Sau khi nói tới đây thì Trần Ngọc Như nhìn vào Dương Thần bằng ánh mắt hả hê nói:
"Còn lại ngươi cũng biết rồi. Haha..."
Dương Thần nghe tới đây thì hắn đã biết vì sao khi hai người kia chết, hắn được nhận nuôi. Bất quá chưa được nữa tháng thì bị đuổi đi vì ai cũng biết có một gia tộc chèn ép, ai nhận đứa bé này thì xui xẻo nên không ai dám nhận.
Lúc đó Dương Thần mới 7 tuổi mà không ai dám giúp đỡ, chỉ có thể ngủ ngoài đường lượm ve chai và ăn đồ dư của người khác nhưng hắn vẫn cố gắng đi học cho tới bây giờ.
Nhìn Trần Ngọc Như cười như điên vì trả thù mà vui vẻ và nhìn hắn với ánh mắt thương hại. Thử hỏi đứa con nít 7 tuổi, không cha mẹ, không người thân, không chỗ dựa ôm quần áo lang thang ngoài đường thì có thể có bao nhiêu thê thảm.
Nhìn nàng cười, hắn phẫn nộ thả ra Dương Tiểu Tiên nhào tới ôm lấy Trần Ngọc Như.
"Ngươi muốn làm gì? Thả ta ra, đồ con rơi!!!". Nàng bị Dương Thần đè lên thân thể mình, Trần Ngọc Như hoảng sợ la lên.
"Làm gì? Haha. Ngươi sẽ biết!".
Dương Thần nói xong, liền cuối đầu môi tìm đến môi của nàng. Trần Ngọc Như bị hôn môi quá sợ hãi quay đầu sang chỗ khác. Dương Thần hôn lên môi xong bị né thì khá tức. Thường thường đi đường cũng thấy người ta hôn nhau khí thế lắm, mà mình hôn bị tránh hoài. Bỗng hắn nhớ tới cái gì. Hắn liền không hôn nàng nữa và ngóc đầu dậy. Hắn im lặng mà trong đầu thì hắn bảo mở Cửa hàng Hệ thống.
Nhìn 6 ô vuông còn lại ba ô có đồ thì hắn đọc cái thứ nhất không tác dụng, thứ hai vô dụng, hắn cầu mai vào ô thứ ba, liền nhìn vào và liền vui vẻ vì ô thứ ba đồ dùng tên là:
Loading...
"Hoan Hỉ Bách Hoa Toàn Thư".
Công dụng là hướng dẫn 72 tư thế và các kiểu hôn để cho nữ nhân trầm mê và bắt đầu nhập vào cuộc.
Hắn liền nói: "Mua và sử dụng."
Trong đầu hắn tựa như một cuốn phim, đó là hắn và các loại nữ nhân khác nhau cuồng hoan đủ loại tư thế và đủ kiểu hôn.
Khi hắn làm xong hết thảy thì chỉ trong chớp mắt mà thôi. Hắn biết muốn hôn nữ nhân thì cho nàng không còn tỉnh táo thì nàng sẽ làm theo sắp đặt của mình.
Hắn liền bỏ qua hôn nàng. Hắn đưa tay xé ra cái áo ngủ. Cơ thể nàng lộ ra thân thể trắng như tuyết. Bộ ngực to lớn đến nỗi một tay cầm không hết, ngạo nghễ mà đứng, trên đỉnh bộ ngực có hai quả núm vú to như ngón út trẻ con. Tuy nó đã không còn màu hồng phấn nhưng nó lại thêm phần gợi cảm thành thục của mỹ phụ, mà không phải một thiếu nữ nào có được. Nó làm cho nam nhân nào không thể khống chế dục vọng mà muốn chiếm hữu nàng.
Dương Thần cũng vậy. Hắn có dòng máu Long Tộc nên dục vọng rất cao và thêm công pháp Hỗn Độn Song Tu Thể Thuật Công. Sao mà kiềm hãm được dục vọng của mình?
Dương Thần đưa tay bắt được một bên vú, khi vào tay thì Dương Thần cảm giác được mềm mại và co dãn mười phần. Hắn nhịn không được liền nhào nặn, xoa bóp bộ ngực, biến đủ mỗi hình dáng.
"Ư... ư... ư... a. .. nhanh buông ra...". Trần Ngọc Như hoảng loạn mà rên rỉ.
Dương Thần giờ này còn quan tâm. Hắn cúi người xuống ngậm lấy núm vú còn lại, không ngừng liếm mút lấy khỏa núm vú, lâu lâu lại cắn nhẹ. Hắn chưa thỏa mãn liền đưa tay còn lại kéo ra cái quần lót của Trần Ngọc Như làm lộ ra âm hộ cùng đám lông tơ mọc xung quanh âm hộ. Âm hộ tuy không còn màu hồng phấn, mà là màu đỏ thì Dương Thần biết nàng tình dục thiếu thốn nên nó màu đỏ. Nếu tình dục đầy đủ thì nó sẽ hơi thâm, theo kinh nghiệm của Hoan Bỉ Bách Hoa Toàn Thư.
Nhìn xung quanh lông tơ bao lấy âm hộ, ở giữa có khe nứt, Dương Thần kiềm chế không được đưa tay mò lấy, cho hai ngón tay tách ra hai mép thịt và cho một ngón giữa thọt vào khe thịt. Cảm giác xung quanh co bóp, xiết chặt lấy ngon tay của mình, Dương Thần liền cho ngón tay ra ra vào vào.
""Ư... ư... a... a... a...".
Trần Ngọc Như lúc này trầm mê vào dục vọng mà rên rỉ. Dù sao Trần Ngọc Như cũng hơn 10 năm không có được thoải mái như vậy kể từ khi Dương Mục chết. Làm cho Dương Tiểu Tiên mặt đỏ tới mang tai, bụng dưới của nàng cũng có chút ngứa và khó chịu.
Qua khoảng vài phút cảm giác ngón tay dính dính. Dương Thần rút ra ngón tay nhìn thấy ngón tay dính chất lỏng liền biết là dâm thủy. Hắn lại nhìn xuống âm hộ thì thấy đã ướt một mãng lớn, liền biết Trần Ngọc Như đã động tình.
Dương Thần liền ngồi dậy cởi hết quần áo trên người để lộ ra cơ bắp cuồn cuộn, xuống tý là một cây côn thịt to lớn đoán chừng khoảng 25cm.
Dương Thần liền bước tới Trần Ngọc Như tách ra hai chân, lộ ra cái âm hộ và chùm lông đen với cái khe khép lại đề phòng bị kẻ nào đó xâm hại.
Dương Thần liền đè lên thân thể nóng bỏng ấy. Côn thịt nhắm ngay vị trí, quy đầu tách ra hai bên mép thịt, nhịp nhẹ nhàng cho côn thịt đâm vào được quy đầu. Dương Thần thấy mình đã vào được cái quy đầu thì không nhịn được nữa, hông đẩy mạnh và chỉ nghe:
"Phốt... ư..." Một tiếng côn thịt lút cán mà vào, quy đầu đội lên tử cung của nàng. Sau đó chỉ nghe Trần Ngọc Như la thảm một tiếng:
"Aaaa.........".
Dương Thần chẳng quan tâm nàng la hét. Hắn cảm thụ được côn thịt xung quanh từng tầng từng tầng thịt co bóp và xiết thật chặt lấy côn thịt, khiến Dương Thần thoải mái rên nhẹ một tiếng.
Mà nàng bị Dương Thần đâm côn thịt vào thì bị đau đớn để Trần Ngọc Như lấy lại tỉnh táo. Nàng biết mình bị Dương Thần trong lúc mơ màng cưỡng hiếp.
Trần Ngọc Như lúc này cảm thấy lòng như chạy máu, mình bị con riêng của người chồng với người đàn bà mà mình ghét nhất hiếp.
Trần Ngọc Như bỗng nhiên thấy sống không còn ý nghĩa, chỉ nằm ở đó nhìn lên sàn nhà mà hai mắt vô thần như cái xác không hồn.
Dương Thần cũng chẳng quan tâm. Hắn cúi đầu xuống hôn lên môi của Trần Ngọc Như. Lúc này nàng cũng không chống cự, chỉ lẳng lặng nằm đó cho Dương Thần bài bố.
Dương Thần đầu lưỡi tách ra hai hàm răng quấn lấy cái lưỡi của Trần Ngọc Như hút lấy hút để cái lưỡi của nàng. Hai tay không ngừng nắm bóp hai bộ ngực, chia ra mỗi bên hai ngón tay se se núm vú, lâu lâu thì kéo hai núm vú dài ra. Dương Thần khẽ nhấp cái eo từ từ cho côn thịt ra ra vào vào trong âm hộ nhẹ nhàng.
Trần Ngọc Như thì lúc đầu âm hộ thấy đau đớn, rồi cảm thấy bên trong âm hộ côn thịt kéo ra đút vào một hồi thì một cơn thoải mái kéo tới. Nàng không tự chủ nàng bắt đầu rên rỉ lấy.
"Ư... ư... a... a... a... sướng quá... thoải mái quá.. nhanh... nhanh nữa đi..."
Thấy Trần Ngọc như đã thích ứng với côn thịt, Dương Thần bắt đầu tăng tốc. Hắn bỏ qua cái lưỡi của nàng mà cúi xuống ngậm lấy núm vú. Tay kia thì nắm bóp bộ ngực đủ mỗi hình dáng. Côn thịt thì tăng tốc ra ra vào vào trong âm hộ của Trần Ngọc Như. Nàng cũng vô ý thức nâng lên bờ mông căn tròn của mình phối hợp mỗi lần côn thịt cắm xuống.
Như thế mỗi lần phát ra tiếng "phốc... ư... bạch... bạch... ư...". Thanh âm hơn 300 cái côn thịt cắm vào âm hộ của Trần Ngọc Như. Nàng hét lên một tiếng. Bỗng không biết liệt thể tán mất đi tác dụng hay sao, vậy mà nàng có sức lực cong lên thân thể. Hai tay ôm lấy cổ, hai chân thì quấn lấy eo của Dương Thần.
"a... a... sướng quá... ta ra rồi...". Sau đó Trần Ngọc Như lại vô lực ngã lại xuống giường.
Dương Thần thì cảm thấy âm hộ Trần Ngọc Như xiết chặt côn thịt, từ trong tử cung nàng có dòng nước bắn thẳng lên quy đầu. Làm hắn hưng phấn và sung sướng hơn bao giờ hết.