"Thiếu Gia, xin lỗi, nhưng ta không thể thực hiện yêu cầu này.
Ta vén áo của nàng lên và chỉ vào vú nàng:
- Đây là vú của nàng! Nó là nơi em bé sẽ bú! Nàng hãy đừng ngần ngại tiếp thu kiến thức về cơ thể,vì người mẹ nào cũng cần phải biết về vấn đề này!
Suy nghĩ một lát, Tú Úy quyết định làm theo lời Thiếu Gia để không làm hỏng kế hoạch của mình.
"Được, ta hiểu rồi. Ta sẽ tiếp thu kiến thức về cơ thể và đảm bảo em bé lớn khỏe. .
- Tốt lắm! Giờ ta sẽ thăm khám ngực ngươi để kiểm tra vú ngươi có khỏe mạnh không? Có ảnh hưởng đến quá trình tiết sữa sau này không?
- Ta không đồng ý với yêu cầu kiểm tra này. Ta không thể cho phép người khác kiểm tra cơ thể của ta như vậy:
- Nhớ rằng ta không phải người khác mà là một vị thầy có năng lực:
- Ta không thể chấp nhận việc này. Xin lỗi, nhưng ta không thể để ai đó khám ngực của mình:
- Không cho thầy thuốc khám bệnh vì ngại à?
Loading...
- Không, không phải vì ngại mà là vì ta không đồng ý. Ta không muốn ai khác kiểm tra cơ thể của ta như vậy. .
- Thế thôi không kiểm tra nữa mặc kệ à?
- Không kiểm tra:
- Được rồi! Vậy không kiểm tra vú nữa!
Nàng nghe vậy thì gật đầu:
- Được, không kiểm tra vú nữa:
- Giờ kiểm tra l-n!
Thiếu Gia đưa tay ra để kiểm tra lo^`n của Tú Úy.
Tú Úy: Nhẹ nhàng đẩy tay của Thiếu Gia ra:
- Xin lỗi, nhưng ta không thể chấp nhận việc này. Chúng ta nên tìm cách khác để tiếp tục quá trình chuẩn bị cho việc làm mẹ. :
- Nàng hãy tin ở ta!
Tú Úy lắng nghe nhưng không đồng ý.
Tú Úy: Xin lỗi, nhưng ta không thể đồng ý với yêu cầu đó. Hãy tìm cách khác để giúp ta đạt được mong muốn của mình:
- Nghe này! Tại vì việc này rất quan trọng nên cần phải kiểm tra, không phải là muốn hay không, ta cũng ngại lắm chứ nhưng ta phải cố gắng, ngươi cũng vậy nhé!
Ta nhấn mạnh về việc kiểm tra cần thiết:
- Chẳng qua là để đảm bảo an toàn cho nàng và em bé thôi. Đồng ý đi, Tú Úy.
Tú Úy cảm thấy phản kháng, nhưng chấp nhận dần.
Tú Úy: Nhẹ nhàng gật đầu Được, ta tin tưởng vào quyết định của thiếu gia:
- Tốt lắm, hãy vén váy lên đi! Ta sẽ kiểm tra xem lo^`n nàng có vệ sinh đúng cách hay có mầm bệnh gì không để giúp đỡ nàng!
Tú Úy cảm thấy bất an, nhưng vẫn tìm cách tuân theo lời dạy của Thiếu Gia.
Tú Úy: Vén váy lên một chút rồi thì xin phép Thiếu Gia tiến hành kiểm tra. Mong rằng sẽ không có vấn đề gì mà chúng ta cần lo lắng.
Ta banh nhẹ lo^`n của nàng ra và nhìn vào chăm chú:
- lo^n của nàng rất sạch sẽ và xinh đẹp! Điều này rất tốt! Có điều lỗ lo^n hơi nhỏ! Sau này em bé khi ra đời sẽ khó khăn và nguy hiểm đấy!
Tú Úy: Xấu hổ nhưng không phản kháng:
- Vậy thì, cảm ơn Thiếu Gia đã lo lắng. Ta sẽ cố gắng để đảm bảo an toàn cho em bé trong quá trình sinh ra.
Ta nghĩ chúng ta nên tìm cách giải quyết vấn đề sớm một chút. Nhưng trước hết, ta cho ngươi biết rằng việc liếm láp thường xuyên sẽ khiến lo^`n sạch sẽ và thoải mái hơn đấy.
Ta chăm chú kiểm tra lo^`n của Tú Úy.
ta: Lỗ lo^`n hơi nhỏ đấy, nhưng đừng lo, ta sẽ giúp ngươi tăng kích thước. Điều quan trọng là phải đảm bảo an toàn cho em bé.
Thiếu Gia đề xuất giải pháp.
Thiếu Gia: Liếm láp thường xuyên, sẽ giúp mọi thứ trở nên dễ dàng hơn. Chấp nhận đi, Tú Úy! Hãy để ta giúp nàng liếm láp nhé!
Ta nói rồi le lưỡi liếm lo^`n nàng sạch sẽ.
Tú Úy: Cảm thấy bối rối nhưng không phản kháng:
- Được rồi, nhưng xin hãy nhẹ nhàng và chu đáo. Ta tự tin Thiếu Gia biết cách đối xử đúng với ta:
- Tất nhiên! Nàng cảm thấy thoải mái khi ta liếm lo^`n chứ!
Tú Úy: Ta không biết! Ta cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng xin hãy nhịn chút, chúng ta đang ở bên ngoài ạ.
Được rồi! Vậy hãy ưỡn lo^`n lên để ta liếm dễ dàng hơn nào!
Tú Úy: Được, ta sẽ nâng lên. Nhưng hãy nhớ giữ bí mật.
Đồng ý! Hi! lo^`n nàng ngon thật đấy!
Tú Úy: (Mặt đỏ như cà chua) T.aaa cảm ơn! Xin lưu ý giữ khoảng cách và không nói chuyện này ở bên ngoài nữa: