Sáng sớm ngày tiếp theo, ánh mặt trời chiếu vào gian phòng thời điểm, Thiên Vô Cực tựu mở hai mắt ra, nhìn xem cơ thể trơn bóng ghé vào trọng lòng ngực của mình Hạ Tĩnh, cũng không biết nàng làm cái gì mộng, cái kia trương tuyệt mỹ trên khuôn mặt nụ cười ngọt ngào, nhẹ nhàng giật giật thân thể, lại cảm giác mình cái kia tại buổi sáng tự nhiên nhô lên con c-c vẫn bị nàng dùng hai chân kẹp chặt chăm chú , không khỏi nhớ tới tối hôm qua khoái hoạt.
Nhẹ nhàng đem Hạ Tĩnh thân thể để nằm ngang, đem con c-c của mình theo giữa chân của nàng rút ra.
Thiên Vô Cực mỉm cười nhìn về phía trong lúc ngủ mơ còn đang mỉm cười Hạ Tĩnh, nhịn không được tại trên cái miệng nhỏ của nàng hôn một cái.
Bị hắn như vậy quấy rầy, Hạ Tĩnh lại vẫn là không có tỉnh, chỉ là thì thào nói thầm hai tiếng ai cũng nghe không rõ nàng đang nói gì, nàng trở mình lại ngủ tiếp.
Hiện tại cũng đã gần tiến vào mùa đông, sáng sớm nhiều ít vẫn còn có chút lạnh , Thiên Vô Cực kéo qua một đầu chăn mỏng che ở Hạ Tĩnh trên người, lại yêu thương tại mặt nàng trên má hôn một cái, xem ra nàng thật là mệt muốn chết rồi, ngẫm lại cũng đúng, tối hôm qua nàng trọn vẹn ra đến hơn năm lần nhiều, sao có thể không mệt mỏi?.
Thật ra hôm qua Thiên Vô Cực có sử dụng năng lực lên cơ thể nàng, bởi vậy nàng mới có thể chống cự lâu như vậy.
Thiên Vô Cực nhìn nàng một chút rồi xuống giường đi vào nhà tắm, rửa mặt, xúc miệng.
Buổi sáng 8h Hạ Tĩnh khuôn mặt còn hơi buồn ngủ từ trong phòng đi ra, nàng thấy Thiên Vô Cực đang ngồi xem TV, nàng đi lại hỏi.
" chủ nhân sao ngài không kêu ta dậy, để ta làm bữa sáng "
" ta thấy ngươi ngủ rất ngon ,hôm qua ngươi cũng rất mệt, nên ta không kêu "
Loading...
Thiên Vô Cực cười nhìn nàng nói.
" vậy chủ nhân, ta đi làm bữa sáng cho ngài"
Hạ Tĩnh nhớ đến tối hôm qua ,nàng cười đỏ mặt nói, xong nàng đi vào bếp .
khoản 9h hai người ăn cơm xong, Thiên vô Cực và Hạ Tĩnh ngồi xem TV, nàng ngồi dựa đầu vào vai hắn, tay của hắn đang bóp ngực nàng.
" tiểu Tĩnh ,hôm nay ngươi có đi học không "
Thiên Vô Cực hai mắt xem TV, nhẹ nhàng mở miệng hỏi.
" chủ nhân, hôm nay là thứ 5 nên lát nữa ta phải đi học "
Hạ Tĩnh ngẩn đầu lên nhìn Thiên Vô Cực nói.
" vậy chút nữa ta đi chung với ngươi ,ta muốn đi tham quan trường "
Thiên Vô Cực cúi xuống hôn nàng một cái, rồi cười nhìn nàng nói, thật ra lúc ăn cơm hắn nghe nàng nói hai đứa con gái của Diệp Tình cũng học chung trường với nàng, nên hắn định đi xem một chút .
Giữa trưa Thiên Vô Cực chờ Hạ Tĩnh chuẩn bị xong, hai người ra khỏi nhà bắt xe đi đến trường học .
20 phút sau , Thiên Vô Cực nhìn trước mặt to lớn cổng trường , hai người đi vào , vào đến bên trong Thiên Vô Cực cùng Hạ Tĩnh tách ra ,nàng đi về lớp mình còn hắn thì đi vòng vòng tham quan.
" trường đúng là có thay đổi một chút "
Nhìn xung quanh thấy có nhiều chỗ lạ Thiên Vô Cực cảm thán nói, lúc trước hắn cũng từng học ở đây nên đối với đường đi của trường rất quen thuộc.
Hắn vòng ra sân chơi phía sao trường, thấy có ghế đá hắn đi lại ngồi xuống, ngắm nhìn xung quanh, lúc trước hắn cũng thường ngồi chỗ này để xem các nữ sinh đi qua lại.
" a Tỷ tỷ người này là ai vậy, không mặc đồng phục chắc không phải học sinh ở đây "
lúc này có 2 cô gái từ phía xa đi tới , nhìn thấy Thiên Vô Cực đang ngồi nhìn xung quanh, cô gái bên phải liền hỏi cô gái bên trái nói.
" ta không biết ,kệ người ta đi, ngươi quan tâm làm gì "
Cô gái bên trái lắc đầu trả lời, xong nàng lôi muội muội từ từ đi qua.
Thiên Vô Cực nghe tiếng nói thì mắt nhìn hai người, vừa nhìn hắn cũng có chút kinh ngạc, hai cô gái này rất xinh đẹp a, có thể sánh ngang với Hạ Tĩnh, nhưng mà điều làm hắn ngạc nhiên hơn đó chính là hai cô nàng này quá giống nhau, hai khuôn mặt giống hệt, kiểu tóc cũng vậy, rất khó phân biệt .
Đang nhìn bỗng nhiên Thiên Vô Cực nghĩ tới điều gì ,hắn đứng dậy đi tới trước mặt hai cô gái.
" dừng một chút, cho hỏi hai ngươi là Diệp Linh và Diệp Tiên à "
Thiên Vô Cực nhìn hai người hỏi , lúc nãy hắn cũng có nghe Hạ Tĩnh nói Diệp Linh và Diệp Tiên là chị em sinh đôi.
" ngươi là ai ,kiếm chúng ta làm gì "
Diệp Linh thấy có người chắn trước mặt mình nàng giật mình kéo Diệp Tiên về phía sau mình rồi nhìn Thiên Vô Cực hỏi.
" a không có gì ,chỉ là thấy hai ngươi xinh đẹp ta chỉ muốn làm quen "
Thiên Vô Cực đã xác nhận thân phận của hai người, miệng hắn cười lên, đúng là không cần tốn sức đi tìm người cũng xuất hiện trước mặt.
" xin lỗi ,ta không quen nói chuyện với người lạ "
Diệp Linh nghe Thiên Vô Cực nói ,nàng lạnh lùng trả lời, xong kéo tay Diệp Tiên đi vòng qua hắn đi thẳng vào trong trường.
Thiên Vô Cực cũng không cản nàng, hắn lần này chỉ cần thấy mặt là được rồi ,thời gian còn nhiều, về sau từ từ tiếp xúc, hắn đi trở lại ghế đá ngồi xuống.
.....
" Tỷ tỷ, hắn không đi theo "
Đi vào trường học sau Diệp Tiên quay đầu nhìn lại phía cửa rồi nói với bên cạnh Diệp Linh.
" um ,ngươi quan tâm hắn làm gì "
Diệp Linh liếc mắt nhìn em gái mình rồi nhẹ nhàng nói .
" tỷ tỷ, hắn tính tán tỉnh hai chúng ta hả "
Diệp Tiên không trả lời ,mà lại nhìn nàng hỏi.
" chắc vậy "
Diệp Linh gật đầu nói , trường học rất nhiều người muốn tán tỉnh nàng và Diệp Tiên , nàng cũng cho là Thiên Vô Cực cũng giống những người đó.
" nhưng hắn lấy tư cách gì mà muốn cua ta với ngươi, khuôn mặt bình thường không có gì nổi bật, ăn mặc cũng không tính là giàu có, ở đâu cho hắn tự tin "
Diệp Tiên có chút không hiểu nhìn Diệp Linh nói, tại những người thường tán tỉnh nàng đều là không giàu thì cũng chắc chắn đẹp trai, lần đầu có người bình thường muốn cua nàng nàng cảm thấy là lạ .
" ta không biết, bỏ qua hắn đi, chúng ta vào lớp "
Diệp Linh nói xong kéo tay muội muội đi vào lớp.
...
Tại trong lớp nào đó trong trường ,có một nữ nhân đang ngồi ngẩn người , tay nàng cứ vuốt miệng mình, khóe miệng lâu lâu còn mỉm cười lên.
" lão sư ,lão sư "
Nghe tiếng kêu Mai Nguyệt bỗng giật mình ,khuôn mặt nàng nghiêm túc lại nhìn qua.
" a Hạ Tĩnh à ,có chuyện gì "
Nàng thấy người gọi mình là Hạ Tĩnh, nàng mỉm cười nhìn Hạ Tĩnh nói.
" lão sư, ngài không sao chứ, ta đã thu tất cả bài kiểm tra trong lớp đem lên đây nộp "
Hạ Tĩnh mặt quan tâm nhìn Mai Nguyệt nhẹ nhàng nói.
" cảm ơn ngươi, ta không sao,chỉ là hơi thất thần chút , để đồ lên bàn rồi về chỗ đi "
Mai Nguyệt cười nói với nàng.
Hạ Tĩnh nghe vậy liền đặt chồng giấy kiểm tra lên bàn rồi đi về chỗ ngồi .
Mai Nguyệt nhìn Hạ Tĩnh đi về chỗ ngồi ,xong nàng xếp gọn lại chồng giấy kiểm tra, nàng đứng dậy nhìn xuống lớp nói :
" Được rồi, tiết của ta xong rồi ,tiết tiếp theo làm kiểm tra phải làm tốt biết không "
" Vâng "
Cả lớp đồng thanh nói .
Mai Nguyệt gật đầu, nàng ôm chồng giấy đi ra ngoài ,nàng về tới bàn làm việc của mình ,bỏ chồng giấy lên bàn, nàng lại đi ra ngoài, nàng dự định đi hóng gió chút.
Mai Nguyệt đi ra tới phía sau trường bỗng nhiên nàng dừng lại ,con mắt nàng nhìn chằm chằm vào người đang ngồi ghế đá phía trước.
Mai Nguyệt nhìn người đang ngồi trên ghế đá trong lòng thầm nói :
" là hắn "
Từ buổi tối hôm đó trở về nhà ,nàng trong đầu cứ hiện lên thân ảnh của hắn, trong lòng cũng bắt đầu bài xích những người khác phái ,đi gần nam nhân làm cho nàng cảm giác rất khó chịu, ngày hôm trước nàng đã nói lời chia tay với Từ Phong, trong lòng nàng đã xem mình như nữ nhân của hắn ,nàng không muốn mình có quan hệ gì với nam nhân khác, dù nàng không biết tại sao mình lại như vậy.