Như thế lại để cho Giang Trần có chút ngoài ý muốn.
Phải biết rằng, ngay cả Yến Nhất Minh, Nhạn Môn Hầu truyền nhân đủ đứng vào thập đại chư hầu, cũng không quá đáng là sáu mạch chân khí mà thôi.
Hổ Khâu Hầu này, ở trong một trăm lẻ tám lộ chư hầu, bài danh trung hạ du. Chẳng lẽ giới Tiềm Long thi hội này, truyền nhân của hắn lại muốn bỗng nhiên nổi tiếng!
Bảy mạch chân khí, xác thực phi phàm, thi triển tầm đó, khí như kinh Long, tiếng sấm cuồn cuộn.
Chỉ là, một bộ 《 Tử Vân chưởng 》 ở hắn thi triển ra, lại luôn thiếu vài phần chân ý, không quá tiêu sái.
- Ha ha ha, Hồ Khâu Nhạc, ngươi đây là đánh 《 Tử Vân chưởng 》 sao? Ngươi đây là chẻ củi a?
-《 Tử Vân chưởng 》 phiêu dật xuất trần, Hồ Khâu Nhạc này, lại như nông dân cuốc ruộng, thật sự nhìn không được.
Tại chỗ đã có người mỉa mai, tuy ngữ khí khoe khoang tài giỏi, nhưng lại có vài phần đạo lý.
Mà cái này, cũng phù hợp Giang Trần phán đoán.《 Tử Vân chưởng 》 cùng phong cách của Hồ Khâu Nhạc quả thực không thế nào phù hợp.
Bất quá, Hồ Khâu Nhạc đánh 《 Tử Vân chưởng 》 cũng không phải hoàn toàn không có một chút ảo diệu, ít nhất kiến thức cơ bản của hắn vững chắc, so với một ít động tác võ thuật đẹp mắt mà nói, tính thực dụng lại mạnh hơn rất nhiều.
Loading...
Câu Ngọc công chúa niệm tình hắn ổn trọng vững chắc, cho một cái đánh giá "thuần thục đỉnh phong".
Tiếp theo chư hầu truyền nhân đi lên đài, thân phận một cái so một cái hiển hách.
Thủy Thanh Thụ, Thiên Thủy Hầu truyền nhân, biểu thị một bộ 《 Đông Vương chỉ 》, bồng bềnh thấm thoát, có phần như kỳ quỷ, vậy mà cũng tu luyện đến tình trạng không tệ.
Câu Ngọc công chúa nhìn xong, cũng hơi gật đầu, cho đánh giá Đại thành đỉnh phong.
Dịch Thái Sơ, Huyền Vũ Hầu truyền nhân, một bộ 《 Tử Vân chưởng 》 đánh cho sắc màu rực rỡ, như thủy ngân chảy xuôi, tiêu sái cực kỳ, làm cho rất nhiều thiếu niên vốn đang có chút kích động ở dưới đài, thoáng cái hứng thú đần độn.
Đối lập với nhau, bọn hắn cảm thấy cùng Dịch Thái Sơ chênh lệch thật sự quá lớn.
Mà Câu Ngọc công chúa, cũng có chút tán thưởng, trực tiếp cho một cái đánh giá Sơ bộ vô lậu.
Đây cũng là chư hầu truyền nhân thứ nhất đạt được đánh giá là Vô lậu cảnh giới.
Phải biết rằng, một bộ vũ kỹ, tu luyện tới đại thành đỉnh phong, trên cơ bản đã phi thường khó được rồi.
Đạt tới Vô lậu cảnh giới, trên cơ bản là tương đương với không có lỗ thủng sơ hở gì.
Xuống nữa, là cấp độ viên mãn.
Có thể đem một môn vũ kỹ tu luyện tới viên mãn, cái kia đều là thiên tài tuyệt thế. Ít nhất ở môn võ kỹ này, ngộ tính cùng thiên phú, là tuyệt đối đỉnh phong.
Dịch Thái Sơ đạt được đánh giá cao, làm cho Bạch Hổ Hầu truyền nhân Bạch Chiến Vân có chút ngồi không yên.
- Ta đến biểu thị một bộ 《 Đông Vương chỉ 》.
Bạch Chiến Vân ở phương diện《 Tử Vân chưởng 》, cùng Yến Nhất Minh không sai biệt lắm, tối đa chỉ là Đại thành đỉnh phong, không đạt được vô lậu cảnh giới.
Thế nhưng mà hắn ở phương diện《 Đông Vương chỉ 》, lại chìm đắm rất nhiều năm, tự có tâm đắc.
Đừng nhìn Bạch Chiến Vân làm người ngạo mạn, nhưng bộ《 Đông Vương chỉ 》này ở trong tay hắn, xác thực tự có khí độ. Trong lúc mơ hồ như chim lao vút, mỗi khi đến chỗ khúc chiết, tổng có thể đánh ra biến hóa khiến người ngoài ý, quả nhiên là sơn cùng thủy tận nghi không đường, hi vọng lại bộc sinh.
Bộ《 Đông Vương chỉ 》này, ở trong tay Bạch Chiến Vân, có thể phát huy chữ "Kỳ", chữ "Biến", tuy còn không có đạt tới cảnh giới viên mãn, nhưng mà luận tính khai sáng cùng mở rộng, kỳ thật đã đạt được đánh giá Vô lậu cảnh rồi.
Quả nhiên, Câu Ngọc công chúa trầm tư một chút, cấp ra đánh giá Vô lậu đỉnh phong.
Bạch Chiến Vân thấy mình đã nhận được đánh giá Vô lậu đỉnh phong, càng là ổn áp Dịch Thái Sơ một đầu, trong nội tâm đắc ý, lồng ngực không khỏi đứng thẳng lên rất nhiều, ánh mắt vụng trộm nhìn về phía Long Cư Tuyết, không khỏi nhiều thêm vài phần nóng bỏng.
Bạch Chiến Vân đứng ở trên đài, hăng hái, phảng phất hôm nay biểu thị, hắn là khôi thủ, ngạo nghễ nhìn chung quanh:
- Còn có người phương nào muốn lên biểu thị thoáng một phát hay không?
Hồng Thiên Đồng tự suy tư, cảm giác bộ 《 Tử Vân chưởng 》 của mình nhiều lắm là trình độ như Dịch Thái Sơ, đại khái là tiêu chuẩn sơ giai vô lậu, ngẫm lại một chút, dứt khoát buông tha cho.
Thấy Hồng Thiên Đồng lựa chọn buông tha, Bạch Chiến Vân càng là không ai bì nổi, cười ha ha, ánh mắt bỗng nhiên dừng ở trên khuôn mặt của Giang Trần.
- Giang Trần, nếu như ta nhớ không lầm, vừa rồi ngươi nói ta rất may mắn. Chắc hẳn hai môn vũ kỹ này, ngươi đã tu luyện tới tình trạng phi thường cao minh đi à nha?
Bạch Chiến Vân rất đắc ý, Giang Trần này, hắn đã sớm xem không vừa mắt. Nếu như có thể hung hăng nhục nhã hắn một chầu, nhất là ở loại trường hợp này, thật là quá sung sướng.
Hơn nữa, Bạch Chiến Vân ẩn ẩn biết đến Long Đằng Hầu đối với linh mạch kia của Giang Hãn Hầu có ngấp nghé chi tâm, cho nên, ở loại trường hợp này chèn ép Giang Trần, có thể chiếm được niềm vui của Cư Tuyết tiểu thư a?
Bạch Chiến Vân chỉ mặt gọi tên, làm cho Giang Trần lần nữa trở thành tiêu điểm cho mọi người chú mục.
Lúc trước, Giang Trần không hiểu thấu thắng Yến Nhất Minh, quá trình của nó cực nhanh, để cho rất nhiều người căn bản không hiểu được là chuyện gì xảy ra. Cảm thấy đó là một loại trùng hợp.
Giang Trần tính một chút, Bạch Chiến Vân này đã là lần thứ tư khiêu khích. Đem một cây xương gà trong miệng nhả lên bàn, bất đắc dĩ thở dài:
- Vì cái gì trên thế giới này, não tàn luôn nhiều như vậy a? Bạch Chiến Vân ngươi nên ra danh tiếng cũng đã ra, hiện tại biểu hiện cũng là thứ nhất, làm sao lại tự đánh mặt mình?
- Đánh mặt?
Bạch Chiến Vân cười to.
- Giang Trần, nếu như ngươi có thể đánh mặt của ta, Bạch Chiến Vân ta liền đứng ở chỗ này cho ngươi đánh.
Giang Trần chậm rãi đứng dậy, cũng không nói gì nữa. Ánh mắt liếc qua Câu Ngọc công chúa, mang theo một nụ cười thản nhiên, đi đến trên đài.
- Bạch Chiến Vân, ngươi đạt được đánh giá Vô lậu đỉnh phong, lực áp quần hùng, trong nội tâm nhất định rất đắc ý a? Ở thời điểm nhân sinh đỉnh phong, sẽ tìm một quỷ không may giẫm lên hai cước, đến dệt hoa trên gấm, thì càng thêm hoàn mỹ, đúng không? Bởi như vậy, giai nhân nhất định sẽ đối với ngươi đối đãi khác, đúng không? Không thể không nói, ngươi rất ngây thơ, cũng rất thất bại.
- Ngây thơ? Thất bại?
Bạch Chiến Vân hừ nhẹ.
- Ngươi một tên hoàn khố, ngay cả ba hạng trụ cột khảo hạch cũng thông qua không được, cũng xứng nói ta thất bại?
- Không phải ta nói ngươi thất bại, mà là ngươi thật sự rất thất bại. Ngươi xem giai nhân như Cửu Thiên Phượng Hoàng, giai nhân xem ngươi như a miêu a cẩu. Ngươi nhiều lần ở trước mặt ta trang bức, lại ngay cả mình trang bức vì cái gì cũng không rõ ràng. Một người còn sống, ngay cả mục tiêu cũng không rõ ràng, vì một mộng tưởng căn bản không có khả năng thực hiện, lãng phí thời gian, ngươi còn dám nói ngươi không thất bại sao?