Ngày hôm sau.
Trương Diệp lên xe bus đi làm, nghe thấy hai người đàn ông đang nói chuyện trên xe, nội dung làm Trương Diệp chăm chú lắng nghe.
" Lão Triệu, đêm qua có nghe [ Chuyện ma đêm khuya ] không ?
" Đương nhiên rồi, mỗi ngày trước khi đi ngủ ta đều nghe, di, ngươi không phải không nghe radio sao?"
" Ta không nghe, nhưng vợ ta nghe, ngày hôm qua còn bị nàng lôi kéo cùng nghe, ngươi còn không hiểu vợ ta? Lá gan cực lớn, đi đêm mà gặp lưu manh, nàng hét một cái đều có thể dọa chạy lưu manh, nghe chuyện ma chỉ để ngủ, cho tới bây giờ, chưa có gì khiến nàng sợ hãi, ấy thế mà, ngày hôm qua, radio có chuyện mới " Quỷ thổi đèn", làm nàng sợ tới mức gọi ta rời giường, ta bực mình nói, sợ thì đừng nghe, tắt đèn đi ngủ đi, nhưng nàng không chịu, chết sống muốn nghe tiếp."
" Ha ha, câu chuyện " Quỷ thổi đèn " ngày hôm qua thật sự rất hay, ta tuy không có sợ, nhưng trong lòng cũng lành lạnh, ngủ không sâu, thật dễ nghe."
" Ta cũng cùng vợ nghe một giờ, thật không tệ."
" Hôm nay còn phải nghe tiếp, rất muốn biết đoạn sau mộ táng là chuyện gì."
" Người dẫn chương trình mới gọi là Trương Diệp hả ? Ta cảm thấy hắn nói rất tốt, tốc độ thích hợp, người dẫn chương trình cũ nói chậm quá."
Hai người ngồi nói chuyện tào lao, không biết Trương Diệp mà họ nói chỉ cách họ có mấy mét."
Loading...
Trương Diệp cảm giác thoải mái, loại cảm giác này thật sảng khoái, lại mở màn hình trò chơi, liếc nhìn Danh vọng điểm, đã có 10677.
Nhớ ngày đó, khi lần thứ 2 " Rút thưởng", danh vọng điểm tròn trỉnh một số 0, vậy mà mới qua một đêm, danh vọng đã qua 1 vạn. Lúc trước, Trương Diệp từ khi sinh ra tới giờ, hơn hai mươi năm, mới tầm hai mươi vạn danh vọng, thế mà hiện tại chỉ qua một đêm, liền vượt qua một năm, tốc độ thật sự rất cao, xem ra chính mình chọn đài phát thanh làm bước khởi đầu là không sai.
Hơn nữa, Danh vọng còn thong thả tăng lên, trong chốc lát lại thêm một điểm, hai điểm. Sau mỗi kì phát sóng [ Chuyện ma đêm khuya ], có nhân viên chuyên môn sửa lại ghi âm, rồi phát lên trang chủ, hiển nhiên, điểm danh vọng thong thả tăng lên là do những người đêm qua không nghe trực tiếp, giờ lên mạng nghe lại, cảm thấy hay, sau đó, đem danh vọng điểm cho Trương Diệp."
Xuống xe, đi làm.
Trương Diệp dừng lại một quán bán thuốc lá ven đường, hắn không nghiện thuốc, gặp chuyện tốt mới hút một hai điếu.
" Mua loại nào? " Lão bản hỏi.
Hồng hà ? Đây là loại thuốc Trương Diệp hay hút, nhưng nghĩ lại, mình hiện tại cũng là danh nhân rồi, lại hút loại thuốc 6 đồng một gói, có chút không phù hợp với thân phận của hắn, người dẫn chương trình thành công, tương lai danh nhân thế giới, 6 đồng một gói, quá mất mặt. Danh nhân, phải có danh nhân hình tượng, lúc nào cũng phải cho xã hội thấy được thực lực kinh tế của bản thân.
Kết quả là, Trương Diệp vung tay " Cho ta một gói Hồng Song Hỉ!"
--- Ân, gói này có giá 6.5 đồng.
.......
Đến cơ quan.
Trong phòng làm việc, nhiều đồng nghiệp đều mắt gấu mèo, ngày hôm qua tăng ca quá muộn.
Trương Diệp đi vào, tuần này hắn đã quen với việc bị mọi người bỏ qua, nên liền đi về bàn của mình, bắt đầu làm việc, có tiết mục riêng, coi như lên chức, tất nhiên có việc để làm.
" Tiểu Trương đến rồi à ?"
" Sư phụ Trương, buổi sáng tốt lành."
" Ta đã nghe tiết mục, rất hay."
" Đúng vậy, hôm qua có việc nên về trước, ta cùng người nhà đều nghe, nghe nói ngươi tự sáng tác, còn không dùng bản thảo? Trực tiếp đọc ? Lợi hại!"
" Đọc trực tiếp, người bình thường đều không làm được."
" Sư phụ Trương là chính quy xuất thân, chuyện này chỉ là việc nhỏ."
Vài ba đồng nghiệp cùng Trương Diệp chào hỏi, thái độ rất thân mật.
Trương Diệp còn không kịp phản ứng, Sư phụ Trương? Cái gì là sư phụ Trương? Là ... .gọi ta hả ? Thất thần trong giây lát, Trương Diệp vội vàng khiêm tốn nói :" Sư phụ Tiền, Sư phụ Võ, anh Ngô, đừng gọi ta là sư phụ, ta mới đến, chỉ coi là đệ tự, còn phải cùng các vị tiền bối học tập, bảo ta tiểu Trương là được."
Làm một nhân viên truyền thông, lại là người dẫn chương trình, " danh hiệu " gọi là sư phụ cũng bình thường, nhưng Trương Diệp cũng biết chừng mực, với lý lịch của hắn, người khác nể tình gọi sư phụ, nhưng hắn không thể tự xưng.
Cùng đồng nghiệp khách sáo vài câu, đây là lần đầu tiên, Trương Diệp cùng đồng sự trao đổi sâu như vậy.
Nguyên nhân cũng rất dễ hiểu, trước kia, mọi người bỏ qua Trương Diệp, bởi vì hắn chỉ là thay thế, ngoại hình còn không tốt, ai cũng nhĩ hắn không thể nổi tiếng, tự nhiên là không muốn tốn tâm tư quan hệ với hắn, nhưng bây giờ lại khác, Điền Bân sai lầm, Trương Diệp kịp thời ngăn cơn sóng dữ, thần kỳ cứu lại chương trình, chuyện ma còn rất hay, cuối cùng còn được làm người dẫn chương trình tạm thời cho tiết mục, từ người thay thế thành nhân vật chính, các đồng sự hiển nhiên thay đổi thái độ.
Cuộc sống vốn là vậy, nhân tình ấm lạnh biến hóa. Trương Diệp cũng không tích cực thay đổi theo.
Đương nhiên, phòng làm việc cũng có nhiều người đối với Trương Diệp không quan tâm, một ít người là do tính cách, một ít người là do công việc không đụng chạm với Trương Diệp, mọi người tuy cùng phòng, nhưng công tác phân làm nhiều loại, còn có một bộ phận là có quan hệ tốt với Điền Bân.
Một nữ nhân viên ôm một thùng giấy trong tay, bên trong đều là từng xấp phong bì được buộc chung với nhau, nàng phát cho từng người dẫn chương trình, cuối cùng đến góc bên này, theo thói quen, nàng đem thư tín đặt lên bàn của Điền Bân, xong nghĩ lại, lại thấy Điền Bân không ở, nàng nhìn ngó Trương Diệp, liền đưa cho hắn " Sư phụ Trương, đây là thư của người nghe [ chuyện ma đêm khuya], có vài bức là gửi cho sư phụ Điền, có chút lý do, hôm nay mới tới, còn lại của ngài, đều là người nghe sáng nay gửi tới."
Trương Diệp nói : " Cảm ơn."
" Không khách khí." Nữ nhân viên quay người đi rồi.
Trương Diệp hít một hơi, bắt đầu mở thư, cô gái lần đầu lên kiệu hoa a.
Bức thư thứ nhất là do một đứa bé viết, chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, rất ngây thơ chất phác: " Chào ngài, sư phụ Trương, ngài kể chuyện xưa thật hay, mẹ ta bắt ta đi ngủ sớm, còn đánh ta, nhưng ta không tắt radio, vụng trộm chui vào chăn nghe, về sau, ngày nào ta cũng phải nghe " Quỷ thổi đèn"!"
Trương Diệp nở nụ cười, nghĩ nghĩ, cầm giấy bút lên viết trả lời : " Ta là Trương Diệp, cảm ơn ngươi, về sau ngươi vẫn nên đi ngủ sớm, nghe lời mẹ, không cần thức đêm, [ Chuyện ma đêm khuya] có thể nghe lại trên trang chủ của đài radio văn nghệ." Đọc lại một lần, hắn tìm người nữ nhân viên vừa rồi, nhờ nàng giúp đỡ hồi âm theo địa chỉ của đứa bé kia. Quay lại đọc thư tiếp.
Bức thư thứ 2: " Chuyện ma hôm nay so với chuyện ma rác rưởi hồi xưa hay hơn vạn lần, đây mới là chuyện ma trong lòng ta!"
Bức thứ 3 : " Ta là một tài xế taxi đêm, chuyện ma " Quỷ thổi đèn " thật là hay, ta sẽ tiếp tục nghe !"
Bức thứ 4 : " Đây là chuyện ma hay nhất mà ta nghe ! Cảm ơn chuyên mục tổ ! Cảm ơn sư phụ Trương!"
Tổng cộng có khoảng mười bức thứ, Trương Diệp xem qua một lần, viết trả lời ba bức.
Sau đó, hắn mở máy tính, lên mạng xem hộp thư, từ khi tiếp quản [ Chuyện ma đêm khuya], đã có người cho tiết mục đăng kí hòm thư mới cho hắn, đăng nhập [ log on] sau, có hơn tám mươi bức thư chưa đọc, mấy bức thư này không giống thư viết tay, càng nhiều phong cách trên mạng.
liuliu59 : " Quỷ thổi đèn" quá đã !
edhska115 : Dễ nghe, dễ nghe, dễ nghe, dễ nghe !
qqqry: Sư phụ Trương, ngài kể nhiều hơn được không ? Mãnh liệt yêu cầu tiết mục tăng thời gian, ta đã đem " quỷ thổi đèn " giới thiệu cho rất nhiều bạn học cùng bạn bè, đêm qua ta đã gọi điện thoại rủ bọn hắn cùng nghe, hắc hắc, một like, về sau, ta chính là fan của người!
Lời khen nhiều như nước !
Trương Diệp vừa nhìn, vừa lâng lâng !
Nhìn đi, nhìn đi, đây là nhân dân tiếng hô a!