Các biên tập, phóng viên Báo Tân Hải Thần là khách quen của "quán cơm Mai Viên Thổ". Quán cơm nhỏ này nằm ngay trong con hẻm nhỏ bên trái tòa soạn, tuy rằng diện tích không lớn, nhưng chất lượng đồ ăn quả thật không tồi, giá cả cũng không đắt. Bởi vì thời gian làm việc của biên tập, phóng viên tòa soạn không giống với các ngành sản xuất khác, bình thường đi làm vào buổi chiều, phải làm việc tới đêm khuya, đợi cho các trang báo dàn xong mang đi in mới có thể tan việc, cho nên thực tế nơi này trở thành căn tin của công nhân viên chức Thần báo.
Bởi vì trong nhà Phó trưởng ban Trương Cương đột nhiên có việc gấp, không tới được. Lãnh đạo Ban Tin tức tham dự cũng chỉ có Tôn Lan. Đương nhiên, trước khi Trương Cương tan việc, tỏ vẻ áy náy vì mình không thể có mặt với An Tại Đào.
Phóng viên bình thường toàn bộ đều tới rồi, Mã Hiểu Lệ, Lý Tương, Mạnh Dương, Hồ Dũng… thêm An Tại Đào tổng cộng mười hai người, vây quanh một bàn lớn.
Không biết khi nào Mã Hiểu Lệ thay một bộ trang phục nhẹ nhàng, một bộ áo sơ mi bó eo màu lam nhạt, một chiếc quần jean lửng bó sát người, càng tôn lên dáng người nóng bỏng khiến người khác cảm thán. Cô lấy một bao thuốc lá loại dành chophụ nữ từ trong túi xách màu hồng, châm lửa, nhìn An Tại Đào bên người, cười hì hì:
- Cậu bé đẹp trai, làm một điếu chứ?
Bởi vì còn phải trực ban, bữa cơm này thật ra cũng chỉ qua loa. Mỗi người uống một chai bia, tán gẫu chút chuyện tòa soạn trên bàn cơm, mọi người lại nhớ tới việc ở tòa soạn, nên bắt đầu cuống lên.
Mọi người đều quay về bản thảo tin tức, đều muốn đi kiểm tra quy trình duyệt bản thảo. Bản thảo của phóng viên bình thường, trước tiên do trưởng bộ phận kiểm tra, xong rồi giao Trưởng ban biên tập xử lý, bản thảo trang đầu và trang hai còn phải do PTBT thường trực kiểm tra. Có một số bản thảo đặc biệt quan trọng đề cập tới lãnh đạo chủ chốt của thành phố, còn phải chuyển cho Ban Tuyên giáo hoặc là đám lãnh đạo Văn phòng Thành ủy xét duyệt. Chỉ có bản thảo được thông qua, mới có thể giao cho ban biên tập, chính thức đưa vào trình tự biên tập.
Bởi vì Trưởng ban Tôn Lan gần như là "người ngoài ngành", cho nên bản thảo Ban Tin tức chủ yếu do Phó Tổng biên tập Trương Cương tới sơ thẩm. Trương Cương khác với Tôn Lan, coi như là người thâm niên trong ngành truyền thông, lúc trước ở Tân Hải Nhật Báo, sau này mới gia nhập Thần báo.
Tất cả mọi người đang bận rộn, chỉ có An Tại Đào nhàn rỗi. Quy trình nghiệp vụ này, hắn vốn cực kỳ quen thuộc, cũng không có gì phải học tập, cho nên an vị ngồi trước bàn tùy tay lật xem một quyển tạp chí thời thượng do Mã Hiểu Lệ mang đến.
Đột nhiên, Mã Hiểu Lệ nắm chặt bản thảo của mình, mặt đỏ bừng than thở đi vào từ bên ngoài, theo phía sau là Trương Cương vẻ mặt xấu hổ.
Loading...
Mã Hiểu Lệ đặt mông ngồi xuống, đôi mắt đỏ lên, gần như rơi lệ.
Trương Cương xoa tay, cúi đầu nói:
- Tiểu Mã, cô vẫn nên sửa lại đi, bản thảo này quá dở, bằng không sẽ không thông qua được.
Mã Hiểu Lệ lau nước mắt, ngẩng đầu oán hận nói:
- Sửa cái gì mà sửa? Nhìn cái một bản thảo rách như vậy, tôi đã sửa lại tám lần rồi… còn sửa như thế nào? Anh nói cho tôi một chút, sửa như thế nào?
Trương Cương nhíu mày, thở dài:
- Tiểu Mã. Thật ra tôi cũng không quá khắt khe, bản thảo này tôi xem nhiều lần, mấy yếu tố tin tức đều đủ, lời dẫn tiêu đề thích hợp, tin tức lãnh đạo liên quan cũng không có gì sai, nhưng cũng không biết vì sao Tống Chủ nhiệm Văn phòng Thành ủy sống chết không gật đầu.
Truyền thông Tân Hải sau năm 1998 còn chưa thành lập cơ chế phỏng vấn tự chủ và cơ chế tư liệu thị dân, hoạt động phỏng vấn phần lớn là do Ban Tuyên giáo hoặc là các bộ phận liên quan điện thoại thông báo, lại có các đơn vị xí nghiệp có nhu cầu liền chủ động liên hệ.
Sáng sớm hôm nay, cầu vượt ở trung tâm Tân Hải nối liền hai khu Bác Dương, Sơn Hòa xảy ra tai nạn xe cộ lớn, hai xe vận tải va chạm lật nhào, khiến cho con đường hơn mười km cầu vượt ùn tắc nghiêm trọng. 9h sáng, tòa báo nhận thông tri của Văn phòng Thành phố, Đỗ Canh Bí thư Thành ủy mới nhận chức tự mình lái ô tô tới hiện trường tai nạn, yêu cầu tòa soạn phái phóng viên đi theo.
Phóng viên theo dõi mảng giao thông đi tỉnh thành thăm người thân, Trưởng ban biên tập liền tạm thời điều Mã Hiểu Lệ tới.
Vốn tưởng rằng đây cũng không phải chuyện gì quá lớn, nhiều lắm là đưa cái tin tức mấy trăm chữ "Bí thư Thành ủy đích thân tới thị sát hiện trường tai nạn xe cộ" linh tinh ở trang đầu mà thôi. Sau khi trở về Mã Hiểu Lệ viết xong bản thảo liền đưa tới Ban biên tập, Trưởng ban kiểm tra xong liền chuyển tới chỗ Phó Tổng biên tập thường trực Lưu Kỳ.
Dựa theo lệ thường, loại bản thảo này chỉ cần nói tốt hình tượng lãnh đạo là được. Lưu Kỳ kiểm tra xong, thấy không có vấn đề gì, vừa mới chuẩn bị ký, đột nhiên nhận được điện thoại của Tống Lượng Chủ nhiệm Văn phòng Thành ủy, nói Văn phòng Thành ủy muốn kiểm tra bản thảo.
Tin tức về người đứng đầu, Văn phòng Thành ủy muốn kiểm tra bản thảo cũng hợp "quy tắc", Lưu Kỳ không quá để ý, tiện tay gửi fax bản thảo cho Văn phòng Thành ủy. Cũng không tới nửa giờ, Tống Lượng điện thoại trả lời, nói bản thảo không có chiều sâu cũng không có điểm nhấn, lãnh đạo rất bất mãn vân vân, cần phải sửa chữa.
Không có biện pháp gì, đành phải lấy bản thảo trở về, để Mã Hiểu Lệ sửa chữa. Liên tiếp sửa chữa vài lần, nhưng Văn phòng Thành ủy bên kia vẫn không đồng ý, ngay cả Lưu Kỳ cũng cảm thấy không hiểu ra sao cả. Nếu là bản thảo bình thường, nhiều lắm rút lui không đăng là được, nhưng tin tức này đề cập tới nhân vật số một thành phố, rút lui không được, đành phải tiếp tục sửa chữa. Bản thảo ngắn ngủn mấy trăm chữ, Mã Hiểu Lệ và Trương Cương hai người gần như cân nhắc từng câu từng chữ, cũng không phát hiện có chỗ nào không ổn.
Mã Hiểu Lệ căm giận đứng dậy, quẳng lại một câu thờ phì phì mà đi:
- Muốn sửa hay không, bà đây không hầu hạ.
Mã Hiệu Lễ nổi giận đi rồi, Trương Cương cầm bản thảo trong tay thần sắc cực kỳ bực bội, thầm mắng trong lòng, thói quan liêu chó má, chỉ một chuyện nhỏ như vậy, Bí thư Thành ủy xuất hiện ở hiện trường tai nạn vài phút còn có thể biểu hiện độ nóng và chiều sâu cái gì.
- Trưởng ban Trương, có thể cho tôi xem bản thảo không?
An Tại Đào ở bên nghe nửa buổi, đại thể hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
- Ài.
Trương Cương thở dài một tiếng, tiện tay đưa bản thảo cho An Tại Đào:
- Tiểu An, chén cơm tin tức này không dễ ăn đâu, ài!
An Tại Đào nhận bản thảo nhìn thoáng qua, cũng không thấy có lỗi gì. Dùng kinh nghiệm hành nghề truyền thông nhiều năm ở kiếp trước của hắn tới xem, thì bản thảo tin tức này cực kỳ chuẩn, là đưa tin truyền thông chính diện. Nhưng, Văn phòng Thành ủy vì sao lại không chấp nhận tin tức như vậy chứ?
An Tại Đào trầm ngâm, đột nhiên trước mắt sáng ngời.
Cầu vượt Tân Hải được Cao Dương, Bí thư Thành ủy tiền nhiệm, Chủ tịch thành phố hiện tại xây dựng, từng tuyên truyền rộng rãi với tư cách điển hình giảm bớt giao thông hỗn loạn của thành phố, trở thành một trong những công trình chiến tích có tính đại biểu lớn nhất trong mười năm lại đây khi Cao Dương nắm quyền chính trị ở Tân Hải. Nhưng An Tại Đào nhớ rõ, cầu vượt này rõ ràng bị phá hủy năm 1999, thay vào đó là hai cầu vượt và một đường lớn Tân Hải. Cũng giống vậy, đây cũng là công trình chiến tích chói mắt nhất của người kế nhiệm Đỗ Canh.
Chẳng lẽ… An Tại Đào âm thầm mỉm cười trong lòng, thì ra là thế. Xem ra, Đỗ Bí thư vừa nhận chức muốn mượn đề tài này hủy đi cây cầu vượt người tiền nhiệm xây dựng. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: