Minh Quân đã thức dậy từ sớm, 7 giờ phi cơ sẽ cất cánh, hắn nghĩ đi sớm thì vì sớm nếu không phải vì chuyến hàng này gặp chút rắc rối thì hắn không phải bỏ vợ mình đi
Hắn thắt cà vạt bỗng nhiên nhớ lại đêm qua, đang ôm nó ngủ ngon thì nhận ra rằng hắn "ăn chay" cũng lâu rồi, vừa đúng lúc phải đi 3 ngày hắn liền lật người đè nó ăn tại chỗ, hắn phì cười
Bỗng thấy dưới chân mình hơi nặng, hắn cúi xuống nhìn
Nó đã thức dậy thấy hắn thì ngay lập tức đi tới ôm chân hắn, làm mặt mếu máo nói :" ông xã, ăn thì anh cũng đã ăn, huhu anh đi em nhớ anh aa"
- thật sự nhớ anh ? - lòng hắn nở hoa
- đúng đúng, anh đi Pháp nhớ mua vài chai nước hoa về cho em để bồi dưỡng cho trái tim bé nhỏ bị tổn thương này - nó cọ má lên chân hắn
Nếu không phải vì cưng Khắc Tinh, hắn đã bóp cổ nó ngay tại chỗ rồi. Hắn cứ nghĩ nó sẽ nói thế này "em thật sự rất nhớ anh, hay anh đừng đi nữa" nhưng có lẽ sống trong hạnh phúc nhiều quá nên sinh ra ảo tưởng rồi !
Hắn cúi xuống nói :"em có phải vợ anh không vậy ?"
- đương nhiên ! Tiểu bảo bối trong bụng làm chứng cho em ! - nó cười
Hắn bế nó lên ôm rồi hôn má nó
Loading...
- ngoan, không đùa với em nữa, vẫn còn sớm em đi ngủ tiếp đi
Nó liền ôm hắn nói :" đi nhớ ăn ngủ đầy đủ không được thức khuya làm việc, không được để bị thương"
Lòng hắn nở hoa tập 2
Nó nói tiếp :" đừng hòng có tiểu tam nhá"
Vâng vâng ai lại đi tìm tiểu tam thì cưới vợ như thế này về.
- à anh đi 3 ngày, ở nhà em sẽ chán. Anh dặn Khải Luân tối đưa em về Phong gia với ba mẹ vài ngày. Công tác xong anh qua đón em về Hắc Minh gia cùng
- hừmm cũng được lâu rồi không thăm ba mẹ - nó gật đầu
Dỗ nó ngủ xong hắn đi xuống nhà, Lý Mộ Dung đi đến tay cầm áo khoác rồi cúi đầu đưa cho hắn
Minh Quân không nhìn bà, thản nhiên lấy áo khoác mặc vào, đi được vài bước thì quay lại nhìn bà "tôi có từng gặp bà ở đâu trước khi bà làm việc ở đây chưa ?"
- dạ không - Lý Mộ Dung cúi đầu nói
Hắn thấy vậy cũng không nghĩ đến nữa liền đi ra xe , nhanh chóng đến sân bay.
Nó ngủ đến gần trưa thì dậy làm vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn trưa luôn. Ai bảo phụ nữ mang thai hay buồn ngủ, lúc nào cũng phải bỏ bữa sáng. Đúng là có hại
Khắc Tinh ăn trưa rất ít vì thật sự trên bàn lại có thêm gà hầm khiến nó ngán ngẫm liền không muốn ăn.
- Khải Luân gọt táo đii, bảo bối trong bụng thèm táo - nó dựa vào ghế
Khải Luân nghe vậy, cậu đi lại tủ lạnh lấy dĩa táo ra để lên bàn "em biết chị sẽ ăn táo nên đã gọt sẵn bỏ tủ lạnh, vừa ăn vừa mát lạnh"
- tốt tốt - nó với tay kéo dĩa táo lại ăn
Aaaa thật ngon, ngon hơn gà hầm
Đang ăn táo thì Lý Mộ Dung đi đến, trên tay cầm nến thơm "cô chủ, cậu chủ dặn tôi đặt nến thơm trong phòng để lát cô ngủ ngon hơn"
- vậy sao ? Vậy bà đốt lên bỏ sẵn trên đấy đi, tôi ăn xong rồi lên phòng ngủ - nó gật đầu
Lý Mộ Dung cúi đầu vâng rồi cầm nến thơm đi vào phòng nó, đặt cây nến ngay bàn cạnh giường, bà lấy trong túi cái bật lửa rồi đốt nó lên, mùi hương thơm nhẹ nhanh chóng toả ra "Hắc Ngạo Lâm cuối cùng ông trời cũng cho tôi thời cơ trả thù cho ông"
Bà đứng dậy đi ra khỏi phòng
Còn nó sau khi ăn xong đi lên phòng, ngửi thấy mùi thơm trong phòng thì cảm thấy dễ chịu. Vừa đặt người xuống giường thì nhanh chóng ngủ ngay
Minh Quân ngồi trên phi cơ, tay cầm cuốn tài liệu đọc. Nhưng trong đầu hắn đang suy nghĩ 1 thứ khác.
Mỗi lần gặp Lý Mộ Dung hắn đều có cảm giác quen thuộc. Nhưng nhớ mãi không ra
Bỗng điện thoại hắn rung chuông, là Duyệt Phi gọi
- có chuyện gì ? - hắn nói
- à tôi muốn nói về kết quả về lọ thuốc, với lại anh không cho Khắc Tinh sử dụng điện thoại khi mang thai và không có số Khải Luân tôi đành gọi anh - Duyệt Phi nói
- kết quả có cần gấp vậy không ?
- tôi nghĩ kết quả của lọ thuốc thì đáng phải lo ngại - Duyệt Phi lạnh lùng nói
- cứ nói, tôi sẽ gọi Khải Luân báo lại cho Khắc Tinh sau
- lọ thuốc đó là thuốc khôi phục lão hoá, nói dễ hiểu là làm trẻ trung lại. Loại này tôi mới thấy nên bây giờ mới có kết quả, toàn thành phần hiếm. Nhưng với kích thước của lọ thuốc chỉ có thể trẻ hơn 3-4 tuổi. Uống nhiều sẽ rụng tóc hoặc nặng hơn là phá các nội tạng bên trong, tôi nghĩ anh nên cẩn thận. Chúng ta chưa hết nguy hiểm đâu, có thể bây giờ đã đến gần
Bỗng nhiên hắn có dự cảm không tốt, trong đầu hắn lại nghĩ đến Lý Mộ Dung. Ánh mắt của bà ta.
Hắn liền cảm thấy kinh hoàng. Không thể nào lầm được, hắn nhớ ra rồi, ánh mắt đó hắn gặp được khi 10 tuổi. Chính là lúc Lý Mộ Dung về Hắc Minh gia 1 lần. Bà ta uống thuốc làm trẻ lại, với số lượng đó thuốc không thể khôi phục hoàn toàn khuôn mặt bà ta để hắn không nhận ra. Khốn khiếp !
Hắn liền tắt điện thoại gọi ngay cho Khương Tú "hai đứa mau về Hắc Minh gia, Khắc Tinh gặp chuyện"
Hắn đứng dậy đi về phía cơ trưởng nói "quay đầu lại, trở về Hắc Minh gia. Chậm 1 chút là đầu các người không yên phận"