(Ps: Phần Hứa Thanh Sương mấy bác kêu nó giống truyện gì gì đó, vậy nên hết, ta chấm dứt cốt truyện của Hứa Thanh Sương tại đây, ít nhiều phần này còn 2-3 chương nữa về nhân vật này song thôi là thôi.)
...............................
Dạ Minh Luân trở lại Đan Hội song hắn tìm cho bản thân một phòng luyện đan mà đi vào, ngay khi cánh cửa đóng lại cả phòng được che phủ bởi một lớp kết giới trong suốt mà để ý kỹ mới có thể nhìn thấy được.
Phía ngoài Ngụy Lão, Thục Lão và Ngôi Lão nhìn vế phía phòng luyện đan ấy nhẹ vuốt râu của bản thân, đôi mắt từng Lão Đầu lại hiện lên từng suy nghĩ biệt lập.
Từ bao giờ Dạ Minh Luân trở nên đặc biệt trong mắt mấy lão đầu hắn còn chả biết song hắn mấy biết mấy lão quái dị này thể cứ rãnh rỗi là nhìn trộm hắn việc làm.
Dạ Minh Luân định bế quan nhưng bế quan đây không cũng cố tu vi mà để luyện chế đan dược, thời gian mấy tháng tới hắn có thể sẽ không có y định ra khỏi phòng.
Bỏ lại Hứa Thanh Sương cho Tiểu Bạch và Tiểu Hắc, hắn chắc chắn sẽ không ai có thể đá động tới nàng dù chỉ một sợi tóc, vốn dĩ Hứa Thanh Sương bây giờ cũng không phải ai đó dễ bị bắt nạt.
Mộc Phủ tuy nguy hiểm trùng trùng song Hứa Nam Thiên hay Mộc Sinh Trưởng Lão hoặc Mộc Đới Lưu không phải lại loại người thích làm những việc vô ích dù sao họ dẫn đang ngày ngày nâng cao thực lực, tích trữ thuộc hạ hoặc đáng sợ hơn Mộc Nam Thiên đanh và đang thâu tóm từng cá nhân cộm cán trong Mộc Gia.
Quyền Lực của Mộc Nam Thiên bấy giờ đủ để chi phối hoặc cưỡng ép tất cả thành viên trong gia tộc phải tuân theo mệnh lệnh của hắn khi Mộc Ngạo Thiên chết, nói chính xác thì hắn có sáu phần cơ hội trong tay với chức vị Gia Chủ Mộc Gia song dù đủ tự tin để nghiền ép các đối thủ còn lại hắn vẫn chọn cách ẩn mình, hắn đang chờ đời thời cơ, quan sát còn mồi từ trong bóng tối mà gieo rắc cho bọn chúng nỗi sợ tột cùng hoặc thích thú hơn hắn sẽ nhìn thấy chúng như những gã hề nhảy múa trên bàn cờ do chính hắn bài ra.
Không quá khó để Dạ Minh Luân nhận ra Mộc Nam Thiên chưa đưa ra nanh vuốt của bản thân là do hắn còn sợ, nếu hắn công bố thực lực và quân lực của bản thân quá sớm những kẻ khác sẽ lập tức đánh úp hắn, những kẻ ở đây chính là Mộc San San cùng Mộc Đới Lưu.
Loading...
Mộc Đới Lưu quá không thông minh để đối đầu với Hứa Nam Thiên về mặt trí tuệ nhưng bù lại hắn có Mộc Sinh, một con cáo già đủ gian xảo để chơi đùa cùng Mộc Nam Thiên. Nếu Mộc Nam Thiên không im lặng mà bộc phát sức mạnh thì sẽ không gì chắc chắn Mộc Sinh sẽ đề nghị liên minh với Mộc San San nhầm diệt Mộc Nam Thiên ngay lập tức.
Mộc San San chắc chắn sẽ đồng ý liên thủ với Mộc Sinh bởi nàng chả ưa gì tên Mộc Nam Thiên kia, song nàng cũng biết kẻ này sau khi lên vị chả khác gì một bạo quân, Mộc Gia tương lại sẽ không tiến mà lùi, việc cả Gia Tộc đại loạn cũng không phải việc gì lạ.
Về phần Mộc Sinh sau khi hắn lợi dụng Mộc San San xong sẽ lập tức trở mặt, đu Mộc Đới Lưu hiện trong tay không còn giữ Mộc vệ Lệnh nhưng Mộc Nam Thiên có những hai, không có gì đảm bảo cho Mộc San San rằng Mộc Sinh sẽ không giở thủ đoạn cướp lấy hai tâm Lệnh Bài này từ tay Mộc N Thiên rồi sau đó hắn cùng Mộc Đới Lưu quay lại hạ bệ nàng sau khi lực lượng suy yếu do việc triệt tiểu Mộc Nam Thiên mà thành.
Nếu theo viễn cảnh mà Dạ Minh Luân đặt ra thì kẻ đứng vững sau cùng sẽ là Mộc Đới Lưu song hắn cũng biết Mộc San San không phải kẻ ngốc, nàng chắc chắn sẽ không để Mộc Sinh đơn giản có được mục đích mà hắn muốn, riêng Mộc Nam Thiên thì chắc chắn kẻ này chính là mối nguy hại lớn nhất, hắn cũng chả phải tay mơ và rất đủ sự tàn nhẫn. Gần như Mộc Nam Thiên này ngay từ khi sinh ra đã ý thức được bản thân cần gì và thiếu gì, và sự vượt trội đó thôi thúc hắn nhanh chóng trưởng thành, việc hắn rất sớm vương nanh vuốt triệt tiêu tam ca và nhị ca là Mộc Long cũng thể hiện phần nào suy nghĩ hùng bá thống trị của hắn.
Mục đích sau cùng có lẽ là Sức Mạnh, chất xúc tác ở đây chinh là Mộc Gia và Nam Dương Thành, hắn sẽ vắt kiệt cả hai như một quả chanh rồi vứt bỏ vỏ ngoài.
Mộc San San đủ thông minh để nhận ra mưu đồ của Mộc Nam Thiên nên chưa bao giờ nàng ưa hắn, vì là nữ nhân nên việc nàng trở thành Gia Chủ sẽ chả bao giờ thành nhưng dù thế nàng không cơ ngơi trăm năm của Mộc Gia bị hủy hoại, nếu Mộc Nam Thiên chịu vì Mộc Gia mà hy sinh thì nàng cam tâm tình nguyện ủng hộ hắn song hắn chỉ xem Mộc Gia là nguồn dinh dưỡng để khai thác thì sống chết nàng cũng phải diệt hắn cho bằng được.
Dạ Minh Luân tay lưu động chân khí, từng đợt chân khi lượn quanh khiến bóng tối căn phòng dường như nhen nhóm ít tia sáng nhỏ, Dạ Minh Luân bắt đầu luyện chế đan dược, căn phòng chợt sáng bừng lên bởi từng nhánh dược thảo từ thân tỏa ra tia sáng chân khí.
Oanh--- oanh---
Từng đợt âm thanh có đôi chút nhức óc làm cho Dạ Minh Luân hơi cau mày, đan phương của hắn hoàn toàn không có vấn đề, vấn đề ở đầy là nó thế, nó ồn, việc ồn ào rất ảnh hưởng tới hóa trình kết đan song âm thanh này là từ bản thân dược thảo được luyện chế mà ra.
Soẹt---- ầmmm!!!
Dạ Minh Luân luyện đan vốn chả cần lô song đó cũng rất nguy hiểm, việc sơ sót bình thường lô đan sẽ phát nổ con hắn kẻ không sử dụng đan lô thì sao?
Câu trả lời rất đơn giản là bản hắn sẽ khác gì việc bị gài mìn, và việc đó đang trực tiếp diễn ra.
Máu tươi rơi rớt xuống mặt đất từ cánh tay vận động hỏa diễm, Dạ Minh Luân khuôn mặt mang theo thất vọng không thôi, hắn muốn cải tạo cơ thể, hắn muốn nâng cao huyết mạch, hắn muốn tăng tiên linh căn, quá nhiều thứ hắn phải nghĩ, quá nhiều thứ hắn phải làm nhưng hắn nghịch ý Trời, Nghịch Thiên cũng đồng nghĩa với việc bị Thiên Ghét, ai thích kẻ ghét mình đâu.
Cũng bởi Nghịch Loạn Trời Cao mà hắn chả bao giờ biết tới cái gọi là kỳ ngộ hay vận may, nếu hắn muốn làm thì phải chắc chắn chín phần nếu không muốn mang trong mình nổi tuyệt vọng tới cùng cực mang tên vận xui.
Dạ Minh Luân thở dài, đan dược phẩm chất càng cao càng khó luyện, ngược lại hắn hiện và đang cần rất nhiều tài nguyên là Đan Dược trước là để nuôi binh, sau là để dùng cho trường hợp xấu nhất.
Linh Thạch hắn đã tích trữ khá nhiều, dược thảo hay tài nguyên quý hiếm hắn gần như đã mua sạch, thậm chí hắn còn được coi là thượng thách ở công hội đấu giá.
Tích trữ càng nhiều càng có lời cho hắn và người của hắn, nhất là Đan Dược, cũng đâu phải tự nhiên Đan Sư được rất coi trọng, phàm là kẻ tu luyện phải dùng tới Đan Dược, khổ tu hay tà tu đề thế, không dùng vào mục đích này thì dùng vào mục đích khác.