Lời của nàng ngày càng nhỏ dần rồi mất hẳn.
Để lại ta trong cánh rừng hoang vắng.
Ta giơ tay lên, nhìn chiếc nhẫn nàng trao trên tay:
- Thải Nhi...rồi có một ngày chúng ta sẽ gặp lại nhau...
Khi đó không ai có thể mang nàng rời khỏi ta được nữa...
Khi đó...ta sẽ làm chuyện đó với nàng thật là thoải mái...thật là sướng...!
....
Ta trở về nhà.
Hôm nay mặc dù đã giết được một đám ma lang.
Ngoài ra còn được làm những chuyện kích thích cùng Thải Nhi nhưng trong lòng ta hiện tại vô cùng lo lắng.
Loading...
Ta đã không đủ thời gian để hái thuốc cho mẹ.
Ta đi những bước đi vội vã, khi về đến nhà thì thấy mẹ đang gục ở bên cửa liên tục ho khan.
Ta vội tiến lại:
- Mẹ à! Mẹ không sao chứ?
Mẹ thấy ta về nhẹ nở nụ cười, lắc đầu hiền từ:
- Hạo Thần à! Mẫu thân không sao? Con trở về nhà rồi à? Hôm nay có thông qua kiểm tra không?
Ta gật đầu:
- Dạ! Con đã thông qua rồi! Đã trở thành một kỵ sĩ tùy tùng rồi mẹ ạ!
Mẹ hài lòng vuốt ve mái tóc của ta:
- Con của mẹ giỏi lắm! Sau này con nhất định sẽ trở thành một kỵ sĩ vĩ đại, có cho mình những thú cưỡi và kỹ năng mạnh mẽ, thậm chí có thể có được thần ấn vương tọa đại diện cho quang minh chống lại ma thần bảo vệ nhân loại, giống như cha của con vậy?:
- Mẹ ơi! Cha của con là một kỵ sĩ vĩ đại lắm hay sao ạ?
Ta mở to đôi mắt ngạc nhiên hỏi.
Mẹ ôm lấy ta vào lòng.
- Đúng vậy! Cha của con là một kỵ sĩ rất hùng mạnh. Là tấm gương để con và các kỵ sĩ khác noi theo.:
- Nhưng vì sao cha lại bỏ rơi chúng ta?
- Khụ khụ khụ!
Khi ta vừa hỏi câu này thì mẹ liên tục phát ra những tiếng ho. Ta cho bình nguyên dịch vào bát đưa cho mẹ:
- Mẹ uống đi ạ!
Mẹ nhíu mày:
- Sao con lại đưa thứ này cho mẹ! Đây là bồi nguyên dịch rất cần thiết cho sự phát triển của con! Bước ban đầu của kỵ sĩ rất quan trọng. Thứ này giáo quan không dạy con phải uống hàng ngày đúng giờ hay sao?
Ta lắc đầu:
- Không phải giáo quan không dạy, con muốn mẹ sử dụng để có thể khỏe mạnh, hàng ngày còn thường pha vào thảo dược hái được cho mẹ uống. Hiện tại không kịp nữa, mẹ hãy uống đi.
Con không cần thứ này...không có nó con có thể chăm chỉ rèn luyện để bù đắp lại...
...nhưng không có mẹ...mọi cố gắng của con đều trở thành vô nghĩa...
Mẹ à...mẹ phải thật khỏe mạnh để chứng kiến con trưởng thành nhé!
....
Mẹ ôm lấy ta vào lòng:
- Con trai! Không ngờ con lại có hiếu như vậy! Nhưng...mẹ không thể vì bản thân mình mà ảnh hưởng đến sự nghiệp kỵ sĩ của con được. Thứ này với con vô cùng quan trọng! Con hãy uống đi!
Ta lắc đầu:
- Không! Hiện tại chỉ có nó mới có thể giúp cho sức khỏe của mẹ tốt hơn, con sẽ không sử dụng nó đâu!
Mẹ mỉm cười, thơm nhẹ lên trán ta:
- Con yêu! Ai nói rằng chỉ có thứ này mới làm cho sức khỏe của mẹ tốt hơn chứ? Trước kia thì có thể như vậy, nhưng hiện tại vẫn còn có một cách nữa đấy! Nhưng trước đó con hãy sử dụng bình bồi nguyên dịch này trước đã...
Không hiểu sao hai má mẹ lại ửng hồng tỏ ra xấu hổ.
Ta ngước lên, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của mẹ.
Mái tóc mẹ búi cao về sau hiện ra một vẻ đẹp thuần thục, dịu dàng.
Bầu ngực mẹ căng tròn trong làn váy mỏng, cặp đùi của mẹ thon dài cùng bờ mông nảy nở.
Sự hấp dẫn của mẹ khiến cho ta bất giác cảm thấy bản thân có khao khát và ham muốn kỳ lạ.
- Mẹ không nói dối con chứ?
Mẹ nhấn tay lên trán ta:
- Đứa nhỏ này! Dám nghi ngờ mẹ của con sao? Yên tâm đi! Nếu mẹ nói dối con, thì sau này mẹ sẽ ngoan ngoãn uống Bồi Nguyên Dịch con đưa, còn không, sau này con phải sử dụng Bồi Nguyên Dịch thật đúng giờ để không ảnh hưởng đến sự phát triển tiềm lực của bản thân biết chưa?
Ta nắm chặt tay, gật đầu:
- Dạ vâng! Nếu mẹ đã nói vậy con sẽ uống ạ!
Ta đưa bình bồi nguyên dịch uống cạn.
Nước này vào cơ thể cảm thấy vô cùng thư thái, giống như tiếp thêm năng lượng tràn trề mọi nơi trong kinh mạch.
Một dòng năng lượng ấm áp chảy xuống phía dưới của ta khiến cho nó cương cứng lên.
Năng lượng cơ thể thật dồi dào, con chim căng cứng. Ta có cảm giác nếu bây giờ mà làm tình thì sẽ hoàn toàn không mệt mỏi.
Nhìn về mẹ phía trước, bất giác chợt nghĩ.
Nếu bây giờ mà được đè mẹ ra mà ddi.t thì mình hẳn là có thể ddi.t được cả đêm.
Nghĩ bậy nghĩ bạ lại nhìn bầu vú to lủng lẳng bên trong tà váy ngủ mỏng của mẹ càng khiến cho con ca(.c của ta dựng đứng lên thành một đống trong quần.
Ta vô cùng xấu hổ, bất giác quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn mẹ.
Mẹ nhìn thấy sự đáng yêu của ta như vậy thì cười nhẹ.
Nhìn con ca(.c của ta đang cương cứng trong quần không những không giận, ngược lại ánh mắt vậy mà tỏ ra chăm chú nhìn.
Thậm chí còn có chút vui mừng.
- Thế nào? Con trai! Vì sao phía dưới này lại cương cứng hết cả lên như vậy?
Hi hi! Lâu rồi không để ý mà con trai của mẹ đã to lớn thế này rồi đó nha!