(Ps: Từ ngày mai ta sẽ trở lại với công việc, thế nên thời gian rảnh rỗi sẽ rất hạn chế, việc này ảnh hưởng tới vấn đề ra chương ha. Thời gian sắp tới này số chương up lên định kỳ của một ngày từ hai xuống còn một. Thân!)
=========########=========
Sau khi ra Chu Phỉ thể hiện một bộ mặt gợi dục, nhiệt độ cơ thể nàng ta cao và từng hơi thở gấp gáp có thể nghe thấy được một cách rõ ràng.
Trước sự quyến rũ và đáng yêu này của nàng, Dạ Minh Luân không khỏi bị tác động, bên dưới quần của hắn sớm đã cương cứng và như muốn phá tan vật cản mà tìm tới khoái lạc.
"Ha~ ha~"
Chu Phỉ thở gấp. Từng nhịp thở dâm đãng ấy của nàng phảng phất hương vị ngọt ngào của một loại kẹo, mùi vị của quả dâu tây vừa chua vừa ngọt cứ thế tràn vào tâm trí của Dạ Minh Luân.
Gạt bỏ những thứ trên bàn, Dạ Minh Luân để chúng rơi thẳng xuống sàn nhà mặc cho có quan trọng hai không. Đôi tay không dài, không ngắn, không quá cỡ cũng chả to lớn của hắn bế nàng lên một cách nhẹ nhàng.
Đặt Chu Phỉ ngồi xuống bàn hắn tử tay cởi bỏ y bào của mình.
"Dang rộng chân ra. Ta giúp Muội cảm thấy sướng hơn~"
Dạ Minh Luân bấy giờ tuấn mỹ, cả người tỏa ra từng đợt khí chất me hoặc nhân tâm, giọng nói dịu dàng và chiều chuộng hắn đưa Chu Phỉ vào khoảng không của sự mê muội.
Loading...
"Ừm...ừ. T-Thế, thế này sao?''
Chu Phỉ thể hiện một nét mặt ngây thơ khi nàng từ từ dang rộng háng ra, khi cặp chân ngắn của nàng dần dang rộng ra để lộ cái khe nhỏ hư hỏng, tư thế của nàng lúc này hơi ngã về phía sau, phần trước ngửa ra một cách trần trụi và đôi cánh tay manh mai ấy chống chịu cái cơ thể nhỏ nhắn trên mặt bàn.
Dạ Minh Luân liếm mép, trong mắt Chu Phỉ thì hành động này của hắn rất mê người nhưng đứng từ một phương diện khác thì Dạ Minh Luân vừa làm một cái hành động cực kỳ biến thái.
"Ta sẽ chăm sóc cái lỗ nhỏ hư hỏng của Muội.''
Dạ Minh Luân nói. Như thể tự đọc thoại, hắn không cần Chu Phỉ phải trả lời mà ngay lập tức tử hình nàng bằng một cú nuốt trọn vẹn.
"Ứm!!!"
Bị làm cho giật mình Chu Phỉ ngước đầu ra sau để lộ phần cổ trắng trẻo, ánh mắt nàng hiện hữu sự dâm dục và nó đang dần thăng hoa.
Chụt~ chụtttt~
Tiếng mút đầy dâm dục của Dạ Minh Luân vang vọng, phàn nhạy cảm của Chu Phỉ nhỏ nhắn như của một cô bé bị hắn nuốt quá giữa mu.
Hương vị của sắc dục chảy trong khoang miệng của Dạ Minh Luân, hắn sẽ làm sạch cái lỗ nhỏ hư hỏng này của nàng trước khi hung hăng ngược đãi nó.
"Ưm~ ưn~ huh~"
Trước từng đợt đá lưỡi điệu luyện của Dạ Minh Luân vào phần nhạy cảm nhất của một thiếu nữ, Chu Phỉ ngây ngất rồi lâng lâng như cảm giác say, từng đợt mút mạnh của hắn khiến nàng cảm thụ rõ xúc cảm sung sướng.
Cảm giác như một dây đàn, mỗi khi Dạ Minh Luân chọc ngoáy cái lỗ nhỏ bé ấy thì nó lại truyền lại một cảm giác sung sướng khác lạ.
"Ư~ ha~ ư~ Mộc Long....Muội áhaa!!!''
Chu Phỉ một lần nữa chạm tới giới hạn, lần này còn mãnh liệt hơn khi đầu lưỡi của Dạ Minh Luân chạm tới được điểm cực khoái của nàng.
Chu Phỉ rên lên một tiếng lớn rồi ánh mắt đáng yêu thích được chiều chuộng ấy của nàng tràn ngập trong sự hư hỏng. Ngã ngửa người trên bàn, đầu nàng đập xuống nhưng chả thấy đau bởi cảm giác điên cuồng bị hút cạn nước từ cái lỗ nhỏ ấy của nàng chi phối tất cả.
Dạ Minh Luân đang khiến nàng cảm thấy xấu hổ hơn, chỉ việc một nam nhân nhìn thấy thôi đã khiến nàng xấu hổ là bao, còn đằng này hắn chả những nhìn mà còn mú liếm nó một cách thèm thuồng.
"Ưm....ha....ha....!"
Chu Phỉ ngây ngất, nàng đã không nghĩ nó sướng như thế này, cảm giác này lần đầu tiên nàng trải nghiệm nhưng nó lại cuốn hút đến lạ, thậm chí nàng còn bị nó chi phối và nhấn chìm, cổ họng bây giờ không nói nổi một câu, tâm trí bấy giờ chỉ một mảnh trống không.
Chụttt--- chụtttt----
Âm thanh tục tĩu ấy vang lên khi Dạ Minh Luân hút nước từ cái lỗ hư hỏng của Chu Phỉ, và khi nàng hoàn hảo kẹp chân lại hắn lại hút lấy mạnh mẽ hơn khiến nàng lè lưỡi trợn mắt mà buộc phải ra thêm một đợt.
Chu Phỉ lúc này như một quả dừa tươi mọng nước trước mũi khoan sắc nhọ, nước dừa của nàng cứ thế tràn ra rồi bị hắn hút cạn, đổi lại cảm giác lâng lâng này có lẽ sẽ phải đeo bám nàng tới cuối đời.
"Xem ra Muội sẵn sàng hơn ta tưởng. Yên tâm đi, ta nhẹ nhàng thôi~ mạnh mẽ với Muội là điều không nên mà~"
Dạ Minh Luân thì thầm bên tai Chu Phỉ cách dâm tà để kích thích nàng thêm. Lật cơ thể nàng nằm úp xuống hắn để nàng hướng cặp mông nhỏ về phía mình trong khi đôi chân nhỏ nhắn của nàng khẽ chạm đất.
Chu Phỉ bất động như con cá nằm trên thớt, nàng đang đợi bị tử hoặc hơn thế hắn sẽ đâm nàng một cách tàn nhẫn nhất.
Cởi bỏ lớp vải cuối quấn lấy thân dưới, Dạ Minh Luân hướng cây thương dài cứng của mình tới cái lỗ nhỏ của Chu Phỉ.
Đầu ngọn thương nhẹ chạm và tách hai mép khe mềm mịn của nàng ra. Hơi giật mình, nàng đang ngây ngất thì bị kéo về thực tại, cảm giác thứ gì đó rất nóng và to vừa tách cánh cổng thiên đàng của nàng ra.
Cái đầu nhỏ quay lại với con mắt trừng to kinh ngạc nàng chợt thốt lên một câu:
''N-Nó to....khoang---- ứaagggghhhhhhhhhhh!!!''
Phập!!!
Dạ Minh Luân tạo bất ngờ cho nàng bằng việc phá thân nàng ngay lập tức, tất nhiên nhiêu đây chưa đủ để một Tu Sĩ phải ngất đi, dù rằng nó chắc chắn rất đau.
"Đau..m....đau quá! Mộc Long huynh....rút nó ra đi, đau, ưm! Ưn!?''
Chu Phỉ cố với tay xuống đẩy Dạ Minh Luân ra nhưng tay nàng quá ngắn, hắn bắt đầu di truyền, nhẹ nhàng nhưng cảm giác xé toạc ấy đau đến không chịu nổi.
Âm hộ của nàng bị hắn nong rộng, nó như thể đang bóp chặt lấy đệ đệ của hắn, từng nếp nhăn bên trong liên tục bị cạ xát song sự nghiền ép mới là thứ khiến nàng điên cuồng chống cự bởi....nó quá sướng, y như hắn đang cố làm nàng phát điên vậy. Nếu nàng phát điên cuồng trong dục vọng, nàng có giống loại lẳng lơ ở thanh lâu không? Chu Phỉ tự đặt cho mình câu hỏi rồi chìm dần trong khoái cảm.
"Ưm...ah...ha....ah...!''
Không đau nữa, hắn rất nhẹ nhàng với nàng nhưng thế này rất giống bị ngược đãi bởi cảm giác một thứ to đùng chui ra chui vào trong cơ thể ắt hẳn không mấy vui.
Hai chân của nàng dẫn đang khép chặt thay vì dang rộng ra để thứ đó của Dạ Minh Luân có thể vào sâu hơn, việc làm này của hắn khiến cánh đồng ấy quá đỗi khép chặt.
Hưng phấn Dạ Minh Luân bắt đầu đẩy mạnh hơn, hắn lúc này kéo hai tay của nàng về sau, chiếc bằng rung lắc từng nhịp đẩy của Dạ Minh Luân, kèm theo đó là tiếng rên la quằn quại của Chu Phỉ.
Nước dâm từ hai bên khe của nàng chảy dài xuống bắp chân rồi kéo dài xuống thêm, nhìn qua cực kỳ dâm dục.
"Ưm, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah, ah!!!''
Chu Phỉ bắt buộc phải la hét dày đặc khi Dạ Minh Luân liên tục công thành lấy nàng, cánh cổng thành liên tục bị đục vào khiến nàng ngây ngất.
Lè lưỡi trào đoán cảm giác thăng hoa, Chu Phỉ trừng mắt hét lên tiếng lớn rồi co giật nhiều, tinh dịch bơm vào tử cung bé nhỏ của nàng như lũ.
Phụt--- phụtttt------ phụttttttttt-------
Ba đợt bắn mạnh khiến tinh dịch lấp đầy bên trong rồi tràn ra, ngay sau đó là liên tục nhưng đợt bắn nhỏ lẻ khiến miệng âm hộ của nàng tràn tinh như phúng.
"Nóng....nóng quá---- hyyyaaaaa!!!???''