Phí Đại Long phun trên đất ngụm đàm, đến giờ vẫn không quên được chuyện Trương Hợp Hoan phun nước bọt vào miệng hắn: "Mày tính nhân viên công vụ quốc gia cái rắm, phóng viên thực tập, ngay cả bán thời gian cũng không có, Hắc Hùng, lên!"
Phí Đại Long nhìn thấy đám bạn ăn nhậu kia không thể trông cậy vào, thế là buông con Tàng ngao ra, Tàng ngao biệt hiệu Hắc Hùng giống như một con mãnh hổ phóng về phía Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan vốn tính khởi động thời gian tạm dừng để đối phó những người này, nhưng không nghĩ tới Phí Đại Long lại có thể thực dám thả chó cắn người, nhìn thấy mãnh khuyển trước mặt, Trương Hợp Hoan linh cơ chợt động lập tức đổi thuật thuần thú, Tàng ngao như một tia chớp màu đen vọt tới trước mặt Trương Hợp Hoan, lại đột nhiên dừng bước chân, lè lưỡi nheo mắt, một bộ dáng điệu thơ ngây muốn lấy lòng Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan đưa cho Tàng ngao một cái ánh mắt ý vị thâm trường, phát ra chỉ lệnh đi công kích đám người kia, thuật thuần thú quả nhiên thần kỳ, lại có thể sử dụng ý niệm trao đổi, Trương Hợp Hoan đặc biệt nhắc nhở, không cần thương đến yếu hại, nắm giữ chừng mực cắn xé, tốt nhất chọn mông nhiều thịt mà vào, dù sao mãnh khuyển này thích nhất là cắn cổ, vạn nhất gây ra tai nạn chết người thì không tốt rồi.
Tàng ngao quay người lại xông về phía đám hồ bằng cẩu hữu của Phí Đại Long, đám người này ai cũng không thể tưởng được Tàng ngao lại có thể lâm trận phản chiến, cũng không quản đến vây công Trương Hợp Hoan nữa, một đám chạy trốn bốn phía.
Tàng ngao đã liên tiếp bổ nhào vào ba người, cho mỗi người một nhát cắn vào mông, mưa móc cùng dính, rất nghe lời, không có công kích yếu hại, trong trường chó vang lên tiếng tru lên cực kỳ thê thảm.
Phí Đại Long cũng hoảng, muốn ngăn Tàng ngao lại, trong miệng hô Hắc Hùng dừng lại, Tàng ngao nghe thấy hắn hô lên, buông ra người đang cắn xé, xông về phía hắn, Phí Đại Long nhìn thấy Tàng ngao mắt lộ ra hung quang, trong lòng thầm kêu không ổn, sợ hãy xoay người muốn chạy trốn, dưới chân chợt trật ngã ở trên đất.
Tàng ngao xông tới, nhằm mông Phí Đại Long cho một nhát cắn.
Trong trường chó loạn thành một đám, Trương Hợp Hoan lấy ra điện thoại tranh thủ quay chụp, chẳng những ghi âm, còn phải lưu lại video làm chứng cứ, chuyện này không quan hệ với hắn, đỡ phải quay đầu đám người kia vu cáo mình.
Khó trách thuật thuần thú phải dùng 20.000 giá trị danh dự đến đổi, rất đáng giá, nếu là cậu ra tay giáo huấn đám người này, khẳng định sẽ bị đồn cảnh sát gọi lên nói chuyện, làm không tốt còn chọc một thân phiền toái, cái này tốt rồi, Phí Đại Long bị chính chó của hắn cắn, Trương Hợp Hoan chỉ cần im lặng làm một người đứng xem là tốt rồi.
Loading...
Đã bắt đầu cân nhắc tiên đề tin tức "Tàng ngao trường chó Trấn Bắc Lý Miếu hoàn toàn không có dấu hiệu đột nhiên phát cuồng công kích chủ cùng tạo thành nhiều người bị thương", bỗng nhiên phát hiện mình trời sinh thích hợp nghề truyền thông này, khứu giác tin tức thật sự là quá nhạy cảm.
Phí Đại Long kêu thảm cứu mạng, đám huynh đệ của hắn gặp chuyện chỉ hận cha mẹ chỉ sinh có hai chân, tên này cũng chạy trốn thật nhanh, không trốn kịp đều bị Tàng ngao bổ nhào vào cắn bị thương, hiện trường có thể cứu tính mạng của hắn chỉ có Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan thật ra không trốn, không những không trốn, còn đi lên giơ điện thoại di động chụp ảnh Phí Đại Long cùng chó, đây là tố chất một phóng viên cần có, nghĩ đến tìm tin tức trước tiên.
Phí Đại Long kêu thảm: "Cứu mạng, cứu cứu tôi!"
Trương Hợp Hoan không chút hoang mang hỏi: "Có phải anh tản ra lời đồn có liên quan đến Hàn Mai Mai, nói xấu trong sạch con gái người ta hay không?"
"Không phải "
Tàng ngao cắm một nhát vào cánh tay Phí Đại Long, vết xăm trên cánh tay đã muốn bị cắn hỏng. Phí Đại Long kêu thảm thiết: "Là tôi, là tôi, là tôi để cho bạn học của cô ta là Lý Quốc Lợi tản tin tức, tôi cho nó 1.000 đồng."
Trương Hợp Hoan dùng ánh mắt ngăn Tàng ngao tiếp tục công kích, nếu không ngăn lại thật sẽ gây ra tai nạn chết người, Tàng ngao thực nghe lời, lập tức dừng lại, hung tợn nhìn thẳng Phí Đại Long, nước miếng từ đầu lưỡi nhỏ lên trên mặt Phí Đại Long, Phí Đại Long vừa sợ hãi vừa ghê tởm.
"Xe máy của tôi là anh phá hư phải không? Cửa lớn Đài phát thanh có phải anh cũng phá hoại hay không?"
"Cái này thực không phải tôi, tôi nghe nói là Trương chủ trại Trương Phú Quý tìm người làm, tôi thề tôi thực không làm" Phí Đại Long gào khóc, hắn bị dọa thảm rồi.
Bên ngoài vang lên tiếng còi cảnh sát, cảnh sát từ đồn cảnh sát trấn chạy tới, là Lý Húc Minh báo án, hắn cũng không biết tình huống bên này, chủ yếu là lo lắng vạn nhất cậu em vợ ra tay không nhẹ không nặng, đánh cho phóng viên tàn phế, sự việc sẽ không dễ mà thu dọn tốt.
Cho dù Lý Húc Minh gõ vỡ đầu cũng không thể tưởng được hiện trường là loại tình huống này, Trương Hợp Hoan lông tóc không tổn hao gì, ở hiện trường nơi nơi chụp ảnh, còn chủ động yêu cầu chứng kiến.