Ngay khi Dương Phong đang bận rộn trong bếp, Triệu Kính Chi, Ngụy Phách Thiên, Ngụy Khiếu Minh, Triệu Tung Minh, Triệu Thế Phương, Trần Đỉnh Thiên - những vị thủ lĩnh của các thế lực lớn trong Thiên Phong thành, cùng hơn mười người khác bước vào cửa tiệm.
Dương Phong ra ngoài chào hỏi, bán đan dược cho vài người xong, hắn lại vào bếp tiếp tục bận rộn.
Trưa nay, hắn phải làm một bữa tiệc thịt sói, thịt của con yêu thú Song Đầu Ma Lang mà Tiểu Bạch săn được từ Huyễn Nguyệt Ma Sâm.
- Thơm quá, thơm quá đi mất!!
- Sao lại thơm như vậy!!!
- Dương chưởng quỹ đang làm món gì thế, thơm quá thể đáng!!!
Ngay từ khi Dương Phong bắt đầu làm món đầu tiên, hương thơm đã lan ra từ trong bếp.
Những thổ dân này nào đã từng được ngửi thấy mùi thơm bá đạo như vậy, ai nấy đều nhịn không được muốn đến cửa bếp xem thử.
Thế nhưng Tiểu Bạch đang nằm chễm chệ ở cửa, bọn họ không dám đến gần.
Hơn hai giờ đồng hồ trôi qua, Dương Phong
Loading...
mở cửa phòng bếp, bưng ra một thau thịt sói luộc trắng cùng một bát nước chấm lớn, tiếp theo là thịt sói xào cay, thịt sói khô, thịt sói kho tàu, thịt sói hầm vàng, thịt sói hầm chim Kinh Cức, chim Kinh Cức xào cay, mấy đĩa rau xanh và một thùng cơm Linh Mễ lớn.
Phải, thức ăn được đựng trong thau lớn, cơm Linh Mễ được đựng trong thùng, nhiều người như vậy, chỉ có thể dùng thau và thùng mới đủ.
Nhìn bàn thức ăn đầy ắp, tỏa ra hương thơm nồng đậm mang theo linh khí, yết hầu mọi người đều phát ra tiếng kêu ùng ục, nước miếng như sắp chảy ra, mùi thơm này thật bá đạo!
Từng đợt hương thơm nồng nàn từ trong thau tỏa ra, mọi người mê mẩn hít hà.
- Mọi người dùng cái này để lấy thức ăn nhé, nhiều người bàn ghế không đủ, muốn ăn gì thì tự lấy, giống như ta đây...
Dương Phong lấy khay thức ăn, hướng dẫn mọi người cách sử dụng.
Mọi người lần lượt cầm lấy khay, bắt đầu từ Triệu Kính Chi, ai nấy đều học theo Dương Phong, đầu tiên là lấy cơm, sau đó mỗi món một ít.
Triệu Kính Chi nhìn khay thức ăn đầy ắp trước mặt, không kịp chờ đợi gắp một miếng thịt sói bỏ vào miệng.
Hương vị cô đọng trong thịt bỗng chốc bùng nổ, hương thơm nồng đậm lập tức tràn ngập khoang miệng.
Vị ngon bá đạo như cuồng phong bão tố càn quét vị giác.
Linh khí nồng nàn trong nháy mắt tràn vào cơ thể!
- Tê!!!
Triệu Kính Chi chưa bao giờ được ăn món nào ngon như vậy, trước kia rốt cuộc lão đã ăn những thứ gì thế này!!!
- Thơm quá!!!
- Ngon quá!!
- Sao có thể ngon như vậy chứ!!!
Tiếng cảm thán, tiếng nhai nuốt, tiếng nuốt thức ăn vang lên liên tục!
Dương Phong ngồi trong quầy hàng ăn cơm, nhìn mọi người ăn như hổ đói, nhìn đến cả Tiểu Bạch cũng vùi đầu vào thau thức ăn, hắn lắc đầu cười cười, vừa ăn vừa dùng ý niệm mở giao diện hệ thống xem xét phần thưởng.
Một giọt tinh huyết Xuy Thiên Hổ: Vật phẩm chuyên dụng, một giọt máu của linh thú Xuy Thiên Hổ, ma thú sau khi dùng có thể đột phá cảnh giới và tiến hóa huyết mạch.
Thẻ Vô Địch: Vật phẩm chuyên dụng, vật phẩm dùng khi ký chủ ra ngoài làm nhiệm vụ, sau khi sử dụng sẽ ở trạng thái vô địch, có hiệu lực trong thời gian quy định khi làm nhiệm vụ.
Tu Vi Đan: Vật phẩm chuyên dụng, ký chủ sử dụng có thể tăng lên một chút tu vi.
Bách Thảo Đan: Có thể giải tất cả độc tố trên thế gian, giá bán 100.000 lượng vàng.
- Hệ thống, ta biết ngay là ngươi vẫn yêu thương ta mà, ta không nên nghi ngờ ngươi, yêu ngươi, hun hun!
Xem xong phần thưởng, Dương Phong cảm thấy mình không nên nghi ngờ hệ thống, thẻ vô địch đã có, từ nay về sau không cần phải lo lắng nữa rồi!
- Ta đột phá rồi!!
- Ta cũng đột phá rồi!!
- Ta cũng vậy...
- Ta cũng đột phá.
Tiếng reo hò của đám người Ngụy Thư Tuấn, Ngụy Đình Đình, Triệu Nhã Chi, Ngụy Thư Di, Triệu Nhã Phương lần lượt vang lên.
Vài hơi thở sau, tất cả thế hệ trẻ tuổi đều đột phá từ 1 đến 2 tiểu cảnh giới, thậm chí một số người lớn tuổi cũng đột phá, Triệu Tung Minh từ Võ Linh lục giai đột phá lên Võ Linh thất giai.
Mọi người đồng loạt hướng về phía Dương Phong chắp tay bái tạ: - Đa tạ Dương chưởng quỹ khoản đãi.
Dương Phong xua tay:
- Chỉ là một bữa cơm mà thôi, mọi người ăn vui vẻ là được rồi.
Hơn nữa, ta làm bữa tiệc này là vì muốn cảm tạ Đình Đình cùng các vị thiếu hiệp đây, xem như là chút báo đáp nho nhỏ.
Dương Phong ăn uống no say, mọi người cũng lần lượt cáo từ, một lần nữa cảm tạ sự khoản đãi của hắn!
Những người vừa đột phá cần phải về ổn định linh lực, còn những người chưa đột phá, linh lực trong cơ thể cũng tăng lên không ít, có kẻ sắp đột phá đến nơi, cũng cần bế quan thích ứng.
Cuối cùng chỉ còn lại lão già Triệu Kính Chi, lão trầm ngâm suy tư, không biết đang nghĩ gì.
Một lát sau, lão như đã hạ quyết tâm, đi tới trước quầy, mở miệng nói với Dương Phong:
- Dương chưởng quỹ, chẳng hay quý bảo có linh dược giải độc nào không?
Haizzz!
Thật không dám giấu giếm, 100 năm trước, nội tử của ta trúng phải một loại kỳ độc, đến nay vẫn bị hành hạ.
Những năm qua, ta đã lặn lội khắp nơi, tìm kiếm thuốc giải cho nàng, tuy rằng cũng dùng qua không ít linh đan diệu dược, có chút hiệu quả, nhưng vẫn không thể giải hết độc tố.
Giờ đây, độc tính đã ngày càng khó khống chế, ta lần này xuất quan cũng là để tìm kiếm linh dược áp chế độc tính.