Thời gian trong cảm nhận của mỗi người khác nhau, đôi khi chạy nhanh như ngựa trên thảo nguyên, đôi khi lại chậm chạp như nụ hôn kéo dài cả ngàn năm của người đá, chậm đến mức muốn phát điên.
Sau khi nhận được đề bài từ pháp sư truyền kỳ, cả Richard và Stevenson đều dùng phương pháp riêng của mình tiến đến mục tiêu. Thật ra sinh hoạt của Richard vẫn như trước kia, thậm chí cả thời gian tu luyện ma pháp và minh tưởng hắn cũng không bỏ dở. Hắn chỉ thoáng điều chỉnh thời khóa biểu bản thân, giảm thời gian học triết học ma pháp dồn vào học ma văn cấu trang mà thôi.
Nhưng không lâu sau Richard phát hiện ra bản thân đã đi nhầm đường. Các lớp học ma văn cấu trang thật ra là tiến hành phân tích các thiết kế của các đại sư đi trước vì thế hắn không thể không quay lại tìm hiểu cơ sở lý luận để có thể phân tích được. Sau đó hắn lại kinh ngạc phát hiện dù cho những cấu trang này có phức tạp huyễn lệ đến đâu thì cũng đến từ lý giải thế giới ma pháp. Bởi thế Richard biết hắn không thiếu tri thức về ma pháp trận mà cần phải tăng cường triết học ma pháp, như vậy mới giúp hắn sáng tạo cấu trang mới được.
Đồng thời, Richard cũng bắt đầu tiếp xúc với chế tạo và bố trí vật cắm, một phần ma văn phải cắm trên người thỏ trắng mới phát huy tác dụng cao nhất. Thành thạo chế tạo vật cắm có thể giúp ma văn hòa hợp với sinh vật, trở thành một phần của sinh vật như là xăm mình vậy. Mà cao hơn một bước là trực tiếp vẽ cấu trang trên người sinh vật, chỉ có như vậy mới giúp sinh vật kết hợp hoàn mỹ với cấu trang.
Ngoài ra, muốn sáng tạo ma văn cấu trang mới thì cũng phải học tài liệu ma pháp. Sử dụng loại tài liệu khác nhau sẽ tạo thành hiệu quả khác nhau, việc này không đơn giản chút nào. Cho dù là ma thú cùng loại, phần da trên thân khác nhau cũng có cách xử lý khác nhau mà công nghệ xử lý lên đến cả trăm phương pháp, kết quả cuối cùng là tạo ra ba bốn mươi loại da phụ ma khác nhau. Tài liệu dùng cho ma văn cấu trang lên đến cả ngàn loại, thêm vào công nghệ xử lý khác nhau và thủ pháp của mỗi vị đại sư đều mang theo dấu ấn cá nhân riêng biệt nên tổ hợp lại tạo thành lượng tri thức khổng lồ.
Richard cứ như vậy thăm dò trong mê cung tri thức, vừa học vừa luyện tập cơ sở thủ pháp cần cho chế tạo ma văn cấu trang. Hắn vô cùng kiên nhẫn, không chút nóng nảy tiến từng bước lên trước, mấy ngày lại dừng lại một lần ngắm hiệu suất học tập rồi đưa ra phương án điều chỉnh.
Thật ra trên con đường tài liệu ma pháp có rất nhiều đường tắt có thể đi, ví như nhờ gia tộc trợ giúp. Dù cho Archimonde là hộ mới nổi thật đấy nhưng là mới nổi thành công, nếu nhờ gia tộc cung cấp thì sẽ hơn xa hắn tự hắn mày mò bào chế. Như tấm da hỏa diễm địa hành long dù cho có quý thì gia tộc Archimonde cũng có thể lấy ra.
Nhưng Richard thà sử dụng da ma thú phổ thông giá rẻ gấp ngàn lần cũng không muốn lấy đồ từ Gordon. Cho dù hắn hiểu rõ đẳng cấp tài liệu ảnh hưởng đến cấu trang như nào nhưng hắn vẫn cố chấp không để ý điểm này, tự mình tiến về phía trước.
Stevenson thì lại bận rộn kiểu khác, mỗi ngày hắn đều liên lạc với thánh Cruise thảo luận phương án ma văn cấu trang. Mà hắn cũng bắt đầu luyện tập theo phương hướng đặc thù. Đề bài của Tô Hải Luân với thánh Cruise cũng có điểm khó nhưng là vì tài nghệ của Stevenson. Thánh Cruise không tìm được phương án giải quyết mà Stevenson hiện tại có thể hoàn thành.
Mấy chục ngày sau khi nhận được đề bài này, vị thánh cấu trang sư thành danh mấy chục năm này nhanh chóng đưa ra hơn mười phương án nhưng lại không có phương án nào Stevenson có thể hoàn thành. Cho nên thánh Cruise mới đốc thúc Stevenson tiến hành luyện tập chế tạo mười mấy ma pháp trận đặc biệt. Dù cho hiện tại chưa có phương án giải quyết cuối cùng nhưng có thể khẳng định sau này sẽ phải dùng những ma pháp trận này.
Loading...
Ma pháp trận liên lạc khoảng cách xa nhất là xa quá năm ngàn cây số vô cùng tốn tiền. Nhưng so với nhóm tài liệu ma pháp đầu tiên Suo Lamu gia tộc đưa đến thì mấy ngàn kim tệ liên lạc không tính là gì.
Suo Lamu công tước đã trả một trăm vạn kim tệ đế quốc cho Stevenson mua sắm tài liệu ở Thâm Lam. Bồi dưỡng thỏ trắng cần một lượng tiền lớn mà lại giới hạn trong nửa năm nên phí đầu tư càng thêm cao. Muốn nghiên cứu ra thỏ trắng mạnh hơn nhiều mà vẫn còn là thỏ trắng thì tốn đến cả ba trăm vạn kim tệ!
Thật ra giá cả ở Thâm Lam đắt bởi vì chất lượng của nó hơn xa bên ngoài. Trong mắt công tước Suo Lamu, giá cả ở Thâm Lam cũng tương đối phải chăng. Dù Thâm Lam năm sau phồn vinh hơn năm trước nhưng sản xuất mỗi năm có hạn, hơn nữa theo hiệp định với Thần Thánh Đồng Minh, phần dư ra mới bán ra thị trường bên ngoài. Cho nên ở thế giới bên ngoài, sản phẩm từ Thâm Lam có tiền cũng mua không được. Do Suo Lamu gia tộc có tầng quan hệ đệ tử pháp sư truyền kỳ nên mới được đưa vào danh sách khách quý, chỉ dựa vào điểm này thôi Suo Lamu công tước cũng cảm thấy đáng giá.
Chưa đến một tháng sau khi khoản tiền đầu tiên đến nơi, viện trợ từ gia tộc Suo Lamu lại đến Thâm Lam, lần này giá trị tài liệu ma pháp lên đến hai trăm vạn kim tệ. Sở dĩ có điều này vì lễ hội cuồng hoan vào mùa hề bốn năm một lần sắp đến.
Gọi là lễ hội cuồng hoan nhưng không phải là ngày lễ truyền thống của đại lục mà là đại hội đấu giá tài liệu ma pháp của Thâm Lam cử hành. Lễ hội này đã cử hành được ba lần, năm nay là lần thứ tư cử hành. Mỗi lần tổ chức đều hấp dẫn hơn lần trước, lần đấu giá thứ ba thậm chí còn thu hút rất nhiều gia tộc lớn của Thần Thánh Đồng Minh tham gia mà nghe nói lần này gia tộc lớn khắp ba đại đế quốc đều phái người tham gia.
Lễ hội cuồng hoan không phải đấu giá thông thường dù hình thức không khác là bao. Thâm Lam đưa ra thiếp mời và danh sách hàng hóa đấu giá, người tham gia cũng mang theo tài liệu tìm kiếm giao dịch, rất nhiều lúc kim tệ không phải công cụ tính giá, hàng hóa quý giá thường phải dùng hàng đổi hàng! Lễ hội cuồng hoan sở dĩ không tầm thường vì lúc này pháp sư truyền kỳ sẽ mở rộng nhà kho của mình, đấu giá một số vật phẩm cất trữ lâu năm. Thứ có thể được pháp sư truyền kỳ xem trọng hơn nữa cất giữ đều thuộc về hi hữu của Noland đại lục. Mà do yêu thích đặc thù của pháp sư truyền kỳ, phần lớn đồ nàng cất giữ đều có liên quan đến cự long. Bất cứ tài liệu nào, chỉ cần dính đến cự long đều là thứ tốt! Đối với quý tộc lâu đời và cường giả đại lục thì kim tệ không tính là gì cả, những tài liệu đỉnh cấp này mới là thứ khả ngộ bất khả cầu. Một cơ hội có thể dùng kim tệ đổi lấy tài liệu đỉnh cấp thì sao có thể bỏ qua chứ?