Ta bị bắn ngược về sau.
Lực đạo này cũng quá mạnh rồi! Xem ra nàng cũng không phải là người đơn giản.
Đang khi ta ở trên không trung một móng vuốt xẹt qua người ta.
Nhìn thấy kẻ ở trong tấm áo choàng vậy mà không phải nhân loại, rõ ràng là lang ma, một chủng tộc ác ma đáng sợ.
Đáng sợ đến mức chẳng ai nghĩ bọn chúng có thể xuất hiện ở bên trong Áo Đinh Trấn này.
Rõ ràng cú đẩy của cô gái vừa cứu ta một mạng.
Con mẹ nó! Là lão tử đến cứu nàng hay là nàng cứu ta???
Điên mẹ rồi!
Ta cầm lấy thanh kiếm gỗ, nắm chắc trong tay, năng lượng thánh quang của kỵ sĩ lan tỏa.
- Thánh Quang Thủ Hộ! Ma vật! Kẻ các ngươi muốn nhắm đến là ta! Trước khi bước qua xác của kỵ sĩ thủ hộ! Các ngươi không được phép động đến người mà ta bảo vệ!
Loading...
Một vòng ánh sáng quang minh từ ta tỏa ra, trong khoảnh khắc bao bọc lấy nàng.
Tất cả công kích của bọn lang ma hướng về nàng đều bị bắn ngược trở lại.
Tất cả ma vật quay lại, nhìn về phía ta, chúng biết nếu không giết chết ta, năng lượng thủ hộ sẽ bảo vệ nàng vô cùng mạnh mẽ.
Ánh mắt của chúng hiện ra màu đỏ, hàm răng của chúng nhe ra sắc nhọn và đáng sợ.
Hình ảnh của ta hiện ra trước mắt bọn chúng trở nên vô cùng đáng ghét.
- Kỹ năng khiêu khích!
Ta nghiêng đầu nắm chắc thanh kiếm gỗ trong tay.
- Đến đây lũ khốn!
Ta bổ nhào về phía chúng với thanh kiếm gỗ.
Trong hình hài của một thằng nhóc, ta cầm thanh kiếm gỗ điên cuồng đánh với số đông những con ma lang đáng sợ.
Nghe qua đã biết kết quả, ta bắn ngược trở ra, máu trào ra miệng.
Bọn ma lang lao đến tấn công ta.
Cô gái áo tím phá bỏ thánh quang thủ hộ, trên tay cầm một thanh chủy thủ, thân hình biến mất, trong khoảnh khắc vút tới bên ta tham gia vào cuộc chiến khiến cho bọn ma lang bị lùi lại.
Miệng nàng rỉ máu.
- Bằng hữu! Vì sao còn không chạy? Ngươi có thể bỏ lại ta! Chúng ta không phải là đối thủ của chúng!
Ta lau vệt máu trên miệng, nhổ một bãi nước bọt:
- Ta không thể chạy được vì muốn bảo vệ cho ngươi! Còn có phải đối thủ của bọn chúng hay không, bản kỵ sĩ đã đánh bao giờ đâu mà biết!
Nàng thở dài:
- Cám ơn ngươi! Hiện tại ta dốc sức cầm chân chúng...kỵ sĩ tôn kính! Xin hãy rời đi khỏi nơi này! Đừng luyến tiếc ta! Có thể đồng hành cùng ngài trong cuộc chiến chống lại ma vật là vinh hạnh của ta!
Ta nắm lấy tay nàng:
- Chúng ta hãy cùng nhau chạy!
Nàng lắc đầu:
- Bọn chúng quá mạnh! Chúng ta không thể!
Ta choàng tay ôm lấy nàng! Bất ngờ hôn lên môi nàng:
- Vậy thì...chúng ta hãy cùng nhau chết! Ta sẽ không bỏ rơi ngươi!
Hai má nàng ửng hồng. Sờ sờ lên khuôn mặt của ta...
Một dòng nước mắt nàng chảy ra:
- Giá như có thể nhìn thấy ngươi...
...dù chỉ một lần...!
Gào!
Bọn ma lang này vốn không thích xem phim ngôn tình, vừa rồi ngây ngốc nhìn chúng ta bán cơm chó thì điên cuồng gào lớn mà lao lên.
Trải qua một trường đại chiến.
Ta và nàng lưng dựa vào nhau, toàn thân đầy thương tích.
Xung quanh những con ma lang một lần nữa tiếp tục từ từ tiếp cận.
- Kỵ sĩ tôn kính! Nếu có thể sống sót thì thật là tốt!
Giọng của nàng tràn đầy bi thương.
Nàng còn quá trẻ, hơn nữa... Nàng chưa bao giờ khát khao được sống như lúc này.
- Nàng vẫn cho rằng chúng ta không thể sống sót à?
Ta trấn an nàng!
Con mẹ nó! Vừa hỏi nàng xong thì ta lại ho sặc sụa! Máu phun ra miệng thành vòi!
Trấn an kiểu này thật khiến cho người ta càng thêm khiếp sợ và tuyệt vọng!
- Có thể sao?
Nàng tuyệt vọng thật rồi! Nàng dựa vào lưng của ta...hơi ấm cuối cùng mà nàng có thể cảm nhận được trước khi từ biệt cuộc đời này mãi mãi...
- Đừng có tuyệt vọng như vậy! Nếu như chúng ta có thể sống sót thì sao? Nếu như có thể sống sót...! Ta muốn ... nàng sẽ là của ta!
Nàng ôm lấy ta, lắc đầu:
- Không phải chờ đến lúc đó...
Hiện tại...ta đã là của chàng!
Trong giây phút cuối cùng này...trong giây phút đáng sợ này...nàng vậy mà lại cảm nhận được hạnh phúc!
Bàn tay nàng nắm lấy ta, một chiếc nhẫn được đút vào ngón tay ta:
- Đây là nhẫn của điện chủ thích khách điện, ta là Thải Nhi, từ nay về sau...ta đã là người của chàng...mãi mãi!
Ta giơ tay lên.
Chiếc nhẫn trong tay tỏa ra ánh sáng óng ánh.
Hình ảnh những con ma lang đang tăng tốc độ điên cuồng lao tới.
Trên tay ta...vẫn còn một chiếc nhẫn khác vào lúc này nó óng ánh và tỏa ra kim quang chói lóa hơn rất nhiều.