"Được rồi, tôi cũng không muốn thêm phiền toái cho cô."
Trương Hợp Hoan từ nhỏ chính là tính tình kiêu ngạo ương ngạnh, cho tới giờ chỉ có hắn bắt nạt người khác, không có người khác dám khi dễ hắn, ở trấn Lý Miếu đi một vòng không tìm được bóng đáng đám người Phí Đại Lon, bất quá tìm không được hòa thượng nhưng tìm được miếu.
Phí gia ở trấn Lý Miếu mở một công ty vật tư nông nghiệp lớn tên là Đại Phong Thu, Trương Hợp Hoan đi tới Đại Phong Thu đưa ra một danh sách hàng, nói rõ muốn mua thức ăn nuôi heo hiệu Xuân Quang, loại thức ăn nuôi heo này cậu đã thấy ở trại nuôi heo Phú Quý, Trương Hợp Hoan không có nuôi heo, đương nhiên không cần thức ăn cho heo, cậu chỉ muốn làm rõ nơi này có loại thức ăn cho heo đó hay không.
Hương trấn bình thường tin tức tương đối bế tắc, chuyện huyên náo tá lả ở bên ngoài truyền đến nơi đây cũng phải mất vài ngày, thật ra Phí gia cũng nghe được tin tức quốc gia cấm tiêu thụ Ractopamine, nhưng bọn họ trước mắt còn chưa có ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, chẳng những không có lập tức thu hồi toàn bộ thức ăn gia súc có chứa Ractopamine, ngược lại đốc thúc tiêu thụ, hy vọng mau chóng đẩy sạch hàng tồn kho, giảm bớt tổn thất hạn độ lớn nhất.
Trương Hợp Hoan dùng toàn bộ 5.000 đồng mà cha cậu chuyển khoản cho mua thức ăn nuôi heo hiệu Xuân Quang, đây là tiền đặt cọc, tổng kim ngạch mua hàng là 50.000, ước định ngày mai giao hàng, ký hợp đồng, nếu vi phạm hợp đồng không những không trả tiền đặt cọc mà còn phải trả thêm 10.000 tiền vi phạm hợp đồng, nếu bên vi phạm hợp đồng là Trương Hợp Hoan, như vậy tiền đặt cọc của cậu sẽ bị mất, còn phải bồi thường thêm 5.000 nữa.
Hai bên ký tên đồng ý, Trương Hợp Hoan lăn dấu tay, yêu cầu con dấu của đối phương.
Trương Hợp Hoan trước mắt ở trấn Lý Miếu còn chưa có nổi tiếng, cho nên bản hợp đồng này cũng không để cho đối phương coi trọng, cho rằng đây là người có tiền, vừa vặn có thể xử lý thức ăn gia súc tồn kho, bởi vì lượng đặt hàng không ít, cho nên Lý Húc Minh quản lí cửa hàng tự mình ký hợp đồng, Lý Húc Minh này còn có một thân phận khác là anh rể của Phí Đại Long.
Trương Hợp Hoan ký hợp đồng xong, yêu cầu tham quan tồn kho một chút, Lý Húc Minh chuyên môn cùng cậu đi kho hàng công ty, thức ăn nuôi heo hiệu Xuân Quang còn rất nhiều, cũng đủ thỏa mãn yêu cầu.
Thời điểm Trương Hợp Hoan từ trong ba lô lấy ra máy ảnh nhắm vào thức ăn nuôi heo này chụp, Lý Húc Minh cảm giác có chút không đúng, lập tức tiến hành can thiệp đối với cậu.
"Tôi nói anh chụp cái gì vậy? Thức ăn nuôi heo còn có thể mọc chân chạy khỏi kho hàng sao? Chờ cậu ngày mai trả tiền thì muốn chụp sao thì chụp!"
Loading...
"Hàng nơi này cũng thật không ít, anh không biết chuyện quốc gia chúng ta đã mệnh lệnh rõ ràng cấm sản xuất cùng tiêu thụ Ractopamine sao?"
"Cậu…"
Trương Hợp Hoan lấy ra một văn kiện đã photo từ sớm đưa cho Lý Húc Minh, mặt trên là thông cáo của bộ công tín, bộ nông nghiệp, bộ thương vụ, bộ vệ sinh, tổng cục quản lý hành chính công thương quốc gia, tổng cục giám sát kiểm nghiệm kiểm dịch chất lượng quốc gia sáu bộ liên hợp yêu cầu ngay tập tức cấm sản xuất cùng tiêu thụ Ractopamine ở trong quốc gia.
Lý Húc Minh nhìn thấy phần văn kiện này mặt cũng tái rồi, hắn lúc này mới ý thức được sự việc không đơn giản, căm giận nói: "Mày đến cùng là ai vậy?"
"Anh đừng quản tôi là ai, công ty các người công khai trái với chính sách quốc gia, bán thức ăn gia súc vi phạm lệnh cấm trái pháp luật, tôi hiện tại sẽ gọi điện thoại cho cục chấp pháp nông nghiệp phản ứng một chút."
Lý Húc Minh phát hỏa, chỉ vào mũi Trương Hợp Hoan mắng: "Mày nghĩ mày là ai vậy? Cũng không nhìn xem nơi này là nơi nào? Tao còn chưa bán cho mày, mày dựa vào cái gì cáo tao? Muốn tống tiền à?" Dù sao còn chưa có giao hàng, không thừa nhận là được rồi.
Trương Hợp Hoan cầm hợp đồng vừa mới ký xong quơ quơ ở trước mắt hắn, Lý Húc Minh đưa tay muốn cướp, bị cậu thoải mái né tránh.
Nhớ tới điều khoản bồi thường trên hợp đồng, Lý Húc Minh nhất thời ý thức được tiểu tử này ngay từ đầu đã không có ý tốt, ở trấn Lý Miếu thật đúng là chưa có mấy người dám tính kế Phí gia bọn họ, Lý Húc Minh uy hiếp: "Tiểu tử, trả hợp đồng lại cho tao, chuyện hôm nay tao sẽ bỏ qua, bằng không mày mơ tưởng đi ra khỏi cửa lớn kho hàng của tao."
"Tao không đưa thì sao?"
"Xem ra mày hôm nay là muốn nằm đi ra ngoài!" Đám khuân vác nghe được động tĩnh đã vây lên mấy chục người.
Trương Hợp Hoan cười lên: "Muốn đánh nhau à? Tao không có hứng thú, không sợ nói cho mày, tao nếu trong vòng năm phút không có từ nơi này đi ra ngoài, đồng nghiệp tòa soạn báo của tao lập tức sẽ gọi điện thoại cho cục chấp pháp nông nghiệp, cửa hàng của tụi mày, còn có công ty vật tư nông nghiệp nữa cứ chờ đóng cửa đi."