Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt...
Chỉ sau một cái liếc nhìn song phương đã phát sinh chiến đấu mở ra trận cự thú chiến thứ hai, Hổ - Xà đại chiến.
Sau một trận chiến trước đó, Tiểu Thanh dù yếu thế hơn nhưng cũng không phải dạng vừa ỷ vào cứng rắn vảy giáp ngạnh kháng từng đoàn công kích của đối thủ rồi phát động phản công đánh trả, từng đoàn từng đoàn lục thủy đầy tính ăn mòn theo đó không ngừng được phun ra thoáng chốc phủ kín cả một mảnh đầm lầy.
Ngược lại Xích Hồng Ma Hổ cũng không chịu yếu thế bằng thân pháp linh hoạt cùng thể phách mạnh mẽ không ngừng né tránh từng đạo lục thủy quỷ dị của Tiểu Thanh rồi vung lên hổ trảo đáp trả ngăn không cho đại xà này quấn lấy mình, một trảo không được nhưng liên miên không dứt hổ trảo không ngừng đánh tới lớp vảy giáp lục sắc của Tiểu Thanh có cứng rắn cách mấy cũng không phải vô địch dần dần bị cào ra một đường rướm máu thấy rõ thịt đỏ bên trong.
Không chỉ thế theo thực lực suy giảm tàn phá chiến giáp vốn đã hư hao không ít trước đó trên thân Tiểu Thanh bắt đầu điên cuồng rạn nứt ngày một nhanh.
Rõ ràng dù song phương đang kịch chiến nhất thời chưa ai chiến lợi thế nhưng nếu tình hình này tiếp tục kéo dài Tiểu Thanh chắc chắn sẽ là bên chịu thiệt hơn.
Chứng kiến cảnh đó Mục Thanh Thanh và Huỳnh Dao đều vô cùng lo lắng nhưng lại không thể làm gì chỉ có thể đứng từ xa tạo chút phiền phức nhỏ...
Áp chế do tàn phá chiến giáp tạo ra là áp chế về chất từ sâu bên trong huyết mạch tỷ như sinh vật cấp thấp bị sinh vật cấp cao đè đầu hoàn toàn không thể chống trả, dưới uy áp đó sức mạnh, tốc đánh, tốc chạy và cả tốc độ trao đổi chất đều bị áp chế xuống mức thấp nhất, dưới tầng tầng áp chế như thế tạo nên khoảng cách gần như là không thể vượt qua giữa người chơi cấp 29 và 30.
Thế nên dù thân mang không ít đồ tốt nhưng trận chiến giữa Tiểu Thanh và Xích Hồng Ma Hổ hai người Mục Thanh Thanh và Huỳnh Dao có lòng nhưng không có khả năng trực tiếp tham gia, nếu không sợ là chưa đánh được cọp đã bị cọp dọa chết.
Rất may dù đang suy yếu nhưng thực lực của Tiểu Thanh cũng không đơn giản, Xích Hồng Ma Hổ hoàn toàn không thể quản nhiều chuyện chỉ có thể tập trung vào chiến đấu, uy áp từ tàn phá chiến giáp vì thế cũng chỉ tập trung vào trận chiến không đến mức chấn hiếp tứ phương, hai người Mục Thanh Thanh và Huỳnh Dao nhờ thế còn có thể đứng từ xa xa mà hoạt động.
Loading...
Mục Thanh Thanh xem như khá nhất không hổ danh là thiên kiếm không ngừng điều khiển phi kiếm của mình từ xa công kích Xích Hồng Ma Hổ, dù chút công kích đó không đáng là bao đến cả lông da cũng không tổn thương được nhưng cũng tạo không ít phiền phức như một đám ruồi không ngừng bay vo ve trước mặt Xích Hồng Ma Hổ.
Mặc dù bốn con ruồi thon dài này không làm được gì nhưng đúng là quấy nhiễu không ít khiến Xích Hồng Ma Hổ nhiều phen phẫn nộ gầm gừ, tà nhãn lạnh lùng không ít lần liếc nhìn tiểu loli ngực khủng phía xa, rõ ràng nếu không phải bị Tiểu Thanh dây dưa nó nhất định sẽ chạy đến dạy cho Mục Thanh Thanh một bài học.
Ngược lại mỹ phụ Huỳnh Dao tưởng gánh team không ngờ lại hơi phế không tưởng...
Keng... Keng... Keng...
Liên tiếp ba đạo mũi tên xé gió bay ra chỉ nhận về là ba tiếng kim loại trầm đục va chạm vào nhau.
Ba mũi tên hắc hỏa theo ánh mắt chết lặng của Huỳnh Dao cứ thế rơi xuống đầm lầy rồi hóa thành than đen biến mất không thấy dấu vết.
Sức mạnh hắc tiễn của Huỳnh Dao đều đến từ khả năng lây nhiễm hắc hỏa ngọn lửa quỷ dị có thể thiêu đốt bất kỳ sinh vật sống nào tiếp sức trực tiếp với nó.
Tuy nhiên dù vô cùng rách nát nhưng phần lớn thân thể của Xích Hồng Ma Hổ đều được bao bọc bởi tàn phá chiến giáp và chiến giáp thì chắc chắn không có sinh mạng, thế nên ba mũi tên hắc hỏa khủng bố bắn vào đều không tạo chút thương tổn nào rơi hết xuống mặt đất.
...
- Đáng ghét... sao lại như vậy chứ...
Nhìn công kích của mình đơn giản là vô dụng, Huỳnh Dao thập phần bất lực lắc đầu thầm than trong đầu bắt đầu nhanh chóng suy tính đối sách.
Rõ ràng sát chiêu mang tính trí mạng như hắc hỏa đã vô dụng, chủ lực gánh team lại đang rời vào thế yêu kèo này đã cực kỳ khó chơi...
Đương nhiên Huỳnh Dao cũng có thể chọn cách nhắn vào những nơi không được tàn phá chiến giáp bảo vệ như đầu hay tứ chi, nhưng bên kia chiến đấu kịch liệt như thế nàng không dám đánh liều nhở đâu không bắn được hổ lại đốt chết con rắn nhà mình thì nguy to.
Bất kể thần phật địch ta vạn vật đốt sạch chính là đặc tính của hắc hỏa, thế nên không thể chắc chắn bắn trúng địch thủ Huỳnh Dao không dám chơi, cách khả thi duy nhất lúc này có lẽ chỉ là chạy về tổng bộ gọi người đến hỗ trợ.
Mặc dù tổng bộ thật ra cũng không có cường giả cấp 30 nào tọa trấn nhưng tổng bộ có trang bị đỏ, Huỳnh Dao không tin đem cả trang bị đỏ ra sân không khỏa lấp được khoảng cách này hoặc chí ý cũng có tính công kích đôi chút.
Nghĩ là làm Huỳnh Dao khẽ nhìn sang Mục Thanh Thanh nhỏ giọng nói:
- Ta trở về gọi viện binh... ngươi ở đây hỗ trợ Tiểu Thanh cố gắng câu giờ càng lâu càng tốt...
...
- Gọi viện binh??? Chỉ là một con mèo lớn thôi mà...
- Được rồi... được rồi... cứ giao cho ta...
Nghe thấy thế Mục Thanh Thanh khẽ cười cười có phần khinh thường song vẫn gật đầu đáp.
Mặc dù yếu thế hơn nhưng trong mắt Mục Thanh Thanh phe ta vẫn chơi được, gọi viên binh gì đó là không cần, tuy nhiên mệnh lệnh của Huỳnh Dao nha đầu này ngực có lớn cách mấy cũng không bằng càng không dám.
Tay ngọc khẽ động bốn thanh phi kiếm vây quanh Mục Thanh Thanh dưới tác động của niệm lực đồng loạt phá không lao đi nhắm vào người Xích Hồng Ma Hổ chém tới.
Cảm nhận được bốn tiếng xé gió lạnh băng vang lên sau lưng, Xích Hồng Ma Hổ biết ngay nữ nhân kia lại chơi chiêu phẫn hận gầm lên một tiếng...
- Gàooo...
Hổ khiếu bạo liệt gầm vang mang theo kỳ dị năng lực lập tức quét ngang toàn trường, nhất là Tiểu Thanh ở gần nhất đứng mũi chịu sào bị khủng bố âm công chấn động...
Dưới một tiếng hổ gầm Tiểu Thanh vậy mà bị âm công chấn động thoáng chậm lại một nhịp, Xích Hồng Ma Hổ nhờ thế dễ dàng tránh thoáng thế quấn của nàng rồi vung lên hổ trảo đánh bay bốn thanh phi kiếm đang muốn áp toán mình.
Lực đạo của Xích Hồng Ma Hổ tuyệt đối không nhẹ, phi kiếm và Mục Thanh Thanh lại cách nhau tương đối xa niệm lực suy giảm không nhỏ, tứ đại phi kiếm dù có mạnh mẽ cách mấy cũng không có đất dụng võ bị một trảo đánh bay tứ tán.
Tuy nhiên chút cản trở này cũng thành công tạo điều kiện cho Huỳnh Dao thuận lợi bỏ chạy tìm viện binh...
Ngay lập tức con Phi Điểu dưới chân Huỳnh Dao như cắn phải thuốc dang rộng cánh lớn vỗ cánh phá không bay đi.
Đương nhiên thấy địch muốn chạy Xích Hồng Ma Hổ lập tức cảm thấy không ổn muốn xông đến triệt hạ không chỉ là Huỳnh Dao đang muốn bỏ chạy mà còn là Mục Thanh Thanh hai con ruồi phiền phức trong mắt nó.
Tuy nhiên Tiểu Thanh và cả Mục Thanh Thanh làm sao có thể để nó thuận lợi quấy phá...
- Gàooo...
Chỉ nghe một tiếng rống phẫn nộ phá tan hư không vang lên...
Tiểu Thanh bằng mạnh mẽ ý chí rồng mình thoáng khỏi trạng thái choáng do tiếng hổ gầm kỳ dị kia mang đến rồi cấp tốc huy động to lớn thân rắn mạnh mẽ đánh tới.
Cùng lúc đó Mục Thanh Thanh cũng bạo phát niệm lực một lần nữa điều khiển bốn thanh phi kiếm từ bốn phương tám hướng đồng loạt xé gió lao đến.
Trước sự liên thủ của Tiểu Thanh và Mục Thanh Thanh, Xịch Hồng Ma Hổ mơ hồ cảm thấy nguy hiếp trí mạng triệt để bạo nộ không quản nhiều đến kẻ muốn bỏ chạy nữa phẫn nộ gầm lên.
Hổ khiếu mang theo khủng bố uy áp vang vang giữa cánh rừng ngập nước, nhưng lần này không còn là âm công chấn động nữa mà dường như là một loại bạo phát...
Ngay lập tức cơ thể xích hồng sắc xinh đẹp lộng lẫy của Xích Hồng Ma Hổ tỏa ra từng đốm sáng lung linh xinh đẹp bay đầy trời tựa như một đàn đom đóm, tàn phá chiến giáp trên thân hổ tựa như cũng cảm nhận được tín hiệu nào đó hưởng ứng tỏa ra từng đạo hoàng quang cam sắc tạo nên một khung cảnh lộng lẫy sặc sỡ chưa từng có giữa cánh rừng ngập nước hoang sơ.
Tuy nhiên theo nguyên tắc của đại tự nhiên, phàm là sinh vậy gì càng sặc sỡ thì càng nguy hiểm...
Ngay lập tức theo từng đạo đóm sáng không ngừng tỏa ra phủ kín toàn thân biến Xích Hồng Ma Hổ tựa như tắm trong quỷ dị mà sặc sỡ đóm sáng, khí thể áp bách của một chúa tể sơn lâm lập tức vét ngang toàn trường khiến Tiểu Thanh vậy mà bị chấn động không nhỏ thân thể khổng lồ không ngừng lui về sai.
Cùng lúc đó từng đoàn xích đồng đóm sáng sặc sỡ từ người Xích Hồng Ma Hổ như bị một bàn tay vô hình điều khiển không ngừng quay tròn quấn lấy nhau rồi kết tinh dần dần hiện lên hư ảnh một con đại hổ to lớn uy vũ như một ngọn núi lớn sừng sững đứng đó trấn giữ một khoảng trời hiện hồn ra sau lưng Xích Hồng Ma Hổ.
Như cảm nhận được gì đó đội mắt hư ảnh đại hổ chầm chậm mở ra lạnh lùng nhìn về phía Tiểu Thanh và Mục Thanh Thanh phía xa, cùng lúc đó trên thân thể màu cam đen tính ra khá là phổ thông của hư ảnh đại hổ theo một cái mở mắt kia đột nhiên bốc lên từng đoàn hỏa diễm thoáng chốc đã bao phủ toàn thân hư ảnh đại hổ biến nó trở thành một con hỏa diễm xích hổ khủng bố vô cùng.
...
- Cmn... cái chiêu này…
Nhìn khổng lồ hư ảnh hỏa diễm mãnh hổ đứng sau lưng Xích Hồng Ma Hổ, Tiểu Thanh bất giác cảm thấy cảnh này khá là quen mắt dường như đã thấy cái trò tương tự thế này ở đâu đó rồi nhưng lại nhất thời không nhớ ra là thấy từ trên thân hung thú nào.
Đánh tiếc không đợi Tiểu Thanh có cơ hội nghĩ ngợi Xích Hồng Ma Hổ đã ra chiêu há mồm gầm lên một tiếng...
Theo tiếng hổ gầm của Xích Hồng Ma Hổ, hư ảnh hỏa diễm xích hổ như nhận được tín hiệu cũng thủ thế há mồm gầm lên một tiếng, hỏa diễm quanh thân điên cuồng tỏa ra dưới một tiếng gầm kia vậy mà ngưng tụ thành một đạo ánh sáng xích hồng lấy thể như bài sơn đảo hải đánh về phía Mục Thanh Thanh phía xa.
...
- Cmn... chuyện này liên quan gì đến ta...
Nhìn hư ảnh hỏa diễm mảnh hổ vậy mà tung ra đại chiêu lên đầu mình, Mục Thanh Thanh mặt cắt không còn chút máu thập phần oan uẩn phẫn uất thốt lên.
Đáng tiếc không chỉ mang trong mình sức mạnh hủy thiên diệt địa không khác gì tia laze hắc khoa kỹ mà đạo ánh sáng xích hồng sắc kia còn sở hữu tốc độ cực nhanh, gần như trước khi Mục Thanh Thanh kịp làm ra phản ứng đạo chết chóc ánh sáng kia đánh tới trước mặt nàng.
Rất may trong giây phút sinh tử Tiểu Thanh đã kịp thời lao đến che chắn trước mặt Mục Thanh Thanh, cùng lúc đó toàn thân lân giáp không công lưu thủ gì nữa triệt để liều mạng dưới hoàng quang của tàn phá chiến giáp bắt đầu điên cuồng sinh trưởng tầng tầng lớp lớp bao phủ quanh thân Tiểu Thanh hình thành một bộ bích lục sắc khải giáp trầm trọng cứng rắn.
Ầm...
Một tiếng nổ lớn không kém gì lúc Trần Lâm ăn phải quả tiểu hình bom hạt nhân trong trận chiến với Vũng Hải một lần nữa vang lên.
Chỉ thấy ngay khi xích hồng sắc tử quang bắn lên thân bích lục khải giáp lập tức bạo phát ra khủng bố năng lượng như một quả bom phát nổ trực tiếp quét sạch toàn trường thiêu rụi cả một mảnh rừng ngập nước trụy lá…
Mục Thanh Thanh dù đứng sau Tiểu Thanh song vẫn không tránh được khủng bố dư chấn bị lực xung kích chấn động phun máu bay ra xa.
Tiểu Thanh lại càng không phải nó cả người gần như bị khủng bố năng lượng thiêu cháy, toàn thân vảy giáp gần như bong tróc bên bết máu thịt, thân thể khổng lồ không chống đỡ được nữa ngã ầm xuống mặt đất bên dưới. Nhưng quan trọng hơn tàn phá chiến giáp trên thân đã biến mất đồng nghĩa với đó nàng đã thua.
Ngược lại Xích Hồng Ma Hổ thật ra cũng không khá hơn là bao, bản thân nó cũng bị dư chấn hất bay, hư ảnh hỏa diễm xích hổ sau lưng cũng biến mất đem đến cho nó trạng thái suy yếu không nhỏ, rõ ràng một chiêu “gọi hồn tổ tiên” như thế chắc chắn phải trải một cái giá nhất định.
Tuy nhiên dù nghiêm trọng rách nát nhưng trên thân của Xích Hồng Ma Hổ vẫn tồn tại một thân cam đồng chiến giáp và lúc này toàn trường chỉ còn lại một bộ tàn phá chiến giáp duy nhất này.
- Sao… sao có thể???
- Không được… các ngươi nhanh trở về báo tin… ta đi cứu viện hai người Tiểu Thanh…
Sớm đã bay ra xa trở về huyết lâm, Huỳnh Dao vẫn cảm nhận được khủng bố chấn động từ chiến trường bên kia kinh nghị mà thốt lên, đôi mắt ngọc rưng rưng gần như không thể tin được nhìn thân thể khổng lồ của Tiểu Thanh phía xa xa nặng nề ngã xuống.
Có đánh chết Huỳnh Dao nàng cũng không thể nào tin được Tiểu Thanh lại có thể bại còn bại nhanh đến như thế, mặc dù là luân chiến thực lực của Tiểu Thanh đại giảm nhưng không chỉ Mục Thanh Thanh mà cả Huỳnh Dao thật ra vẫn tin Tiểu Thanh chơi được hoặc ít nhất là dây dư với đối thủ, trở về gọi viện binh chỉ là phòng bất trắc hoặc giúp một tay nhanh về ăn cơm mà thôi, nhưng xem ra tất cả đã đánh giá thấp hổ vương vùng đầm lầy phương nam.
Tình hình này Huỳnh Dao nàng chưa kịp trở về bên kia chỉ sợ đã lên bảng đếm số hết rồi.
Lòng như lửa đốt Huỳnh Dao không thể nghĩ nhiều nữa cắn răng ra lệnh cho thuộc hạ nhanh chóc trở về, còn bản thân nàng dù có liều mạng cũng phải cứu lấy tỷ muội kèo này.