Thượng Quan Diệu được bọn thái giám mang về Cảnh Phúc cung, không chần chừ liền cho gọi ngự y, ngay tại đây.
Vân Tiếu không nhanh không chậm đứng dậy, tư thái tao nhã sửa sang quần áo trên người mình, thản nhiên nhìn nha đầu vẫn quỳ trên mặt đất: “Uyển Uyển, ta phát hiện ra ngươi diễn thực là nhập vai a”.
Nói xong câu đó cũng liền cười rộ lên, bên kia tẩm cung Tú Tú và Tiểu Hà sắc mặt đã trắng như tờ giấy, Tiểu Nguyên và Tiểu Chiêu cũng không tốt hơn được chút nào, vốn không phải phiên trực ban của bọn họ, mà là do tiếng động trong tẩm cung quá lớn, cho nên kinh động , mới chạy lại đây.
Vậy mà Hoàng Hậu nương nương lại dám đánh Hoàng Thượng, tim của mấy người cũng đều để lên cổ rồi, tuy rằng Hoàng Hậu hiện tại đang là ngốc, nhưng mà nếu như chuyện Hoàng Hậu không ngốc truyền ra ngoài, chỉ sợ là bọn họ cũng không thể giữ được mạng mất.
“Nương nương, ” thanh âm run rẩy vang lên trong đêm tối, hết sức tuyệt vọng…
Uyển Uyển lại hoàn toàn không giống với bọn họ, từ trên mặt đất nhảy dựng lên, cười đến vui vẻ: “Làm cho nương nương vừa lòng, đó là trách nhiệm của nô tỳ”.
Lời của nàng rơi xuống, phía sau vang lên bùm bùm hai tiếng, Tú Tú và Tiểu Hà hai người cùng ngất đi, bị Uyển Uyển khiến cho giận đến ngất đi.
Vân Tiếu phất phất tay, ý bảo Tiểu Nguyên và Tiểu Chiêu: “Đem hai người này kéo xuống đi, hai người này thực là nhát gan a”.
Tiểu Nguyên và Tiểu Chiêu không dám nói gì, các nàng quả thực là quá mức không bình thường, không phải người khác nhát gan, vốn có một vị nương nương thôi đã khiến cho người ta kinh hãi đảm chiến rồi, vậy mà hiện tại lại nhiều thêm ra một Uyển Uyển nữa, Tiểu Nguyên và Tiểu Chiêu thật là muốn đóng gói nữ nhân này tống ra khỏi cung, trong hậu cung này, chỉ sợ là sẽ không thể yên bình được nữa, có điều bọn họ cũng không dám nhiều lời một chữ, mỗi người lại mang theo một cung tỳ lui xuống.
Uyển Uyển còn làm như không biết mình đã gây ra chuyện gì, vẻ mặt khó hiểu: ” gan các nàng ấy cũng thật là nhỏ, mới có như vậy thôi mà đã bị dọa cho đến hôn mê rồi
Loading...
Vân Tiếu tiếu nhìn Uyển Uyển.
“Ngươi không sợ sao?”
Uyển Uyển còn thật sự nghiêm túc suy nghĩ, thành thực mở miệng: “Sợ, hiện tại mới bắt đầu”.
Đúng vậy, Uyển Uyển cá tính xúc động, trong khoảng thời gian ngắn sợ là không sửa được, cá tính nàng là làm trước nói sau, nhưng lần này lại trêu đúng vào Hoàng Thượng, vị kia chỉ cần nói một câu là có thể lấy được tính mệnh người khác, lúc này, nàng mới bất tri bất giác có chút sợ hãi, trên lưng lạnh lẽo toát ra một tầng mồ hôi lạnh, lo lắng mở miệng.
“Nương nương, tên kia sẽ không thật sự giết chúng ta chứ?”
“Hiện tại mới sợ hãi, không phải là có chút muộn rồi sao?”
Vân Tiếu cười đến vui vẻ, nàng có thể khẳng định, chuyện lần này, Thượng Quan Diệu chỉ có thể cắn răng mà nuốt cục tức này vào bụng, bởi vì hắn là người sai trước, ai bảo hắn dám nửa đêm xông vào Kim Hoa cung, ý đồ gây rối với Hoàng Hậu chứ, tin chắc rằng những thái giám hôm nay sẽ đem những chuyện này kể lại cho hắn, nếu như hắn thật sự so đo, chỉ sợ là sẽ bị người trong thiên hạ cười nhạo, hơn nữa bây giờ vẫn không phải là thời điểm để động đến Vân Vương phủ.
“Nương nương, ” Uyển Uyển cong cong cái miệng, giống như là oan ức lắm, nàng làm vậy đều là vì chủ tử, vừa thấy người như vậy, nàng mới thuận thế diễn cùng.
“Được rồi, không có việc gì, nghỉ ngơi đi, hắn cũng không làm gì chúng ta được”.
“Dạ, ” Uyển Uyển yên tâm, nhếch miệng cười, nghĩ đến khuôn mặt bầm dập của Hoàng đế, nàng không thể nào mà ngừng cười được…
Ngày thứ hai, Cảnh Phúc cung.
Thượng Quan Diệu vừa mở mắt ra, liền cảm thấy đầu đau người đau, ngay cả hai má cũng có một chút đau đớn.
Thân mình chưa động, ánh mắt mở ra có chút hoang mang, mình bị làm sao vậy, miệt mài quá độ sao? Chưa từng xảy ra chuyện này a, suy nghĩ trong đầu chậm rãi sáng tỏ, buổi tối hôm qua, nghĩ đến con ngốc kia lại quay trở về cung, tâm tình hắn liền buồn bực vô cùng, liền uống nhiều rượu thêm một chút, loại rượu này được cung đình chuyên dùng hoa để ủ, rất dễ say, dường như hắn đã uống hơi nhiều, sau đó lại đến tìm con ngốc kia, nhưng những chuyện xảy ra sau đó lại không nhớ rõ, tình huống hiện tại là sao đây?
Thượng Quan Diệu giật mình, ảnh hưởng đến hai má, đau không nhịn được mà nhíu mày lại.
Người nằm trên giường có động, kinh động đến thái giám Tiểu Đình Tử vẫn luôn túc trực bên cạnh, vội vàng tiến về phía trước giường, từ tối hôm qua đến giờ, cả một đêm chưa chợp mắt, canh giữ ở trước giường, để cho tiểu thái giám khác canh, hắn lo lắng, sợ Hoàng Thượng cần cái gì đó, giờ phút này vừa thấy Hoàng Thượng tỉnh, căng thẳng lên tiếng.
“Hoàng Thượng, người đã tỉnh?”
Thượng Quan Diệu xoay người ngồi dậy, không tự chủ mà đưa tay lên sờ mặt mình, áo lót màu trắng chảy xuống, lộ ra một mảng da thịt sáng bóng như ngọc, nhưng lúc này chỉ thấy trên làn da trắng sáng kia, lúc này lại hiện lên những vết xanh tím, hắn khó có thể tin trợn trắng mắt, không phải là hắn hoa mắt đó chứ, lại còn thật sự nghiêm túc nhìn lại, quả nhiên là không có lầm, vậy mà trên người hắn lại có dấu vết của vết thương, đau đớn lúc trước, cũng không phải là do nguyên nhân quá miệt mài, mà là do trên người hắn có vết thương.
Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, trong nháy mắt nhiễm một tầng sát ý, hàn ý bao quanh thân, giống như đầm băng ngàn năm không thay đổi.
“Đây là có chuyện gì?”
Thượng Quan Diệu tự chỉ vào cánh tay của mình, lạnh lùng căm tức nhìn thái giám Tiểu Đình Tử đứng bên cạnh.
Tiểu Đình Tử bị dọa cho nhảy dựng lên, bùm một tiếng quỳ xuống đất, run rẩy mở miệng: “Đây là bởi vì, bởi vì?”
“Bởi vì sao?”
Thượng Quan Diệu giận dữ hỏi, nhớ đến hai má đau đớn, không khỏi lại hít vào, không phải trên mặt hắn cũng có vết thương đó chứ, là loại người nào dám động thủ với hắn như vậy, trong ánh mắt nổi lên nổi giận lôi đình, trầm giọng thét lên ra lệnh: “Đi, lấy gương đồng đến đây”.
“Dạ, Hoàng Thượng”.
Tiểu Đình Tử vội vàng nghiêng người vung tay lên, thái giám đứng bên cạnh bình phong vội vàng nâng gương đồng đưa lên, một cử động nhỏ cũng không dám làm gì, nhanh chóng quỳ xuống.
Thượng Quan Diệu nhận lấy gương đồng, vừa liếc nhìn một cái, liền tức giận đến muốn giết người, hắn vẫn luôn luôn lấy khuôn mặt là niềm kiêu ngạo, nhưng giờ phút này có thể thấy được trên hai má là hai vết xanh tím rõ rệt, bên dưới mi mắt, nơi luôn nhìn người khác kiêu ngạo, giờ phút này hai vết xanh tím kia lại như đang giương nanh múa vuốt cười nhạo hắn, hắn đường đường là một thế hệ Hoàng Đế thế nhưng lại bị người ta đánh thành ra thế này, đây đúng thật là chuyện lạ trong thiên hạ, Thượng Quan Diệu rốt cuộc không thể nào chịu nổi, ba một tiếng, đem gương đồng quăng ra ngoài.
“Nói, đây là có chuyện gì, rốt cuộc tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, bẩm báo lại cho trẫm không sai một chữ”.
Không khí bên trong tẩm cung như bị đóng băng, Tiểu Đình Tử run run một chút, làm sao còn dám chần chờ, thật cẩn thận bẩm báo.
“Vào buổi tối hôm qua, Hoàng Thượng uống rượu vào, sau đó lại đến Kim Hoa cung tìn Hoàng Hậu nương nương, cho tất cả mọi người lui xuống, Hoàng Thượng ý muốn đối với Hoàng hậu, đối với Hoàng Hậu?”Nói đến đây, Tiểu Đình Tử không biết mở miệng làm sao nữa, cảm thấy nói như thế nào cũng không thỏa đáng, nhưng mà Thượng Quan Diệu cũng đã hiểu được ý kia, ánh mắt nhanh chóng tối sầm lại, thật sự là tự mình không chịu nổi hay sao?Lại đói bụng rồi ăn quàng đến tận mức thế này, vậy mà lại có thể nhìn trúng một con ngốc, cúi đầu nhìn Tiểu Đình Tử bên cạnh, chỉ thấy nô tài này vẻ mặt như đang ẩn nhẫn, giống như là đồng tình với Hoàng Hậu, không khỏi tức giận.
“Tiếp tục nói, sau đó đã xảy ra chuyện gì?”
“Hoàng Hậu giận giữ, đánh Hoàng Thượng, đến khi nô tài đi vào, liền nhìn thấy Hoàng Hậu quần áo không chỉnh tề, tóc tai hỗn độn, mà Hoàng Thượng thì đã bị Hoàng Hậu nương nương đánh bất tỉnh “.
“Con ngốc kia thế nhưng lại dám đánh ta?” Thanh âm lạnh lùng không hề mang một chút hơi ấm nào như từ trong địa ngục truyền ra.
Nam nhân ngồi trên giường gương mặt tàn bạo độc ác, ánh mắt sắc bén như có thể thiêu cháy toàn bộ mọi thứ, khá khen cho con ngốc nhà người, cũng dám đánh trẫm, lúc này đây trẫm muốn giết ngươi…