Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Nghe đến đó, Tư Minh Lễ hài lòng gật đầu: "Cho nên tôi muốn hỏi Diệp tiểu thư, sao cô biết được tin tức mà mạng lưới tình báo của Tư gia cũng không dò được? Sao có thể biết được việc này để phòng ngừa từ trước? Ngay cả đạo cụ cô cũng chuẩn bị đầy đủ sẵn, chẳng lẽ cô biết trước tương lai sao?"
Trong phút chốc, sự chú ý của mọi người đều dồn vào Diệp Oản Oản.
Vừa rồi vội tra người giật dây, cho nên không hỏi kĩ. Bây giờ Tư Minh Lễ bói như thế, quả thật chuyện này có nhiều điểm khả nghi.
"Chẳng lẽ cô gái này cũng là nội gian sao?"
"Tám phần là vậy rồi!"
"Sao cô gái này lại biết trước việc đó được nhỉ, tóm lại cô gái này nhất định có vấn đề!"
Hứa Dịch thấy Diệp Oản Oản vì giúp mình nên bị liên lụy, sốt ruột như lửa đốt trong lòng, lại không có cách nào giải thích, thậm chí không dám nói giúp Diệp Oản Oản.
Hiện tại anh ta đã bị buộc tội thành nội gian, nếu hiện tại giúp Diệp Oản Oản nói chuyện, không phải là giúp mà là hại cô!
Vì vậy chỉ có thể không ngừng ra hiệu bằng ánh mắt nhắc nhở cô, không cần cô nói giúp anh ta nữa.
Loading...
Nhưng Diệp Oản Oản lại không có ý tứ nào muốn dừng lại, móc từ túi ra một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng đè lên vết thương trên trán của Hứa Dịch: "Hứa quản gia, anh lau vết thương đi!"
"Cô..." Hứa Dịch ngơ ngác.
Mà sắc mặt các trưởng lão hiện tại đã âm trầm như nước.
Cô gái này lại dám giúp nội gian trước mặt bọn họ!
Vừa rồi nên xử trí cô ta ngay mới phải!
Diệp Oản Oản hoàn toàn không nhìn những trưởng lão đang tức sắp chết kia, chỉ nhìn Tư Minh Lễ đang chắc thắng đứng ở gần bàn, không nhanh không chậm trả lời: "Ông chú tư nói đùa rồi, sao có người có thể biết trước tương lai được chứ!"
Tư Minh Lễ vốn không để cô vào mắt, ung dung trả lời: "Nếu là như thế, vậy thì Diệp tiểu thư chắc không phải là Hắc Quả Phụ thật đâu nhỉ? Hoặc là người của Death Rose cũng nên!"
Nghe Tư Minh Lễ nói thế, các trưởng lão hít một ngụm khí lạnh.
Nếu là thật...
"Tôi không có bất kì quan hệ nào với Death Rose." Diệp Oản Oản bình tĩnh trả lời.
"Chết đến nơi rồi cô còn dám ngụy biện!" Tư Minh Lễ cười lạnh: "Cô tư chắc chắn là người của Death Rose, hôm nay nhất định phải gϊếŧ cô ta!"
Vừa nói, Tư Minh Lễ vừa ra hiệu cho hộ vệ ở xung quanh.
Nhận được chỉ thị, vài hộ vệ liền tiến lên, chuẩn bị bắt Diệp Oản Oản.
"Chỉ bằng suy đoán liền muốn gϊếŧ chủ mẫu Tư gia." Diệp Oản Oản quét mắt qua những hộ vệ kia: "Tôi muốn xem ai có cái gan đó!"
Vài hộ vệ đưa mắt nhìn nhau, trong nhất thời không biết phải làm gì.
Ngay sau đó cô lại chuyển tầm mắt sang Tư Minh Lễ châm chọc: "Ông chú tư, nếu như không phải ông đang cố gắng náo loạn Tư gia, thì dựa theo trí lực của ông, tôi thật không cách nào tưởng tượng được lấy chỉ số thông minh như ông lại được xếp vào hàng trưởng lão của Tư gia!"
"Cô nói cái gì!" Tư Minh Lễ biến sắc.
Diệp Oản Oản cười nói: "Nếu tôi thật sự là Hắc Quả Phụ hoặc là người của Death Rose, Tư gia gϊếŧ tôi, ông có từng cân nhắc qua hậu quả không?"
Theo lời của Diệp Oản Oản, các trưởng lão khác cũng sửng sốt một chút.
Thế lực của Death Rose hết sức cường đại và thần bí, nếu Tư gia trêu chọc Death Rose, hậu quả khó mà lường được!
"Dĩ nhiên tôi không có chút quan hệ nào với Death Rose!" Diệp Oản Oản tiếp tục cười nói: "Nếu Death Rose muốn nhắm vào Tư gia, hẳn sẽ không cần phải tìm cách phiền toái như sắp xếp nội gián đâu nhỉ?"