Trong Thục Tú viên , Khương Ấu Dao đang ngồi trên ghế dài nghịch chiếc tua rua mới mua, nghe tin Khương Lê đi tìm Khương Nguyên Bách liền nhảy dựng lên nói: "Cô ta đi tìm phụ thân? Tìm phụ thân để làm gì?"
Người hầu đến báo tin nói: "Hình như là để xin lão gia cho mời thầy dạy học."
Quý Thục Nhiên trong đại phòng có địa vị rất cao, bình thường nếu Khương Nguyên Bách có động tĩnh gì, Quý Thục Nhiên sẽ biết ngay. Người báo tin cũng hành động rất nhanh, Khương Lê mới đến thư phòng Khương Nguyên Bách không lâu, Qúy Thục Nhiên đã nhận được tin tức.
"Cô ta muốn gì đây? Chẳng lẽ còn muốn tự chọn thầy dạy?" Khương Ấu Dao hỏi dồn dập.
Quý Thục Nhiên thấy người hầu báo tin có vẻ do dự bèn ra lệnh cho nha hoàn đưa túi bạc cho hắn, nói: "Ngươi cứ nói đi."
"Bẩm phu nhân." Người hầu cầm lấy tiền, lập tức không còn chút lo ngại nào, nói ngay: " Thư đồng canh gác bên ngoài thư phòng nghe nói Nhị tiểu thư muốn vào Minh Nghĩa Đường, đang cầu xin Đại lão gia."
"Minh Nghĩa Đường?" Khương Ấu Dao không kìm được, cao giọng lên : " Cô ta dựa vào cái gì mà đòi vào Minh Nghĩa Đường?"
Quý Thục Nhiên phẩy tay, ra hiệu cho người báo tin lui ra. Sau khi người báo tin đi, Qúy Thục Nhiên mới tự lẩm bẩm: "Khương Lê vừa về Yên Kinh đã muốn vào Minh Nghĩa Đường, quả là có dã tâm lớn. Không nói đến đức hạnh và tài năng của nó thế nào, nếu thật sự vào Minh Nghĩa Đường, ai biết sẽ gây ra chuyện gì. Nó vốn thích giở trò, nếu sau lưng giở thủ đoạn gì không khéo sẽ gây rắc rối cho con."
Chuyện ở lễ cập kê của Khương Ấu Dao khiến Quý Thục Nhiên phải mất rất lâu mới làm cho Khương lão phu nhân và Khương Nguyên Bách thay đổi thái độ hòa nhã. Dù vậy, những phu nhân khác không biết đã bàn tán sau lưng thế nào, chuyện này Quý Thục Nhiên chưa tính sổ với Khương Lê, không ngờ Khương Lê lại tự mình tìm đến gây chuyện.
Khương Ấu Dao kích động nói: "Cô ta nhất định muốn tiếp cận Châu Thế Tử, tiện nhân này!"
Loading...
Học đường nữ tử Minh Nghĩa Đường nằm đối diện Quốc Tử Giám, Châu thế tử của Ninh Viễn Hầu - Châu Ngạn Bang đang học ở Quốc Tử Giám. Quý Thục Nhiên nhất thời chưa nghĩ tới điều này, nhưng Khương Ấu Dao đã lập tức nhớ ra.
"Con đã sớm biết cô ta không có ý tốt, hôm đó trong lễ cập kê, cô ta đã dụ dỗ Châu thế tử ở hoa viên, đúng là không biết xấu hổ! Bây giờ cô ta thất bại lại tính kế khác, mẹ, mẹ không thể để cô ta đạt được mục đích!""
Quý Thục Nhiên nghe vậy, mày cũng nhíu lại. Bình tâm mà nói, Khương Lê sinh ra rất đẹp, hơn nữa so với Khương Ấu Dao lại có một loại khí chất điềm tĩnh đặc biệt, khó nói thành lời,mọi việc Khương Lê làm đều tỏ ra nhàn nhã, không tranh không giành, ngược lại càng thu hút sự chú ý của đàn ông. Quý Thục Nhiên tự cho là mình hiểu rõ đàn ông, dung mạo của Khương Lê nếu có lòng muốn quyến rũ Châu Ngạn Bang, chưa chắc là không thể.
Mối hôn sự này là bà khó khăn lắm mới giành được cho Khương Ấu Dao, dù Châu Ngạn Bang không phải là hoàng thân quốc thích, nhưng địa vị của Ninh Viễn Hầu ở Yên Kinh cũng không thua kém Khương gia. Hơn nữa, Ninh Viễn Hầu gia đơn giản, mẫu thân của Châu Ngạn Bang lại dễ tính, quan trọng nhất là Khương Ấu Dao thích Châu Ngạn Bang. Khó khăn lắm mới giành được mối hôn sự này từ tay Khương Lê, không thể để mất.
"Đúng là không thể để nó vào Minh Nghĩa Đường." Quý Thục Nhiên nói: "Lần trước trong lễ cập kê, chuyện không có sơ hở nhưng cuối cùng nó lại có thể toàn vẹn thoát thân , tiểu nha đầu này tà môn lắm, nếu để cô ta vào Minh Nghĩa Đường, chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì. Vẫn là để ở trong tầm mắt yên tâm hơn muốn ngáng chân cô ta, cũng dễ dàng hơn." Quý Thục Nhiên đứng dậy: "Mẹ sẽ đi tìm cha con ngay."
...
Trong Phương Phi uyển, nhìn Khương Lê và Bạch Tuyết vừa trở về, Đồng Nhi rất ngạc nhiên: "Sao nhanh vậy? Tiểu thư, phải chăng lão gia không đồng ý?"
"Lão gia đã đồng ý rồi." Bạch Tuyết cười nói: "Tôi đã nói rồi, cha ruột mình, nói tốt vài câu, đại lão gia nhất định sẽ nghe."
Đồng Nhi lườm một cái, chuyện đời nếu đơn giản như vậy thì tốt rồi. Cô không tin ,nhìn về phía Khương Lê, thấy nàng cũng cười gật đầu, mới tin, nói: "Thật sao? Tốt quá! Ta sớm biết tiểu thư nhà chúng ta tài năng, thừa sức vào Minh Nghĩa Đường ." Ngay sau đó, ánh mắt nàng lại lo lắng: "Nhưng tiểu thư, lão gia bây giờ đồng ý, sau này sẽ không thay đổi chứ?"
Lúc đó có thể Khương Lê nói vài lời dịu dàng, Khương Nguyên Bách mềm lòng liền đồng ý. Nhưng Quý Thục Nhiên biết chuyện sao có thể bỏ qua, gió thổi bên gối, Khương Nguyên Bách nếu không kiên định lại thay đổi ý thì sao?
"Nếu đoán không sai, Quý thị bây giờ đang trên đường đến thư phòng của cha, hoặc đã đến và đang thuyết phục cha hủy bỏ quyết định đưa ta vào Minh Nghĩa Đường."
Đồng Nhi và Bạch Tuyết cười ngưng lại, Đồng Nhi hỏi: "Vậy làm sao? Lão gia sẽ không đồng ý chứ? Tiểu thư, hay chúng ta đi ngay, để tránh Quý thị chiếm được cơ hội?"
"Không cần," Khương Lê cười lắc đầu: "Bà ta sẽ không thành công đâu."
...
"Đại lão gia, Lê Nhi bây giờ vào Minh Nghĩa Đường có phải không thích hợp..."
Trong thư phòng, Quý Thục Nhiên lo lắng nói với Khương Nguyên Bách.
"Được rồi, nàng đừng nói nữa, ta đã quyết định, cứ đưa Lê Nhi vào Minh Nghĩa Đường." Khương Nguyên Bách ngắt lời nàng trước khi Quý Thục Nhiên nói xong.
Quý Thục Nhiên chưa bao giờ bị Khương Nguyên Bách nói như vậy, nhất thời ấm ức nói: "Thiếp cũng là lo lắng cho Lê Nhi..."
Bình thường thấy Quý Thục Nhiên ủy khuất, Khương Nguyên Bách đều mềm lòng. Nhưng hôm nay nhìn nàng ta, nghĩ đến Khương Lê chịu uất ức, chỉ đứng trước mặt bình tĩnh trình bày sự thật, Khương Nguyên Bách lại cảm thấy hành vi của Quý Thục Nhiên thật giả tạo, nhìn vô cùng chướng mắt.
Ông nói: " Ấu Dao là con gái của ta, Lê Nhi cũng là con gái của ta, đều là tiểu thư nhà họ Khương, sao ta có thể thiên vị. Nếu để truyền ra ngoài, mặt mũi của ta còn đâu? Còn nàng," ông nhìn Quý Thục Nhiên, "Lê Nhi không ở phủ tám năm, vừa về phủ, nàng là mẹ kế, nên quan tâm nhiều hơn. Nếu nàng dành một nửa tình cảm đối với Ấu Dao cho Lê Nhi, ta đã yên tâm rồi."
Quý Thục Nhiên kinh ngạc nhìn ông, Khương Nguyên Bách nói vậy chính là đang trách nàng thiên vị. Không đợi Quý Thục Nhiên nói gì, Khương Nguyên Bách đã cầm áo khoác, rời khỏi thư phòng.
Trong thư phòng chỉ còn lại Quý Thục Nhiên, người hầu ngoài cửa run rẩy nhìn vào, thấy phu nhân vốn luôn đoan trang dịu dàng, lúc này sắc mặt méo mó như ma quỷ, biểu cảm đáng sợ, như biến thành một người khác.
Lúc này, trong lòng Quý Thục Nhiên tràn đầy giận dữ và thù hận, không hiểu Khương Lê rốt cuộc nói gì với Khương Nguyên Bách làm ông đối với bà lạnh nhạt như vậy, thái độ dịu dàng trước đây hoàn toàn không thấy nữa, dường như chỉ trong chốc lát lại trở về như trước đấy.
"Khương Lê..." bà nghiến răng nói.
Bà nhất định phải để Khương Lê trả giá cho những gì đã làm hôm nay!