Thì ra, hôm qua, sau khi trở về, mấy người Triệu Nhã Chi đã kể lại chuyện Phạm Vinh Nguyên muốn giết người cướp của ở cửa hàng Dương Phong, kết quả là bị Dương Phong giết chết.
Ngay lập tức, các thế lực lớn nhỏ trong Thiên Phong thành đều được phen chấn động, đó chính là công tử của một gia tộc lớn, tuy rằng không phải chết ở Thiên Phong thành, nhưng nếu Phạm gia tức giận, muốn trút giận lên Thiên Phong thành, thì chỉ cần một ngón tay cũng đủ để diệt nó.
Những nhân vật có máu mặt và các thế lực lớn nhỏ trong Thiên Phong thành đều tụ tập tại phủ thành chủ, muốn điều tra xem rốt cuộc là cửa hàng nào mà to gan lớn mật dám giết chết công tử Phạm gia như vậy.
Lúc này, Triệu Thế Phương mới tiết lộ vị trí của cửa hàng Dương Phong, đồng thời cũng cảnh báo mọi người, Dương chưởng quỹ là một nhân vật vô cùng lợi hại, thực lực thâm sâu khó lường, ngàn vạn lần đừng nên đắc tội với hắn.
Vốn dĩ, hôm nay, tất cả các thế lực lớn nhỏ trong Thiên Phong thành sẽ đến cửa hàng Dương Phong để dò la, nhưng vào đêm qua, ở Huyễn Nguyệt ma lâm lại xuất hiện vụ nổ, trời sinh dị tượng, khiến bọn họ dời đi sự chú ý.
Tuy nhiên, có lẽ không bao lâu nữa, những người này sẽ đến cửa hàng của Dương Phong để mua đan dược thần kỳ.
Dù sao thì vụ nổ xảy ra ở khu vực sâu bên trong Huyễn Nguyệt Ma Sâm, muốn đi vào đó điều tra cũng có phần nguy hiểm, có đan dược của Dương Phong, chắc chắn tỷ lệ thành công khi tìm kiếm nơi xảy ra vụ nổ sẽ tăng lên rất nhiều.
"Ồ, tối hôm qua lại xảy ra chuyện lớn như vậy sao?"
Dương Phong có chút khó tin hỏi.
"Dương chưởng quỹ, chẳng lẽ tối hôm qua ngươi không hề phát hiện ra sao?"
Loading...
Ngụy Thư Tuấn tò mò hỏi, hắn cảm thấy Dương Phong chắc chắn biết chuyện gì đã xảy ra, dù sao thì thực lực của Dương Phong cũng đặt ở đó.
"Không có, khả năng cách âm của cửa hàng này rất tốt."
Dương Phong lắc đầu nói.
Đúng vậy, với một cường giả như Dương chưởng quỹ, những chuyện thế này chắc chắn không thể khiến hắn phải bận tâm, mọi người thầm nghĩ.
"Dương chưởng quỹ, hôm nay có vật phẩm mới nào không?"
Ngụy Thư Tuấn vẫn quan tâm đến việc có vật phẩm mới hay không hơn.
"Có, hôm nay có ba loại đan dược mới."
Dương Phong chỉ vào quầy hàng.
Nghe nói có đan dược mới, mọi người vội vàng nhìn sang.
Phong Linh Đan: Sau khi sử dụng, tốc độ tăng gấp đôi, thời hiệu một canh giờ, không có tác dụng phụ, giá bán 100 kim tệ.
Linh Lực Đan: Sau khi sử dụng, lực lượng tăng gấp đôi, thời hiệu một canh giờ, không có tác dụng phụ, giá bán 100 kim tệ.
Dưỡng Hồn Đan: Sau khi sử dụng, cường độ tinh thần tăng lên, giá bán 100 kim tệ.
Thật không ngờ lại có cả loại đan dược có thể gia tăng tốc độ và lực lượng, hơn nữa lại không có tác dụng phụ, tuy rằng giá hơi đắt một chút, nhưng mà so với hiệu quả mà nó mang lại thì vẫn rất đáng giá.
Do thời gian gần đây, hai nhà Ngụy, Triệu đã tiêu rất nhiều tiền vào cửa hàng, nên tài chính cũng eo hẹp hơn trước.
Hơn nữa, sau khi giới hạn số lượng mua hàng bị hủy bỏ, bọn họ cũng không cần phải vội vàng mua đan dược nữa.
Tiền trên người mấy người các ngươi là giữ lại mua những vật phẩm quan trọng hơn nữa số lượng ít, lần này các ngươi không mua nhiều, ba loại này mỗi loại mua hai bình, mỗi nhà chia một bình, nhưng chờ trưởng bối trong gia tộc tới mua với số lượng lớn.
"Ồ, Dương chưởng quỹ, nơi đó sao lại có thêm một cái cửa? Là đằng sau sao?"
Ngụy Thư Di cẩn thận phát hiện sau cầu thang của cửa hàng có thêm một cửa sau.
"Ha ha, không phải đâu, đó là phòng bếp của bổn vương."
Dương Phong giải thích.
"Oa, Dương chưởng quỹ ngươi còn biết nấu cơm sao?"
Ngụy Đình Đình mở to hai mắt ngạc nhiên nói.
Mẹ nó, biết nấu cơm rất kỳ quái sao? Dương Phong oán thầm nghĩ.
"Biết một chút, làm không tốt lắm, chỉ có thể nói còn có thể vào miệng."
Dương Phong khiêm tốn nói, người mà có đôi khi phải khiêm tốn.
"Lần sau các ngươi tới đây có thể giúp ta mang chút thức ăn tới, dù sao chỗ ta cũng không có nguyên liệu nấu ăn."
Không phải Dương Phong không đi Thiên Phong Thành mua sắm một ít, thật sự là sợ ra nguy hiểm gì uy hiếp tánh mạng của mình.
Mặc dù thực lực của Tiểu Bạch rất trâu bò, nhưng cũng không phải vô địch, lỡ như có một nhân vật trâu bò hơn đến miểu sát mình thì làm sao bây giờ?
Thẻ thuấn di của mình có thể lập tức thuấn di đến cửa hàng.
Thế nhưng, hình tượng vô địch mà mình thật vất vả thành lập không phải đã bị phá hủy sao, cũng không phải là chuyện không thể không đi, vẫn nên ở lại trong cửa hàng thì an toàn hơn.
Không có tuyệt đối nắm chắc con bài chưa lật thì không nên ra ngoài, dù sao sống tạm mới là vương đạo.
Đi ra khỏi cửa hàng 100 mét là bản thân chỉ như con sâu con kiến, nên không thể đi ra ngoài, cả đời này cũng không thể ra ngoài, tu vi cũng không có, chỉ có thể như vậy mà tồn tại trong cửa hàng thôi.
Vâng, ông chủ tiệm họ Dương muốn dùng gì ạ?
Triệu Nhã Chi hỏi ý tứ.
"Ừm, một ít dưa và trái cây rau quả là được, nếu có hạt giống thì cũng có thể mua một ít."
Cái khác ta không thiếu, không có thịt thì để Tiểu Bạch đi là được, món chính cũng có, chỉ thiếu một ít hoa quả rau dưa.
Nếu có hạt giống tốt hơn, trước cửa hàng khai khẩn một mảnh cỏ là có thể dùng để trồng trọt, đều là hài tử nông dân, trồng trọt chút chuyện này vẫn biết!
"Được, không có vấn đề, vậy còn có cái gì khác phải mang theo không?"
Triệu Nhã Chi tỏ vẻ chút lòng thành.
"Ừm, vậy thì mang thêm một tấm ván gỗ lớn như vậy, cùng bút mực đi, cái khác tạm thời không có, nếu có thời điểm cần lại nói!"
Dương Phong so sánh kích thước của tấm ván gỗ, nói với Triệu Nhã Chi.
Dương Phong nghĩ thầm, về sau nếu nhiều người, không thể giống như bây giờ, phải có một chút quy củ cùng thời gian buôn bán.
"Được, Dương chưởng quỹ, có việc cứ phân phó."
Lần trước nhìn thấy năng lực khủng bố của Dương Phong, mấy người cũng nghĩ đến việc ôm chặt lấy bắp đùi thô to này, quan hệ tốt, còn sợ không có chỗ tốt sao?
Còn có, lần sau cũng phải cầm thịt cho Tiểu Bạch, vị này cũng là một đại gia, mấy lần này thế mà đều quên cho vị đại gia này ăn ngon, thật sự là đáng chết!
"Tiểu cô nương, vụ nổ kia ở phương hướng nào?"
Lúc này Tiểu Bạch bất thình lình mở miệng hỏi Triệu Nhã Chi.