logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Chương 047: Tiểu y tá quan Hinh

Lâm Dật lúc này đây tới chủ yếu là vì mua một bộ điện thoại di động, cho nên trực tiếp đi tới điện thoại di động quầy tiêu thụ, lúc trước chứng kiến Sở Mộng Dao cùng Trần Vũ Thư dùng đều là Nokia E7, Lâm Dật cũng có chút ưa thích, vì vậy trực tiếp tuyển một bộ Nokia E7, giao mấy ngàn nguyên tiền điện thoại, đưa một bộ điện thoại di động.

Khi Lâm Dật chuẩn bị trả tiền thời điểm, Phúc bá lại giành trước quẹt thẻ thanh toán, cười đối với Lâm Dật nói: "Những thứ này đều là hàng ngày đồ dùng, hẳn là do chúng ta cung cấp."

Lâm Dật nghe Phúc bá nói như vậy, cũng không tranh giành với hắn nữa, dù sao mấy ngàn đồng này đối với mình mà nói là một con số lớn, nhưng đối với Phúc bá và Sở Bằng Triển mà nói, căn bản không đáng nhắc tới.

Đừng thấy Phúc bá chỉ là một tài xế, nhưng là một tài xế, lại nắm giữ cổ phần tập đoàn Bằng Triển, tuy rằng rất ít, nhưng cũng đủ để nói rõ địa vị của Phúc bá trong lòng Sở Bằng Triển.

Mua xong điện thoại di động về sau, trên đường lưu lượng xe trở nên lớn lên, hiện tại vừa vặn là đi làm tan tầm thời gian, Phúc bá cười khổ một cái: "Xem ra lại muốn chậm trễ không ít thời gian, bất quá Lâm tiên sinh, ngươi như thế nào cùng trường học Vương chủ nhiệm quen thuộc như vậy đâu?"

"Ngày hôm qua đi báo danh thời điểm, cùng hắn hàn huyên vài câu, rất hợp ý, hắn liền cho ta lưu lại điện thoại, để cho ta có chuyện liền tìm hắn." Lâm Dật cười cười nói.

Là như vậy. "Phúc bá tuy rằng không quá tin tưởng, nhưng là Lâm Dật không nói, hắn cũng không tiện ép hỏi.

Rốt cục, đi tới đệ nhất bệnh viện nhân dân, bất quá thời gian đã là buổi sáng tám giờ rưỡi, ở trên đường đi đại khái một giờ thời gian mới đến.

Tìm được ngày hôm qua Tôn Vi Dân bác sĩ, Tôn Vi Dân nhìn thấy Lâm Dật tới, thập phần cao hứng, cười híp mắt nhìn hắn: "Tiểu anh hùng tới, xem ngươi khôi phục rất nhanh nha!

Loading...

"Bác sĩ Tôn, ngài cũng đừng gọi ta tiểu anh hùng, nghe có chút không được tự nhiên, hơn nữa, ta cũng không phải cái gì anh hùng." Lâm Dật bị Tôn Vi Dân nhìn chằm chằm đến có chút ngượng ngùng, Lâm Dật tổng cảm thấy nụ cười của hắn có chút không thích hợp.

Tôn Vi Dân cũng là khoát tay áo, một bộ trưởng giả bộ dáng, cười nói: "Bất quá tiểu tử chính là quá phong lưu một ít, ngày hôm qua cùng vị kia nữ cảnh sát sự tình... Đều trở thành bệnh viện một chuyện tốt đẹp, ngay cả cảnh hoa đều đối với tiểu anh hùng ngươi ái mộ không thôi a!"

Ách? "Lâm Dật nhất thời mồ hôi, không phải chứ? Người ta đều nói tin tức trong sân trường truyền đặc biệt nhanh, chẳng lẽ tin tức trong bệnh viện cũng truyền đặc biệt nhanh?

Tôn Vi Dân cười viết một lời dặn của bác sĩ, sau đó giao cho Lâm Dật, nói: "Cầm cái này, đi phòng xử lý ngoại khoa đi.

"Tốt." Lâm Dật cuống quít tiếp nhận lời dặn của bác sĩ, trốn cũng giống như ra Tôn Vi Dân phòng khám, sau lưng đều toát lên mồ hôi lạnh. Chuyện hôm nay, nếu bị nha đầu Tống Lăng San kia nghe được, chuyện này sẽ lớn, đêm qua mình khuyên can mãi mà lừa dối cô không còn gì để nói, nếu hồi phục lại mùi vị, còn không tới tìm mình tính sổ sao? Ngẫm lại Lâm Dật liền cảm thấy đau đầu.

Khoa ngoại xử trí phòng ngay tại khoa ngoại phòng khám phía trước, Lâm Dật gõ cửa, bên trong truyền đến một cái rất là ôn nhu thanh âm: "Mời vào."

Hắc hắc, giọng nói của y tá mm thật dễ nghe! Lâm Dật đĩnh đạc đẩy cửa ra, đi vào: "Xin chào, tôi tới thay thuốc.

Xử trí trong phòng y tá mm có chút kinh hỉ ngẩng đầu, nhìn vào cửa tới Lâm Dật: "Ngươi...... Ngươi không sao rồi?"

Lâm Dật nhất thời có chút mạc danh kỳ diệu, nhìn này y tá mm lớn lên rất xinh đẹp, tròn tròn mặt mắt thật to, không phải là cái bệnh thần kinh đi?

Ngươi...... Ngươi không nhận ra ta? "Quan Hinh có chút ai oán mếu máo, đáng thương nhìn Lâm Dật.

Ngày hôm qua, là Quan Hinh lấy được tháng đầu tiên tiền lương, nàng rất vui vẻ, rốt cục độc lập, không cần bị trong nhà trưởng bối nói mình là cái kia chỉ biết bái kim tiểu nha đầu!

Kỳ thật, Quan Hinh cũng không thiếu tiền, ngược lại trong nhà của nàng rất có tiền, nhưng là Quan Hinh không muốn như vậy, nàng muốn bằng vào chính mình cố gắng kiếm được tiền của mình! Sau khi tốt nghiệp trường y, Quan Hinh ở lại bệnh viện nhân dân số 1 thành phố Tùng Sơn làm y tá.

Kỳ thật, ở niên đại cạnh tranh việc làm kịch liệt này, y tá cũng không phải dễ làm như vậy, rất nhiều cô gái xinh đẹp đều cúi đầu dưới quy tắc ngầm, mới chiếm được công việc mình được như nguyện.

Nhưng bối cảnh gia đình Quan Hinh đặt ở đó, quy tắc ngầm là thiên kim của cổ đông bệnh viện? Đó không phải là không muốn sống sao? Ai dám chứ? Dưới sự khâm điểm của viện trưởng bệnh viện, Quan Hinh đi đến phòng xử lý ngoại khoa.

Viện trưởng cũng là lo lắng đến ngoại khoa Tôn vi bổn chủ nhiệm làm người rất là chính phái, mới để cho Quan Hinh ở lại nơi đó. Bằng không vạn nhất truyền ra vụ bê bối bác sĩ đùa giỡn thiên kim cổ đông của bệnh viện, vậy viện trưởng của ông ta dứt khoát từ chức đi.

Quan Hinh tan tầm về sau, cao hứng vui vẻ chạy tới ngân hàng, chuẩn bị đem tiền lương lấy ra, hưởng thụ một chút chính mình kiếm tiền vui sướng.

Bởi vì y tá chức nghiệp tính đặc thù, sau khi tan tầm, cơ hồ tất cả ngân hàng đều đóng cửa, Quan Hinh không thể không đi rất xa rồi phụ cận duy nhất một nhà 24 giờ buôn bán ngân hàng, lại không nghĩ tới, không khéo không khéo liền đụng phải ngân hàng cướp bóc!

Khi bọn cướp vọt vào trong ngân hàng, hơn nữa giơ súng bắn, để cho tất cả mọi người không nên cử động, lúc ấy Quan Hinh liền bối rối, trong đầu trống rỗng, người khác làm như thế nào, cô liền làm theo như thế đó, theo dòng người ngồi xổm trên mặt đất.

Vốn suy nghĩ, qua đoạn thời gian này, chờ bọn cướp cướp tiền đi là tốt rồi, lại không nghĩ tới cảnh sát đem ngân hàng vây quanh, bọn cướp đành phải tìm một con tin làm lợi thế thương lượng với cảnh sát.

Khi tên cướp hướng mình bên này đi tới thời điểm, Quan Hinh rất là sợ hãi, nàng sợ tên cướp sẽ chọn trúng chính mình, không nghĩ tới chính là, tên cướp tuyển lại là cách mình không xa một nữ hài tử, thoạt nhìn cùng tuổi tác của mình chênh lệch không nhiều lắm.

Để Quan Hinh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, lúc này, chính mình phía trước tiểu tử kia lại đột nhiên đứng lên, chủ động yêu cầu làm kẻ cướp con tin!

Phải biết rằng, lúc này, rất nhiều người trốn cũng trốn không kịp, làm sao sẽ chủ động yêu cầu làm con tin của bọn cướp đây? Quan Hinh rất bội phục sự dũng cảm của cậu bé phía trước.

Bất quá, kẻ bắt cóc nhưng là không chút lưu tình giơ súng hướng hắn bắn tới, lúc ấy Quan Hinh trái tim đều muốn nhảy ra!

Thế nhưng, để cho Quan Hinh khó hiểu chính là, nam hài tử lúc ấy nghiêng người, sau đó lại bày ra thân thể, dưới tình huống như vậy, nam hài tử như thế hành động là vì cái gì đây?

Quan Hinh không kịp ngẫm lại, tiếng súng đã vang lên, sau đó cậu bé liền trúng đạn, bất quá cậu ta ngay cả tiếng cũng không nói, yên lặng chịu đựng đạn bắn vào đùi cậu ta.

Lúc ấy, Quan Hinh rất có một loại đứng lên xúc động, nàng muốn nói cho tiểu tử này, mình là một y tá, có thể cho hắn băng bó. Nhưng chân Quan Hinh lại không nghe sai khiến của mình, mãi đến khi cậu bé và cô gái kia cùng nhau bị đem đi làm con tin, Quan Hinh mới phục hồi tinh thần lại...

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn