Sau khi đi ra khỏi khoang phổ thông, Diệp Tưởng bắt đầu đi tới khoang thương gia.
Lưới cảm giác do đôi mắt ác ma tạo thành đã bao trùm toàn bộ máy bay. Diệp Tưởng có thể rõ như trong lòng bàn tay bất cứ động tĩnh nào, kể cả của đám người thuộc «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10.
Lấy thực lực trước mắt của Diệp Tưởng thì chỉ cần có chuyện không may xảy ra thì dù ở bất cứ góc nào trên máy bay, hắn cũng đều có thể có mặt ngay trong khoảng khắc. Cho nên, hắn cũng không lo Triệu Không Ảnh sẽ làm hại gì những diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13.
Vì tác dụng của vật bị nguyền rủa lại đuổi quỷ trong phim kinh dị khó bị hạn chế rất nhiều nên Diệp Tưởng cũng không ôm quá nhiều kỳ vọng. Sau khi suy nghĩ rất lâu, hắn mới quyết định chủ động xuất kích, hơn nữa người xuất kích là hắn. Đến lúc đó khi triển khai phản kích họ sẽ không bị rơi vào trong hoàn cảnh trở tay không kịp. Trong khi quay phim kinh dị, chỉ cần chậm một giây thôi là diễn viên sẽ phải trả giá bằng cả mạng sống của mình. Huống chi, chỉ cần có thể bổ sung vé chuộc cái chết, thì Diệp Tưởng mới có thể sống sót được. Khi vé chuộc cái chết không bị âm khi trở về rạp chiếu phim thì hắn mới không bị rạp chiếu phim xoá sổ.
Trong phạm vi cảm giác của mình, nguyền rủa mãnh liệt không chỗ nào không có giống như ác linh có thể xuất hiện ở bất cứ nơi đâu chỉ trong phút chốc. Có lẽ nó đang ở trước mặt hắn cũng nên. Nói một cách tương đối thì không giống như linh môi sư, « Thợ săn ác ma » không thể có được linh cảm tử vong. Thứ mà « Thợ săn ác ma » có thể cảm ứng được chỉ là nguyền rủa và ác linh, nhưng class này lại rất mẫn cảm với thứ có liên quan đến « Ác ma ». Hay nói cách khác nguyền rủa càng có xu hướng duy tâm, càng là nguyền rủa đơn thuần vô hình hoá thì cảm ứng của Diệp Tưởng lại càng mãnh liệt. Cho nên, hắn luôn phản ứng chậm hơn linh môi sư một khoảng thời gian. Nếu không phải Triệu Không Ảnh lúc nào cũng muốn giết chết mình thì Diệp Tưởng có khi sẽ nhờ cậy vào linh cảm tử vong của hắn. Chung quy lại thì linh môi sư và quỷ sai luôn là một tổ hợp hoàng kim. Nhưng hiện tại rõ ràng Diệp Tưởng chỉ có thể trông cậy vào chính bản thân hắn.
Diệp Tưởng chủ động xuất kích cũng vì một mục đích quan trọng khác: tìm thấy vật bị nguyền rủa. Chỉ cần còn chưa phải là phim kinh dị không thể giải thì luôn tồn tại khả năng giải quyết nguồn gốc của nguyền rủa. Đương nhiên, khi đạt tới ngưỡng phim kinh dị khó thì rất có khả năng không thể tiếp xúc bằng vật chất với vật bị nguyền rủa mà rất có thể phải thông qua một số cách đặc biệt mới có thể lấy được. Nhưng chỉ cần lấy được vật bị nguyền rủa và kết thúc nguồn gốc của nguyền rủa thì có thể sớm đóng máy. Như vậy thì hắn không cần phải ở chung với đám người có lòng dạ khó lường như Triệu Không Ảnh nữa. Thời khắc suýt nữa thì bỏ mạng khiến Diệp Tưởng vẫn luôn lấy làm sợ hãi. Hắn chung quy cũng không biết Lý Mẫn Hà không thể tiếp tục uy hiếp tới hắn trong bộ phim này nữa.
- Ba...... Ba hãy ngủ yên đi! Con sẽ khiến anh cả phải đền tội!
Diệp Tưởng hô lớn:
- Ba hãy yên tâm an nghỉ!
Tuy rằng biết những lời này có thể vô dụng nhưng Diệp Tưởng vẫn muốn thử dùng thân tình để cảm hoá. Vương Thế Đồng sau khi chết hóa thành ác linh trở về đòi mạng Vương Kiếm là chuyện oan có đầu nợ có chủ. Nhưng Vương Giai và Vương Ninh rõ ràng là vô tội, mà nữ tiếp viên hàng không Thẩm Thanh lại càng chẳng dính dáng gì tới chuyện này cả. Đương nhiên, Diệp Tưởng cũng đã từng nghĩ qua không biết có phải đám con cái của Vương gia đều tham dự vào vụ án mưu sát này, thậm chỉ cả nữ tiếp viên hàng không Thẩm Thanh cũng là đồng phạm. Chính vì nguyên nhân này nên kịch bản mới chỉ định Thẩm Thanh đảm nhiệm nữ tiếp viên hàng không trên chuyến bay mang số hiệu 444. Nhưng hắn thấy điều này thực sự không được hợp lý. Chuyện giết người vốn là càng ít người tham gia càng tốt. Mà vụ án này căn bản không cần nhiều người tham gia đến vậy. Chẳng may có người không chịu được áp lực tâm lý đầu thú với cảnh sát thì chẳng phải là cả tập thể xong đời sao. Huống chi, động cơ giết người là gì? Vương Giai và Vương Kiếm thì còn có thể hiểu nguyên nhân vì bản di chúc mới sửa đổi kia, nhưng Vương Ninh vốn không có động cơ giết người. Cho dù hắn ngụy trang thành đứa con có hiếu, nhưng bản di chúc mới sửa đổi của cha hắn chắc chắn có lợi cho hắn. Trừ phi Vương Thế Đồng thực sự thất vọng với cả ba đứa con nên mới đem hết tài sản quyên tặng cấp cho các tổ chức từ thiện thì ba người thực sự có động cơ giết người. Nhưng cho dù là vậy thì tuyệt đối không có chuyện ngay cả thư ký Trương và nữ tiếp viên hàng không cũng dính líu vào vụ án này.
Loading...
Trước mắt thì mọi chuyện đều rất bình thường. Khi đi đến trong khoang thương gia, Diệp Tưởng cảm thấy khí tức nguyền rủa vô cùng đậm. Âm khí tràn ngập trong không khí khiến người ta lúc nào cũng cảm thấy sự có mặt của thần chết. Trung Quốc cổ đại gọi cái này là ấn đường thâm đen, hoặc điềm đại hung để miêu tả không khí tràn ngập tử khí.
Lưới cảm giác của Diệp Tưởng quét qua mọi nơi nhưng vẫn không có thu hoạch gì. Xem ra, ác linh đã giấu kỹ rồi. Muốn tìm vật bị nguyền rủa cũng chẳng có đầu mối gì. Nhưng Diệp Tưởng cũng không nề hà gì. Hắn có thể đợi, huống chi, thời gian càng kéo dài thì hắn càng có lợi. Hắn việc gì phải gấp? Tốt nhất cứ kéo dài như vậy cho tới khi bộ phim kết thúc, nhưng hắn biết chuyện này là không thể.
Sau một hồi, Diệp Tưởng vẫn luôn cảnh giác như trước. Không gian lúc này vô cùng yên tĩnh. Chiếc máy bay dân dụng không người lái vẫn băng băng lướt đi trong bầu trời đêm. Nhưng nếu hiện tại có người ngồi xem trước màn hình lớn trong phòng chiếu phim thì họ sẽ nhìn thấy một cái bóng đen đang từ từ bước tới gần Diệp Tưởng. Bước đi của bóng đen này rất chậm rãi, nhưng nó lại càng lúc càng tới gần Diệp Tưởng hơn!
Trong ống kính camera, Diệp Tưởng vẫn không quay đầu lại. Hắn hiện tại đang dùng lưới cảm giác để tiến hành điều tra một cách tỉ mẩn. Cho đến khi bóng đen kia bắt đầu tiếp cận phía sau lưng hắn, Diệp Tưởng mới đột nhiên xoay người!
Tay phải của hắn trong chớp mắt biến thành đầu của Wallace!
Nhưng phía sau hắn lại không có một bóng người!
Diệp Tưởng cũng không phải là nhân vật ngu ngốc trong những bộ phim kinh dị thông thường, khi mà quỷ hồn lặng lẽ tiếp cận hắn mà hắn không biết, nên sao hắn có thể phạm phải loại sai lầm cấp thấp này? Hắn chỉ cố ý giả bộ như mình khinh thường để tương kế tựu kế mà thôi. Nhưng hắn vẫn là chậm một bước. Kỳ thật tốc độ và sự phản ứng của hắn đã nhanh đến mức khó tin rồi. Nếu đối phương là con người thì cho dù có là tinh anh trong bộ đội đặc chủng của Hoa Kỳ làm nhiệm vụ bảo vệ Lầu Năm Góc thì y cũng không thể thoát được, nhưng trong phim kinh dị tốc độ đó là chưa đủ!
Diệp Tưởng lạnh lùng nhìn chăm chú vào phía sau. Hiện tại hắn không thể tìm ra được tung tích của ác linh trong phạm vi lưới cảm giác của hắn.
Hắn nhìn khắp xung quanh, âm khí và nguyền rủa đã trở nên nồng đậm trong không khí nhưng hắn vẫn không sợ hãi. Thời gian dài đóng trong phim kinh dị đã khiến tố chất tâm lý cũng như khả năng thừa nhận của hắn được cải thiện. Huống chi thân phận « Thợ săn ác ma » khiến hắn có đủ tự tin có thể sống sót trong phim kinh dị khó. Cho dù độ khó có biến dị thì hắn cũng không sợ.
Nhưng vào lúc này, đầu óc hắn dần trở nên mơ hồ.
Lưới cảm giác của hắn sau khi liên tục được mở ra đã bắt đầu chịu sự áp chế của bộ phim.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Diệp Tưởng cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Đúng lúc này hắn lại một lần nữa quay đầu lại phía sau. Nhưng hắn lỡ đà ngã thẳng vào trong linh cữu! Sau đó nắm quan tài đóng chặt lại. Hắn đã bị nhốt ở bên trong!
Cái linh cữu đã biến mất!
Diệp Tưởng không chút do dự chuyển hoá tay phải thành cái đầu khủng bố của Wallace! Trong chớp mắt hai đai sắt che mắt của Wallace mở ra. Một bóng đen màu đen nằm ngay trên người của Diệp Tưởng.
- Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ......
Tiếng ho khan dồn dập vang lên. Diệp Tưởng cũng là hét lớn:
- Đừng mà ba......
Hiện tại huyết tinh xiềng xích quấn chặt lấy bóng đen kia!
Thế nhưng, bóng đen bị huyết tinh xiềng xích quấn lấy nhanh chóng biến mất.
Nói cho cùng thì linh thể này chỉ là một phân thân của nguyền rủa, chứ còn bản thân nguyền rủa chưa hề hao tổn gì! Không bao lâu sau lại một bóng đen nữa xuất hiện nằm đè trên Diệp Tưởng! Diệp Tưởng lại lần nữa khoá chặt lấy nó. Bóng đen đó tiếp tục tan biến!
Mười giây rất nhanh sẽ qua đi! Đây là điểm đáng sợ của phim kinh dị khó. Cho dù có giam cầm được linh thể thì thông thường cũng không giải quyết được vấn đề gì vì nguyền rủa vẫn tồn tại. Cho dù linh thể bị thương tổn thì nó có thể tái sinh vô hạn. Chỉ khi tìm ra được nguồn gốc của nguyền rủa…tức là vật bị nguyền rủa và giải quyết tận gốc thì may ra mới có cơ hội sống sót!
Nắm đấm của Diệp Tưởng ngay cả sắt thép cũng có thể bẻ gãy, nhưng hắn lại không thể đánh bay nắp của quan tài! Nếu như có bàn tay đẫm máu của Lý Duy Tư hoặc là mảng tường màu đen xì của Ôn Vũ Phàm thì may ra có thể giải quyết được nguyền rủa loại không gian này. Nhưng bây giờ nói chuyện này cũng vô dụng.
Nếu không thể mở ra linh cữu thì Diệp Tưởng sẽ bị chết trong đó!
Mười giây đã sắp tới. Hiện tại cho dù Diệp Tưởng có muốn sử dụng quá mười giây thì hắn cũng không có đủ 2000 tấm vé chuộc cái chết. Nếu như không thành công kiếm được vé chuộc cái chết thì hắn chỉ còn con đường chết! Diệp Tưởng dù có thế nào cũng không muốn đi bước này.
Tay trái của hắn rốt cuộc cũng bắt đầu biến hóa. Đôi mắt ác ma được giải phóng. Trong khoảnh khắc hắn rốt cuộc đã phá tung được nắp quan tài!
Diệp Tưởng lao ra khỏi linh cữu , sau đó ngay lập tức hắn giải trừ trạng thái ‘Thợ săn ác ma’!
Quả nhiên vẫn là tay trái hiệu quả hơn trong việc đối đầu với nguyền rủa hệ không gian. Nhưng bởi vậy tay trái của hắn trên cơ bản đã bị phế đi trong bộ phim kinh dị « Chuyến bay mang số hiệu 444 » này. Hiện tại Diệp Tưởng sau khi trả 1000 tấm vé chuộc cái chết cho thời gian mười giây sử dụng năng lực ‘Thợ săn ác ma’ thì hắn bị âm tới 175 tấm [ tính cả phần vé chuộc cái chết phải trả do Diệp Tưởng vi phạm kịch bản ], mà hắn hiện tại cho dù có bất chấp tất cả cũng không thể chuyển sang trạng thái « Thợ săn ác ma » ( Đến ngưỡng -500 là tất cả vật bị nguyền rủa cùng những năng lực tương ứng sẽ bị disable, mà số tiền mà Diệp Tưởng nợ còn nhiều hơn thế)! Đương nhiên, đôi mắt ác ma và tố chất thân thể siêu nhân của hắn vẫn còn tồn tại!
Vì thế hắn không chút do dự bắn về phía sau. Nhưng trong lưới cảm giác của hắn, nguyền rủa khủng bố kia lại sinh ra một ác linh mới.
- Bọc lót phía sau cho tôi với!
Nhưng tiếng gầm của hắn lại không thể tới tai của người khác.
Trong một giây Diệp Tưởng có thể làm rất nhiều chuyện. Nhưng hiện tại, hắn phát hiện mình không những không thể dấn tới mà còn phải lui lại phía sau! Cuối cùng, hắn té ngã ra đất!
Sau đó, hắn quay đầu lại thì nhìn thấy một bóng đen đang từ từ bò lại.
Tiếng ho khan chói tai không ngừng truyền tới.
Hình dáng của bóng đen kia rốt cuộc đã lộ ra rõ ràng trong đôi mắt ác ma.
Đó là một ác linh mà da thịt trắng bệch, tóc tai bù xù, trên người mặc áo liệm! Nó đang từng bước từng bước bò tới! Tốc độ của nó chậm tới mức khiến cho người ta tức lộn ruột, nhưng Diệp Tưởng lại không thể di động thân thể! Hắn giống như bị trói nguyên tại chỗ vậy!
Hắn không thể chuyển sang trạng thái « Thợ săn ác ma », không thể sử dụng vật bị nguyền rủa nên cơ thể gần như bất tử của hắn trước mắt ác linh trở thành vô nghĩa!
Hay nói cách khác......
Hắn sẽ phải chết sao?
Ác linh kia càng lúc càng bò tới gần. Tiếng ho khan cũng càng lúc càng chói tai hơn. Sau mỗi tiếng ho khan, ác linh đó còn ói ra một ngụm máu......
Khi ác linh đó bò tới trước mặt của Diệp Tưởng, nó ngẩng đầu sau đó đưa tay chộp lấy mặt của Diệp Tưởng!
Ngay trong tích tắc, Diệp Tưởng bỗng nhiên phát hiện thân thể của hắn dung nhập với bóng đen trên mặt đất! Sau đó bóng đen kia nhanh chóng kéo dài. Chỉ trong chớp mắt, nó đã trở lại bên cạnh đám người Triệu Không Ảnh, Tiêu Mộng Kì trong khoang phổ thông. Diệp Tưởng « chui » ra từ trong bóng đen đó!
“Ảnh pháp sư” Mạc Niệm Sinh!
Trong cảm giác của Diệp Tưởng, ác linh kia đã tạm thời lui bước. Không ngờ « Ảnh pháp sư » Mạc Niệm Sinh lại ra tay cứu hắn!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: