Việc tranh cãi của hai người nhanh chóng bị người mẹ nghiêm khắc cho dẹp yên như mọi lần.
Hai chị em biết , để mẹ mình nóng lên sẽ không tốt , lúc đó hậu quả không thể tưởng tượng nổi , hai đứa cũng không muốn mình bị phạt , thậm chí bị phong cấm tiền tiêu vặt thì lúc đó khóc không ra nước mắt.
Sau hơn 2 giờ lái xe.
Ba mẹ con cuối cùng cũng đến nơi.
Bà nội của nó tên Huế chạy ra đón , trên gương mặt vui vẻ và nụ cười ấm áp.
Dù sao cũng là cháu nội đích tôn duy nhất của dòng họ , nó còn ngoan ngoãn hết sức , chẳng những học giỏi , còn có nhiều tài lẻ Như hát hay , đánh đàn cũng rất tốt , có một đứa cháu tài giỏi như thế ai chẳng yêu.
-. Mấy đứa đi xe có mệt không... Mau vào nhà đi...
Nói rồi bà chạy tới nắm tay hai đứa cháu vào nhà , tất nhiên cũng không quên bắt lời với con dâu một tiếng.
Bà Huế rất hài lòng về người con dâu , có học thức , hiểu lễ nghĩa , bà chưa bao giờ phải bận tâm về người con dâu xinh đẹp của mình , còn cảm thấy con trai mình có phúc mới cưới được người vợ như thế.
-. Ba không ở nhà à Mẹ... con thấy nhà cửa vắng tanh thể...
Loading...
Nhìn ba bà cháu nói chuyện rôm rả , Hồng Hạnh mỉm cười , nàng cũng cảm thấy hạnh phúc khi có một người mẹ chồng luôn hiểu cho con dâu như mình , mỗi lần về quê đều được cưng chiều hết sức , công việc lặt vặt ở nhà mẹ chồng cũng tranh cướp làm , để nàng cảm thấy được yêu quý , được chiều chuộng giống như ở nhà mẹ đẻ vậy.
-. Ông ấy à... Chắc lại chạy đi đánh cờ đó thôi... Lúc nào mẹ chẳng phải ở nhà chăm lo đống bề bộn... không có thời gian nghỉ ngơi luôn...
Bà Huế than thở lên , nói đến người chồng bà lại thấy tức, không phải vì chuyện nhà , mà là một vấn đề khó nói , để nhiều năm rồi bà cảm thấy bất lực trong người , khó chịu cực kỳ..
-. Bà yên tâm... từ giờ bà sẽ không phải mệt nhọc nữa... cháu sẽ phụ giúp bà... cho Bà vui vẻ mỗi ngày...hi...
Long cầm lấy tay bà nội , bàn tay mềm mại làm nó hưng phấn , chỉ muốn giữ lấy thỏa thích thưởng thức thôi.
Do ở quê , bà nó lấy chồng sớm , bây giờ mới hơn 50 tuổi , lại thêm cuộc sống an nhàn , mở một cửa hàng bán lẻ cạnh nhà , do đó vóc dáng hay khuôn mặt của bà đều được chăm sóc kỹ càng , nhìn vào người khác còn tưởng gần 40 tuổi ấy chứ , không thua kém những mỹ phụ quyến rũ trên thành phố mà Long thấy.
-.Ừ ... Cháu của bà ngoan nhất ... biết phụ giúp bà... biết quan tâm chăm sóc bà... có cháu như thế... bà thấy mình hạnh phúc nhất trên thế giới này rồi...
Đặt bàn tay lên mã của nó , vuốt ve khuôn mặt ngây thơ , bà Huế cảm thấy rất vui vẻ .
Bà lập tức ôm nó vào lòng , để nói cho nó biết bà rất hạnh phúc khi có một đứa cháu như thế.
-. Bà thật bất công... cháu cũng là cháu gái của bà... sao lúc nào bà cũng yêu nó hơn... cũng chiều chuộng nó hơn cháu thế...
Gia Linh bất mãn nhìn đứa em được bà cưng chiều.
Cô bé cảm thấy ghen tị khi mình vô tình bị gạt bỏ sang một bên , tức giận chu môi biểu thị bất mãn của mình.
-. Linh... không được hỗn... lúc nào Bà chẳng yêu hai đứa... nói thế nữa mẹ tức giận đấy...
Hồng Hạnh vội vàng ngăn cản con gái nói tiếp.
Trong lòng biết mẹ chồng hơi bất công với con gái mình , nhưng chính bản thân nàng cũng vậy , ở nhà luôn luôn chiều chuộng con trai hơn.
Là cháu đích tôn duy nhất cả nội và ngoại , Tiểu Long được chiều chuộng cũng là điều hiển nhiên , cái tâm lý đẻ con trai đã ăn sâu vào xương tủy của mỗi người , quan niệm nối dõi Tông Đường vẫn duy trì cho đến nay , kể cả xã hội phát triển cũng không làm mất đi quan niệm đó được , văn hóa mấy nghìn năm đâu phải nói bỏ đi là bỏ đi dễ dàng được.
-. Thôi mấy đứa Thu dọn đồ đạc vào phòng đi... để bà xuống bếp làm mấy món ăn... bữa nay chiêu đãi hai đứa cháu ngoan của bà mới được..
Bà Huế nhanh chóng đẩy đứa cháu nội ra khỏi người mình.
Không phải có việc gì bận , mà là bà cảm thấy hưng phấn trong người , nhất là khi bàn tay đứa cháu vô tình chạm vào bộ ngực của mình , hơi thở đàn ông làm bà cảm thấy rạo rực trong người.
Nhiều năm chưa được thỏa mãn , khiến cho cơ thể bà rất mẫn cảm , Dù biết cháu nội vô tình nắm lấy bộ ngực to lớn của mình , nhưng bà không thể khống chế niềm vui thích trong đó , cơ thể phản ứng hưng phấn để bà không thể không đẩy đứa cháu ra , dù bà rất muốn cảm giác đó thêm lâu một chút , nhưng ngại có đứa con dâu ở bên , Nó là người từng trải , sẽ phát hiện ra điều bất thường nếu bà cứ tiếp tục như thế.
Không thể làm gì khác hơn lấy lý do Xuống bếp làm món ăn , sau đó bà chạy vội để che giấu đi khuôn mặt đỏ bừng của mình .
-. Hai đứa dọn dẹp đồ vào trong phòng ... mẹ xuống bếp phụ giúp bà nấu ăn... không được tranh cãi nữa đâu đấy... không thì tiền tiêu vặt tháng này bị trừ 50%...
Đế lại cho hai đứa con một lời cảnh cáo , Hồng Hạnh cũng cùng mẹ chồng xuống bếp làm món ăn.
Nàng cũng không để ý mẹ chồng mình khác thường , Chỉ một lòng phụ giúp mẹ chồng , giữ vững tình cảm mẹ chồng con dâu thôi.
-. Vật nặng em phụ trách... còn chị phụ trách dọn dẹp... Ok chứ...
Hai đứa không tranh cãi nữa.
Nhanh chóng phân công nhau làm những việc bề bộn , người thì quét dọn , người thì kéo vali quần áo vào phòng , tự giác làm công việc của mình một cách chăm chỉ.
Chẳng ai nói với nhau câu nào , đến nửa giờ sau mới kết thúc.
Căn phòng lúc này được trang hoàng sạch sẽ , đồ dùng đều được dọn dẹp một cách thỏa đáng.
Đây là phòng của cả ba mẹ con , do căn nhà chỉ có hai phòng , ông bà một phòng , ba mẹ con nó một phòng , cũng may căn phòng khá rộng rãi , đủ cho việc học tập và nghỉ ngơi thoải mái ,.
Bởi vì nhà cũ giờ đang xây lại , chứ trước đây khi về quê , không phải ở nơi chật chội thế này.
-. Hai đứa xong chưa... xuống rửa tay rồi ăn cơm....
Hồng Hạnh mở cửa phòng gọi hai đứa con xuống , nàng Yên tâm khi để hai đứa con tự mình làm công việc dọn dẹp.
Đây cũng là một cách để cho hai đứa tự lập , không cho phụ thuộc quá nhiều vào cha mẹ , như thế bọn chúng sẽ tự mình trưởng thành nhanh hơn.
-. Dạ xong rồi mẹ... Bọn con xuống ngay đây...
Hai chị em hiếm thấy không tranh cãi nhau trong lúc làm việc.
Có lẽ do lời cảnh cáo của mẹ , hoặc là do bà nội ở trong nhà , chúng nó không muốn mất điện trong mắt bà thì phải , ai cũng ngoan ngoãn biết điều hơn mức bình thường.
Cùng chung mục đích , Có lẽ là tiền tiêu vặt bà sẽ thưởng, thời điểm bây giờ không thể để mất đi điểm trong mắt bà được, cho nên cả hai đứa cố gắng im lặng , tránh cho việc khơi mào chiến tranh và tự làm mất đi phần thưởng của mình.