Phần I: Huyết Tộc Sơ Hiển
Chương 4: Tìm Hiểu Về Hệ Thống
————————————————————
Sáng sớm những tia nắng ban mai chiếu xuyên qua lỗ thông gió trên tường làm cho Trần Lâm từ từ tỉnh dậy.
Ánh mắt ngái ngủ theo đó khẽ nhìn xung quanh nhìn...
...
- Vậy mọi chuyện là thật, không phải mơ...
Nhận ra được sự thật tàn khóc, Trần Lâm khẽ thì thầm với bản thân một câu rồi dựa lưng vào bức tường phía sau, ánh mắt có phần vô hồn nhìn qua những tia sáng nhỏ từ lỗ thông gió nhớ về chuyện của ngày hôm qua, cái ngày định mệnh khi mạt thế hàng lâm...
...
Mới ngày hôm qua đó, Trần Lâm còn cùng đám bạn quẩy yasuo thì không ngờ dị biến phát sinh, thây ma tràn ngập khắp nơi, chúng xông vào quán net ăn sống bạn của cậu.
Loading...
Cũng may là Trần Lâm nhanh chân trốn được vào toilet, nhưng do quá mệt mỏi cậu gục mặt lên bồn cầu thiếp đi.
Quả là một nơi gục mặt lý tưởng...
Úp! Úp!
Bất chợt một tiếng kêu vang lên, Trần Lâm thoáng cười khổ xoa xoa vào bụng mình...
Dị biến diễn ra quá bất ngờ, thế nên từ chiều hôm qua đến giờ Trần Lâm chưa có gì vào bụng, cơn đói và sự mệt mỏi làm cho tên thiếu niên chưa trải sự đời này rã rời, sự tuyệt vọng bao trùng lấy cái toilet nhỏ.
Nhưng đâu một ai muốn chết và dễ dàng chấp nhận cái chết...
Phút sinh tử Trần Lâm vẫncố gắng đứng dậy uống chút nước cầm hơi, rât may cho Trần Lâm là hiện tại hệ thống nước vẫn còn hoạt động nhưng tương lai thì không chắc.
...
- Không được...
- Cứ ở lì trong này thì cũng chết... phải tìm cách ra ngoài mới được…
Ngồi trên bồn cầu nhìn ra cửa toilet, Trần Lâm khẽ thì thầm một câu ánh mắt dần dần hiện lên tia khát vọng sống.
Đứng dậy lấy lại tinh thần Trần Lâm cố tìm xung quanh xem có thứ gì dùng làm vũ khí hay không, nhưng rất nhanh Trần Lâm chán nản lắc đầu đây là toilet không phải nhà bếp chả ai để dao búa vào toilet làm gì.
Bất chợt rơi ngay lúc vào đường cùng, Trần Lâm đột nhiên nhớ đến một thứ rất quan trọng mà mình đã quên, hệ thống…
- Đúng rồi hệ thống mình còn có hệ thống…
Nhớ đến thức rất quan trọng mà bán thân đã quên mịa nó đi,Trần Lâm không nhịn được vỗ tráng về sự gà vịt của mình.
Ngay lập tức tâm niệm vừa động, một bảng thông tin có phần khoa huyển hiện lên trước mặt Trần Lâm.
--------------------------------
Tên: Trần Lâm
Cấp độ: 0
Nghề nghiệp: không.
Chủng tộc: nhân loại.
Sức mạnh: 7/10
Thể lực: 7/10
Tốc độ: 8/10
Tinh thần: 10/10
Năng lực: phản ứng nhanh (có thể tăng tiến)
Năng lực chủng tộc: trái tim dũng giả.
Kỹ năng: không
Trang bị: gói quà khích lệ, 10 thần tệ.
--------------------------------
Nhìn chung bảng thông tin của Trần Lâm không có gì biến hóa lớn, chỉ thêm hai thứ ở mục trang bị bao gồm gói quà khích lệ và thần tệ.
Gói quà khích lệ kia là phần thưởng từ hệ thống ban tặng cho người chơi khi lần đầu giết chết quái, lần sau sẽ không nữa. Thế nên trên cơ bản thì bất kỳ ai hay bất kỳ chủng tộc nào cũng đề sẽ có gói quà kích lệ này, đây có thể nói là phần thưởng đặc biệt của hệ thông nhằm hỗ trợ cho người chơi...
Dĩ nhiên được gì thì hên xui, có thể cho ra thần khí nhưng cũng có thể cho ra đồng nát, tất cả tùy khí phận và tỉ lệ mà nhà phát hành muốn.
Về phần thần tệ, cái tên đã nói lên tất cả đó chắc là đơn vị tiền tệ để mua đồ của hệ thống, ít nhất là Trần Lâm nghĩ vậy...
Bất chợt như nghĩ đến điều gì đó, Trần Lâm lập trung tinh thần vào chữ “thần tệ” thì một bảng nhỏ hiện lên.
...
- Thì ra là giống như click chuột như dùng ý nghĩ…
- He… he… mình đúng là thiên tài.
Tự yy chính mình một câu Trần Lâm bắt đầu tìm hiểu thông tin về “ thần tệ”.
--------
Thần tệ: đơn vị tiền tệ của hệ thống có thể dùng cho mọi hoạt động trong "Thánh Thành", có thể trao đổi, cướp bóc, làm nhiệm vụ hoặc giết chết sinh vật khác hệ thống sẽ có "tỉ lệ may mắn" ban thưởng dựa trên cấp độ của sinh vật đó.
(Giết chết sinh vật lv0 nhận được từ 0 - 10 thần tệ, lv1=10TT, lv2=20TT, lv3=30TT,... lv9=90TT, lv10=100TT... lv100= 1000TT...)
--------
Quả đúng như Trần Lâm nghĩ thần tệ đơn giản chính là tiền và cách có tiền hiển nhiên là đánh quái.
Nhận ra cơ chế của hệ thống khá giống những con game mà mình từng chơi, Trần Lâm không khỏi mỉm cười may mắn nói.
- Thì ra là giết quái lượm tiền, 10 thần tệ của mình chắc là đến từ lão Ninh...
- Đa tạ cậu lão Ninh...
...
Chuyện khác không dám nói chứ nếu là game Trần Lâm có lòng tin sẽ không thua bố con thằng nào.
Thế nên với kinh nghiệm 18 năm chơi game của mình, Trần Lâm lập tức nhận ra dòng “tỉ lệ may mắn” rất là quan trọng nhưng cũng không kém phần khốn nạn kia.
Cảm thán một câu…
Trần Lâm tạm thời bỏ quan thần tệ tập trung về một thứ mới vừa hiện lên thú vị hơn mang tên “Thánh Thành”.
Ngay lập tức một bảng thông tin nhỏ khác hiện lên trước mặt Trần Lâm...
Thánh Thành: tòa thành của Thần ban cho mọi sinh vật nhằm giúp sinh vật đó mạnh lên.
Ở đó người chơi có thế mua bán các loại vật phẩm cần thiết tại khu Thương Thành, chiến đấu tại khu Đấu Trường khi bị giết chỉ mất một lượng thần tệ tiền cọc không mất mạng, Thần Điện nơi thờ phụng các vị thần và khu Nhiệm Vụ Đường nơi tiếp nhận cũng như ban phát nhiệm vụ.
...
- Thánh Thành! nơi giúp sinh vật mạnh lên... là nó chớ đâu...
- Tốt hệ thống… ta muốn vào Thánh thành...
Vừa đọc xong nội dung về Thánh Thành, ánh mắt Trần Lâm sáng lên lập tức muốn vào.
Đáng tiếc đời không như mơ nên đời thường giết chết mộng mơ... khi một bảng thông báo sặc mùi khốn nạn hiện lên trước mặt Trần Lâm ngay sau đó.
----------
Tin.. cấp độ của bạn chưa đủ đề vào Thánh thành*
Tin.. cấp độ tối thiểu là 20*
----------
- Đậu xanh rau muống!
- Nói cả buổi trời thì ra là đéo dùng được.
Thấy bảng thông báo hiện lên, Trần Lâm không nhịn được chửi tục một câu.
Đáng tiếc đây là game của người ta ngoài chửi bới ra Trần Lâm có thể làm gì...
Lắc đầu thở dài một tiếng, Trần Lâm đành vứt bỏ chuyện thần tệ thánh thành gì đó sang một bên, dù sao tình hình hiện tại không biết có sống nổi không nói gì đến cấp 20.
Bất chợt như nhớ điều gì đó, Trần Lâm mở lại bảng thông tin của mình nhìn về mục năng lực.
Năng lực: phản ứng nhanh (có thể thăng cấp)
. Phản ứng nhanh: giúp cho chủ sở hữu cảm nhận và đưa ra phản ứng nhanh hơn trước mọi tác động bất lợi vào bản thân.
...
- Moá... năng lực gì rác vậy trời...
Trần Lâm bất mãn nhìn vào năng lực của mình tiếp tục chửi thề một câu.
Nhìn cung năng lực của Trần Lâm là một loại năng lực có tình phụ trợ không phải công kích hay phòng thủ gì nên rõ ràng là không giúp ít được gì nhiều cho hoản cảnh hiện tại của Trần Lâm.
Tuy nhiên nếu có vị thần nào nghe thấy tiếng kêu gào của Trần Lâm lúc này chắc chắn sẽ cho hắn một trận, nhưng không phải vì cái tội chửi thề mà vì cái tội có hàng thơm mà không biết hít.
Phản ứng nhanh dù không phải là năng lực mạnh mẽ nhất nhưng lại được xem là năng lực khó chịu bậc nhất ở Thần giới. Mặc dù ở cấp độ thấp phản ứng nhanh nhìn có vẻ rác như khi thăng cấp lên nó là một năng lực cực kỳ khó chịu cho đối thủ, mọi đòn tấn công điều bị phát hiện và né tránh tương tự như giác quan nhện của spider man, thậm chí ở cấp độ tối cao năng lực này còn hình thành như một loại tiên đoán.
Đáng tiếc nó lại rơi vào tay con gà Trần Lâm.
Sau một lúc kêu gào về cái sự rác của năng lực, về sự bất công ở đời, về triết lý nhân sinh, về thế giới quang và phương pháp luận biện chứng....
Trần Lâm cũng đành buông xuôi chấp nhận số phận nghiệt ngã liếc xuống nhìn năng lực thứ hai mà mình sở hữu.
Năng lực chủng tộc: trái tim dũng giả.
Trước hết là về năng lực chủng tộc, năng lực chủng tộc là năng lực riêng biệt của mỗi chủng tộc đặc trưng cho bản sắc của chủng tộc đó.
Còn về phần trái tim dũng giả là năng lực chủng tộc đặc trưng của nhân tộc, có thể nói là mọi cá nhân của nhân tộc đều sở hữu năng lực này. Về công dụng có thể tóm gọn bằng cụm từ "bộc phát tiềm năng", khi chủ sở hữu phải chịu một loại nguy hiểm tột độ sẽ có tỉ lệ kích phát hiệu ứng tăng phúc, tăng 20% mọi loại chỉ số sức mạnh, thể chất, tốc độ và tinh thần cho người chơi, ngoài ra tạm thời miễn nhiễm với hiệu ứng bất lợi.
Xem tới đây Trần Lâm không khỏi kinh ngạc về năng lực có phần đáng sợ mà nhân loại của mình đang sở hữu.
Tuy nhiên suy nghĩ một lúc Trần Lâm đã nhận ra khuyết điểm của năng lực này, đó chính là “tỷ lệ” tức là không phải muốn kích hoạt là kích hoạt được và chỉ sợ là cái tỷ lệ này chắc cũng ngang với tỷ lệ trúng vé số, nếu không chỉ dựa vào năng lực này nhân loại sợ gì mạt thế nữa.
...
- Ấy thế mà ta kích hoạt được... he... he...
Nghĩ đến độ khó khi kích phát được năng lực chủng tộc, Trần Lâm không nhịn được tự yy bản thân một câu về sự may mắn của mình khi đã kích hoạt được năng lực chủng tộc rồi cười lên như một thằng ngu.
Phải Trần Lâm đã từng kích hoạt được năng lực này, đó không đâu khác chính là lúc Trần Lâm lao vào toilet chạy trốn đám thây ma, tuy nhiên lại chẳng may rơi vào nguy hiểm nhưng cũng nhờ năng lực này giúp Trần Lâm thoát thân.
Ngược lại sau khi nghiên cứu xong về hệ thống và về những năng lực mà mình đang sở hữu, Trần Lâm rốt cuộc cũng đến món chính “gói quà khích lệ”.
Hít sâu một hơi, không quên cầu khẩn trời đất, ông bà tổ tiên, cô hồn cát đản phù hộ, Trần Lâm không ngần ngại nữa kích mở gói quà khích lệ.
Sống hay chết, thành hay bại là nhờ lần mở quà này...
Bất chợt từ hư không xuất hiện một hợp quà nhảy lên một cái rồi nổ tung, ánh sáng tím hiện lên sáng cả không gian trong toilet.
...
- Đồ... đồ tím... trúng tú rồi...
Như một bản năng, Trần Lâm vui mừng hét lên khi thấy ánh sáng tím.
Dù ở đâu thì đồ tím luôn chứng tỏa là đồ ngon...
Tuy nhiên khi ánh sáng tím dần đàn thoái lui để lại một đồ vật, Trần Lâm lại ngây người như thằng ngu nhìn bảo vật trước mặt.
Xem ra không phải đồ tím nào cũng ngon hoặc là bản thân lúc này ăn không ngon.