Đinh Nhị Cẩu rạng sáng mới trở về ký túc xá, mỏi gối chùn chân, hắn đi cứ như là theo quán tính, vào được bên trong, nhìn quanh không có bất kỳ tình huống bất thường nào, vì thế nằm lại vào chăn của mình, vừa nghiêng đầu, chợt thấy Kha Tử Hoa trợn to đôi mắt đen nhánh đang nhìn mình.
– Làm anh giật mình dậy?
Đinh Nhị Cẩu chột dạ hỏi.
– Không có, anh chỉ lo lắng cho chú, suốt cả đêm không trở về, đi đâu vậy?
– Ai nói tôi suốt đêm không trở về, mới vừa đi nhà cầu, giờ không phải vừa trở về sao!
Kha Tử Hoa ngồi dậy, dùng cái chăn bao lấy thân thể mình.
– Chú đừng hòng qua mắt anh, tối hôm qua, anh uống nhiều nước, từ lúc mười hai giờ đêm đến giờ tổng cộng ba lượt đi toilet, ở trong nhà cầu không có nhìn thấy chú, trên giường cũng chẳng có chú, nói đi, với tư cách là nhóm trưởng dãy phòng này, anh có quyền báo cáo với thầy chủ nhiệm, để xem chú phản ứng tình huống này ra sao!
– Anh dám, có phải lại muốn thử xem chiêu “ vô địch liêu âm chân đá “ rồi hả?
Đinh Nhị Cẩu hù dọa nói.
– Thì nói đi, chơi ở đâu vậy, tối nay mang anh đi với, có khu vực vui chơi vui vẻ thì cùng nhau thưởng thức chứ!
Loading...
– Ai nói tôi đi chơi, tôi ra ngoài có việc riêng mà!
– Việc riêng? Hừ, lấy kinh nghiệm của anh, ban đêm lén lút đi ra ngoài, bình thường ở đây chú cũng chẳng có việc riêng gì, chỉ có hai điều, không đi trộm thì đi săn bò lạc, chú là cảnh sát, sẽ không đi ăn trộm, còn lại là đi săn bò lạc mà thôi! Này bạn hữu, không phải anh có ý xấu, nếu chú không có tiền, nhiều thì không có, chứ mấy vạn đồng tiền vẫn có thể cho chú mượn đấy, kiếm chỗ chơi cho đàng hoàng, đừng đi săn bò lạc, phải cẩn thận, dễ dàng nhiễm bệnh đó, phải chú ý bảo vệ mình.
Kha Tử Hoa vừa mới dứt lời, đã nhìn thấy một chiếc giày bay đến trước mặt, may mà hắn né kịp, lóe lên bàn tay Đinh Nhị Cẩu ném giày, Kha Tử Hoa cười ha hả nằm xuống.
– Nói hươu nói vượn nữa, tôi đem đầu lưỡi của anh cắt ra!
Đinh Nhị Cẩu càu nhàu nói.
May mắn cho Đinh Nhị Cẩu hôm nay không có bài huấn luyện thể lực! Chỉ là học bài lý thuyết, chứ thật ra Đinh Nhị Cẩu nhất định bắp chân bị chuột rút tê dại rồi, tối hôm qua một đêm hoang đường, lúc gần đến giờ muốn trở về, lại thấy được một cái rương hiếm lạ, được Dương Phụng Tê ám chỉ thực hành, từ trên cơ thể Dương Phụng Tê thao luyện thực hành một lần, hắn chẳng ngờ tới, bản năng của Dương Phụng Tê lại có một loại tâm tính như vậy, hắn cũng không hiểu, vì sao mình cũng biến thái như vậy, nhìn thấy một người đàn bà đoan trang xinh đẹp đầy bản lỉnh hét ra lửa, vừa mới còn đứng ở trước mặt mình, mình thì kinh sợ, e ngại cô ấy đủ đều, chỉ mấy phút sau liền biến thành một con chó cái, mặc cho mình chém giết đùa bỡn, đây không phải là hắn không rõ, mà là Dương Phụng Tê biến hóa quá nhanh, bây giờ nhớ lại, hắn trong lòng lại sôi trào nhiệt huyết.
Hết giờ học, Đinh Nhị Cẩu với Kha Tử Hoa chạy ra bên ngoài phòng học hút thuốc lá, nhìn thấy trước mặt dọc hành lang có một phụ nữ đi tới, mặc bộ quân phục quân đội, tóc búi gọn phía sau, đầu nội nón kepi, trên chân là một đôi giày cổ thấp, tiếng bước giày gỏ trên nền gạch bông lộp cộp, Đinh Nhị Cẩu vừa thấy, thầm nghĩ không ổn, vội vàng đem điếu thuốc hút dang dở dụi ở dưới chân, xoay người định trốn đi.
– Sao vậy?
Kha Tử Hoa hỏi.
– Bà la sát đến đấy!
Đinh Nhị Cẩu nháy mắt, lập tức chuồn đi.
– Đinh Trường Sinh, đồng chí đứng lại, tôi tìm đồng chí có việc!
Chu Hồng Kỳ từ xa đã thấy Đinh Nhị Cẩu muốn chạy trốn, vì thế vội vàng gọi hắn quay lại.
– Xin chào, huấn luyện viên, chúng tôi hôm nay có giờ học lớp lý thuyết, sao đồng chí lại tới đây!
Kha Tử Hoa gặp bóng dáng Chu Hồng Kỳ thì lại thấy hình ảnh diễn viên Vương Tử Văn cho nên khi gặp cô lại đây, đương nhiên là hí ha hí hửng tiến lên chào hỏi, nhưng Chu Hồng Kỳ hình như là không quan tâm đến sự có mặt của Kha Tử Hoa.
– Tôi tìm Đinh Nhị Cẩu, chứ không tìm đồng chí, nếu không có việc gì thì đi trước đi!
– Ới ơi, Nhị Cẩu, lại đây, huấn luyện viên tìm chú kìa!
Kha Tử Hoa mặt méo mặt kêu Nhị Cẩu.
– Ai da, huấn luyện viên, tại sao gọi tôi là Đinh Nhị Cẩu, tôi tên là Đinh Trường Sinh, xin đồng chí gọi cho đúng tên!
Đinh Nhị Cẩu đứng nghiêm một cái, đứng ở trước mặt Chu Hồng Kỳ, còn Kha Tử Hoa cũng không có rời đi, ở một bên nhìn nhìn.
– Ủa? Người khác gọi thì được, còn tôi thì không thể à?
Chu Hồng Kỳ thắc mắc hỏi.
– Bởi vì bọn họ không phải là người!
Đinh Nhị Cẩu liếc mắt nhìn Kha Tử Hoa nói.
– Chính chú mới là không phải người đó! Đinh Nhị Cẩu, sao chú mắng chửi anh?
Kha Tử Hoa quạu quọ nói.
– Thôi được rồi, đồng chí Đinh Trường Sinh, sau khi hết giờ học, đến sân huấn luyện gặp tôi, có chút chuyện cần thảo luận!
Chu Hồng Kỳ nhẹ nhàng nói.
– Á….huấn luyện viên, đồng chí lại định phạt tôi chạy vòng vòng sân nữa à, tôi không có phạm cái gì sai lầm nha!
Đinh Nhị Cẩu mới vừa nghe lại đến sân huấn luyện, mặt đã tái xanh nói.
– Đúng là không có phạm điều gì à? Vậy đồng chí tối hôm qua đã đi đâu, làm gì, đêm không về ngủ, còn nói lý lẽ với tôi nữa sao!
Chu Hồng Kỳ đã thay đổi bằng giọng nói nghiêm nghị.
– Này…..!
Đinh Nhị Cẩu quay đầu nhìn về phía Kha Tử Hoa nghi ngờ, nhưng Kha Tử Hoa này gương mặt cũng mờ mịt ngu ngu giống như hắn, xem tình hình thì không phải là Kha Tử Hoa mật báo, vậy tại sao Chu Hồng Kỳ lại biết được?
Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu đang nghi hoặc là ai, thì Chu Hồng Kỳ đã bước lộp cộp quay đi mất.
– Cô ấy muốn làm gì?
Kha Tử Hoa đi đến bên cạnh Đinh Nhị Cẩu, nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Đinh Nhị Cẩu.
– Thật không phải là anh nói?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Hừm, anh còn chưa kịp báo mà!
Kha Tử Hoa tỏ vẻ mình bị nghi oan.
– Vậy làm sao cô ấy biết được, có thể là…..
– Cô ấy đang giám thị chúng ta?
Hai người miệng đồng thanh nói một lượt!
– Nếu là như thế này, chúng ta thật đúng là tàn đời trong ngỏ hẹp rồi, nói cách khác chúng ta nhất định sẽ bị cô ấy hành hạ cho đến chết!
Kha Tử Hoa cảm giác sau lưng ngầm có mùi vị âm mưu không tốt lắm.
– Tôi biết anh không phải người hiền lành, có phải là đang muốn tán đổ huấn luyện viên?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Kha Tử Hoa cười nhẹ nói:
– Làm sao mà anh dám, bất quá ngược lại anh phải nể chú đó! Chú biết không, vừa rồi anh thấy ánh mắt cô ấy nhìn chú rất dịu dàng, từ hồi vào trường này học, đây là lần đầu tiên anh mới bắt gặp cô ấy hiền lành như vậy, bạn hữu, hãy cẩn thận cái thân của chú!
Sau khi tan học giờ lý thuyêt, Kha Tử Hoa hớn hở khi người gặp họa là Đinh Nhị Cẩu chứ không phải là mình đang hướng sân huấn luyện đi, Chu Hồng Kỳ muốn gặp hắn, có cho vàng hắn cũng không dám trốn.
Xa xa thấy Chu Hồng Kỳ đang bước chậm rãi trên con đường nhưa trên đường chạy trong sân huấn luyện, ánh mặt trời nóng bức giữa trưa chiếu vào trên người của cô, màu xanh biếc bộ quân phục tắm dưới ánh nắng càng tôn vinh vẻ đẹp của Chu Hồng Kỳ, hắn thật không ngờ Chu Hồng Kỳ mặc bộ quân phục lại đẹp mắt như thế.
– Huấn luyện viên, đồng chí định phạt tôi nữa hả?
Đinh Nhị Cẩu trong lòng thấp thỏm không an tâm hỏi.
– Không phải, tôi tìm đồng chí là có việc khác, chúng ta vừa đi vừa bàn chuyện một chút!
Chu Hồng Kỳ ánh mặt nghiêm trang, trời oi bức nên trên chiếc áo cô lấm tấm mồ hôi, giơ bàn tay cô chỉ về phía trước.
– Chuyện gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu đi cạnh bên Chu Hồng Kỳ bên người, nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định.
– Tôi ngày hôm qua nghe xong chuyện kể của Kha Tử Hoa về đồng chí, có liên lạc với trưởng đồn cảnh sát Hoắc Lữ Mậu để xác nhận lại thông tin này, Hoắc Lữ Mậu nói câu chuyện đồng chí tay không đoạt súng là có thật!
– À..à..về chuyện này sao, lúc ấy tôi đầu óc điên lên, nên không coi là cái gì, nên mới liều mạng!
Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng gãi gãi đầu, hắn không ngờ Chu Hồng Kỳ rất là cẩn thận, âm thầm điều tra chính mình.
– Tôi muốn cho đồng chí biết, tôi lần này đến trường cảnh sát ngoài việc nhận nhiêm vụ huấn luyện, còn gánh vác một trách nhiệm khác, đó là lựa chọn một nhóm cảnh sát tinh nhuệ hoạt động bí mật!
– Hoạt động bí mật? Đó là gì? Tôi chưa từng có nghe nói qua?
– Thật ra chính là cảnh sát nằm vùng, thâm nhập vào khu vực của đối phương!
– Huấn luyện viên, đồng chí nói cho tôi nghe là ý gì vậy? Đừng nói là muốn tôi gia nhập lực lượng này nha?
– Đúng là như thế, đồng chí rất có triển vọng, bề ngoài phóng đãng không kiềm chế được, nhưng đầu óc rất thông minh tháo vát, can đảm cẩn thận lại không sợ chết, đây là điều chủ yếu nhất, có hứng thú gia nhập hay không?
– Huấn luyện viên, nếu là một năm trước, tôi có lẽ sẽ không cần suy nghĩ đồng ý ngay, nhưng hiện tại tôi thật tình là không có hứng thú chuyện này rồi!
– Vì sao?
– Bởi vì một năm trước tôi chẳng khác gì tên ăn mày, đột nhập nhà người đi trộm, ăn bữa trước không có bữa sau, khi đó nếu huấn luyện viên đưa cho tôi một khẩu súng rồi bảo tôi đi đánh cướp ngân hàng tôi cũng dám, nhưng tôi không muốn sống những ngày không hề thấy tương lai như vậy nữa, bây giờ lại gia nhập lực lượng đi nằm vùng, đó cũng là phải làm người xấu, hoặc là sắm vai giả bộ làm người xấu, từ khi chú của tôi, giới thiệu vào làm trong hàng ngủ cảnh sát, tôi đã thề nhất định làm người tốt không bao giờ làm người xấu nữa, đây là những lời chân thành trong lòng của tôi!
– Ha ha, tôi chỉ là đề nghị như vậy thôi, không có ý tứ gì khác, không gia nhập thì thôi không sao, chuyện này vốn là tự nguyện, nếu như không có ý muốn tham gia, nếu bị ép buộc, thì trước sau gì công việc cũng bại lộ, như vậy đó không phải là ý hay!
– Vâng, huấn luyện viên, xin lỗi, tôi chưa đạt được cảnh giới cao để tự nguyện như vậy rồi!
Đinh Nhị Cẩu có chút bối rối nói.
– Không sao đâu, à! Tối hôm qua đồng chí cứu một phụ nữ, nhà có gốc gác rất lớn, nếu sau này muốn đến thành phố Bạch Sơn lăn lộn, tôi thấy đồng chí nên kết giao một chút với cô ta, sẽ có lợi về sau với chức vụ của mình!
– Huấn luyện viên, không thể nào, tại sao đồng chí lại giám thị tôi?
Đinh Nhị Cẩu có vẽ bất mãn, trong giọng nói nhàn nhạt khó chịu, tôi đến đây là huấn luyện thêm nghiệp vụ, không phải là đến ngồi tù, làm gì mà giống đề phòng trộm cướp vậy!
– Haha..đồng chí sai rồi, tôi không có thời gian nhàn rỗi mà làm chuyện như thế đâu, tối hôm qua tôi ở trong trường tản bộ, thấy đồng chí lén lén lút lút ra khỏi cửa túc xá, lại leo tường mà đi, tôi thấy mà lạ, đã hơn mười giờ khuya rồi, đồng chí đi ra ngoài làm gì, thì ra là chờ đợi cơ hội để rồi anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng lại cả gan không về ký túc xá ngủ, sao rồi, tối hôm qua không phải thực là mất hồn à, cái gọi gì là “ xuân tiêu nhất khắc thiên kim “ phải không, nhưng tôi nói cho đồng chí biết, gia cảnh của cô ấy không dễ chọc ghẹo, đồng chí tốt nhất hãy cẩn thận cho bản thân mình!
– Huấn luyện viên, tôi không rõ lắm!
– Thôi giờ biến đi, nếu không rõ thì tự mình trở về suy nghĩ cho rỏ đi, tôi giờ đây cũng không rảnh để tán gẫu nói chuyện phiếm nữa!
Nói xong Chu Hồng Kỳ định quay người rời đi, thì cô bỗng thấy Đinh Nhị Cẩu mặt tái xanh lão đảo muốn té nhào, nhanh lẹ cô phóng tới đỡ lấy hắn.
Nguyên nhân là khi Chu Hồng Kỳ nhắc lại chuyện đêm qua thì Đinh Nhị Cẩu mới chợt nhớ ra, gần như cả đêm hắn điên cuồng giao cấu với Dương Phụng Tê gần như là kiệt sức, vừa về đến ký túc xá chẳng bao lâu thì lật đật đi học lý thuyết hết buổi sáng, chưa kịp nghỉ ngơi cơm trưa thì lại bị Chu Hồng Kỳ hẹn gặp ngoài sân huấn luyện giữa bầu trời nắng gắt gao, là thánh còn cạn kiệt sức lực chịu không nỗi chứ đừng nói là người trần mắt thịt như hắn, lúc này hắn thấy đầu óc choáng váng quay cuồng, nên không giữ được thăng bằng muốn ngã nhào may mà Chu Hồng Kỳ kịp thời đỡ lấy hắn.
Lo lắng Chu Hồng Kỳ hỏi:
– Bị làm sao vậy.
– Không sao, chỉ thấy hơi chóng mặt…nghỉ ngơi một chút là khỏe lại thôi…
Hắn trả lời mà đôi mắt nhắm lại, Chu Hồng Kỳ nhìn quanh, giữa ánh nắng chói chang, xung quanh sân huấn luyện thể lực rộng lớn không một bóng cây, vắng lặng như tờ, mọi người giờ đã cơm trưa xong, ai cũng tranh thủ muốn tránh cái nắng gay gắt giữa thời tiết như thế này, nên đã vào phòng nghỉ trưa hết rồi! Cách hơn mười mét con đường nhựa là khu vực đất cát, có một bức tường tường gạch xây khá cao, dài tầm năm mét, dùng để huấn luyện vượt chướng ngại vật, cô vội dìu hắn đến sau lưng bức tường để tránh bớt ánh nắng, cô nói bên tai hắn:
– Nằm đỡ một lát chờ hồi phục lại sức, thì tôi đưa về ký túc xá.
Vì toàn là đất cát, nên cô ngồi xuống duỗi chân đỡ Đinh Nhị Cẩu nằm xuống, để đầu của hắn gối trên bắp đùi của mình, cô cúi xuống dùng hai tay xoa bấm trên huyệt thái dương hắn, vì vẫn nhắm mắt, Đinh Nhị Cẩu mơ màng đầu mình được tựa lên một khu vực mềm mại đàn hồi co dãn, trong lúc Chu Hồng Kỳ đang khom người day huyệt cho hắn, thì không lâu sau hắn dần dần hơi tỉnh lại, hắn nhíu mắt ra một ít để nhìn, xuyên thấu qua kẽ tay của cô, với khoãng cách khá gần, đôi bầu ngực của cô dưới cái áo quân phục ôm sát như nổi bật nhô cao lên, mờ mờ hắn thấy cả hai đầu núm vú tròn xoe ẩn hiện sau làn áo cô, ngay lập tức thằng “ em trai “ hắn thật là vô lại, ngóc đầu lên ngay lập tức làm hắn không phản ứng kịp, vì đang nằm ngữa nên hình dáng nổi cộm giữa quần hắn, nhanh chóng đội lên một đống nhô cao lên.
Hoảng sợ lúng túng không kịp suy nghĩ nhiều, mắt nhắm kín lại, hắn giả bộ trở mình, vội quay thân mình nằm nghiêng, co hai đầu gối chân lại để che giấu cho sự thất thố của “ thằng em.”
Thật trùng hợp là thằng này lại quay đầu thành ra giống như là úp mặt vào phía âm hộ của Chu Hồng Kỳ, trong lòng hắn thầm thề độc là hoàn toàn không cố ý…!
Dù là hắn xoay trở nhanh, nhưng Chu Hồng Kỳ vẫn kịp thấy cái đống to bự giữa háng hắn từ lúc đang bằng phẳng rồi từ từ đội lên cao, mặt cô chợt nóng bừng vì mắc cỡ, cô hơi ngẩn người ra thì hắn đã xoay người úp vào phía trong lòng của cô, mọi việc xảy ra làm cô cũng không biết phản ứng ra sao, nhưng có lẽ bụng dưới của cô cũng nhanh chóng thay đổi giống như là “ thằng em “ của Đinh Nhị Cẩu khi cảm giác được làn hơi thở nóng rực của hắn như là đang mơn man dưới cái âm hộ của mình…
Lúc này Đinh Nhị Cẩu giống như được uống thần dược, đầu óc của hắn đã linh hoạt trở lại, ngoại trừ thể xác vẫn còn mỏi mệt, mùi mồ hôi mằn mặn từ nơi háng cô thoang thoảng bay lên, lần lần hắn thấy không đúng lắm, vì pha trộn trong hương vị mồ hôi là cái mùi ngây ngấy của dịch nhờn âm đạo mà hắn giờ đã quá quen thuộc đang dần dần bốc lên, càng lúc càng nồng đậm, thấy cô vẫn im lặng không nói gì, bạo gan lên, hắn lại giả vờ hơi lắc nhẹ cái đầu tóc mình cạ lên háng cô, không lâu cái mùi vị dịch nhờn rất nặng mùi của giữa trưa nắng nóng bị bí bách bên trong cái quần lót đã lấn át mùi mồ hôi tràn ngập trong mũi hắn, giờ phút này cái mũi hắn cơ hồ chạm đến âm vật của Chu Hồng Kỳ, tuy cách cái quần của cô, nhưng hắn cảm nhận được viên thịt nhỏ đang sưng cứng hơi phồng nhô lên.
Chu Hồng Kỳ cũng phát hiện mình chẳng những không thể thoát khỏi khốn cảnh, ngược lại từ động tác của mình âm thầm tương đương chủ động nhè nhẹ dùng âm hộ qua lại ma sát với cái đầu của hắn, cô lén lút hơi hở hai đùi mình ra, đặc biệt bởi vì khe hở âm hộ bị nhẹ nhàng tách ra, biến thành dưới háng cũng giống như có một đốm lửa chậm chậm bốc cháy lên, trong cửa miệng âm đạo cũng không biết liêm sỉ bắt đầu nhuyễn động, dịch nhờn ri rỉ không ngừng tươm ra phân bố khắp bên trong âm đạo, thậm chí còn theo cái miệng âm đạo chậm rãi chảy ra.
Kích thích, xấu hổ, khẩn trương, bất đắc dĩ, đủ loại cảm xúc lặp đi, lặp lại đánh thẳng vào thân thể và tâm trí Chu Hồng Kỳ, không bao lâu, chân nhỏ của cô cơ hồ rút gân, thân thể cũng hơi run rẩy, từ chổ sâu trong âm đạo, nóng bỏng mật dịch như muốn vỡ ra từ cổ tử cung, lo sợ thẹn thùng Chu Hồng Kỳ dùng tay giữ đầu hắn lại nói nhỏ:
– Vô lại, lợi dụng, đủ chưa….!
– Xin lỗi, tôi thề..không cố ý…
Hắn cũng đỏ bừng mặt vì mắc cỡ, chỉ một ngón tay lên trời thề.
– Nếu khỏe lại rồi thì biến mau đi…
Nhìn thấy bóng dáng hắn chập choạng rời ra, Chu Hồng Kỳ cúi xuống nhìn, chính giữa háng, ở ngoài quần giờ đã thấm loan ra dấu vết dịch nhờn cỡ đồng xu nhỏ, không như lần trước dịch nhờn không thấm bên ngoài quần, cô xấu hổ muốn chui trốn xuống đất, thầm nghỉ:
” Lần sau gặp lại thằng vô lại này, phải tránh xa, giữ gìn khoãng cách an toàn, chứ nếu không thì sẽ bị hỏng mất! ”
Buổi chiều Đinh Nhị Cẩu báo bệnh xin nghỉ học giờ lý thuyết, lăn đùng ra ngủ vùi, đến khi giật mình thức dậy thì đã gần chiều rồi.
Mọi người vẫn chưa tan giờ học huấn luyện, phỏng chừng giờ nhà ăn cũng chưa có cơm, vì thế Đinh Nhị Cẩu quyết định đi ra ngoài tìm một chỗ ăn tô mì giải quyết cái bụng đang cồn cào.
Rời khỏi cửa trường học cảnh sát, đã nhìn thấy đi tới một đám nữ sinh, cười nói om xòm, đều là học sinh cấp ba, bởi vì có một người nữ sinh mặc đồng phục học sinh trường trung học phổ thông Bạch Sơn, đối đám này nhóc nữ sinh này hắn không có hứng thú gì, trong túc xá cũng có mấy tên học viên cảnh sát đi tán gái bên trường trung học phổ thông Bạch Sơn vì gần ở bên cạnh Bạch Sơn,nhưng quá lắm cũng là nhảy khiêu vũ mà thôi, đến giờ vẫn chưa nghe nói có người nào ăn được em nào.
Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu chuẩn bị xoay người rời, thoáng qua hắn nhìn thấy trong nhón nữ sinh có một gương mặt hơi quen, trong lòng không khỏi vui lên, lại là cô bé này.
– Lăng Sam… Lăng Sam lại đây, nhớ anh không?
Đinh Nhị Cẩu dựa ở trên thân cây ven đường, hai tay khoanh lại, cười tủm tỉm nhìnxem vẻ ngơ ngác của Lăng Sam.
– Là anh, sao lại ở chỗ này?
Lăng Sam cũng là vui mừng, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu ghê tởm này, đối với mình động tay động chân qua, nhưng khi trong hôn lễ, cảnh tượng hắn tay không lăn xả vào tên xã hội đen, trước sau gì cô cũng khó quên, khi quay về trường kể lại cho bạn bè nghe, ai cũng nghi ngờ tính chân thật của câu chuyện.
– Lăng Sam, ai vậy bà, bạn trai phải không?
– Nhìn qua là học viên trong trường cảnh sát, nhất định là bạn trai của Lăng Sam rồi!
Trong lúc Lăng Sam với Đinh Nhị Cẩu trò chuyện, những bạn học đi cùng với cô, cười khanh trách bàn luận, làm Lăng Sam vô cùng xấu hổ.
– Mấy bà cứ lại nói bừa, tui xé miệng mấy bà ra bây giờ!
– Lăng Sam, mọi người ăn cơm chưa, nếu không anh mời tất cả bữa cơm nhé!
Đinh Nhị Cẩu nở nụ cười nói.
– Bọn em còn có việc đi trước, Lăng Sam, bà với bạn trai đi ăn cơm đi!
Nhóm nữ sinh cười vang, chỉ chỉ chõ chõ rồi cười đùa rời đi.
Lăng Sam khá sạn dị, sau một lát, liền khôi phục khuôn mặt bình thường.
– Anh sao lại ở chỗ này?
– Anh ở đây học huấn luyện, đã đến đây được mấy ngày rồi, còn em?
– Em học ở đây!
Nói xong, trong ánh mắt Lăng Sam có chút tự hào, đúng vậy, có thể thi đậu vào học trong trường trung học Bạch Sơn, tất cả đều là học sinh xuất sắc chứ không phải là người học hành đơn giản, cũng đáng giá Lăng Sam vênh mặt lên.
– Thật lợi hại, học ở trường trung học Bạch Sơn, vậy thì đồng nghĩa với một chân đã bước vào cánh cửa trường đại học, không nhìn ra nha, lúc trước còn tưởng rằng em là một cô bé ngốc nghếch ở đâu xuất hiện trong thôn, không nghĩ tới lại còn là học sinh ở trường Bạch Sơn!
Đinh Nhị Cẩu ánh mắt nhìn qua trên người của Lăng Sam, qua lại tuần tra nhiều lần nói.
– Anh mới là ngốc đó, bất quá em nghe anh Nhị Đản nói anh lúc trước học tập cũng tốt vô cùng, học sinh ở trường huyện Hải Dương, còn là người học giỏi số một nữa!
– Hì.. quên đi, chuyện cũ đã qua đừng đề cập đến nữa, đi ăn thôi, em muốn ăn cái gì cứ việc gọi, em là em họ của Trần Nhị Đản, cũng là em gái của anh, một bữa cơm là chuyện nhỏ!
– Hì hì, chúng ta đi ăn bún thập cẩm cay đi, chỗ kia bán rất ngon!
– Ặc.., khinh thường anh phải không, anh mời em đi ăn cơm Tây, đến nhà hàng khách sạn Vương Hầu Cư đi!
Đinh Nhị Cẩu chỉ chỉ về xa xa nhà hàng khác sạn Vương Hầu Cư to đùng ở đó.
Lăng Sam le lưỡi nói:
– Anh họ của em dặn là em phải tránh xa anh một chút, nói là anh cũng không phải người tốt gì đâu, hôm nay như vậy là lấy lòng em, không biết là lại muốn làm cái gì chủ ý xấu nữa, không đi, chúng ta đi đến nơi có nhiều người, chỗ bán bún thập cẩm cay kia rất an toàn!
Lăng Sam mặt nhăn lại trêu hắn, cười hì hì nói.
– Dám nói anh không phải người tốt, Trần Nhị Đản hãy nhớ, trở về thế nào anh cũng phải lột da hắn ra, trước mặt người ở bên ngoài làm bại hoại danh dự của anh, không để hắn bồi thường danh dự một, hai vạn đồng thì không thể bõ qua!
– Hi hi anh Nhị Đản có bán cái mạng của anh ấy cũng vẫn chưa có đủ số tiền đó!
Lăng Sam vừa nói thì đã ở phía trước dẫn đường đi đến quán bán bún thập cẩm cay rồi, thật ra cô cũng muốn cùng với Đinh Nhị Cẩu tìm một chỗ yên tĩnh ăn bữa cơm, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không an tâm, vì tên này quá lớn mật, lần trước tại sau nhà cầu của anh họ, dám đối với mình như vậy, quyết không thể lại để cho hắn cơ hội lần thứ hai.
Nhưng trong nội tâm vẫn còn có một giọng nói đang không ngừng cho cô biết, đây là một người đàn ông tốt, khi gặp nguy hiểm, có gan liều mạng hiện nay cũng không có mấy người, cho nên hãy nắm lấy cơ hội, đây là một dạng mâu thuẫn trong tâm trí của cô, hai người rốt cục ở bên ven đường đã đến quán bán bún.
– Ăn ngay chỗ như thế này à?
Đinh Nhị Cẩu không phải là ghét bỏ gì chỗ ăn không tốt, nhưng hắn phải làm ra vẻ, là mình mời Lăng sam đi ăn nơi đàng hoàng, còn chỗ này là do Lăng Sam lựa chọn, chứ không phải là hắn muốn!
– Ừ..cũng rất tốt, qua đây ngồi ăn chút đi!
Lăng Sam đã cầm lấy giấy ăn trên bàn, lau bụi bậm bám ở trên ghế, Đinh Nhị Cẩu đứng ở một bên, nhìn Lăng Sam khom người lau sạch chỗ ngồi của hắn với chỗ ngồi của cô một lần, khi Lăng Sam xoay người chà lau ghế, hắn nhìn thấy hôm nay Lăng Sam mặc cái áo ngoài cổ rộng, lộ ra cái áo lót màu trắng, cùng một màu với cái áo ngoài, một sợi dây đỏ đeo ở cổ, rủ xuống một viên đá nhỏ.
– Được rồi, để cho anh!
Đinh Nhị Cẩu cầm qua giấy ăn xoa xoa tương trưng trên ghế, sau đó ngồi xuống đối diện.
– Muốn ăn gì thì cứ gọi, anh ăn giống như em!
Đinh Nhị Cẩu cầm thực đơn đưa cho Lăng Sam.
– Em đây cũng sẽ không khách sáo đâu nhe!
Lăng Sam cười cười, khuôn mặt cô lúc cười rộ lên thật là đẹp mắt, bên trong bờ môi đỏ mọng, là hai hàm răng trắng đều như bắp, lúc ẩn lúc hiện, từng câu mềm mại dễ nghe từ nơi đó phát xuất ra.
– Ừ..không nên khách sáo, coi như là nể mặt anh một chút, anh cũng xin lỗi em vì đêm đó anh bậy bạ quá!
– Xin lỗi cái gì?
Lăng Sam nghe qua chưa hiểu.
– Chính là chuyện đêm hôm ở phía sau nhà Trần Nhị Đản đó!
– Anh… anh nói chuyện đó làm gì, em đã.. quên từ lâu rồi!
Lăng Sam xấu hổ đỏ mặt, trong tim đang kịch liệt nhảy lên, bởi vì sau đêm đó, suốt mấy tháng trôi qua, cô đã có nhiều lần trước khi đi ngủ, xuất hiện lại tình cảnh đêm đó, khi Đinh Nhị Cẩu ôm lấy cô cưỡng hôn, nhất là càng làm cho cô cảm thấy thẹn với lòng là cô cứ nhớ hoài, lúc hắn đưa mặt vào âm hộ cô liếm láp, cô cũng chính mình thử đưa tay hướng xuống vùng đào nguyên thánh địa của mình ve vuốt dọc trên gai mép nhỏ trong cái khe hở âm hộ, trong đầu tưởng tượng tựa như đêm đó Đinh Nhị Cẩu dùng lưỡi xâm phạm liếm láp trên âm hộ của mình, đó là đêm cô đã biết đó là cỡ nào cảm giác vui thích sướng khoái, cũng lần đầu tiên cô đã biết giữa nam nữ tiến hành như vậy trao đổi ve vuốt lẫn nhau, thì có thể mang đếm một cảm giác thư sướng vô chừng.
Đây là một loại tình yêu mà cô gái trẻ lần đầu tiên rung động, khi luồng nhiệt lưu nóng bỏng từ bụng dưới lan tràn xuống miệng tử cung, cảm giác nó phun trào ra âm đạo, kèm theo cả người run rẫy không còn chút sức lực nào, cô đã trải qua lần cực khoái đầu tiên trong đời, từ đó về sau, càng lúc càng không thể tự thoát ra được, có đôi khi còn có thể tưởng tượng đến có một người đàn ông áp lên trên người của mình, cái loại cảm giác này, khiến cho cô càng nhiều kích thích, mà người đàn ông trong trí tưởng tượng cô là tên đang ngồi trước mắt Đinh Nhị Cẩu.
Đúng vậy, là hắn, đã đem chính mình dẫn dụ tới một cảnh giới chưa bao giờ trải qua.
– Lăng Sam, em có bạn trai chưa?
Đinh Nhị Cẩu do dự một chút hỏi.
– Cái gì? Bạn trai? Anh đùa ấy ư? Anh có biết là quản lý trong trường học Bạch Sơn rất nghiêm, nếu chuyện yêu thương cùng học sinh ở trong trường chỉ cần bị phát hiện ra, chỉ có hai chữ, khai trừ!
– Trời! Nghiêm khắc dữ vậy sao, vậy nếu như cùng với người khác ở bên ngoài không phải là nam sinh trong trường học nói chuyện yêu đương thì sao hả!
– Em không biết, em cũng không phải thầy chủ nhiệm!
Lăng Sam liếc một cái nhìn Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu nhìn phía xung quanh quán, giờ này cũng chưa phải là thời gian tốt, đông khách, nhưng Đinh Nhị Cẩu nội tiết tố giống đực cũng đã phát triển đến tốt nhất rồi.
Lăng Sam đưa cho Đinh Nhị Cẩu rót chén trà, nhưng ngay lúc ấy, bị hắn nhanh như chớp nắm được bàn tay nhỏ bé trắng trơn mềm dịu của cô, bị Đinh Nhị Cẩu cầm thật chặt, trong lúc bất ngờ Lăng Sam có chút sợ hãi, nơi này chính là quán xá, chỉ cần mình vừa phát ra tiếng, mọi người sẽ nhìn thấy ngay, còn ra thể thống gì nữa.
– Anh làm gì vậy, mau thả em ra, bạn học em mà nhìn thấy thì em bị phiền toái chết luôn!
– Em nếu đáp ứng anh một chuyện, anh sẽ buông ra!
Đinh Nhị Cẩu thân mình nghiêng về trước, cười nói, hắn biết chắc là Lăng Sam không dám lên tiếng, tựa như lúc ở gần nhà cầu của nhà Trần Nhị Đản vậy!
– Chuyện gì! Mau thả em ra, rồi nói sau!
– Không được, em phải đáp ứng anh đã!
– Được..được mau nói đi, nói mau!
– Lăng Sam, em biết không, hôm đó anh đã thấy em làm phù dâu là xinh đẹp nhất trong đám tiệc cưới, anh vừa nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người, về sau lại có chuyện đã xảy ra, anh hành động như thế cũng toàn là vì em, làm bạn gái anh được không!
– Trời ơi! Anh nói cái gì vậy, mau buông ra, có người đến!
Lăng Sam nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng khi nghe được Đinh Nhị Cẩu trần trụi thổ lộ, cô tuy rằng bên ngoài nói mạnh miệng, nhưng trên cánh tay, không còn vẫy vùng nhiều khi hắn nắm chặt nữa, trong lòng ngọt ngào giống như là đang nếm mật ngọt, từ nhỏ đến lớn, chưa có người đàn ông nào nói với cô câu nói yêu thương như vậy.
Nhìn xem Lăng Sam đỏ bừng mặt giống như quả táo chín, hắn biết cô gái nhỏ này đã động lòng, chẳng qua là ngượng ngùng mà thôi, vì thế liền buông lỏng tay cô ra, khi tay được thả ra, lại khiến Lăng Sam trong lòng chợt hơi lo lắng, có phải là mình làm cho hắn tức giận không, vì thế ngẩng đầu lên nhìn đối diện với Đinh Nhị Cẩu, muốn nói gì đó lại e ngại nên thôi, dáng vẻ thật là thùy mị dễ thương cực kỳ.
– Em buổi tối có rảnh không? Anh mời em đi xem phim nhé!
– Em …em sắp thi tốt nghiệp rồi, chắc không có thời gian đi xem phim đâu!
Tuy rằng trong lòng rất muốn đi, nhưng cô vẫn từ chối, bởi vì cô vẫn còn rụt rè, nhút nhát.
– Đâu phải là tốn thời gian cả đêm đâu, xem một chút đâu có tốn bao nhiêu thời gian!
Đinh Nhị Cẩu khom về phía trước, không cho Lăng Sam cơ hội từ chối nữa, hắn phát hiện cô gái này trong lòng đã bắt đầu có hắn, bây giờ chuyện cần làm là phải rèn sắt khi còn nóng.
– Không đi đâu, anh họ em nói, anh không phải người tốt!
– Trần Nhị Đản… tên láo xược này, trở về thế nào anh cũng phải thiến hắn, danh dự của anh mất vì hắn mà mất hết, thật ra hắn nói xấu anh, là do trong lòng ghanh tỵ với anh mà thôi! Anh họ em nói như vậy mà em cũng tin!
– Phì…ghen tị anh, anh có cái gì tốt đâu mà ghen tỵ, còn nói về tiền bạc thì anh cũng như anh họ em mà thôi có hơn gì đâu!
– Cái này khác à nha, nhà anh thật ra có vài mẫu đất trong núi, bất quá lâu nay bỏ hoang, thế này đi, em nghỉ học lấy anh, về nhà cho anh trồng trọt là được rồi, em dệt vải, anh cày ruộng, cuộc sống như thế cũng thật là tốt đấy!
– Trời! Không biết xấu hổ, anh nghĩ anh là ai vậy! Em vẫn cố gắng học hành, là muốn nhảy thoát ra khỏi cái kia khe suối ở trong thôn, anh thì ngược lại, định nắm em đem về hướng trong hốc núi ăn cơm qua ngày, nếu anh nghĩ thế, ăn xong hôm nay, ngày mai chúng ta đường ai nấy đi!
– Đừng em, lát nữa trời tối anh đến trường học của em chờ nhé! Nếu em không đi ra, anh sẽ vào trong phòng học tìm em, đến khi nào gặp em thì mới thôi!
– Anh…anh như thế nào lại lưu manh như vậy, em không thời gian đâu, sắp thi rồi, làm sao có thời giờ cùng anh đi chơi được!
– Này, nói gì vậy, anh là cảnh sát nhân dân quang vinh, niệm tình em là lần đầu vi phạm, không so đo với em, nếu sau này nói như vậy là phỉ báng cảnh sát nhân dân anh nhất định đem em còng nhốt!
Đinh Nhị Cẩu nói như hắn là một người rất đàng hoàng vậy!
Ăn uống xong, Đinh Nhị Cẩu đưa Lăng Sam về đến cổng trường học, luôn mãi dặn vào trường xin ra ngoài buổi tối, chốc nữa hắn quay lại chờ đợi cô, Lăng Sam chưa nhận lời đi xem phim, cũng không nói là không đi, dù sao cũng là ởm ờ, cái dạng này Đinh Nhị Cẩu có thể an tâm, lúc đi, hắn còn vui mừng thổi huýt sáo.