Phần I: Huyết Tộc Sơ Hiển
Chương 6: Những Gò Đất Nhỏ
————————————————————
Trước cửa toilet 4 - 5 con thây ma đang du đãng xung quanh, chúng đã ở đây canh “con mồi” được một đêm rồi, một số con thây ma khác đã đi mất chỉ còn lại chúng vẫn kiên trì ở lại.
Thật ra cũng là do con mồi ngu ngốc kia cứ lâu lâu lại kêu lên như động dục làm bọn chúng “tiếc” không đi được.
Haizzz... bản năng của thây ma là vậy, nghĩ mà nó chán...
Bất chợt cánh cửa đáng ghét ngăn cản chúng với con mồi là chợt mở tung ra, con mồi của bọn chúng cũng theo đó nhảy ra nộp mạng...
Chỉ chờ có thế... những con thây ma này không ngần ngại lao đến con mồi nhỏ bé kia...
Bất chợt dị biết phát sinh, một cột nước to lớn gần như từ hư không hiện ra bắn thẳng vào người những con thây ma làm chúng lớp lớp té lăng ra đất, không chỉ thế chưa kịp hoàn hồn thì những con thây ma xấu số đã bị một cái bàn phím đập ngay vào đầu khiến chúng choáng váng...
Còn những con thây ma nào may mắn kịp đứng dậy được thì màn cũ lại đến... một cột nước to lớn lại xông đến hất ngã chúng rồi lại một cái bàn phím lại bay đến...
Loading...
Cứ thế cột nước, rồi bàn phím, rồi cột nước trút lên người những con thây ma....
Đời thây ma thật là khổ.
Cứ như thế sau khi đánh gục hết bọn thây ma, con mồi biết phun nước và đập bàn phím kia ngồi bệt xuống đất thở dốc và con mồi đáng sợ kia không ai khác chính là Trần Lâm.
Dĩ nhiên Trần Lâm không biết phun nước nhưng lại có thế chứa nước, 10m2 từ không gian vật phẩm chứa đầy nước trở thành con ác chủ bài không ngờ đến, còn bàn phím thì đây là quán nét thứ không thiếu là bàn phím.
Đương nhiên Trần Lâm có thể dùng thứ khác nhưng lão tác tích đập bàn phím.
Sau khi đã thở được vài hơi...
Điều gì đến cũng phải đến, Trần Lâm cầm lên cái chân bàn gần đó đi đến một con thây ma gần nhất và cũng không quên cho nó uống chút nước cho chắc ăn.
...
- Xin lỗi!
Khẽ thì thầm với con thây ma cũng như tự nói với mình, Trần Lâm cắn răng đập mạnh chân bàn vào đầu con thây ma.
Máu và chất mủ theo đó bắn lên chân Trần Lâm làm nó và cả chủ nhân của nó run rẩy, nhưng lại chưa có thanh âm gì vang lên, hệ thống chưa thông báo con thây ma chưa chết sau cú đánh...
Biết mình phải tiếp tục, Trần Lâm cắn răng giơ lên cái chân bàn đang run run rồi đập thêm một cú nữa vào đầu con thây ma, rồi một cú nữa, một cú nữa...
Đến khi một thanh âm lạnh lẽo máy móc vang lên bên tai...
...
Tin.. bạn đã giết một thây ma lv0*
Tin .. bạn nhận được kinh nghiệm*
Lúc này thanh âm của hệ thống vang lên trong đầu nhưng Trần Lâm không quan tâm chỉ thẫn thờ nhìn vào con thây ma dưới chân rồi nhìn vào tay mình, một cảm giác buồn nôn khó chịu lan tỏa khắp người khiến Trần Lâm gần như bỏ mặc tất cả chạy vội vào toilet không quên đóng sầm cửa lại.
...
Phải được một lúc lâu...
Trần Lâm mới từ trong tolet bước ra, những con thây ma kia cũng đã bò dậy từ lâu như chúng vẫn chưa chịu đi.
Khi thấy Trần Lâm một lần nữa xuất hiện, những con thây ma ngu ngốc này không rút được kinh nghiệm từ lẫn trước vẫn điên cuồng lao về phía con mồi.
Về phần Trần Lâm giờ đã khác trước ánh mắt trở nên kiên định hơn.
Trước những con thây ma đang lao đến, Trần Lâm chỉ đưa tay về phía trước chiếc nhẫn mang phong cách cổ xưa trên ngón tay chợt lóe sáng, một cột nước bắn tới lập tức hất ngã lũ thây ma, còn Trần Lâm cũng không chậm trễ nhặt lên cái chân bàn trước đó rồi từ từ đi đến lũ thây ma.
Quán net bình yên vang lên những tiếng Bóp... Bóp... Giòn tan...
Mãi một lúc lâu quán net mới trở về với không gian yên tĩnh vốn có của nó, nhưng trong quán không hề có xác lũ thây ma như mọi người nghĩ chỉ có sáu cái gò đất nhỏ được làm từ những khối bê tông xếp chồng lên nhau đặt chính giữa quán, nhưng nếu để ý kỷ có thể thấy hai từ lão Diệp, lão Ninh được khắc trước hai gò đất nhỏ.