Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Đại học Truyền thông Đế Đô.
Hôm nay có giờ giảng của một giáo viên có tiếng, nên Diệp Oản Oản cố ý tranh thủ thời gian đến trường, thuận tiện xử lý thủ tục học vượt.
Sau khi tan học, Giang Yên Nhiên hẹn Diệp Oản Oản ăn cơm ở một quán ăn gần trường.
"Oản Oản, cuối cùng cậu cũng đến trường rồi, tớ chán quá! Kí túc xá của bọn tớ có bốn người mà cứ như có mỗi tớ thôi, một người hai ba tuần mới đến một lần, hai người còn lại thì trông thế nào tớ còn không biết, nghe bảo đều đã kí hợp đồng với công ty rồi!" Giang Yên Nhiên hờn giận lẩm bẩm.
Học viện Điện ảnh Đế Đô có rất nhiều sinh viên đã làm việc từ năm nhất, không ít người thậm chí còn debut trước khi tốt nghiệp, số sinh viên tham gia buổi học trên lớp rất ít là bình thường, bên Đế Truyền cũng tương tự như vậy, chờ sắp thi mới vội ôn tập để qua môn.
Diệp Oản Oản cười khẽ: "Sao? Sở Phong không chơi cùng cậu sao?"
"Gần đây anh ấy theo thầy làm đồ án rồi!" Giang Yên Nhiên trả lời, đột nhiên nhớ đến một việc, cô ấy nói tiếp, "Đúng rồi Oản Oản, cậu đoán xem mấy hôm trước tớ gặp ai?"
"Ai vậy?"
"Trầm Mộng Kỳ!" Giang Yên Nhiên nói, "Cô ta còn hư tình giả ý muốn tớ đến Truyền thông Tụ Tinh, còn muốn kí hợp đồng với tớ nữa chứ!"
Loading...
Diệp Oản Oản cười trào phúng, Trầm Mộng Kỳ làm gì có mời thật, sợ là chỉ muốn khoe khoang mà thôi.
Hiện giờ Giang Yên Nhiên còn là học sinh, mà cô ta đã là ngôi sao mới nổi của giới giải trí, đại tiểu thư của Tụ Tinh, tiền đồ vô hạn.
"Đúng là Tụ Tinh gần đây phát triển khá tốt, gần hai năm nay có được một nhóm người mới khá hot, Trầm Mộng Kỳ vừa debut đã được mệnh danh là "giáo chủ thời thượng", nhiều tiền bối trong giới thời trang đều khen cô ta."
Diệp Oản Oản không cần đoán cũng biết hình tượng của Trầm Mộng Kỳ là do ai tạo ra.
Lúc này, chuông di động của Diệp Oản Oản vang lên.
Nhìn thấy tên người gọi, Diệp Oản Oản lộ ra vẻ kinh ngạc.
Không ngờ người gọi là anh cô...
Diệp Oản Oản nhíu mày, trầm mặc một lát, sau đó bắt máy: "Alo?"
"Ở trường học sao? Tao đang ở trước cổng trường, ra đây một lát, tao có chuyện tìm mày." Diệp Mộ Phàm lên tiếng.
Diệp Mộ Phàm chủ động muốn gặp cô ư?
Diệp Oản Oản hơi suy tư, đáp: "Chờ em năm phút."
Thấy biểu cảm của Diệp Oản Oản không tốt lắm, Giang Yên Nhiên hỏi: "Oản Oản, là ai gọi vậy?"
"Anh tớ."
"Ồ..." Giang Yên Nhiên cũng biết một ít chuyện của Diệp Mộ Phàm, cẩn thận hỏi: "Anh cậu, đang làm ở Tụ Tinh sao?"
Diệp Oản Oản gật đầu: "Anh ấy hẹn tớ gặp mặt, tớ đi một lát."
"Ồ ồ, vậy cậu đi đi, đã trễ rồi, tớ cũng về trường đây, lần sau lại gặp!"
"Được, tạm biệt cậu."
Ra khỏi quán ăn, Diệp Oản Oản đi về phía cổng trường.
Quả nhiên vừa tới gần đã thấy một bóng người quen thuộc.
Tuy đám nghệ sĩ được Diệp Mộ Phàm tạo mẫu đều gọn gàng thời thượng, nhưng anh ấy lại mặc đồ vỉa hè, chỉ là biết cách phối đồ và nhan sắc kéo lại, cho nên trông anh ấy vẫn vô cùng đẹp trai nổi bật.
Chút tiền anh ấy kiếm được trừ gửi cho ba mẹ, số còn lại đều tiêu trên người Trầm Mộng Kỳ.
Phải biết trước giờ Diệp Mộ Phàm luôn chú ý ăn mặc, không phải được định chế từ thương hiệu đặc biệt sẽ không mặc, một thứ trang sức nho nhỏ phối kèm cũng phải trải qua quá trình định chế cầu kì, yêu cầu độc nhất vô nhị.