logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Chương 17: Trực ban (2)

Bây giờ, anh cũng sẽ không do dự như vậy!

Đôi mắt quỷ bị cấy vào Đới Lâm có một không gian bên trong sâu thẳm và tối tăm, hiện tại anh không thể nắm bắt hết sức mạnh của đôi mắt này.

Con người không thể giết quỷ. Vì vậy, chúng ta chỉ có thể dùng vật bị nguyền rủa để chống lại và phong ấn quỷ. Và thứ phong ấn quỷ chính là vật bị nguyền rủa.

Các vật bị nguyền rủa có thể khiến con người đạt đến một trình độ nhất định, tạo một thế thăng bằng với quỷ, do đó con người có khả năng chữa trị cho những bệnh nhân bị lời nguyền ám.

Đôi mắt quỷ này, mắt bên phải tạm thời có thể phong ấn một phần của quỷ, nuốt chửng rồi hấp thu nó, sau đó biến nó thành một phần của vật bị nguyền rủa, cũng có tỷ lệ nhỏ là sẽ cướp được năng lực và ký ức khi còn sống của con quỷ đó. Chẳng hạn, anh gần như hoàn toàn có được ký ức khi còn sống của ông Trương, biết được con trai ông không đến thăm ông, vì con trai ông mong ông chết sớm để thừa kế tài sản của gia đình.

Điều này cũng đồng nghĩa với việc đôi mắt này là một vật bị nguyền rủa có sức phát triển mạnh mẽ. Tuy nhiên, hiện tại Đới Lâm chỉ có thể gắng gượng sử dụng năng lực của mắt phải, muốn phong ấn quỷ, chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng.

Còn mắt trái... Đới Lâm vẫn đang mò mẫm tìm năng lực của mắt trái. Trước mắt, anh có thể tiếp nhận thông tin do mắt trái cung cấp một cách bị động. Vì vậy, khi lần đầu tiên gặp Lâm Nhan, nhờ vào mắt trái, anh đã biết cô đang ở trong tình trạng bị nguyền nặng nề, vì vậy anh đã đưa cho cô danh thiếp mà Cao Hạp Nhan đưa cho anh.

"Lục Nguyên, đêm nay anh đổi ca với Đới Lâm đi."

Trong phòng trực của khu nội trú, dưới sự sắp xếp của Cao Hạp Nhan, Đới Lâm đổi ca với một bác sĩ nội trú trẻ đeo kính tên là Lục Nguyên.

Loading...

“Anh là bác sĩ thực tập duy nhất được tuyển trong quý này?” Lục Nguyên liếc nhìn Đới Lâm: “Chẳng lẽ anh cảm thấy tầng này sẽ nhẹ nhõm hơn hả? Phòng bệnh thông thường không khác nhau là mấy, phòng bệnh triệu chứng nặng trên tầng mới là địa ngục. Chà, dù sao cũng không có gì đáng nói."

Cho nên, Đới Lâm cứ thế ngồi vào vị trí mà Lục Nguyên đã ngồi trước đó.

Phòng làm việc này là nơi phải đi qua để đến phòng bệnh.

Đồng thời là trạm gác quan trọng để bảo vệ an toàn tính mạng cho người bệnh.

Phòng trực của bác sĩ khu nội trú có khoảng chục bác sĩ, hai bác sĩ điều trị, còn lại đều là bác sĩ nội trú.

Bác sĩ trưởng, bác sĩ phó khoa… đều đang trực phòng bệnh triệu chứng nặng trên tầng.

"Đừng quá căng thẳng."

Sau khi Cao Hạp Nhan rời đi, một người đàn ông đầu tóc hơi rối ngồi trước mặt Đới Lâm nói: “Mỗi đêm trong khu nội trú sẽ có vài âm hồn lượn lờ, nhưng ở chỗ chúng ta cũng không có nhiều lắm, đa số đều bị chặn lại ở trạm y tá bên kia."

Tuy nhiên, thông qua thông tin mà mắt trái mang đến cho Đới Lâm, anh rất chắc chắn... buổi tối hôm nay sẽ không hề yên ổn.

Đới Lâm thấy tính cách người đàn ông này khá quen, nên liếc nhìn huy hiệu của anh ta, người đàn ông đó tên Triệu Xá, một bác sĩ điều trị khoa ác quỷ.

Bác sĩ khoa ác quỷ cũng đến trực ở phòng bệnh bình thường à?

Trước mắt, quỷ được chia thành bốn cấp, âm hồn, oan hồn, ác quỷ và hung thần. Còn ác ma là một loại đặc biệt thuộc ác quỷ, nên được mở một khoa riêng.

Lúc này anh mới nhớ ra bác sĩ Hoắc ở khoa ngoại ác quỷ đã nói, các bác sĩ của khoa oan hồn và khoa ác quỷ bị thiếu rất nhiều, vì vậy trưởng khoa cử họ tham gia ngày tuyển dụng, chọn ra một vài hạt giống tốt. Có vẻ như thiệt hại số lượng bác sĩ trong khoa nghiêm trọng hơn anh tưởng, thậm chí bác sĩ khoa ác ma còn phải đến đây trực.

"Xin chào, bác sĩ Triệu. Chiều nay tôi có buổi khám bệnh với bác sĩ Cao Hạp Nhan. Tôi chưa thấy qua phòng khám bệnh ở bên kia..."

"Phải quỷ không?"

"Ừ."

"Mới bắt đầu thôi, vốn dĩ là một bác sĩ thực tập, anh hoàn toàn không có cơ hội vào phòng khám bệnh, bác sĩ nội trú mới có cơ hội này, sau này nó sẽ giúp anh mở mang kiến thức."

Sau đó, Triệu Xá đưa cho Đới Lâm một lon cà phê: "Anh sẽ gặp nhiều nguy hiểm khi trực ở khu nội trú, anh là bác sĩ thực tập, đến lúc đó núp ở sau chúng tôi là được. Việc quan trọng nhất của anh bây giờ là học hỏi, đừng can thiệp vào."

"Cảm ơn."

"Tính cách Cao Hạp Nhan rất lạnh lùng, anh cảm thấy không chịu nổi, đúng không?"

Triệu Xá hỏi câu này xong, Đới Lâm chưa kịp trả lời thì anh ta đã nói: "Chị gái cô ấy từng là con dao phẫu thuật hàng đầu trong khoa cấp cứu của bệnh viện chúng tôi, còn anh rể cô ấy là một trong ba viện phó."

"Viện phó Ấn?"

"Đúng vậy, viện phó Ấn Vô Khuyết là anh rể của cô ấy."

P/s: cầu kim phiếu... Bạo chương ạ.

Mọi người đọc xong chương có thể ấn vào nút thích ở cuối chương để ủng hộ mình được không ạ. Hoặc để lại 1 bình luận ở trang truyện để mình có động lực bạo chương ạ.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn