Đương lúc Diệp Phi cực độ nhàm chán, tiếng chuông tan học buổi chiều rốt cục vang lên, mặc dù đã là cao trung, nhưng truờng học cũng không an bài lớp tự học, chỉ có điều bài tập ở nhà lại nhiều đến mức làm cho người ta không chịu được, lúc học năm nhất cũng đã khiến cho bọn hắn khổ không thể tả rồi, bây giờ là năm hai, bài tập càng nhiều, đây mới chỉ là ngày đầu tiên, Diệp Phi tính toán một cái, mình sau khi về đến nhà, trừ bỏ nửa giờ thời gian ăn cơm, hẳn là bận rộn đến hơn mười một giờ mới có thể đem một đống bài tập này làm xong.
Thu thập xuống, Diệp Phi cố nâng cái túi sách thật to kia, hướng phương hướng Diệp Vân Khinh đi đến, Lâm Linh nhìn qua bộ dạng cố hết sức của hắn, khẽ trương lên cái miệng nhỏ nhắn, rồi lại không nói cái gì, yên lặng thu thập sách vở, đi trước một bước.
Diệp Vân Khinh cũng đã thu thập xong, cầm túi sách đứng lên, hướng Diệp Phi cười cười, tiện tay đem túi sách của hắn cầm qua khiến cho Diệp Phi có chút ngây người, trước kia nàng chính là chưa từng giúp mình cầm qua túi sách đấy, thời điểm đó nàng không ép mình giúp nàng cầm là đã không tồi rồi, xem ra cái muội muội này của mình thật sự là hiểu chuyện rồi.
Diệp Phi được sự giúp đỡ của Diệp Vân Khinh chậm rãi đi xuống lầu, mọi người trong trường học đã về gần hết, Diệp Vân Khinh đem túi sách đặt trên một cái bậc thang, hướng Diệp Phi cười cười, ôn nhu nói:
- Ca ca, ngươi đợi một chút, ta đi lấy xe !
Diệp Phi trong nội tâm có chút cảm động, muội muội này của mình rốt cục cũng có một mặt ôn nhu a, xem ra chính mình thật sự có thể thoát ly cái cuộc sống địa ngục kia rồi.
Không lâu sau, Diệp Vân Khinh lái chiếc xe điện tới, Diệp Phi quay đầu nhìn sang, dưới nắng vàng buổi chiều tà, Diệp Vân Khinh mang trên mặt dáng tươi cười nhàn nhạt, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn ngồi trên xe điện thật to, lại là phối hợp như vậy, tóc đen thật dài choàng trên vai, bị trời chiều tôn lên một tầng vầng sáng nhàn nhạt, giờ khắc này, Diệp Phi phảng phất thấy được nữ thần trong thần thoại, ý thức được vị muội muội này của hắn đã trở thành đại cô nương rồi.
Diệp Vân Khinh dừng xe bên người Diệp Phi, mặc dù là thân huynh muội, nhưng nàng vẫn bị ánh mắt nóng rực của hắn nhìn đến có chút mặt đỏ, có chút hờn dỗi nói:
- Nhìn cái gì vậy nha? Cũng không phải chưa từng thấy qua!
Diệp Phi cười hắc hắc, cầm lấy túi sách của hai người đặt ở phía trước xe, sau đó ngồi lên chỗ ngồi phía sau.
Loading...
Bởi vì túi sách quá nặng, Diệp Vân Khinh khởi động xe có chút lay động, thiếu chút nữa đem Diệp Phi văng đi, hắn sợ tới mức vội vàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của muội muội, lúc này mới ổn định lại.
Lay động một hồi, Diệp Vân Khinh cuối cùng đem xe lái ổn định lại, không khỏi oán giận nói:
- Đã sớm nói muốn lái một cỗ xe hơi đấy, cho dù là xe công nông cũng tốt a, vậy mà dì cả lại không cho mua, cả ngày ngồi cái xe hỏng này, lúc trời mưa liền thảm rồi.
Nàng nói dì cả, đúng là thị trưởng thành phố Vọng Hải _ Liễu Phượng Nghi đấy, cũng chính là thân tỷ tỷ của mẫu thân bọn họ.
Diệp Phi cười nói:
- Dì cả cũng là vì tốt cho chúng ta nha, dù sao tuổi chúng ta còn chưa đủ để cấp bằng lái, hơn nữa cũng chưa từng học qua lái xe, nàng đương nhiên sẽ không yên tâm rồi.
Diệp Phi cao hơn Diệp Vân Khinh không ít, bởi vì vừa rồi sợ hãi dán chặt vào nàng, lúc này nói chuyện, nhiệt khí trong miệng phun ra vừa vặn đều thổi tới trên cổ trắng nõn của Diệp Vân Khinh, khiến nàng không khỏi rụt rụt cổ.
Diệp Vân Khinh đương nhiên cũng biết dì cả đều là vì muốn tốt cho bọn họ, nàng chính là than thở một chút mà thôi, trước kia nàng cứ như vậy nén giận qua, Diệp Phi cũng luôn nói như vậy cho nàng biết, mỗi lần nàng đều sẽ hung dữ với Diệp Phi, có lúc còn có thể đánh hắn vài cái, bất quá hiện trong lòng của nàng đối với Diệp Phi tràn đầy xin lỗi, cho nên chỉ nhẹ nhàng ân một tiếng, liền chuyên tâm lái xe rồi.
Không thể không nói, gia giáo Diệp gia còn là rất tốt, cái này nếu thay đổi con cái nhà giàu khác, sẽ không trông nom cái gì bằng lái hay không bằng lái, mà ở Vọng Hải, nếu như Diệp gia còn không được xưng nhà giàu có, vậy thì không có nhà nào giàu có rồi, từ việc người khác bí mật đem thành phố Vọng Hải gọi thành thành phố Diệp Liễu cũng có thể thấy được, gia thế Diệp Phi tại Vọng Hải lớn cỡ nào rồi.
Cái gọi là Diệp Liễu, chính là chỉ hai đại gia tộc Liễu gia cùng Diệp gia, lão gia Liễu gia sau khi chết không có con trai, nhưng ba cái nữ nhi của hắn lại một cái so với một cái lợi hại, đại nữ nhi Liễu Phượng Nghi chính là Vọng Hải thị trưởng, nhị nữ nhi Liễu Diệc Như chưởng quản lấy một công ty lớn có tài sản trên trăm ức, tiểu nữ nhi là đại đội trưởng bộ đội đặc chủng quân khu Vọng Hải, năm nay mới khoảng ba mươi tuổi cũng đã là quân hàm đại tá, hơn nữa trong năm nay còn có hi vọng tăng lên thiếu tướng, mà Diệp gia, thì là chưởng khống giả toàn bộ thế lực ngầm của Vọng Hải. Làm người liên kết quan hệ ràng buộc giữa hai nhà, Diệp Phi cùng Diệp Vân Khinh tự nhiên là có ngàn vạn sủng ái tại thân.
Thấy muội muội vậy mà không tiếp tục đùa cùng mình, Diệp Phi có chút kỳ quái, bất quá hắn mới không ngốc đến mức tiếp tục đi trêu chọc nàng, nắm tay nhỏ của Diệp Vân Khinh đôi lúc vẫn là rất nặng đấy, hắn cũng không phải là cuồng thụ ngược.
An tĩnh lại một lúc, Diệp Phi không khỏi nhớ tới tiểu thuyết vừa xem qua hôm nay, lại thêm lúc này đang ôm eo thon mảnh khảnh của Diệp Vân Khinh, trong lòng của hắn đột nhiên bay lên một loại xúc động không thể ức chế, cánh tay ôm ở bên hông Diệp Vân Khinh nhẹ nhàng hoạt động.
Đồng phục năm nhất của cao trung tương đối rộng rãi, vừa rồi qua một hồi lay động, tay Diệp Phi không biết từ khi nào đã chui vào trong đồng phục của Diệp Vân Khinh, bởi vì trời nóng, Diệp Vân Khinh cũng chỉ mặc một kiện đồng phục, tay Diệp Phi sau khi đi vào liền trực tiếp đụng chạm tới làn da bóng loáng của nàng.
Xúc động trong lòng Diệp Phi càng ngày càng mãnh liệt, nhịn không được bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve trên làn da trơn bóng của Diệp Vân Khinh, đầu tiên là tại rốn nàng khéo léo vòng vo xung quanh vài cái, tiếp theo chậm rãi hướng lên, thẳng đến khi tiếp xúc dưới cạnh áo ngực của nàng mới dừng lại, ở nơi đó nhẹ nhàng vỗ tới, trong lúc mu bàn tay hoạt động thỉnh thoảng sẽ đụng phải hai luồng nhô lên đã rất có quy mô kia, chỉ cảm thấy rất mềm, xúc cảm phi thường tốt, trong nội tâm Diệp Phi thậm chí dâng lên xúc động muốn đem bọn nó nắm ở trong tay.
Diệp Vân Khinh vốn không quá chú ý, hôm nay trên đường có tương đối nhiều người, nàng lái xe rất là chuyên tâm, bất quá lúc Diệp Phi không ngừng vuốt ve, nàng cảm thấy có một loại cảm giác tê tê ngứa ngứa từ địa phương mà tay của hắn tiếp xúc truyền đến, loại tê ngứa này một mực truyền đến sâu trong nội tâm của nàng, làm cho nàng cảm thấy cực kỳ thoải mái, bất quá trên người lập tức có một loại cảm giác vô lực, thậm chí đều có chút không thể lái nổi xe rồi.
Tuy rằng cảm giác như vậy rất không tồi, nhưng Diệp Vân Khinh sợ tiếp tục như vậy sẽ xảy ra chuyện, quay đầu hướng Diệp Phi nói:
- Ca ca, ngươi đang làm gì đó?
Lúc nói chuyện, trong thanh âm của nàng mang theo một tia run rẩy.
Diệp Phi cả kinh, khinh niệm trong lòng lập tức tản mất, vội vàng lấy tay ra khỏi quần áo muội muội, trong nội tâm tự trách không thôi, muốn tát mình vài cái, mắng thầm: "Diệp Phi, ngươi thật sự quá vô sỉ rồi, nàng chính là thân muội muội của ngươi a, ngươi sao có thể sinh ra ý nghĩ như vậy!"
Sau khi mắng mình, Diệp Phi không khỏi có chút dư vị với loại xúc cảm làm cho người ta mê luyến kia, xem ra trên sách nói không sai, thân thể nữ nhân thật sự là vô cùng mỹ diệu ah! Chỉ là nhẹ nhàng sờ lên, đã khiến cho người mê luyến như vậy rồi, nếu có thể làm chuyện mà trên sách nói qua, đó mới là thật sự tốt a.
Ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên người Diệp Vân Khinh, Diệp Phi vừa mới thanh tỉnh lại có chút suy nghĩ miên man, thậm chí còn có chút khát vọng nhìn thấy bộ dạng muội muội không mặc quần áo.
Ngẫm lại trước kia, tam tỷ thường xuyên tùy tiện để thân thể trần truồng chạy đến trong phòng của mình, mình cũng không cảm thấy có cái gì, hiện tại chỉ là cách quần áo cùng muội muội ôm, mình thậm chí có loại ý nghĩ này, xem ra một cái nghỉ hè qua đi, không chỉ muội muội trưởng thành hơn, mình cũng đồng dạng lớn lên rồi, tư tưởng bắt đầu trở nên phức tạp rồi.