Hiện giờ, nàng có muốn đuổi theo để hỏi cũng khó mà thực hiện được, làm như vậy hình như rất không hợp lý. Hơn nữa, điều này cũng chẳng cần thiết lắm. Tuy rằng thân pháp đó không tồi, nhưng thân pháp chẳng qua chỉ là một loại phụ trợ thứ yếu. Nàng đâu phải chưa từng được nhìn thấy người có thân pháp cao hơn chính mình. Đồng thời, nàng cũng đã từng đánh bại người như vậy rồi.
Thân pháp cao không có nghĩa là thực lực mạnh!
Tần Sương cảm giác bản thân mình lúc này có phần rối loạn, không ngờ tâm tình của mình lại bị rối loạn bởi hành vi của người khác. Dù thế nào đi chăng nữa, điều này cũng sẽ rất bất lợi cho việc tu hành của bản thân. Mình bây giờ không thể nào làm cho bản thân tĩnh tâm lại được. . .
Tần Sương nhanh chóng bỏ qua sự việc có liên quan đến gã tiểu tử xông loạn đó. Tuy vậy, trong lòng nàng vẫn không hết hẳn hiếu kỳ, thực ra cái gã tiểu tử này là ai. Nhưng tin rằng điều này mình cũng không cần phải hao tổn tâm tư để điều tra cho rõ ràng, đám người Tiêu sư huynh kiểu gì cũng sẽ đi làm.
Tiểu tử này đi về phía chỗ. . .
Chẳng lẽ nói "Công thiểu" thực ra là. . .
. . .
"Tiền công tiền công. . ."
Bộ Tranh chạy một mạch như điên đến Bổng Lộc Đường, miệng không ngừng lẩm bẩm, ngay cả khi đã đi vào Bổng Lộc Đường cũng vẫn chưa chịu dừng lại, khiến cho toàn bộ đám người đã đứng xếp hàng từ trước đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lướt qua Bộ Tranh.
Những ánh mắt đó đều giống như muốn vặn hỏi Bộ Tranh, chẳng lẽ trong cuộc đời mình ngươi chưa nhìn thấy tiền bao giờ sao?
Loading...
Đối với những ánh mắt kiểu này, Bộ Tranh hoàn toàn coi như chẳng nhìn thấy gì, vẫn tiếp tục làm theo ý mình, cho đến khi gã nhận được tiền tiêu vặt hàng tháng của tháng này mới thôi, trừ phi có người cắt ngang lời gã. Nhưng có một điều hiển nhiên, nếu căn cứ vào tình huống hiện giờ, có thể nói tất cả mọi người đều khinh thường không muốn bắt chuyện với gã.
Sau khi đã nhận đủ tiền, Bộ Tranh đếm qua đếm lại mấy lượt rồi mới cảm thấy mỹ mãn cất vào trong túi của mình. Sau đó, gã vừa ngâm nga một tiểu khúc chẳng có vần có điệu vừa bỏ đi, không hề làm cho bất kể một ai chú ý.
Một tên đệ tử tạp dịch nho nhỏ thì có gì đáng chú ý đây, thậm chí tương lai cũng chẳng tuấn tú hơn người.
Chẳng qua, cái tên đệ tử tạp dịch nho nhỏ này lại tạo ra một sự kiện bão tố đối với một số người nào đó. Có một lũ người đang tìm kiếm gã, bởi nguyên nhân gã xông loạn bừa bãi, cũng là bởi gã có thân pháp hoàn toàn không phù hợp với thân phận đệ tử tạp dịch.
Đương nhiên, bản thân Bộ Tranh thì chẳng biết gì về những chuyện này. Gã chẳng qua chỉ thuận tiện ghé qua Cống Hiến Đường một chút, thử xem mình có thể chẳng may vớ được đồ tốt nào hay không.
Thật ra gã cũng có chủ định đấy, nên mới không đổi tất cả cống hiến thành tiền. Nhưng mục đích chính của gã lại hoàn toàn không phải là vì muốn thu được tài nguyên tu luyện tốt hơn, mà là vì muốn mình được hưởng lợi thông qua việc đề cao hiệu suất công việc của mình.
Hơn nữa, vật mà gã muốn đổi cũng có thể dùng bạc để giải quyết vấn đề. Nếu đổi vật đó để mà dùng thì có thể nói đại đa số người sẽ cảm thấy lãng phí, về thực chất hầu như cũng chẳng khác gì là đổi thẳng ra thành bạc cả.
Vật đó chính là Túi Càn Khôn, là một loại trận khí phụ trợ có thể mua ở bên ngoài, một loại trận khí chỉ thuần túy mang tính phụ trợ. . .
Đối với đệ tử môn phái, điểm cống hiến phải dùng để đổi lấy đan dược, công pháp, các loại trận khí. Mấy thứ này dù có tiền cũng không nhất định có thể mua được.
Chẳng qua, đối với Bộ Tranh, thứ mà gã quan tâm hơn hẳn chính là những đồ vật có giá trị thực tế. Đối với gã, loại đồ vật như Túi Càn Khôn có thể nói là quá thực dụng. Khi đi hái thuốc, nếu mang một cái Túi Càn Khôn vậy thì có thể giải quyết vấn đề đồ ăn cần mang theo, hơn nữa còn có chứa thảo dược, như vậy sẽ thoát khỏi rất nhiều trói buộc, có thể giúp cho gã tăng hiệu hái thuốc lên rất nhiều.
Cũng chính bởi như vậy, nhu cầu cấp bách hiện giờ của gã là một cái Túi Càn Khôn. Cho dù có nhỏ một chút, gã cũng có thể chấp nhận. Mà gã cũng chỉ muốn đổi một cái, lớn tầm khoảng một hộc là đủ rồi. Tuy rằng như thế nhỏ hơn cái sọt hái thuốc của gã một chút, nhưng được cái là không phải cõng nó lên lưng.
May mắn là Túi Càn Khôn nhỏ nhất cũng phải tới ba hộc. Tuy nhiên có thể nói, loại nhỏ nhất định sẽ bị ném vào lô một lần nữa để phân giải ra những tài liệu đã dùng để chế tạo ra nó, bởi vì giá trị của cả cái túi còn không sánh bằng những tài liệu này.
Túi Càn Khôn to hay nhỏ thì phải trông cậy vào tài liệu và độ thuần thục, thậm chí còn phải trông cậy vào ý trời. Tuy rằng dùng tài liệu kém một chút thì không có khả năng tạo ra không gian lớn hơn so với dùng tài liệu tốt, nhưng nếu vận khí tốt thì vẫn có thể chế tạo Túi Càn Khôn có không gian lớn hơn nhiều so với bình thường. Điều này thì phải phó mặc cho ông trời rồi.
Qua hỏi thăm Bộ Tranh biết được, muốn đổi một cái Túi Càn Khôn nhỏ nhất ở chỗ này cũng phải cần một nghìn điểm cống hiến sư môn, tính ra thì xấp xỉ tương đương với điểm cống hiến bắt buộc trung bình của đệ tử mới trong vòng nửa năm. Nếu quy đổi ra bạc, thì đó chính là một trăm lượng bạc.
Theo cách nói của Bộ Tranh, đây là ăn cướp a, hơn nữa còn là cái kiểu cướp bóc đám nhà giàu!
Một trăm lượng bạc a, nếu ở thôn của chúng ta, số tiền đó có thể cưới thêm bao nhiêu là vợ a, có thể mua thêm bao nhiêu là trâu a. . .
Mà đợi một chút, trâu và vợ đâu có giống nhau?
Bất kể nói như thế nào, đó cũng vẫn là một khoản tiền lớn, mà lại chỉ có thể mua được một cái túi nho nhỏ như vậy, không phải ăn cướp thì là cái gì.
May mắn là nửa năm qua, ca cũng góp nhặt từng tí một được không ít, kiểu gì cũng phải từ một trăm lượng trở lên đấy. . .
Oa ha ha, nếu nói như vậy, ca giờ cũng là một kẻ có tiền rồi, có lẽ trở thành một thổ hào rồi thì phải?
Ừm, nếu đã là như vậy, ca sẽ hào phóng một chút. Cái nhỏ nhất làm sao có thể tương xứng với một thổ hào như ca được chứ, đã đổi phải đổi cái loại lớn--
"Ta đổi cái này! !"
Cuối cùng, Bộ Tranh chọn một cái Túi Càn Khôn tầm mười hộc. Chẳng qua -- đó chẳng phải là cái Túi Càn Khôn lớn nhất ở nơi này, thậm chí còn không được xếp vào loại lớn, chỉ có thể coi là khá lớn trong số Túi Càn Khôn loại nhỏ.
Hơn nữa, Túi Càn Khôn hiển nhiên là loại thấp kém nhất trong chủng loại trận khí trữ vật. Loại cao cấp chính là những cái mà Lăng Ngạo Tuyết và Mộ Dung Tình đeo trên người, chúng không phải là Thủ Trạc mà là Giới Chỉ.
Không thể nói bởi nguyên nhân có thể làm vật phẩm trang sức mà những thứ này thuộc loại cao cấp, mà phải nói là vì yếu tố chất liệu. Yếu tố chất liệu sẽ đóng vai trò quyết định sự khác biệt về mặt bản chất chứ không phải không gian lớn hay nhỏ. Nói một cách đơn giản, Túi Càn Khôn lớn hơn nữa cũng vậy, cũng không thể sánh với Càn Khôn Giới Chỉ, vẫn chỉ là Phàm Khí mà thôi.
Bởi vậy, Bộ Tranh vẫn không thể ra dáng thổ hào một chút nào, vẫn chỉ là một con dế nhũi nho nhỏ như vậy. . .
Không nên thấy gã không chọn cái nhỏ nhất mà cảm thấy gã đã tiến bộ, mà đó chỉ là vì gã đã dùng điểm cống hiến mà không phải là bạc thật để hoán đổi. Nếu như dùng bạc thật, đương nhiên gã sẽ chọn cái nhỏ nhất.
Phải tiêu tiền tươi thóc thật thì mới có thể cảm nhận được nỗi xót xa từ tận sâu trong đáy lòng. Nếu đổi lại là điểm cống hiến, có lẽ đã không đau lòng như vậy, dù sao đi nữa nó cũng không phải là bạc.
Vì cái Túi Càn Khôn này Bộ Tranh đã phải bỏ ra hơn hai nghìn điểm cống hiến, cũng là có thể nói là một lần hộc máu.
Thật ra, không phải là gã chưa từng nghĩ tới hơn hai nghìn điểm cống hiến đó có thể đổi thành hơn hai trăm lượng bạc, mà chẳng qua chỉ là bởi gã đã nghe ngóng được, theo giá cả ở bên ngoài, với hai trăm lượng chỉ có thể mua được một cái Túi Càn Khôn thuộc loại nhỏ nhất. Nói cách khác, gã tiêu tốn hơn hai nghìn điểm cống hiến này coi như đã mua được đồ vật rẻ hơn giá trị thực tế của nó.
Khi dùng điểm cống hiến đổi lấy một đồ vật nào đó trong môn phái, không có khả năng không thu được chút lợi ích nào, tối thiểu cũng phải nhận được một mức chiết khấu rất lớn. Điểm này đã thực sự khiến cho Bộ Tranh phải cân nhắc, có nên dùng điểm cống hiến đổi một vài thứ gì đó để mang ra ngoài bán hay không. Đây có lẽ mới là nguyên nhân mấu chốt gã không đổi điểm cống hiến thành bạc trắng.
"Cái này? Phải tốn hơn hai nghìn điểm cống hiến đấy, ngươi thật sự muốn đổi?" Người của Cống Hiến Đường có phần ngạc nhiên nhìn Bộ Tranh. Hắn không ngờ lại có người tiêu phí hơn hai nghìn điểm cống hiến để đổi lấy một cái Túi Càn Khôn. Đây đã là việc đã bao nhiêu năm rồi không nhìn thấy, chỉ có người nào đã có đầy đủ mọi thứ rồi mới đổi, hơn nữa còn không nhất định là sẽ đổi Túi Càn Khôn.