mẹ của tôi, bà đừng nghĩ là tôi không biết hai người vì cái gì nhận nuôi tôi, không phải là vì hai mươi vạn tiền bồi thường của cha mẹ tôi sao?"
Tôi nói với Triệu Nguyệt bằng gương mặt dữ tợn.
"Làm sao mày biết... không phải… lúc trước khi chúng ta thu dưỡng con thật lòng coi con giống như con của mình."
Loading...
Triệu Nguyệt sợ hãi giải thích, gương mặt trắng bệch.
Tôi nhớ lại lúc ấy, khi ta vừa được nhận nuôi, vào hai năm từ bốn tuổi đến sáu tuổi bọn họ thật sự đối tôi không tệ, nhưng từ khi Lý Manh sinh ra tới về sau tôi liền bị đối xử qua loa, tôi nhớ được Triệu Nguyệt lúc trước cũng không có mang thai, bụng đều không có bự, làm sao sinh Lý Manh? Nếu như Lý Manh cũng là nhận nuôi, bọn họ vì gì lại đối xử với nó tốt như vậy, tôi suy nghĩ rồi vẫn không có cách giải, bèn hỏi Triệu Nguyệt:
"Các người có phải hay không cũng nhận nuôi Lý Mạnh, tôi nhớ bà chưa từng mang thai"
"Lý Manh là con gái ruột của tao và ba mày, không có mang thai là bởi vì Lý Manh được thụ tinh trong ống nghiệm, ba của mày bệnh liệt dương, lúc ấy trùng hợp chúng tao vừa kết hôn thì nhà mày xảy ra chuyện, cho nên vì hai mươi vạn ta và ba mày thương lượng nhận nuôi đứa trẻ là mày, nhưng là vừa mới bắt đầu, có lẽ tao và ông ấy thật sự muốn đối tốt với mày, ba mày bệnh liệt dương, muốn cũng muốn không được con đẻ, cho nên thật sự yêu thương mày, về sau ông ấy nói có thể làm thụ tinh trong ống nghiệm, đem tinh trùng của ông ta cùng trứng của tao lấy ra, cùng nhau sinh, chúng ta liền đi làm, cho nên Lý Manh là con gái ruột của chúng ta."
Triệu Nguyệt tựa như thỏa hiệp cái gì, không ngừng nói hết ra, ngay cả ba nuôi Lý Chấn Thủy bẩm sinh bệnh liệt dương cũng nói. "Bệnh liệt dương", tôi bất chợt hai mắt tỏa sáng, nếu như ba nuôi bệnh liệt dương, vào lúc phụ nữ đều rất truyền thống, thế chẳng phải mẹ kế còn trinh sao? Mắt tôi sáng quắc nhìn chằm chằm Triệu Nguyệt.
Triệu Nguyệt bị ánh mặt tựa như chó sói của tôi làm giật nảy mình, chậm rãi nhích về phía sau. Bà lùi bước.
"Mày… muốn làm gì?"
Triệu Nguyệt run rẩy hỏi.
Triệu nguyệt run rẩy nói đến.
Tôi nhìn trên dưới Triệu Nguyệt một chút, dục vọng ẩn sâu nơi lồng ngực trong nháy mắt bị nhen lửa, nhìn mẹ kế vì vừa rồi chịu cảm giác thống khổ từ linh hồn run rẩy mà mồ hôi ướt đẫm, để lộ thấp thoáng sau chiếc áo sơ mi? Mồ hôi ẩm ướt, trước ngực bà là bầu vú to lớn đứng thẳng to lớn, như che như hở với áo ngực màu đen, tăng thêm vẻ điềm đạm đáng yêu, nó hoàn toàn phá hủy lý trí ít ỏi của tôi.
"Đến đây, ngồi bên cạnh tôi."
Tôi ra lệnh cho Triệu Nguyệt.
Triệu Nguyệt ban đầu hơi lui về phía sau, thân thể từ từ đi đến bên cạnh tôi ngồi xuống, đôi mắt đầy sợ hãi nhìn tôi, nhìn thấy ánh mắt của tôi, coi như bà chưa từng trải qua, nhưng sống đến tuổi này, trong lòng cũng thầm biết là có ý gì.
"Không muốn, tao là mẹ mày, mày không thể làm bậy, nếu không tao nói cho cha mày biết thì mày xong rồi."
Trong lòng tôi giật mình, đúng thế, nếu bà nói cho Lý Chấn Thủy, hoặc là báo cảnh sát thì làm sao bây giờ? Vậy tôi không phải kết thúc à… Trong lòng tôi lo lắng mà nghĩ, đột nhiên bên tai vang lên một thanh âm nhỏ nhẹ.
[ Túc chủ yên tâm, ma nô không thể làm lộ ra bất kì điều gì liên quan tới hệ thống Ma Chủ, nếu không sẽ nhận trừng phạt linh hồn]
Lòng tôi phút chốc lại dễ dàng. Hệ thống Ma Chủ này thật lợi hại, tôi thích. Tôi kéo lấy Triệu Nguyệt đang kề bên cạnh mình. Mùi thơm cơ thể của người trên đùi bản thân làm dương vật tôi cứng rắn như muốn phá tan lớp vải.
"Ha ha, bà cứ việc nói, nếu như bà nghĩ đến việc nhận thêm trừng phạt như lúc nãy. "
Tôi cười lạnh nhìn Triệu Nguyệt nói.
Triệu Nguyệt tựa như giật mình, vừa rồi cảm giác linh hồn như bị xé rách tan vỡ đau đớn bà thật sự không muốn cảm nhận thêm lần nào nữa.
"Con bỏ qua mẹ có được hay không, mẹ cam đoan sẽ không nói với ai về việc này, về sau mẹ sẽ đối xử tốt với con như con trai ruột của mình. "
Triệu Nguyệt vội vàng lôi kéo tay của tôi ngỏ lời.
"Đối với tôi tốt như con trai ruột? Tốt như thế nào? Có phải hay không tôi nói cái gì bà cũng nghe?”
Tôi cười dâm nói.
Triệu Nguyệt trông thấy nét mặt của tôi liền biết tôi sẽ không bỏ qua bà, bèn cầm điện thoại di động lên muốn gọi cho Lý Chấn Thủy, tôi cũng không ngăn cản nàng, điện thoại được nhận.
"A lô, Tiểu Nguyệt, em làm sao vậy?"
Giọng Lý Chấn Thủy vang lên, nghe được thanh âm ấy Triệu Nguyệt suýt bật khóc, đang chuẩn bị nói việc bản thân bị tôi khống chế đột nhiên cả người run rẩy, sắc mặt trắng bệch, gọi đều gọi không thành tiếng. Điện thoại cũng rơi trên ghế sa lon, tôi cầm điện thoại di động lên, Lý Chấn Thủy còn đang nói:
"Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt, nói chuyện đi em, có chuyện gì? Anh muốn chừng một tuần lễ mới có thể trở về... "
Vừa dứt lời, trừng phạt của Triệu Nguyệt cũng hoàn tất, cả người bà run run xụi lơ ở trên ghế sa lon, mồ hôi càng nhiều, đem áo sơ mi trắng tẩm ướt nhẹp, lộ ra bầu sữa đầy đặn được áo sơ mi dán chặt quyến rũ. Trông thấy nó, ngọn lửa dục vọng trong tôi như trào ra. Nó thật lớn. Bầu vú của Triệu nguyệt quá lớn, tôi cảm giác như dù dùng cả hai cánh tay xoa bóp đều không nhất định có thể vừa tay, trong lòng nghĩ đủ điều, cuối cùng vẫn muốn đem Lý Chấn Thủy đuổi đi rồi mới dễ dàng hưởng thụ nha...
Tôi đem điện thoại đưa cho Triệu Nguyệt, làm dấu cho bà nghe, tim Triệu Nguyệt bị sợ hãi bủa vây đến cùng cực, nửa lời dư thừa cũng chẳng dám thốt lên, cùng Lý Chấn nước qua loa:
"Chấn Thủy, không có việc gì, chỉ muốn hỏi một chút anh chừng nào thì trở về?"
Lý Chấn Thủy nghe vậy cũng không nghi ngờ gì.
"Chừng một tuần lễ nữa anh về, anh trước kia cũng thường xuyên đi công tác, có bao giờ thấy em hỏi qua đâu? Sao hôm nay lại đột nhiên hỏi?"
Lý Chấn Thủy trêu ghẹo nói.
"Tốt nha, vậy em đi, tắt đây."
"Ngoan, bái bai."
Chờ bọn họ nói chuyện điện thoại xong, tôi nhìn Triệu Nguyệt nhẹ nhàng cười. Bà một mặt hoảng sợ muốn bỏ chạy, nhưng vừa đứng dậy liền bị tôi lệnh ngồi bên cạnh tôi, kề lấy tôi. Triệu Nguyệt bị điều khiển kề sát tôi ngồi xuống, tôi từ tốn đánh giá Triệu Nguyệt thân thể, dục vọng khó nhịn, nhìn bầu vú lớn của Triệu Nguyệtrõ ràng hơn, cảm giác nó so với đầu tôi đều lớn hơn. Quần áo vest bó sát người đem bụng dưới bằng phẳng họa lên hoàn mỹ đầy tinh tế, cả ngồi cũng không nhìn được một chút thịt dư. Đằng sau là bờ mông tròn nẩy tạo thành đường cong hoàn mỹ, đùi dán chặt nhau, có vẻ e thẹn lại dụ người. Thật sự là một tác phẩm hoàn mỹ của đấng tạo hóa. Nhìn xem kia, Triệu Nguyệt và quần áo trong đẫm nước dán chặt bầu vú, áo vú màu đen như ẩn như hiện, tôi thực sự nhịn không được, đối Triệu Nguyệt thì thầm:
"Gọi về trong tiệm của ngươi, nói mấy ngày nay ngươi có việc, không đến được "
Triệu Nguyệt nghe xong liền biết bản thân sắp bị tôi cưỡng dâm, làm sao dám đồng ý. Bà khóc lên.
"Không mà… Không được, trong tiệm mẹ không đi sẽ loạn lắm, con thả qua mẹ có được hay không, hức… mẹ cầu xin con…"
Triệu Nguyệt cuối cùng vẫn khóc, bà tựa hồ đã không có hi vọng gì về việc thoát đi tôi, chỉ có thể mang bộ dạng không có chút giá trị khẩn cầu với tôi, van xin tôi, tôi khống chế bà cầm điện thoại di động lên, gọi cho điện thoại quản lý tiệm.
"Tôi mấy ngày nay có việc, trong tiệm cậu nhìn một chút" liền tắt.
Mọi chuyện cần thiết đều giải quyết, hiện tại liền chờ tôi hưởng thụ Triệu Nguyệt một thân nuột nà. Nhìn bên cạnh khóc đến đáng thương, điềm đạm đáng yêu Triệu Nguyệt, khiến tôi khó nhịn dục vọng, chỉ có thể vươn tay về phía bà vuốt ve.