Chương 9: Phóng viên thực tập (3)
Lấy điện thoại ra xem, giá trị danh dự +300, xem ra heo cũng có linh tính, lần này không đến không, mở cửa gặp hỉ, lặng lẽ đổi một chút, mười con heo có thể mang đến giá trị danh dự bằng một người, ai ui, không tệ!
Trương Phú Quý nói: "Bối tự Hợp, chúng ta thật đúng là cùng dòng họ, cha cậu hẳn là tự bối Gia."
Trương Hợp Hoan gật đầu.
"Ông nội cậu là bối tự Phú!"
Trương Hợp Hoan bỗng nhiên nhớ tới ông nội gọi là Trương Phú Giang, cái đệch, không có lưu ý một cái đã bị nuôi heo chiếm tiện nghi rồi, hắn cười đến càng vui vẻ, trong lòng lại thầm mắng Trương Phú Quý là chó nhập.
Trương Phú Quý ngạo mạn vỗ vỗ bờ vai của cậu: "Thật sự là cùng dòng họ, dựa theo bối phận tôi là ông nội của cậu."
Trương Hợp Hoan biết thằng con cháu này đã chiếm tiện nghi của mình, không phải có nhiệm vụ trong người, Trương đại công tử tao sẽ quan tâm tới một thằng nuôi heo như mày sao, đổi là quá khứ tao còn không cho mày táng gia bại sản quỳ ở trên đất khóc hô cầu tao là ông nội sao.
Trương Hợp Hoan chụp cho Trương Phú Quý mấy tấm, lại đi vào trong trại heo chụp mấy tấm đặc tả, để cho Trương Phú Quý ôm heo con lại chúp mấy tấm, mở khẩu độ cho khuôn mặt xấu xí của Trương Phú Quý mờ một chút, để xem mày có chó cắn được không.
Hắn đối với kỹ thuật chụp ảnh của bản thân là có tin tưởng, quá khứ thường xuyên chụp ảnh nghệ thuật cho nữ ngôi sao, thời trẻ thích chụp ảnh sưu tập tem, vô tâm trồng liễu liễu thành rừng, lại có thể luyện ra một môn tuyệt chiêu, tùy tiện chụp cũng đều là ảnh nghệ thuật.
Loading...
Trương Hợp Hoan thuận tiện làm phỏng vấn cho Trương Phú Quý, cậu là lần đầu tiên phỏng vấn, Trương Phú Quý cũng là lần đầu tiên được phỏng vấn, mặt hàng này thật ra cũng có thể thổi, từ lai giống đến chọn và gây giống, từ chăn nuôi đến giết mổ đều thổi đến ba hoa chích choè, giống như ông ta đều tự tay mà làm vậy.
Đề tài phỏng vấn mà Chu Quảng Sinh trước đó viết Trương Hợp Hoan đã phỏng vấn xong, cậu lại hỏi thêm một vấn đề: "Trong thức ăn gia súc nuôi heo của ông có chứa Ractopamine không?"
Trương Phú Quý bị hắn hỏi ngẩn ra: "Cái gì? Cái gì vậy..." Cái tên này quá dài, lấy tiêu chuẩn tiểu học còn chưa tốt nghiệp của ông ta thì không thể thuật lại đầy đủ.
"Ractopamine! Chất tạo nạc!" Trương Hợp Hoan nhớ rõ, trong nước ở năm 2011 nghiêm khắc cấm đoán sản xuất cùng tiêu thụ Ractopamine, hiện tại đúng là 2011, tuy là thế giới song song, không biết cái lệnh cấm này sẽ phát sinh hay không.
Trương Phú Quý bừng tỉnh đại ngộ: "Chất tạo nạc à, hiện tại ai không dùng thứ này chứ, heo đặc biệt thích ăn, sau khi giết mổ lượng thịt nạc nhiều, hương vị ngon, nguồn tiêu thụ tốt, không giống với quá khứ, sinh hoạt tốt rồi, ai cũng không cần thịt mỡ để lấy dầu mỡ nữa, bán thịt đều chọn nạc."
Hắn tạm dừng một chút, vẻ mặt cười xấu xa nhìn Trương Hợp Hoan nói: "Về nhà hỏi một chút ông nội của cậu, ông ta khẳng định biết."
Trương Hợp Hoan thực không quen nhìn sắc mặt nhà giàu mới nổi này, cái đcm, lại chiếm tiện nghi của tao, thích nổ đúng không, lão tử xem mày còn có thể nổ được mấy ngày, thu hồi bút ghi âm, lại đề xuất đi kho hàng để thức ăn gia súc của Trương Phú Quý chụp mấy tấm, thức ăn gia súc cho heo hiệu Xuân Quang, bên trong thành phần công khai có Ractopamine.
Trương Phú Quý muốn tuyên truyền cho lão ta, nên thỏa mãn toàn bộ yêu cầu của Trương Hợp Hoan, ông ta khuyết thiếu tôn trọng đối với phóng viên nhỏ này, Trương Hợp Hoan đi từ trong ra ngoài, ông ngay cả ly nước cũng không rót. Giữa trưa cũng không lưu cậu ở lại ăn cơm, Trương Hợp Hoan chấm dứt nhiệm vụ phỏng vấn, Trương Phú Quý dặn dò cậu phải viết cho tốt, chụp ảnh ông ta cùng heo đẹp mặt một chút.
Trương Hợp Hoan liên tục gật đầu, khẳng định sẽ chụp còn đẹp hơn chụp bản thân.
Trương Hợp Hoan cũng không quên nhiệm vụ Hàn Lộ Vân giao cho cậu, cưỡi xe máy thuận tiện đi thôn Khả Nhạc một chuyến, thôn Khả Nhạc bởi vì thanh tráng niên đều đã ra ngoài làm việc, cho nên nhi đồng ở lại trong thôn đặc biệt nhiều, cũng sinh ra một loạt vấn đề tương quan.
Chủ đề đưa tin của Hàn Lộ Vân chính là quan tâm nhi đồng ở nhà, ở nông thôn Bằng Thành trước mắt mà nói là một hiện tượng xã hội cực kỳ phổ biến.
Đi đến cửa tiểu học thôn Khả Nhạc, bởi vì là nghỉ hè, tiểu học cũng không đi học, cửa trường học mở lớn, bên trong có mấy đứa nhỏ đang chơi vui vẻ ở sân thể dục đất nện.
Trương Hợp Hoan nhìn thấy một cô gái nhỏ tóc ngắn ánh mắt đen bóng trong đó, nhất thời có linh cảm, cậu nhớ rõ ở công trình Hy Vọng có một tấm ảnh cô gái mắt to nổi tiếng, đặc biệt tìm kiếm trên mạng một chút, thế giới song song này không có công trình Hy Vọng, cũng không có tấm ảnh cô gái mắt to gây xúc động tâm linh kia.