Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Vợ chồng Diệp Thiệu Đình nhận được cuộc gọi thì lập tức chạy đến.
"Ba, mẹ... Đã trễ thế này rồi, ba mẹ gọi vợ chồng con đến có chuyện gì sao?" Diệp Thiệu Đình thử dò hỏi.
Vừa thấy Diệp Thiệu Đình, Diệp Hồng Duy lập tức tím mặt: "Anh còn có mặt mũi hỏi tôi à? Anh dạy được một đứa con trai thật giỏi!"
"Mộ Phàm?" Diệp Thiệu Đình sửng sốt.
Lương Uyển Quân vội hỏi: "Mộ Phàm gây họa gì rồi ạ?"
Lương Mỹ Huyên mặc trang phục sang trọng, khuôn mặt được bảo dưỡng tốt không có một nếp nhăn ngạo nghễ nhìn Lương Uyển Quân ngày xưa từng kinh diễm đứng đầu Đế Đô, hiện giờ đã có dấu hiệu lão hóa, chậm rãi mở miệng: "Chị, lần này Mộ Phàm không đơn giản là gây họa, mà đã phạm tội rồi."
"Cái gì? Phạm tội?" Lương Uyển Quân vội phủ nhận, "Tuy Mộ Phàm có hơi phóng túng, nhưng tuyệt đối không có khả năng làm ra việc phạm tội!"
Lương Mỹ Huyên trào phúng mà cười khẽ một tiếng: "Em nói này chị dâu, lúc trước chị còn nói anh cả tuyệt đối sẽ không làm ra những việc như phản bội công ty đâu, kết quả thì sao?"
Hoàng Minh Khôn lập tức phụ họa: "Có một câu nói rất đúng, dưỡng bất giáo phụ chi quá*, Y Y tiểu thư được nhị thiếu gia và nhị thiếu phu nhân dạy dỗ nên cao quý ưu nhã, hiếu thuận hiểu chuyện. Còn Oản Oản tiểu thư và Mộ Phàm thiếu gia thì một người vô năng, một người không học vấn không nghề nghiệp, hiện giờ còn làm ra việc tổn hại đến lợi ích gia tộc, trong việc này, đại thiếu gia và đại thiếu phu nhân không thể trốn tránh trách nhiệm!"
Loading...
(*) Dưỡng bất giáo phụ chi quá: Nuôi con mà không dạy là lỗi của người cha.
Diệp Thiệu Đình lạnh lùng nhìn sang phía Hoàng Minh Khôn.
Lúc ông còn ở Diệp gia đã nhiều lần phát hiện Hoàng Minh Khôn lợi dụng chức quyền để ức hiếp và sàm sỡ hầu gái trong nhà, thậm chí còn phát hiện ông ta với Lương Mỹ Huyên có quan hệ mờ ám...
Niệm tình ông ta làm việc cho Diệp gia nhiều năm nên để cho ông ta vài phần mặt mũi, không đưa ông ta đến đồn cảnh sát mà chỉ đánh một trận rồi đuổi việc.
Ai ngờ sau khi ông rời đi, Hoàng Minh Khôn lại được mời về Diệp gia.
Diệp Thiệu Đình lạnh lùng nói: "Trước kia Oản Oản quả thật có chút hoang đường, nhưng giờ nó đã sửa đổi, trong tiệc mừng thọ vừa rồi, ba cũng đã tận mắt thấy. Còn về Mộ Phàm, ông luôn miệng nói nó tổn hại lợi ích của gia tộc, rốt cuộc có chứng cứ gì không?"
Diệp Thiệu An nhìn thoáng qua ông, không khỏi âm thầm cười lạnh, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!
Diệp Thiệu An ngoài miệng cười nhưng tâm không cười, đáp: "Anh cả thật uy phong mà! Chỉ là không biết sau khi biết được chân tướng, anh còn có thể ra vẻ chính nghĩa nữa không! Diệp thị đã nắm chắc hạng mục Hoa Quang trong tay, kết quả hạng mục này lại bị Trầm gia đưa giá cao hơn chúng ta mười vạn để lấy được. Điều đó chứng minh bên đó đã biết giá của Diệp thị. Hồ sơ đấu thầu suốt quá trình chỉ qua tay tôi và Y Y, hơn nữa đều đặt trong thư phòng ở nhà cũ, thử hỏi, thông tin bị tiết lộ thế nào? Tôi bảo Y Y kiểm tra camera trong nhà, kết quả... anh đoán xem tôi phát hiện cái gì?"
Nói câu cuối cùng, Diệp Thiệu An nhìn sang Hoàng Minh Khôn.
Hoàng Minh Khôn hiểu ý, lập tức mở laptop ra, phát một đoạn video trích từ camera: "Đại thiếu gia, ngài tự xem đi!"
Chỉ thấy bên trong đoạn ghi hình, Diệp Mộ Phàm lén lút trèo tường tiến vào sân, sau đó lẻn vào thư phòng, một hồi lâu sau mới trở ra.
Sau khi thấy đoạn video kia, Diệp Thiệu Đình và Lương Uyển Quân đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều có biểu cảm khó tin, nghĩ thế nào cũng không có cách nào tin con trai mình sẽ làm ra loại chuyện đó...