Băng Tuyến, kỹ năng thuộc về pháp sư nguyên tố, đột nhiên xuất hiện trong trận.
Khó đỡ hay không khó đỡ? Đó là một vấn đề.
Một trận đấu không có pháp sư nguyên tố lại xuất hiện kỹ năng pháp sư nguyên tố, chắc chắn quá khó đỡ luôn. Tuy nhiên trận đấu này tồn tại tán nhân Quân Mạc Tiếu, nên có mẹ gì khó đỡ nữa? Cơ mà tán nhân biết mấy chiêu cấp thấp trước khi chọn nghề thôi chứ, Băng Tuyến có phải éo đâu? Suy ra là khó đỡ vãi. Ơ nhưng Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu cầm đã từng sử dụng Tróc Vân Thủ, từ đó ai cũng biết tán nhân có thể ép chiêu cấp cao lên vũ khí rồi xài phây phây đấy thôi?
Chưa kể sau Tróc Vân Thủ, người ta đã thấy tán nhân Quân Mạc Tiếu chơi chiêu cấp cao khác bằng Ô Thiên Cơ, bây giờ tòi ra Băng Tuyến của pháp sư nguyên tố... Một sự thật đáng sợ dần dần hiện lên trong đầu mọi người.
Vũ khí thông thường chỉ ép được một chiêu mỗi món, nhưng Ô Thiên Cơ có khả năng biến đổi hình thái cho nên mỗi hình thái được ép một chiêu thuộc đúng hệ nghề. Không ai không biết rằng, ép chiêu chẳng hề phức tạp như chế trang bị, vật liệu và sách kỹ năng cũng dễ săn hơn hẳn vật liệu hiếm. Điều đó dẫn đến việc thay đổi xoành xoạch kỹ năng ép trên vũ khí của các nhân vật chuyên nghiệp. Gặp đối thủ nào, họ chọn một chiêu chơi ngon nhất với đối thủ đó mà xách vào trận.
Một vũ khí = một kiểu đổi chiêu.
Còn Ô Thiên Cơ...
Thôi nghỉ khỏe đi, đừng tưởng tượng tiếp nữa.
May mà chiến đội Bách Hoa lúc này không rảnh để tưởng tượng, bởi họ đang là nạn nhân của cái trò đổi chiêu ấy. Ô Thiên Cơ có ép Băng Tuyến hả? Dĩ nhiên trên tài liệu nghiên cứu trước khi vào trận không đề cập, nhưng suy luận dễ ợt, Bách Hoa nên phòng bị trước chứ nhỉ?
Ông bà có câu: Nói dễ hơn làm. Nếu suy luận, họ sẽ ra được kết quả như sau: Quân Mạc Tiếu có thể sử dụng toàn bộ mọi kỹ năng của tất cả các nghề trong Vinh Quang.
Loading...
24 nghề, tổng cộng mấy trăm chiêu. Chỉ kể mỗi cái trò kỹ năng nâng mục tiêu lên không trung thôi, mỗi nghề có một kiểu. Mấy trăm chiêu, phòng bị kiểu gì?
Mệt nhất là Diệp Tu còn chơi chiêu toàn những lúc không ai hay biết. Băng Tuyến được cast lúc nào? Bách Hoa chẳng ai phát hiện. Đến khi kỹ năng phát động là dính trấu nguyên rổ, đừng em nào hòng lọt lưới.
Quân Mạc Tiếu nắm giữ kỹ năng cấp cao thông qua vũ khí nên chỉ có thể đạt đến level 1, uy lực không mạnh. Thời gian Băng Tuyến của hắn đông đá đối thủ không dài nhưng đã quá đủ cho Hưng Hân rồi. Thu chiêu điều chỉnh đội hình thôi mà, cần bao lâu chứ?
Hắn phóng sẵn Băng Tuyến, chứng tỏ thế tấn công sắp tới đã được trù tính đầy đủ.
Quý Lãnh của Chu Quang Nghĩa lần thứ hai lóp ngóp bò lên bờ từ dòng nước xiết, chỉ thấy góc nhìn choáng ngợp bởi vô số hiệu ứng kỹ năng tấn công, đan xen đến mức nhức mắt. Anh em y bị đám hiệu ứng đó nuốt chửng, không tìm ra họ đang đứng nơi nào. Thứ duy nhất y nhìn thấy là ba dây máu trên danh sách đồng đội đang trượt dốc tập thể.
Dưới sự áp chế của đợt tấn công quá dữ dội, mục sư căn bản không thể ngâm xướng. Vài ba chiêu trị liệu tức thời có khả năng cứu net đấy, nhưng rồi làm gì nữa trong tình thế hiểm nghèo kéo dài mà không thể đột phá này?
Chu Quang Nghĩa là tia hi vọng cuối cùng của họ. Y biết rõ điều đó nên không lùi về, cũng không xông pha hiến máu mà khiển Quý Lãnh chạy vội men theo bờ sông để mở rộng góc nhìn, cuối cùng tìm thấy nhóm ba người Hưng Hân đang bắn phá hăng say.
Mộc Vũ Tranh Phong, Hải Vô Lượng, Một Tấc Tro.
Hết thời gian do dự rồi! Xông lên!
Quý Lãnh vọt tới. Nòng pháo Thôn Nhật nhẹ nhàng chuyển đầu.
Ầm!
Pháo bay khỏi nòng.
Chu Quang Nghĩa lọt sông hai lần, lần này đề phòng dữ lắm. Khi ánh lửa lóe ra từ nòng, y đã lách người né đẹp. Kỹ năng khó đổi hướng như Hồ Quang Thiểm tạm không sử dụng, y đang thiếu đồng đội cover, khó lòng đột phá trận địa đông quân số của địch bằng cách đó.
Mộc Vũ Tranh Phong bắn một phát pháo không trúng, bèn móc Súng Máy Gatling ra nã pằng pằng.
Chu Quang Nghĩa bật Tăng Tốc, vào trạng thái Phóng Chạy, tốc độ di chuyển của Quý Lãnh gần đạt đến max, luồn lách giữa làn mưa bom bão đạn cứ gọi là không thấy bóng. Bằng một pha di chuyển hình cung, y tiếp cận được đến ba người Hưng Hân.
Một luồng sáng chớp lên!
Ở khoảng cách này, y không ngại sử dụng Hồ Quang Thiểm nữa. Chu Quang Nghĩa tin chắc không còn kỹ năng nào nhanh hơn mình. Một Tấc Tro giơ kiếm, lực lượng quỷ thần ngưng tụ, trông như muốn đón y bằng Quỷ Trảm.
Kịp không?
Chớp sáng hạ xuống, quả nhiên Quỷ Trảm của Một Tấc Tro xuất chiêu không kịp. Ngực văng ra một búng máu, cậu lảo đảo về phía sau. Chu Quang Nghĩa không truy sát. Hải Vô Lượng còn đang hăng tiết đàn áp anh em Bách Hoa kìa, y phải giúp họ thoát vòng vây đã. Chu Quang Nghĩa chỉ có một mình, chơi không lại nhiều mình bên địch, gây rối loạn tiết tấu đội bạn là điều duy nhất y có thể làm.
Xoay người rất gấp, Quý Lãnh muốn đâm thẳng một dao xuyên tym Hải Vô Lượng, đột nhiên cả cơ thể bay lên, Chu Quang Nghĩa vội chuyển góc nhìn, thấy Quân Mạc Tiếu giơ Mâu Thiên Cơ hất y đi bằng Viên Vũ Côn.
Thằng cha này ở đâu chui ra vậy?
Chu Quang Nghĩa sầu đời quá mà.
Diệp Tu là người y chẳng xa lạ gì. Tuy không phải tuyển thủ đi từ thời kỳ đầu, nhưng y xuất thân Bá Đồ đấy. Nếu mở hội bàn tròn về Diệp Tu, ai dám giành slot Bá Đồ?
Thế nhưng Diệp Tu của trước mắt, một Diệp Tu cầm Quân Mạc Tiếu, Chu Quang Nghĩa phát hiện mình thật sự không biết làm sao mò mẫm.
Quý Lãnh bị hất văng, có điều pha đột kích của y đã gây ra rối loạn rất rõ. Từ Tô Mộc Tranh tới Kiều Nhất Phàm, thậm chí Diệp Tu, bên Hưng Hân phải liên tục cho người đối phó mới kick ass được y. Thế tấn công của ba người vì thế mà xảy ra trì hoãn, Trâu Viễn chớp lấy cơ hội sử dụng đại chiêu Loạn Đạn của chuyên gia đạn dược.
Kỹ năng này ngoài tên khoa học còn một tên khác rất kêu: Thiên Nữ Tán Hoa. Hoa Phồn Tự Cẩm hai tay đan vào sau eo, khi xòe ra đã kẹp đầy các loại lựu đạn giữa những ngón tay. Cổ tay giật nhẹ, lựu đạn muôn màu tuôn rơi.
Vốc lựu đạn này đủ mọi chủng loại, có lựu đạn phổ thông đụng đâu nổ đó, có Bom Xung Chấn gây xung chấn cực mạnh, có Bom Hẹn Giờ cho phép thiết lập thời gian, có luôn Bom Khí Độc phun gas, v.v... Tóm lại là một bữa tiệc kính thưa các loại lựu đạn, by chuyên gia đạn dược, đang được ném về phía Hưng Hân.
Gọi là tiệc mà, nhận hàng nguyên chùm lựu đạn, ai mà liếc phát nhìn ra ngay đạn gì với đạn gì? Hưng Hân không dám đưa đầu ra ăn bởi hàng của chuyên gia đạn dược có rất nhiều món không chỉ nhằm vào sát thương. Ví dụ như Bom Xung Chấn, sát thương không lớn nhưng lực chấn động siêu zâm, trạng thái Bá Thể chưa chắc đỡ nổi. Ném một quả Bom Xung Chấn vào giữa bất kỳ đội hình nào, đội hình đó chắc chắn rối loạn vị trí ngay.
Đứng yên ăn bom, thôi thì chủ động đi! Hưng Hân mạnh ai nấy kiếm đường né, các thể loại lựu đạn nổ tung tóe chỗ họ vừa rời khỏi. Ánh lửa, khói đen, khí độc xanh lè, sóng xung kích cực mạnh chỉ trong nháy mắt cùng nhau lan tỏa.
Người Hưng Hân né không kịp hết, Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm vì vị trí ban đầu ở ngay giữa đội hình nên dính phải khí độc, ăn debuff giật máu liên tục theo giây. Còn Mộc Vũ Tranh Phong của Tô Mộc Tranh bị sóng của Bom Xung Chấn quét trúng trong quá trình Phi Pháo, văng hẳn ra xa.
Bách Hoa lập tức chộp lấy cơ hội không dễ có này. Mục sư Ngạo Phong Tàn Hoa của Mạc Sở Thần tìm chỗ cover bản thân, gấp rút ngâm xướng trị liệu. Pháp sư triệu hồi Phong Khắc của Chu Hiệu Bình gọi liền mấy con thú triệu hồi ra hỗ trợ. Hoa Phồn Tự Cẩm, người đã giành về cơ may chuyển biến cho Bách Hoa lại càng uy phong sừng sững, hai tay đã móc hai quả lựu đạn, tư thế hừng hực quan sát toàn trận, thần thái át chủ bài hiện rõ.
Quét góc nhìn một vòng, Trâu Viễn bất ngờ phát hiện: Quân Mạc Tiếu, Hải Vô Lượng và cả Quý Lãnh, đâu mất cả rồi?
"Dưới nước!" Chu Quang Nghĩa sực nhận ra mình có thể bị đồng đội ngỡ rằng mất tích, vội chat lên.
Trong pha hỗn loạn vừa nãy, Phương Duệ lo chạy nạn mà cũng không quên chơi y một phen. Hải Vô Lượng bật Khí Chuyển Lưu Vân như vô tình chạy sượt qua y, ra vẻ thân thiết định vỗ vai anh em một phát. Chu Quang Nghĩa thấy vậy né liền mà đách kịp, vai bị vỗ trúng một cú đại chiêu Khí Công Bạo Phá, Quý Lãnh bắn thẳng đi cả dặm.
Nhìn thấy phía dưới là Sông Ngưng, Chu Quang Nghĩa khóc hận định Nhảy Bật Không Trung quay về, Quân Mạc Tiếu lại ở đâu chui ra giữa trời, Ưng Đạp mấy phát, bổ thêm hit Ngân Quang Lạc Nhẫn cho mình đâm đầu xuống sông. Sau đó Hải Vô Lượng của cờ hó Phương Duệ cũng hùng hổ nhảy sông, 2v1 đè đầu mình nhấn nước khí thế!
Ba người Bách Hoa thấy chat bèn chạy ra sông ngó, nhưng Sông Ngưng nước chảy quá xiết, họ nhìn không ra vị trí trận ẩu đả tuốt phía dưới đáy.
"Chỗ nào?" Trâu Viễn sốt ruột hỏi.
Hiển nhiên nếu Chu Quang Nghĩa không cần giúp đỡ thì sẽ không chủ động báo tọa độ.
"Hướng chảy" Chu Quang Nghĩa trả lời cứ gọi là hàm súc! Dấu chấm câu cũng lược bỏ luôn.
Đám Trâu Viễn nghe vậy hoảng hồn. Sông Ngưng chảy đến hết là thoát khỏi bản đồ, trực tiếp lên bảng. Chu Quang Nghĩa gấp đến thế, khả năng cao là đang nguy hiểm. Giờ Tô Mộc Tranh, Kiều Nhất Phàm và An Văn Dật đều có mặt, nhưng Diệp Tu và Phương Duệ thì đâu mất tích, chẳng lẽ đều xuống sông với Chu Quang Nghĩa cả rồi?
Ba người Trâu Viễn tiến thoái lưỡng nan quá. Muốn cứu Chu Quang Nghĩa thì cũng phải thoát khỏi nhóm Hưng Hân trên bờ, nhưng không cứu e rằng Quý Lãnh lành ít dữ nhiều. Đang xoắn quẩy, từ bãi đá bỗng xuất hiện một người. Hắn cưỡi chổi bay thẳng đến Sông Ngưng, bõm một tiếng chui ngay xuống sông không thèm đắn đo.
Trương Vỹ!
Người thứ sáu của Bách Hoa! Vào trận từ vị trí spawn ở bãi đá, hắn nhìn thấy nội dung chat, lập tức lao ra sông gia nhập thủy chiến liền. Đám Trâu Viễn nhìn thấy cuối cùng đã có chi viện, bắt đầu yên tâm đối phó với ba người Hưng Hân, vừa nghĩ cách qua ứng cứu. Có thêm Trương Vỹ, dưới nước bây giờ là 2v2... Cơ mà bên Hưng Hân là Diệp Tu và Phương Duệ đó!
Tuy không muốn tâng bốc địch mà hạ sĩ khí bên mình, nhưng khó tránh trong lòng hơi rén rén chút. Thôi cứ mau mau tìm cơ hội xuống sông xem thế nào mới yên cái bụng được!