Phía bên ngoài, màn đêm đã lặng lẽ buông xuống.
Hơn 11h tối, còn không tới nữa giờ là đến tiết mục trực tiếp lúc 0h!
" Còn chưa làm được?"
" Báo cáo Sếp, thực sự tìm không ra!"
" Tìm không ra cũng cho ta tìm. Nhìn xem mấy giờ rồi!"
" Vâng, ta thử lại lần nữa xem sao, ta sẽ cố hết sức."
Trong phòng làm việc mười mấy người tăng ca, chạy tới chạy lui lo cứu hỏa, nếu dùng thành ngữ để hình dung thì phải là -- rối như tơ vò !
" Sếp! " Điền Bân cẩn thận nói.
Triệu Quốc Châu khoát tay chặn lại : " Ngươi đến phòng trực tiếp, chờ đi."
Lý Tứ từ bên ngoài chạy về " Vẫn không được, ta đã liên hệ hơn mười quyển truyện ma, nhưng phát thanh bản quyền đều đã bán cho trang web hoặc đài phát thanh khác. Cũng đã gọi điện cho mấy Đài phát thanh của tỉnh Bắc Hà, muốn hợp tác với bọn họ, nhưng bọn hắn không đồng ý. Cũng có một số quyển truyện ma bình thường, nhưng thời gian quá ngắn, liên hệ không được tác giả, có vài người cũng không có phương thức liên hệ."
Loading...
Triệu Quốc Châu đập bàn: " Một quyển cũng không được?"
Lý Tứ khổ sở nói : " Hiện tại truyện ma rất nổi tiếng, thị trường lại mới hình thành, tác phẩm coi được cũng chỉ có mười quyển, Đài radio ở các nơi đều tranh nhau cướp."
Một biên tập nói : " Nếu tình huống quá tệ, chỉ có thể dừng chương trình một hai kì, trong hai ngày phải mua được bản quyền, chờ có hợp đồng, liền phát lại."
Triệu Quốc Châu tức giận nói: " Tiết mục này đã tồn tại năm năm, chưa một lần dừng lại, hiện tại dừng, ai chịu trách nhiệm? Hơn nữa, mấy ngày trước, trong Đài đã quảng cáo cho tiết mục, kênh chúng ta liên tục ba ngày quảng cáo tiết mục [ chuyện ma đêm khuya] có truyện mới, ai mà không biết, ngày đầu tiên là ngày quan trọng nhất khi nghe truyện kể? Tuy rằng, mọi người không rõ Đài chúng ta ra truyện gì, nhưng chúng ta ra sức tuyên truyền, hôm nay người nghe ít nhất gấp bốn đến năm lần hồi xưa, đang ngồi chờ nghe radio. Dừng phát? Các ngươi chỉ biết nói. Hôm nay, tiết mục phải phát sóng, không phát cũng phải phát, phát cũng phải phát. Lần nữa liên hệ ! Ta cũng không tin, một quyển truyện cũng kí không được!"
Bởi vì " Chiêu hồn " là truyện ma đang hút hàng, người trong Đài tưởng rèn sắt khi nóng, tạo thế tuyên truyền, vậy mà không nghĩ tới, quảng cáo quy mô lớn lại thành sợi dây thừng lấy mạng treo trên đầu!
Điền Bân nhỏ giọng nói :" Nếu thật sự không kịp, vậy ..... "
Triệu Quốc Châu quát : " Không kịp cũng phải kịp! Chính ngươi gây ra, chính ngươi xử lý !"
Điền Bân không dám hé răng, mồ hôi ướt áo! Hắn cũng nén một bụng lửa, lại không thể phát, ai mà ngờ, lại trùng hợp như vậy. Nếu hộp cơm không rơi, tin nhắn của phó tổng Lý cũng không bị đóng, reply sẽ không nhắn sai người. Nếu không bị người đồng sự đụng phải, hắn cũng không chọn nhầm tên. Nếu không bị Lý Tứ" đấm " trúng, cũng sẽ không ấn nhầm nút gửi. Điền Bân cả đời cũng chưa từng gặp chuyện trùng hợp như vậy, nhưng nghĩ lại, nhiều chuyện trùng hợp cùng một chỗ, hắn cũng thấy quỷ dị. Bây giờ tiết mục gặp phải sự cố nghiêm trọng, Điền Bân cũng sẽ bị một loạt xử phạt, hắn không hiểu, mình đắc tội ông trời khi nào, mà ông trời lại chơi hắn như vậy? Điền Bân nhìn Trương Diệp như thấy quỷ, sau khi cãi nhau với Trương Diệp, hắn gặp xui đủ điều.
...........
Trước 0 giờ.
Phòng trực tiếp số 5.
Nơi này là phòng trực tiếp chuyên dụng của kênh radio văn nghệ, thiết bị rất đầy đủ.
Trương Diệp cùng một nhân viên khác tiến vào điều chỉnh thử thiết bị, người nọ thử tai nghe, Trương Diệp thử âm, còn có mười phút, liên bắt đầu phát sóng trực tiếp. Nếu không có bản quyền của truyện, thì không thể trực tiếp được, biết nói gì đây, cũng không phải là tiết mục hỏi thăm, tâm sự, chuyện nhà, chuyện đời. Đây là chuyện ma, người ta nghe radio vì nó, không có nó, không thể phát sóng.
Đối diện phòng trực tiếp là một tấm thủy tinh trong suốt, bên kia có một phòng cách âm, bình thường là vị trí của biên tập viên điện thoại. Chuẩn bị xong, Trương Diệp liền đứng bên cạnh, Triệu Quốc Châu, Điền Bân cùng mọi người theo thứ tự đi vào.
Nữ trợ lý nhắc nhở : " Còn có ba phút."
Triệu Quốc Châu nói với Điền Bân : " Vào đi!"
Điền Bân vội vàng " Sếp! Làm sao đi vào, không có truyện ma, ta không biết nói gì !"
Bây giờ, Triệu Quốc Châu cũng chịu áp lực lớn, quát " Ta biết không có truyện thì không nói được. Nhưng giờ phải làm sao? Ngươi nói cho ta biết phải làm sao! " Chỉ vào phòng trực tiếp nói:" Nhanh vào cho ta! Tiết mục có một tiếng ! Người làm sao qua thì làm !"
" Một giờ ! Làm sao mà làm được." Điền Bân sống chết không đi.
Các đồng nghiệp khác cũng hai mắt nhìn nhau, chuyện tới nước này cũng không có biện pháp!
Nữ trợ lý nhìn đồng hồ : " Còn có một phút, năm mươi chín giây .... năm mươi tám giây .... "
Vương Tiểu Mĩ là chị cả của kênh văn nghệ, cũng là nhân vật nòng cốt, lúc này cũng ở đây, nhìn thấy Điền Bân không dám đi, nàng cũng mở miệng : " Nhanh lên đi! Ngươi nếu không vào, tiết mục không phát sóng, lúc đó không chỉ có tiết mục không may ! Ngươi biết rõ rồi mà!"
Một tổ trưởng của kênh văn nghệ cũng nói : " Vào trước đi, có gì nói sau!"
Điền Bân vẫn không nhúc nhích chút nào, vẻ mặt như ăn mướp đắng, quả thực khổ không nói nổi!
Nữ trợ lý rất nhanh báo giờ : " Còn có mười giây .... chín giây .... "
Ngay thời khắc này, Trương Diệp cắn răng quyết định, ngươi không đi phải không? Người không đi, ta đi! Chính mình không phải lo lắng không có tiết mục để làm sao? Đây không phải là cơ hội à ? Không có bản quyền tác phẩm? Trong đầu Trương Diệp còn nhớ rõ mấy quyển truyện thuộc thể loại trộm mộ mà thế giới này còn chưa có. Mặc dù không biết tác phẩm của thế giới trước có được thế giới này chấp nhận không, nhưng ít nhất cũng phải thử một lần! Hít một hơi dài, vẻ mặt nghiêm túc, khí thế cả người thay đổi, trong lúc người nữ trợ lý đếm thời gian. Trương Diệp hai ba bước tiến vào phòng trực tiếp, đặt mông ngồi xuống, điều chỉnh nút âm lượng, mang tai nghe lên đầu.
Mọi người trợn mắt há mồm nhìn hắn !
" Tiểu Trương !"
" Ngươi muốn làm gì ?"
" Sao ngươi lại đi vào ?"
Mọi người không rõ Trương Diệp muốn làm gì, bản thảo một chữ cũng không có, ngươi làm sao ghi tiết mục? Ngươi làm sao lên sóng trực tiếp?
Chỉ có Điền Bân nhẹ nhàng thở ra, lại có chút may mắn.
Ba giây, hai giây, một giây, bắt đầu trực tiếp !
Việc đã đến nước này, ai cũng không thể bắt Trương Diệp đi ra, Triệu Quốc Châu cùng nhiều người, trái tim đều lên tới cổ họng, Trương Diệp, một người mới, tiết mục xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, hắn đi lên muốn giải vây? Nói không chừng, sai lầm càng lớn hơn nữa.
Mặc cho số phận đi, Triệu Quốc Châu bọn họ đều buông tay !
Trương Diệp lại nhìn có vẻ thong dong, hoặc là nói có chút kích động, thản nhiên nói: " Xin chào mọi người, các bạn đang nghe chuyên mục [ chuyện ma đêm khuya], người dẫn chương trình hôm nay là ta, Trương Diệp, các bạn đã nghe xong câu chuyện lần trước, hôm nay, ta sẽ kể cho mọi người một tác phẩm mới - cau chuyện " Quỷ thổi đèn "!
Quỷ thổi đèn ?
Cái gì vậy ?
Đám người Triệu Quốc Châu ngạc nhiên !
Trương Diệp điều chỉnh lại giọng nói, dùng chất giọng trầm thấp nói: " Lời dẫn : Trộm mộ chẳng phải việc tham quan ngắm cảnh, chẳng phải ngâm thơ câu đối, chẳng phải thêu hoa dệt vóc, không thể nhã nhặn khiêm nhường, không thể ung dung nhàn tản, chẳng thể tuần tự theo tôn ti "thiên địa quân thân sư" cho được. Trộm mộ là một loại kĩ thuật, một loại kĩ thuật phá hoại. Từ xa xưa, khi các quý tộc xây dựng lăng mộ, ắt đã tìm đủ mọi cách để phòng ngừa trộm cắp, vậy nên có bao nhiêu thủ đoạn cũng đã dùng hết cả rồi, trong mộ thường sắp đặt đủ loại cạm bẫy ám khí, nào đá tảng, cát trôi, nào tên độc, rắn rết, hố chông...nhiều không kể xiết."
Trương Diệp không nhanh không chậm, êm tai nói : " Những sự tích ấy bắt đầu phải kể từ cuốn sách cũ "Thập lục tự Âm dương Phong thuỷ bí thuật" mà ông nội tôi để lại, cuốn tàn thư này, chẳng biết cớ gì mà nửa cuối lại bị người ta xé mất rồi, chỉ còn lại phần đầu viết về bí thuật phong thuỷ. Những điều trong sách, quá nửa là các bí thuật độc môn để đọc hiểu bố cục phong thuỷ của mộ táng.. " . Giọng nói trầm ổn, không có sai lầm.
Trương Diệp chọn quyển sách này vì thứ nhất, " quỷ thổi đèn" còn chưa có trên thế giới này, thứ hai, quyển sách này rất nổi tiếng, cả về số lượng phát hành lẫn phản ứng của dân chúng. Ở thế giới trước, nó nhưng đứng hàng thứ nhất, thứ hai, không có quyển tiểu thuyết ma quỷ nào có thể so sánh, thậm chí còn vượt quá trào lưu lúc đó là tiểu thuyết ngôn tình. Thứ ba là khi trước hắn luyện tập đọc diễn cảm đã dùng quyển sách này, cho nên nội dung đoạn đầu hắn có thể ngâm nga từ đầu tới đuôi, dù có sai lầm cũng sẽ không nhiều, cũng không ảnh hưởng tới tình tiết của truyện.