Chỉ thấy âm thanh của hệ thống lại vang lên:
- Kí chủ làm sao vậy? Kí chủ? Không phải là ở thế giới thứ 4 ngài đã trở thành Phong Hào Đấu La Vương rồi sao? Sao bây giờ linh hồn lại yếu ớt dễ dàng ngất lịm thế này? Mau dậy đi! Ta chém gió thế thôi chứ làm sao có thể dùng ca(.c của ngài để giúp ngài đi lại được??? Kí chủ? Mau dậy!
Ngày hôm sau ta đến điểm hẹn, ngắm nhìn mái trường X xinh đẹp với rất nhiều học sinh ra vào xung quanh khiến cho cảm thấy nâng nâng. Nơi đây sẽ là mái nhà của ta thời sinh viên. Nơi ta sẽ gắn bó tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình. Mong rằng ta sẽ có một quãng thời gian đáng nhớ và bình thường!
Đang trong lúc suy nghĩ miên man thì âm thanh của hệ thống lại vang lên:
- Ký chủ à? Vì sao ký chủ lại từ chối hệ thống vậy? Ký chủ có biết là ký chủ đang làm cho hệ thống buồn không? Ký chủ có biết là trên thế giới này có bao nhiêu người đang mong đợi và khát khao có một hệ thống như ta hay không?
Ta lắc đầu mà nói:
- Hệ thống à! Ta hiểu điều mà ngươi nói: Nhưng ta không thể nhớ lại những kí ức mà ngươi vừa nhắc đến. Ta chỉ biết ở thế giới này, ta chính là ta, và ta mong muốn có một cuộc sống bình thường. Ngươi thấy đấy, ông trời đã cho ta một gia cảnh giàu có, nhưng ta muốn học tập và phát triển bằng thực lực của mình. Ta sẽ không nhờ đến tiền tài của gia đình, lại càng không nhờ đến sự trợ giúp của hệ thống như ngươi!
m thanh hệ thống buồn bã vang lên:
- Ký chủ à! Người đang làm cho hệ thống bị tổn thương đấy! Nhưng không sao! Chúc kí chủ hoàn thành nguyện vọng của bản thân.
Ta nghiêng đầu có chút suy nghĩ. âm thanh hệ thống lại vang lên::
Loading...
- Kí chủ! Người nghĩ gì vậy?
Ta liền lo lắng mà nói:
- Ngươi...ta có cảm giác ngươi không ngoan như vậy đâu?
m thanh hệ thống thở dài:
- Ký chủ suy nghĩ lệch lạc rồi! Thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời!
Ta ngẩng đầu lên trời mà mỉm cười nói:
- Đúng vậy! Thời gian sẽ chứng minh cho quyết tâm tốt đẹp của ta, cũng sẽ chứng minh cho nhân cách ngoan ngoãn tiềm ẩn trong hệ thống có cái tên biến thái như ngươi! Thôi miên da^m dục hệ thống à! Chúng ta cùng cố gắng nhé!
Đang trong lúc ta cao trào đầy quyết tâm thì một bóng hình xinh đẹp tiến lại phía ta:
- Con là Hùng à! Dì là Y Nhã là vợ nhỏ của bố con đây! Chào mừng con đến với trường mới và mái nhà mới nhé! Từ hôm nay dì sẽ là người thân của con, lo cho con và quan tâm con. Dì không có con! Dì sẽ coi con như là con trai của dì vậy!
Nhìn bóng hình người phụ nữ xinh đẹp tiến tới ta giống như chết lặng. Thật sự là quá giống! Quá xinh đẹp rồi! Đây cũng thực sự là quá giống ca sĩ Yoona mà ta yêu thích rồi! Ta...ta hình như là trúng tia sét ái tình rồi...hự hự...!
m thanh hệ thống lại vang lên:
- Điều 1 khi muốn trở thành người bình thường. Không được yêu dì ghẻ của mình. Vì dì ghẻ cũng là mẹ kế của mình. Đó là loạn luân!
Ta thở dài trong lòng. Trong phút chốc có cảm giác giống như trái tim tan vỡ.
Nhìn thấy ta như vậy dì Y Nhã tiến tới và nắm lấy tay ta, kéo ta vào lòng rồi vuốt ve khuôn mặt của ta, mùi hương trên cơ thể của dì tỏa ra khiến cho ta mê say. Làn da dì thật trắng, thật mềm mại và không tì vết. Giọng của dì thật ngọt ngào:
- Hùng à! Con sao vậy? Có phải là con say xe không?
Ta lắc đầu mà nói:
- Dạ không sao đâu ạ! Con chỉ hơi chóng mặt chút thôi!
Trái tim ta đau nhói, cảm giác tiếp xúc với dì khiến cho ta càng cảm nhận được sự khát khao mãnh liệt của bản thân. Dì vẫn lo lắng vuốt nhẹ khuôn mặt của ta để ta nhìn thẳng vào khuôn mặt của dì mà nói:
- Con à! Nếu khó chịu thì phải nói cho dì biết nhé! Bây giờ để dì đưa con vào phòng nghỉ ngơi nhé!
Nói rồi dì ôm lấy ta mà đưa ta vào bên trong. Ở đây là một tòa chung cư rất lớn, bên trong có rất nhiều phòng và nhiều căn hộ. Hầu hết các căn hộ đều có người ở. Dẫu sao nơi này cũng ngay trước cổng trường học nên vị trí rất đắc địa. Ta được dì đưa đến một căn phòng rất xinh đẹp, bên trong bài trí những món đồ màu hồng, còn có tủ sách lớn, bàn học và ánh sáng rất ấm áp. Đây giống như là phòng của một giáo viên nữ vậy. Mùi hương của căn phòng này rất quen thuộc. Thơm ngát và nồng nàn. Giống như mùi hương trên cơ thể của dì Ý Nhã khiến cho ta xao xuyến. Không phải chứ? Đây...đây lẽ nào là...phòng của dì sao? Dì đưa ta vào phòng của dì à?
Chỉ thấy dì đặt ta lên trên giường, xoa lấy trán ta rồi nói:
- Hùng à! Con cứ nằm ở đây nghỉ! Đây là phòng của dì! Hiện tại các phòng đều đã có người ở! Sắp tới sẽ có phòng trống dì sẽ sắp xếp cho con. Có điều thời gian đầu con ở một mình dì không an tâm, hơn nữa giờ thấy con như thế này dì lại càng muốn ở gần để chăm sóc con hơn. Con đừng ngại, hãy ở với phòng cùng dì nhé!
Ta nghẹn ngào mà nhìn dì rồi chảy nước mắt:
- Ôi trời ơi! Ước muốn sống cuộc sống bình thường của tôi sẽ thế nào nếu như hiện tại lại còn ở cùng phòng với dì! Trời ơi! Ngài đang đùa ta có phải không? Cứ thế này thì trái tim bé nhỏ thơ ngây và hồn nhiên của ta sẽ đi về đâu?
Lúc này âm thanh hệ thống lại vang lên:
- Kỹ năng mang theo. da^m dục lĩnh vực. Trong phạm vi bao phủ khiến cho các đối tượng trở nên da^m dục một cách tự nhiên theo bản năng dẫn đến dễ dàng thực hiện các hành vi da^m dục mà không hề hay biết. Ký chủ có muốn thi triển hay không?
Nghe hệ thống nói vậy, nước mắt ta lại chảy dài:
- Thật là quá đáng! Ta biết ngay là ngươi sẽ không ngoan ngoãn như vậy mà!
m thanh hệ thống lại vang lên::
- À! Ta chỉ hỏi thử để xem ký chủ có quyết tâm thật hay không thôi! Xin kí chủ đừng kích động. ca(.c cứng hết lên rồi kia kìa, dì thấy dì lại cười cho!