Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Cung Húc lập tức tung tăng đưa điện thoại cho cô.
Diệp Oản Oản nhận lấy di động, tùy ý chụp cho cậu ta một tấm: "Được rồi."
"A, nhanh vậy, chỉ một tấm thôi à, không đổi nhiều góc độ khác sao?" Cung Hung thất vọng hỏi.
Diệp Oản Oản nhìn thoáng qua Diệp Mộ Phàm, sau đó nhìn về phía Cung Húc: "Tấm này đã đẹp lắm rồi, đăng đi, hôm nay tôi có hẹn, có chính sự cần làm."
Diệp Oản Oản lấy một kịch bản từ trong ngăn kéo ra: "Cậu về nghiên cứu kịch bản này đi. Còn nữa, kịch bản này cần giữ bí mật, không thể để lộ ra ngoài."
Cung Húc vừa nhìn thấy kịch bản liền vui vẻ không thôi, cảm thấy mình đã được xem trọng: "Cuối cùng anh Diệp cũng cho em diễn rồi, em nhất định sẽ nghiêm túc nghiên cứu!"
Nói xong, cậu ta đắc ý liếc Lạc Thần một cái, cảm thấy thỏa mãn mà rời đi.
Chờ Cung Húc đi rồi, Diệp Oản Oản thông báo lịch trình mấy ngày tiếp theo cho Lạc Thần. Sau khi hết bận, cuối cùng có thể xử lí chính sự rồi.
"Diệp Mộ Phàm tiên sinh, chào anh. Ngại quá, để anh phải đợi lâu rồi, mời anh sang bên này!"
Loading...
"Chào anh, Diệp tổng, nghe danh đã lâu." Diệp Mộ Phàm hơi khẩn trương mà chào hỏi.
Diệp Oản Oản cười cười: "Phải không?"
Diệp Mộ Phàm lập tức đáp: "Đương nhiên, bên ngoài có không ít lời đồn về anh, tôi cũng rất khâm phục Diệp tổng. Không ngờ anh so với tưởng tượng của tôi còn trẻ hơn, hơn nữa..."
"Cái gì?"
"Không có gì, không có gì..." Diệp Mộ Phàm cảm thấy mình tùy tiện nói một người đàn ông như người ta rất giống em gái mình thì không khỏi quá đường đột, vì thế nên không nói.
Diệp Oản Oản lấy ra một phần hợp đồng: "Vậy tôi không nhiều lời nữa, thế nào, anh có hứng thú gia nhập Quang Diệu không?"
Diệp Mộ Phàm hơi sửng sốt: "Gia nhập... Quang Diệu... Tôi không hiểu ý của anh cho lắm..."
Ngữ khí của Diệp Bạch hoàn toàn không giống phỏng vấn, mà giống mời anh hơn. Sao có thể...
"Tôi mời anh đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc bộ phận tạo hình của truyền thông Quang Diệu." Diệp Oản Oản trực tiếp đi vào vấn đề.
"Cái gì? Tổng giám đốc bộ phận tạo hình?" Diệp Mộ Phàm sửng sốt, khó tin hỏi lại, "Diệp tổng, anh chắc chắn... không nhầm người sao?"
Diệp Oản Oản: "Anh là tổng giám đốc bộ phận mua hàng tiền nhiệm của tập đoàn Diệp thị, trợ lý tạo hình của giải trí Tụ Tinh, Diệp Mộ Phàm, đúng không?"
"Là... là tôi..." Diệp Mộ Phảm ngẩn người, sau đó sắc mặt hơi trầm xuống, "Quan hệ của tôi với Diệp thị... không cần tôi phải nhiều lời nữa, hiện tại tôi chỉ là chó nhà có tang mà thôi. Về phần Tụ Tinh, càng chỉ là một trợ lý nho nhỏ, cả tên cũng không được xuất hiện, vì sao Diệp tổng lại muốn chọn tôi cho vị trí quan trọng như vậy?"
"Thế nào? Không tin tưởng bản thân sao?" Diệp Oản Oản hỏi lại.
Diệp Mộ Phàm siết chặt bàn tay: "Tôi đương nhiên có, chỉ sợ Diệp tổng sẽ hối hận."
"Yên tâm, tôi dám mời anh, đương nhiên đã điều tra kĩ lưỡng."
Diệp Mộ Phàm nghe vậy thì không nhịn được mà suy nghĩ, chẳng lẽ Diệp Bạch đã tra ra chuyện của anh và Hà Tuấn Thành, nếu không thì anh không thể nghĩ ra nổi lý do gì khác.
"Cho nên, quyết định của anh là...?" Diệp Oản Oản hỏi.
Diệp Mộ Phàm hít sâu một hơi: "Nếu Diệp tổng đã nói vậy, tôi đương nhiên vô cùng vinh hạnh."
Con ngươi Diệp Oản Oản hiện lên một ý cười, cô đứng lên: "Vậy thì, hợp tác vui vẻ!"
"Hợp... hợp tác vui vẻ!" Thẳng đến bây giờ, Diệp Mộ Phàm vẫn không có cách nào tin được. Vốn dĩ anh hoàn toàn không ôm hy vọng, kết quả lại thành công đơn giản như vậy, còn một bước tiến thẳng đến chức tổng giám đốc bộ phận tạo hình.