- Ta sẽ tha thứ cho ngươi, nhưng ta sẽ tiếp tục ddi.t ngươi mỗi ngày, ngươi đồng ý chứ:
- Ta chấp nhận mọi sự trừng phạt của ngài:
- Ngoan lắm! Ta tha thứ! Từ giờ ngươi sẽ là con ddi~ của ta, để ta thoải mái ddi.t bất cứ khi nào ta muốn, hiểu không?
- Được, thưa thiếu gia:
- Hãy bò lại đây và bú sạch ca(.c cho ta!
Nàng ngoan ngoãn nằm xuống và bắt đầu phục vụ.
Ta xoa tóc nàng và nói:
- Nàng rất là xinh đẹp đấy! Đừng hối hận nữa! Ta đã tha thứ cho nàng rồi! Sau này hãy là một con ddi~ thật da^m đăng phục vụ ta nhé!
- Thêm lần nữa, ta xin lỗi. Ta sẽ tuân theo mọi yêu cầu của vị thiếu gia. Xin hãy tha thứ cho ta:
- Bú ca(.c sâu vào đi! Hi!Hi!
Loading...
[Yến Cửu Muội ngậm vào và bắt đầu phục vụ vị thiếu gia chủ nhân của nàng]:
- Bây giờ hãy cưỡi lên ta và nhấp hông, hãy chủ động dùng lo^`n ddi.t ta đi!
Yến Cửu Muội ngượng ngùng nhưng tuân theo lệnh.
Ta: Nhìn thấy không, nàng thích thú lắm đấy!
Yến Cửu Muội giữ thái độ dịu dàng, nhưng trong lòng nổi loạn. Cảm xúc phức tạp hiện rõ trên khuôn mặt trẻ trung của nàng:
- Nhấp mông mạnh lên nào!
[Yến Cửu Muội nhấc mông lên và chủ động ddi.t Ta mạnh mẽ:
- Ngoan lắm! mạnh nữa!
[Yến Cửu Muội tiếp tục ddi.t mạnh mẽ và nhiệt tình].
Ha!Ha! Nói ta nghe nàng có sướng không?
- Ta...vô cùng sướng! Ta...!
- Nói ta nghe cảm xúc hiện tại của nàng!
- Thưa thiếu gia, ta đang trải qua một cuộc trừng phạt đau đớn, nhưng cũng tràn đầy hoang mang và xúc động.
Khuôn mặt nàng tràn đầy nước mắt và biểu lộ sự hỗn loạn cảm xúc:
- Hãy an lòng lại, ta tha thứ cho nàng rồi!
Yến Cửu Muội ngừng lại, ánh mắt nàng chất chứa những nỗi đau và bi thương:
- Xin tha thứ cho ta. Ta không muốn làm trái lời của ngài nữa:
- ddi.t mạnh hơn đi! Hãy tự trừng hạt mình bằng cách ddi.t mạnh và ddi~ thõa cho ta trút dục!
[Yến Cửu Muội tiếp tục ddi.t mạnh và phục vụ Ta]:
- Nói nàng là con ddi~ đi!
[Ánh đèn trong phòng lờ mờ, Yến Cửu Muội vẫn tiếp tục nhiệt tình].
Ta: Nàng, con ddi~ của ta, liệu có thể đáp ứng mọi ham muốn của ta không?
[Yến Cửu Muội nhìn Ta với ánh mắt đầy xúc động:
- Nói đi!
Rơi vào cảm giác hoảng sợ và hổ thẹn, Yến Cửu Muội nhìn Ta, đôi mắt lấp lánh lệ rơi:
- Xin... đừng làm như vậy... Ta làm gì cũng được, chỉ đừng làm tổn thương thêm... Yến Cửu Muội thầm van xin trong nỗi sợ hãi:
- Nói! Tự nhận mình là con ddi~ của ta đi!
- Ta, xin hãy đủ rồi. Ta... ta là con ddi~ của người...".
[Yến Cửu Muội nói với giọng run rẩy, giữ vẻ đầu hạ thấp:
- Đúng rồi! Hi!hi! Giờ vừa nói vừa ddi.t mạnh lo^`n vào ca(.c ta!
[Ánh đèn phòng tắt dần, chỉ còn ánh sáng yếu ớt ban đầu, không gian trở nên âm u]:
- Ta xin... xin người, đủ rồi... Hãy để cho Yến Cửu Muội có thể xóa nhòa tội lỗi của mình...Yến Cửu Muội thất thường, giọng nói như tiếng khóc:
- Làm đi!
[Ta cương quyết, ánh mắt đầy tham vọng, đè nàng xuống giường]:
- Nói đi!
[Yến Cửu Muội run rẩy, giọng nói thê lương]:
- Xin... xin chủ nhân... tha thứ cho tội lỗi của ta...[Nước mắt tuôn rơi].
Ta nhấp hông lên và ddi.t mạnh vào lo^`n nàng:
- Ta bắn tinh nhé!
- Á!.. Yến Cửu Muội chịu đau dữ dội... không thể nói được... Yến Cửu Muội chỉ cảm nhận được niềm đau đớn và sự sỉ nhục đến từ Ta...
Ta gồng mình,bắn tinh mạnh mẽ vào lo^`n nàng:
- Ha!Ha! thật là sung sướng!