logo
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
...
VIP
Chia sẻ:

Nội dung chương

Lúc này, bên ngoài lại như địa ngục trần gian. Vô số tang thi trên đường đi đi lại lại. Có một người đàn ông trung niên nắm lấy một bé gái nhỏ xinh đi đến một căn nhà tư nhân.

"Ba ba. Mẹ của con đâu rồi?". Bé gái nghi hoặc nhìn mình ba ba của mình hỏi.

Người trung niên khom lưng ôm lấy bé gái đặt lên vai mỉm cười nói: "Chờ chút nữa có thể gặp được mẹ rồi.".

"Có ai ở nhà không? Xin mở cửa, tôi có mang theo con nhỏ nên không thể trốn đi nơi khác được". Người trung niên gõ cửa nhưng không nghe ai trả lời. Hắn lần nữa cầu khẩn nói: "Xin nhờ mọi người, để cho chúng tôi vào với.".

"Không được tới. Các người kiếm chỗ khác đi thôi. Tôi không thể mở cửa!". Trong phòng truyền ra thanh âm sợ hãi.

Trung niên lần nữa lên tiếng cầu khẩn: "Xin nhờ. Tôi như thế nào cũng không sao. Tôi chỉ xin hãy cho con tôi vào. Làm ơn.".

Đợi một hồi cũng không nghe trả lời. Người trung niên cũng không nhịn được nữa, cầm lên cây cuốc nói: "Mở cửa. Nếu không tôi đập nát nó.".

Bé gái nắm lấy tay trung niên gọi: "Ba ba".

Nhìn con gái, người trung niên giận dữ hét: "Mở cửa. Không tôi đập thật đó".

"Khoan đã. Từ từ. Tôi sẽ mở cửa ngay đây!". Phòng sáng đèn, vang lên tiếng sợ hãi.

Loading...

Cửa phòng từ từ mở ra, người trung niên vui mừng cảm kích nói: "Cảm ơn... ". Lời còn chưa nói hết thì có một cây thương đâm qua thân thể hắn.

"Xin lỗi!". Người cầm thương cũng là một trung niên. Phía sau hắn là cô vợ không ngừng run rẩy nói: "Xin lỗi...". Cửa phòng chậm rãi đóng lại.

Người trung niên máu nhuộm đỏ toàn thân chậm rãi ngã xuống đất.

"Ba ba... ba ba...". Bé gái hoảng sợ chạy lại quỳ trước mặt hắn gọi.

"Nhanh chạy trốn đi, đừng để ai bắt được". Trung niên nói xong thì tắt thở.

"Ba ba. Con không muốn, không muốn. Ba ba tỉnh lại đi.". Bé gái nhào đến người trung niên không ngừng khóc.

Tiếng khóc của bé gái đưa tới chú ý của tang thi. Có mấy con đi tới cửa nhà, một con tang thi nhào vào hướng cô bé cắn tới.

"Aaa...". Cô bé kinh hô một tiếng, sợ hãi lùi về sau vài bước. Con tang thi cắn hụt, còn lại mấy con cũng nhào qua. Cô gái lập tức run sợ, hướng phía sau chạy đi.

Một con chó chạy tới, cô bé cũng lùi tới góc tường. Hiện tại không thể lui được nữa, chú chó chạy tới trước bé gái, hướng tang thi sủa liên tục.

"Không muốn. Không nên tới. Mình rất nghe lời ba ba và mẹ.". Bé gái bị sợ mà khóc rống lên, dáng vẻ dáng thương cực kỳ. .

Dương Thần lúc này nằm trên giường. Hai tay ôm lấy Shizuka và Seako. Hắn nghe được tiếng khóc thì liền ngồi dậy, hướng cửa sổ nhìn ra ngoài.

"Sao vậy anh yêu?". Seako nghi hoặc hỏi.

Dương Thần đi tới cửa sổ, nhìn theo hướng tiếng khóc. Khi thấy được bé gái cùng chú chó. Hắn chửi thầm: "DKM. Mình làm sao lại quên đi cô bé này vậy trời.".

Nói xong, Dương Thần Thuấn Di đến trước người cô bé. Hắn xuất ra Trường Thương đem tất cả tang thi chém giết.

Làm xong hết thảy, Dương Thần ôm lấy cô gái nói: "Em không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không nè.".

Đột nhiên được một anh trai lạ mặt ôm, bé gái thẹn thùng lắc đầu, rồi nhìn lấy thi thể ba mình gọi: "Ba ba".

Dương Thần nhìn cánh cửa đóng kín nói: "Bọn họ giết ba ba của em sao?"

"Dạ. Huhu...". Bé gái vừa nói vừa khóc, thật đáng thương.

Dương Thần ôm bé gái đi đến thi thể trung niên. Hắn dậm chân một cái tạo ra cái hố, đem thi thể trung niên chôn vào, lập phần mộ. Xong hắn ôm bé gái đi lại trước cửa.

"Ầm". Hắn dùng chân đá nát cánh cửa, cho trong nhà tự sinh tự diệt.

Hắn ôm lấy bé gái Lăng Không mà đứng. "Được rồi. Em cùng anh đi được không? Anh sẽ bảo vệ em.". Dương Thần nhìn nàng nói.

"Anh là siêu nhân phải không? Sao có thể bay như vậy?". Bé gái nhìn Dương Thần hưng phấn hỏi.

"Em cứ coi như vậy đi. Cho nên anh có thể bảo vệ em. Em tên là gì nè?". Dương Thần hỏi.

"Em là Alice". Alice được Dương Thần ôm lấy mà bay đi thì hưng phấn trả lời.

Một hồi lâu thì bay đến đến Shizuka bà Seako: "Alice. Đây là Shizuka và Seako đều là vợ của anh.".

"Chị Shizuka. Chị Seako.". Alice trốn phía sau Dương Thần lên tiếng chào hỏi. Hiển nhiên hoàn cảnh trước đó làm nàng còn sợ hãi. Alice chưa dám tiếp xúc nhiều với người lạ.

Dương Thần sờ sờ đầu nàng ôn nhu nói: "Đừng sợ. Hai vị chị này đều là người tốt, là vợ của anh".

Shizuka và Seako thấy vậy cũng thân thiện chào và làm quen với Alice để nàng bớt sợ. Hai nàng an ủi Alice một lát, rồi đưa Alice vào phòng nghỉ ngơi, ằm một chút Alice liền ngủ mất.

Sáng sớm ngày thứ hai, chúng nữ đều đi ra nhìn Shizuka cùng Seako đi đương không được tự nhiên. Còn lại tam nữ đều có biểu tình khác nhau, nhưng đều không nói gì im lặng ăn xong bữa sáng.

Dương Thần dẫn chúng nữ đi ra bãi đậu xe, nhìn chiếc xe chúng nữ đều nghĩ: "Không biết bạn Shizuka làm nghề gì?".

Shizuka mở ra cửa xe. Alice người thứ nhất chạy vào vui vẻ nói: "Oa. Chỗ này ngồi thật thoải mái!!!".

Chúng nữ cũng nhao nhao đi vào. Chỗ ngồi liền không đủ vì Dương Thần cùng Seako chưa vào mà đã hết chỗ rồi.

"Alice đứng lên. Để anh ôm em cùng ngồi". Dương Thần ôm lấy Alice để lên đùi, cũng ngồi xuống đưa tay kéo Seako ngồi lên đùi còn lại. Tay cũng vòng qua ôm eo nàng, làm nàng đỏ mặt lên.

"Shizuka lái xe đi". Dương Thần thản nhiên nói.

Xe một đương chạy nhanh. Không bao lâu sau thì nghe được tiếng Alice nói: "Dương Thần. Bên kia có người kìa anh!".

Nghe được tiếng Alice, mấy người nhìn theo hướng ngón tay, thấy được năm người không ngừng nỗ lực ngăn cản tang thi tấn công.

Chia sẻ:

Tính cách nhân vật

4

Nội dung cốt truyện

4

Bố cục thế giới

4

Loading reviews...

Lợi ích của thành viên VIP

Nghe và đọc thoải mái mà không quảng cáo

Sở hữu thêm 02 giọng VIP khi nghe

Có server riêng để load nhanh hơn

Nhận mua hộ truyện bản quyền từ nguồn TQ

Gia Hạn