Rời khỏi bờ môi nàng, hắn liền đưa tay kéo phăng chiếc quần lót kia ra. Khải Minh móc dương v*t đang cương cứng trong quần ra. Vừa nhìn thoáng qua hắn cũng hết hồn. Cái dương v*t này dài và to như một cái chày, trên thân dương v*t nổi những đường gân xanh trông vô cùng uy phong. Khải Minh mừng thầm vì có được cái dương v*t to hơn cái trước kia của hắn.
Nhân cơ hội Quỳnh Anh mới ra vẫn còn đang nằm thở hổn hểnh, Khải Minh tiến đến banh háng nàng ra. Đập vào mắt hắn là khe âm đ*o đang đỏ hồng hào của Quỳnh Anh cùng với một chớm lông đen tuyền ở mu âm đ*o. Tạm thời không quan tâm đến việc đó, điều mà hắn muốn làm nhất bây giờ chính là đút thằng nhỏ đang biểu tình dữ dội của mình vào cái âm đ*o kia.
Không chần chừ, Khải Minh dí sát dương v*t hắn vào mép âm đ*o. Quỳnh Anh thấy vậy biết Khải Minh đang định làm gì với mình nên ra sức chống cự mãnh liệt.
“Đừng… Đừng mà cậu chủ.”
Nàng phản kháng vô cùng mãnh liệt khiến Khải Minh chật vật. Cơ thể tên này vốn yếu đuối nên rất khó khăn để giữ được Quỳnh Anh.
“Ặc, không khéo mỡ dâng tới miệng lại không đớp được như lần trước.” Khải Minh lo lắng trước sự kháng cự của nàng.
“Bình tĩnh… bình tĩnh đi nào Quỳnh Anh.” Hắn cố gắng trấn an nàng.
Quỳnh Anh vẫn tiếp tục vùng vẫy mặc kệ hắn nói gì.
“Phải đánh lạc hướng thôi.” Khải Minh định bụng.
“Từ từ… nghe ta nói đã… Bình tĩnh đi nào Quỳnh Anh… ta… ta có chuyện muốn nói với nàng… thật ra ta…TA YÊU NÀNG.”
Loading...
Bất ngờ trước những gì hắn nói Quỳnh Anh hơi khựng lại. Khải Minh liền tiếp tục: “Nàng biết đó, ta sinh ra đã không có cha mẹ, lớn lên lại không thể tu luyện. Mọi người ai cũng coi ta như phế vật, luôn luôn khinh bỉ ta. Nhưng nàng lại khác, nàng đối xử rất tốt với ta, cứ như là người một nhà vậy. Ta… ta không biết từ bao giờ đã đem lòng yêu nàng. Lại còn rất sâu đậm nữa.”
“Nổi hết da gà.” Khải Minh thầm nghĩ. Nhưng thật không ngờ những lời nói này của hắn lại làm nàng có một chút rung động. Nhìn vào đôi mắt Khải Minh, nàng lại có cảm giác hắn đang nói sự thật. Quỳnh Anh thẹn thùng bất giác nhìn về phía khác. Thấy vậy khóe môi Khải Minh cong lên một nụ cười, nhân lúc nàng không chú ý, hắn liền đẩy mạnh dương v*t của mình cắm sâu vào âm đ*o nàng. dương v*t hắn xé rách màng trinh chạy thẳng đến tử cung Quỳnh Anh.
“AAAAAAAA…..” Nàng rên la đau đớn vì bị mất trinh. Khóe mắt ứa lên vài giọt lệ.
“Đù móa, gái trinh nha!!” Khải Minh cười thầm đắc chí vì được phá trinh. Khoái cảm trong hắn tăng cao. Ngay lúc đó hệ thống lại vang lên.
“Cộng 100 điểm khoái lạc.”
Cảm giác ấm nóng của âm đ*o làm hắn đê mê, không thèm quan tâm tới hệ thống nói gì.
Quỳnh Anh cố sức đẩy hắn ra nhưng mà hiện giờ cái dương v*t to khủng khiếp kia đang cắm sâu vào âm đ*o của nàng khiến nàng như bị tê liệt, không còn một chút sức lực.
“Dừng… dừng lại đi.” Nàng nói như van xin hắn. Hiện giờ dù là ông trời thì cũng đừng mơ hắn chịu dừng. Khải Minh bắt đầu hẩy mông nhấp, Quỳnh Anh rên lên: “Uh…uh… uh… uh… ư….không!!”
Mặc kệ nàng rên la, Khải Minh vẫn cứ nhịp nhàng đưa dương v*t mình ra vào. Sau mỗi cú nhấp hệ thống lại vang lên.
“Cộng 15 điểm khoái lạc.”
“Cộng 15 điểm khoái lạc.”
“Cộng 15 điểm khoái lạc.”
Âm thanh da thịt chạm vào nhau cùng tiếng rên rỉ của Quỳnh Anh tạo nên một bản hòa âm đầy nhục dục vang dội khắp phòng tắm.
dương v*t Khải Minh cứ ra vào âm đ*o nàng liên tục. Dần dần, cảm giác đau thốn lúc ban đầu đã biến mất. Thay vào đó là cảm giác sung sướng mỗi lần hắn nhấp. Quỳnh Anh dần không còn vùng vẫy nữa, nàng chỉ nằm yên chịu trận.
“Sao mình lại thấy sướng chứ?” Quỳnh Anh tự hỏi. Mắt nàng nhắm nghiền lại như đang hưởng thụ. Cổ họng phát ra những tiếng rên rỉ không ngừng.
Khải Minh ngày càng nhấp nhanh hơn, trong khi tay hắn đang nhào nặn đôi vú Quỳnh Anh. Khải Minh dừng lại, hắn đưa lưỡi liếm lên má nàng rồi đặt lên môi nàng một nụ hôn. Sau đó, hắn rút dương v*t ra, chỉnh người Quỳnh Anh thành tư thế bò. Quỳnh Anh bây giờ đã bị khoái lạc làm lu mờ lý trí nên dễ dàng bị hắn khống chế.
Đưa dương v*t mình tiến sát lại khe âm đ*o nàng, hắn từ từ đẩy nó vào sâu bên trong. Những âm thanh hệ thống tiếp tục vang trong đầu hắn sau mỗi lần nhấp. Khải Minh tăng tốc dữ dội khiến Quỳnh Anh rên la thảm thiết hơn nữa. Hắn dồn sức đẩy một cú thật mạnh rồi bắn tinh xối xả trong âm đ*o nàng.
“Hoàn thành nhiệm vụ: Làm tình với Mai Quỳnh Anh. Ban thưởng: 3000 điểm khoái lạc, thuốc hồi phục hồn lực x 5, kĩ năng Ẩn Hồn Lực.”
“Chúc mừng đột phá cảnh giới Hồn Sĩ. Cảnh giới hiện tại của ngươi là Hồn Sĩ tầng 1.”
Khải Minh vui mừng nghe hệ thống thông báo. Cuối cùng thì hắn cũng đã đặt chân vào giới tu luyện hồn lực. Khải Minh nằm đè lên lưng Quỳnh Anh thở dốc.
Một hồi lâu sau…
Khải Minh xoay người Quỳnh Anh lại.
Mắt nhìn mắt. Môi hắn tiến lại gần rồi đặt lên môi nàng một nụ hôn. Bất ngờ, lưỡi của Quỳnh Anh tự động tìm đến lưỡi hắn. Cả hai hôn ngày càng mạnh bạo hơn. Rời nhau một chút. Mắt lại nhìn mắt. Quỳnh Anh mặt đỏ như trái cà chua, né tránh ánh mắt hắn. Khải Minh liền cười một cái rồi kéo nàng vào bồn tắm.
Trong làn nước mát lạnh, Quỳnh Anh nép sát vào ngực Khải Minh. Còn hắn thì đang nhẹ nhàng vuốt mái tóc nàng. Sau một hồi lâu im lặng, Quỳnh Anh thẹn thùng ngước lên nhìn hắn nói:
“Chàng… đúng là đồ bỉ ổi, dám giả vờ ngốc.”
“Đâu có, ta ngốc thật mà hihi.” Hắn giả vờ chống chế.
Nàng bỉu môi một cái đáng yêu rồi lại nép vào ngực hắn khẽ nói:
“Những điều chàng nói lúc nãy… là thật chứ?”
Khải Minh liền trả lời bằng giọng quả quyết: “Đương nhiên là thật rồi!” Chả lẽ hắn lại nói không.
Nghe được vậy Quỳnh Anh liền cười một cái mãn nguyện. Cả hai lại trao cho nhau nụ hôn nồng cháy.
Tắm xong, cả hai cùng ra ăn cơm. Khải Minh bắt Quỳnh Anh đút cho mình ăn trong khi tay hắn mân mê vú nàng. Sau khi ăn xong, Quỳnh Anh thì đi rửa bát còn hắn thì tiến vào không gian tinh thần. Vừa vào hệ thống Khải Minh lập tức điều tra kĩ năng Ẩn Hồn Lực.
Ẩn Hồn Lực: Làm cho mọi vật thể không thể cảm nhận được hồn lực của người sử dụng. Kĩ năng không thể thăng cấp.
“Hmmm, cũng được đấy.” Hắn trầm trồ, sau đó hỏi hệ thống:
“Khoái lạc hệ thống, làm sao ta có thể xem thông tin bản thân?”
“Ngươi chỉ cần nghĩ “thông tin cá nhân” là được.”
“Thông tin cá nhân.” Hắn nghĩ thầm. Ngay lập tức, một màn hình 3D xuất hiện trước mặt hắn.
Tên: Huỳnh Khải Minh.
Tuổi: 15.
Sinh lực: 100/100.
Hồn lực: 50/100.
Cảnh giới: Hồn Sĩ tầng 1.
Điểm khoái lạc: 3035.
“Quào, nhiều điểm dữ.” Khải Minh thích thú cười. Hắn liền thử vào cửa hàng kiếm vài kĩ năng.
“Quát đờ phắt??” (What the fuck?) Khải Minh phẫn nộ hét lên. Sau một vòng lướt quanh cửa hàng kiếm kĩ năng, hắn thực sự bị sốc bởi giá cả của cửa hàng, kĩ năng nào giá cả cũng cao hơn 2000. Ngay cả kĩ năng Cầu Lửa lúc nãy hắn xem bỗng từ 200 điểm khoái lạc trở thành 2000 điểm khoái lạc.
“Hệ thống, chuyện này là thế đéo nào??”
“Lúc nãy hệ thống bị lag một chút nên hiển thị nhầm giá, giá chính xác của kĩ năng Cầu Lửa là 2000 điểm khoái lạc.”
“Gian thương, ngươi đúng là gian thương mà.” Khải Minh túc giận chửi hệ thống.
“Ý kiến gì không, nói nhiều ta đóng cửa luôn đó!” Hệ thống liền lên giọng uy hiếp hắn. Khải Minh đành nuốt giận, nếu hệ thống mà đóng cửa thì hắn lại phải trở về cuộc sống phế nhân như xưa mất.
“Hmmmm, hiện giờ ta nên mua kĩ năng nào bây giờ?” Khải Minh đắn đo không biết nên chọn cái nào cho phù hợp. Phải biết giá của một kĩ năng trong đây gần bằng số điểm khoái lạc hắn có hiện tại. Vì vậy hắn phải cẩn thận lựa chọn kĩ năng phù hợp.
Hệ thống lại nói với hắn: “Ngươi nên chọn kĩ năng Điều Khiển Hồn Lực.”
“Điều Khiển Hồn Lực??” Khải Minh thắc mắc hỏi. Hệ thống liền đưa thông tin về kĩ năng vào đầu hắn.
Điều Khiển Hồn Lực: Kĩ năng khống chế hồn lực trong cơ thể. Là thứ cơ bản đầu tiên người tu luyện hồn lực học.
“Hmmm chắc phải học thứ cơ bản trước đã.” Nói rồi hắn vào cửa hàng để mua kĩ năng.
“3000 điểm khoái lạc. Đắt thế.” Khải Minh than vãn. Tuy tiếc đứt ruột nhưng hắn cũng đành mua. Vừa mua kĩ năng xong, ngay lập tức một luồng thông tin về cách thức sử dụng kĩ năng chạy vào não hắn. Chỉ trong chốc lát Khải Minh đã am hiểu tường tận về kĩ năng này.
Điều Khiển Hồn Lực (lv1): Ở cấp độ hiện tại chỉ có thể đưa hồn lực vào một bộ phận nhất định trên cơ thể.
Thoát ra ngoài, hắn ngay lập tức sử dụng thử. Khải Minh đưa hồn lực đến bàn tay sau đó đấm thật mạnh vào cái cột nhà to tướng bên cạnh.
“Rầm.”
“Ui da đau quá.” Hắn vội ôm tay la lên. Tay của hắn sưng đỏ lên trong khi cái cột nhà thì chả trầy sướt chút nào.
“Ặc, sao nó không hề hấn gì vậy.”
Hệ thống nói lại với hắn: “Ngươi hiện giờ chỉ mới là Hồn Sĩ tầng 1 nên thực lực chỉ đến đây thôi.”
“Vậy nếu cảnh giới càng cao thì càng mạnh ư?”
“Tất nhiên rồi.”
“Hmmm, vậy đành phải luyện hồn lực tiếp thôi.” Khải Minh nói xong vội chạy xuống sân sau của tiểu viện. Ở đó Quỳnh Anh đang đứng rửa bát trước một cái bồn khá giống với bồn rửa bát ở thế giới của hắn.
Khải Minh tiến sát lại vén váy Quỳnh Anh lên, đôi bàn tay hắn chui vào quần lót nàng tìm đến bờ mông mềm mại kia. Quỳnh Anh hơi giật mình, sau đó nàng nói: “Em đang rửa bát mà.”
“Khà khà, thì nàng cứ rửa đi.”
Mặc kệ Quỳnh Anh nói gì, tay Khải Minh vẫn mạnh bạo nắn bóp mông nàng. Sau đó hắn kéo quần lót nàng xuống đến đầu gối rồi móc thằng em đang cương cứng của mình ra đẩy vào âm đ*o nàng.
“Uh…uh…uh từ từ.”
Quỳnh Anh rên rỉ lên khi cái thứ to khủng kia một lần nữa đi vào âm đ*o nàng. Khải Minh vịn lấy eo nàng rồi bắt đầu nhấp một cách mạnh bạo khiến Quỳnh Anh rên la thảm thiết: “Á…á…á…ư…ư… nhẹ… thôi.”
Âm thanh thông báo lại tiếp tục vang trong đầu hắn.
Quỳnh Anh không thể tập trung rửa bát nữa, nàng nhẹ nhàng để cái dĩa đang rửa lở dở xuống, sau đó chống hai tay vào thềm bồn, ưỡng mông cao lên để hắn dễ dàng ra vào.
Được một lúc sau, hắn vội rút dương v*t ra rồi kéo nàng ngồi xuống. Khải Minh đưa dương v*t chỉa thẳng vào mặt nàng rồi nói: “Bú cho ta đi nào.”
“Em không biết bú thế nào cả!” Quỳnh Anh ngây thơ trả lời.
“Được rồi, vậy để ta chỉ cho, nàng há miệng ra đi.”
Quỳnh Anh làm theo hắn. Ngay lập tức Khải Minh đẩy mạnh dương v*t vào miệng nàng. dương v*t hắn chạy thẳng đến cổ họng Quỳnh Anh khiến nàng có cảm giác buồn nôn. Vội đẩy hắn ra, nàng ho sặc sụa mắng hắn:
“Đồ đáng ghét, tính hại chết người ta hả.”
“Hi hi, ta xin lỗi mà.” Nói rồi hắn liền hôn vào môi nàng. Sau đó cả hai cùng kéo nhau lên giường. Khải Minh cùng Quỳnh Anh lột sách quần áo trên người ra, rồi hắn nhanh nhảu nằm lên giường để dương v*t mình chỉa thẳng lên vô cùng hùng dũng, cứ như một cây cột chống trời vậy. Khải Minh ra dấu cho Quỳnh Anh ngồi lên. Nàng hiểu ý, tiến sát lại để âm đ*o mình chạm vào dương v*t của hắn rồi từ từ ngồi xuống. Dần dần dương v*t Khải Minh bị nuốt trọn bởi âm đ*o của nàng.
Khải Minh nhắm mắt dang rộng hai tay hai chân tận hưởng. Quỳnh Anh chống hai tay lên bụng hắn, sau đó nàng nhẹ nhàng di chuyển lên xuống. dương v*t hắn từ từ trượt ra gần hết rồi lại chạy vào trong, cứ như thế lặp lại liên tục.
“Nàng thấy sướng không?” Khải Minh nhìn Quỳnh Anh hỏi.
“Uh…uh sướng lắm ạ.” Nàng trả lời trong khi đang cố gắng nhấp nhanh nhất có thể. Khoái cảm trong Khải Minh ngày càng dâng trào mạnh mẽ. Hắn phải cố cắn răng để kiềm hãm cảm giác xuất tinh. Bỗng âm thanh báo cộng thêm điểm khoái lạc trong đầu hắn dừng lại một chút, thay vào đó là giọng hệ thống vang lên như trêu chọc hắn: “Yếu sinh lý thế.”
Bị hệ thống trêu, Khải Minh xấu hổ vô cùng. Hắn vội kéo Quỳnh Anh xuống ôm hôn trong khi tay hắn tìm đến bóp mạnh dương v*t để giảm ham muốn. Hôn nhau được một lúc lâu, Khải Minh vật nàng nằm ngửa ra sau đó lấy dương v*t ve vãn quanh âm đ*o.
“Cho nó vào đi chàng.” Quỳnh Anh dang rộng hai chân hết cỡ nói.
“Được thôi, nếu nàng cầu xin ta.” Khải Minh vẫn tiếp tục trêu nàng.
“Uhm, xin chàng hãy đút nó vào đi, xin chàng đó.” Quỳnh Anh như gần khóc vì bị hắn trêu. Thấy vậy Khải Minh cười đắc chí rồi đẩy mạnh dương v*t vào trong. Sau đó hắn làm những cú ra vào vô cùng mãnh liệt, mạnh và nhanh hơn những lần trước.
“AAAA…Uh…Uh…sướng quá…uh…uh… mạnh lên… nữa đi… chàng…uh…uh.” Quỳnh Anh rên la vì sướng khoái. Nghe được vậy hắn liền nắm lấy cặp đùi mát lạnh của nàng ra sức tăng tốc hết cỡ.
“Ah…a…a…em ra mất…em ra … EM RA ĐÂY…ah ah ah.” Cơ thể Quỳnh Anh uốn éo liên tục, từ trong âm đ*o nàng d*m thủy tuôn ra như suối.
“Vậy ta cũng ra đây.”
Khải Minh nhấp thêm vài ba cái nữa rồi phun những đợt tinh dịch ấm nóng vào thẳng tử cung Quỳnh Anh.
Cả hai hôn nhau rồi thiếp đi…