Đối với chấp pháp đội một lời mà nói từ trước cho tới bây giờ đi tới đâu gây rối, người khác một lời cũng không dám nói, không dám kháng cự, vậy mà bây giờ...
Nhìn đội trưởng, đội phó nằm trên mặt đất, nội tâm tất cả đội viên trong chấp pháp đội đều run rẩy, đồng thời sinh ra một cái ý niệm trong đầu. “Thằng này không phải người!”
"Như thế nào? Không nói lời nào? Không nói lời nào vậy là tỏ vẻ thừa nhận chính mình cần ăn đòn rồi hả? Tốt, ta thành toàn cho tất cả các ngươi!”
Chứng kiến chi nhánh bị phá như vậy, lửa giận trong lòng Nhiếp Vân thiêu đốt làm sao có thể buông tha bọn hắn, hừ lạnh một tiếng, dưới chân vẽ một cái tựu đối với mọi người vọt tới.
"Ah... Nhiếp Vân đại nhân, chúng ta không muốn ăn đòn..."
"Nhiếp Vân gia gia, chúng ta sai rồi, chúng ta tựu không nên tới..."
Không nghĩ tới chính mình sợ tới mức không nói lời nào, cũng bị đánh, tất cả chấp pháp đệ tử khóc lóc van xin, tiếng kêu thảm liên tiếp vang tận mây xanh.
"Đây quả thật là Vân nhi..." Mới vừa rồi chứng kiến chấp pháp đội hùng hùng hổ hổ, hiện tại toàn bộ nằm trên mặt đất tàn tàn phế phế, mẫu thân Nhiếp Linh trong nội tâm đột nhiên tràn ngập một cổ cảm giác thỏa mãn.
Từ khi nàng gả vào chi nhánh Nhiếp Thiên, chi nhánh tựu bị đối xử lạnh nhạt và bị các chi nhánh khác xa lánh, trong đó không ít lần chấp pháp đệ tử tới quấy rối, nói thật nếu không phải mình có thực lực, sớm đã không nhịn được rồi!
Nguyên lai tưởng rằng chi nhánh gặp loại tình huống này sẽ lại một lần nữa chịu nhục, không nghĩ tới nhi tử tỉnh lại sau khi bị Nhiếp Siêu đánh bất tỉnh, thay đổi rất nhiều cá nhân tựa như làm việc tàn nhẫn, không chút lưu tình, đem oán khí tích tụ trong người nhiều năm trong nháy mắt phóng xuất ra, sảng khoái nói không nên lời!
Loading...
"Tốt, tốt, đây mới là hảo nhi tử của ta!" Trong nội tâm lần nữa nói thầm một tiếng.
Nếu như cho Nhiếp Vân biết rõ mẫu thân nghĩ như vậy, chỉ sợ sẽ trực tiếp đã bất tỉnh.
Sau khi bị người khác gây chuyện, quậy một trận như vậy, mẫu thân thậm chí còn chưa nghĩ cách giải quyết hậu quả thế nào cho tốt, mà còn đứng đó trầm trồ khen ngợi, ây khó trách sau kiếp trước mình được danh xưng “Huyết ngục ma tôn”, nguyên lai dòng máu hiếu chiến là từ mẫu thân mà ra.
Kỳ thật Nhiếp Vân nào đâu biết rằng, mẫu thân hắn Nhiếp Linh lúc thời tuổi trẻ, cũng nổi tiếng lắm đấy, được xưng là đệ nhất thánh thủ hái thuốc Lạc Thủy thành, chi thuật hái thuốc hiếm có người địch nổi, người theo đuỏi nàng không ít nhiều như nước thuỷ triều, nếu như không phải như vậy, làm sao có thể gả ngay cho đệ nhất thiên tài lúc đó?
Là người có thể xưng là đệ nhất, khẳng định đều là người tâm cao khí ngạo, về sau chi nhánh lụi bại, phụ thân nghiện rượu, bằng vào nàng một nữ nhân duy trì gia tộc, áp lực to lớn có như thế nào!
Bị đè nén lâu như vậy, đột nhiên nhi tử quật khởi, cao thủ đội trưởng đội chấp pháp của Liên minh gia tộc uy tín lâu năm đều bị một kích đánh thành chó chết, hãnh diện còn không kịp, làm sao có thể trách tội!
Nàng không trách tội không có nghĩa là những chi nhánh người khác gây chuyện, lão quản gia Nhiếp Trùng chứng kiến mẫu tử hai người, một người động thủ, một người hưng phấn thiếu chút nữa la lên, cả hai người đều không nhớ rằng đã gây ra chuyện lớn, sốt ruột vò đầu bứt tai gọi "Phu nhân, bọn người chấp pháp đội, nếu như chết ở chỗ này, gia tộc ra mặt thì nhất định sẽ tiêu diệt toàn bộ chi nhánh chúng ta, đến lúc đó thì nguy rồi..."
"Đúng vậy, ngươi không nói ta còn đã quên..." Nghe được quản gia nói như vậy, mẫu thân Nhiếp Linh gãi gãi đầu cười xấu hổ, lập tức nói với Nhiếp Vân đang giáo huấn người trong chấp pháp đội "Vân nhi, dùng sức đánh, chỉ cần không chết là được!"
"Ách..." Nghe được mẫu thân lên tiếng, quản gia cùng Nhiếp Vân tất cả đều lảo đảo, nhất là quản gia thiếu chút nữa khóc lên, chỉ cần không chết là được... Ặc, ta đâu có ý này...
"Đánh các người ta cũng mệt mỏi rồi, chi nhánh chúng ta bị các ngươi làm loạn phá hư tất cả rồi, bây giờ mỗi người các ngươi bồi thường một vạn lượng bạch ngân ta sẽ bỏ qua cho, còn nếu không đưa ra được, cái tay nào của bọn người đập phá đồ vật trong sân của ta thì hãy để lại cái tay đó đi, cái chân nào giẫm đạp lên đồ vật nhà ta, thì tựu phế bỏ cái chân đó!"
Đánh một hồi, cảm thấy không còn ý nghĩa gì, Nhiếp Vân liền ngừng tay.
"Một vạn lượng?" Nghe được câu đó, tất cả mọi người giật nảy mình.
Chấp pháp đệ tử ỷ vào danh hiệu "Chấp pháp”, bình thường khi dễ rất nhiều chi nhánh, mặt khác chấp pháp đệ tử còn lợi dụng chức quyền ép bức người khác lấy bạch ngân, nên so ra cũng rất giàu có, nhưng trên người tối đa cũng chỉ trên ngàn lượng bạc trắng, hơn vạn lưỡng, ngoại trừ mấy người thủ lĩnh thì còn có thể, nếu có cũng chỉ có tầm vài cái a!
Giằng co một hồi, Nhiếp Vân từ trên người chấp pháp đệ tử và cả đội trưởng Nhiếp Nguyên Khánh, mới vơ vét được năm vạn lượng bạc.
Năm vạn lượng bạc trước kia đối với Nhiếp Vân không phải ít, hiện tại thì cũng chỉ là vài đồng bạc lẻ.
"Mẹ, đây là tiền bồi thường của bọn chúng đưa cho chúng ta, ngươi xem có đủ đền bù tổn thất của gia tộc không…?" Sau khi lấy được ngân lượng, Nhiếp Vân tiện tay liền đem tiền đưa cho mẫu thân.
"Đủ! Đồ vật Bọn hắn đập hư, tất cả cộng chắc chưa tới năm ngàn lượng, năm vạn lưỡng quá đủ rồi!" Mẫu thân gật gật đầu.
"Còn không mau cút đi! Về sau nếu ta lại thấy các ngươi tới, tựu cũng không khách khí như vậy, coi chừng mạng chó của các người đấy!" Nhiếp Vân biết rõ người hại chi nhánh mình là người trọng yếu nhất trong gia tộc, cho dù đem những… tên lâu la này giết chết cũng vô dụng, liền không hề so đo, lạnh quát một tiếng để cho bọn hắn lăn ra ngoài.
"Vâng!" Nghe được lời nói không chút khách khí..., mọi người trong chấp pháp đội như được đại xá, tất cả đều hưng phấn gật đầu lui ra ngoài, nguyên một đám người nối đuôi nhau đi ra, sợ đi chậm trễ hắn đổi ý thì gặp đại họa a, chỉ chốc lát tất cả mọi người tựu triệt để ly khai khỏi chi nhánh, triệt để không thấy một ai.
"Mẹ, ta muốn đi ra ngoài một chút, trong nhà loạn như vậy, ngươi trước hết an bài thoáng một phát rồi nghĩ ngơi đi a..."
Chấp pháp đội lần này thất bại chật vật mà trốn, nhất định sẽ gây chấn động đến phía gia tộc cao tầng, gây chuyện không tốt lần sau nhất định sẽ có trưởng lão đích thân đến thăm a!
Gia tộc uy hiếp Nhiếp Vân không cảm thấy sợ, mấu chốt là đến từ Yêu tộc!
Yêu tộc đáng sợ, Nhiếp Vân trong lòng thấu hiểu rất rõ, chính mình muốn trong thời gian ngắn đạt tới Khí Hải thất trọng, bát trọng là đều không có khả năng,hiện tại chí có một phương pháp duy nhất là luyện chế ra Hồi tâm đan, để khôi phục tổn thương Khí Hải cho phụ thân, trực tiếp khôi phục chiến lực thời kỳ cực thịnh!
Cho nên, luyện chế Hồi tâm đan cần một cây dược liệu, hiện tại mình phải đi tìm rồi!
“Đi sớm về sớm!" Nhi tử năng lực khá mạnh, sự lý sự tình cũng điềm tĩnh hơn, tuy nhiên từ khi tỉnh lại, ngoại trừ sự kiện Bồng Hinh Tuyết Liên kia, hắn còn chưa cùng mình tán gẫu qua, Nhiếp Linh lại biết bây giờ không phải là lúc nói chuyện phiếm, hắn làm như vậy khẳng định có mục đích, cũng không ngăn cản hắn.
"Ân!" Nhiếp Vân gật gật đầu, bàn chân đạp mạnh một cái liền bay về hướng phía sau núi.
Luyện chế Hồi tâm đan cần đến một dược liệu cuối cùng, được gọi là về Hồi Sinh Hoa, là một loại dược liệu mức độ trân quý không thua kém gì Vô Tu thảo, truyền thuyết kể rằng, cho dù tổn thương nặng gần chết, phục dụng loại dược thảo này có thể khởi tử hồi sinh!
Khởi tử hồi sinh đương nhiên không có loại công hiệu này, nhưng có thể làm cho người bị trọng thương khôi phục thể lực trong thời gian ngắn tuyệt không có vấn đề gì, năm đó bị Yêu tộc xâm lấn, chính mình dưới sự trợ giúp của Nhiếp Đồng mới có thể thoát ra khỏi Lạc Thủy thành, tiến vào phía sau núi, lúc ấy bản thân bị trọng thương hấp hối gần chết, nếu như không phải nhờ vào gốc hồi sinh hoa này…, một lời mà nói lúc đó đã chết rồi!
Cũng bởi vì như vậy, Nhiếp Vân mới nhớ rõ ràng vị trí của gốc Hồi Sinh Hoa này, vốn định đợi phụ thân luyện thành Linh Tê Luyện Thể Quyết tầng thứ nhất, nhưng hiện tại thực lực của chính mình tăng cường tựu đến đó tìm kiếm trước!
Dù sao căn cứ trí nhớ bản thân, nơi này là nơi cực kỳ nguy hiểm đấy, nếu như không phải kiếp trước vận khí mình tốt, chỉ sợ còn không thể gặp Hồi Sinh Hoa, cũng đã bị thủ hộ yêu thú xé nát rồi!
Trong nội tâm nhớ kỹ phương vị của gốc Hồi Sinh Hoa, Nhiếp Vân lập tức tăng tốc hướng về phía trước vạch tới.