Edit: Cửu Trùng Cát
Cố Ninh giật mình, nhìn người trước mắt:
– “Hà Cảnh?”
Hà Cảnh xin lỗi cười cười:
– “Thật ra… Mình đang có việc ở gần đây, không ngờ có thể đúng dịp bắt gặp bạn vào buổi tối a!”
– “…”
Đã trễ thế này, có thể gặp được nhau ở dưới lầu, đây quả thật là có bao nhiêu khéo a…
Hai bên đều không nói gì, không khí trở nên trầm mặc.
– “Vậy mình lên lầu trước đây, thời gian không còn sớm, bạn cũng nên về nhà nghỉ ngơi sớm một chút.” Cố Ninh dẫn đầu phá vỡ không khí trầm mặc này.
– “Thật ra… hôm nay mình đến đây…là muốn nói tạm biệt với bạn!” Hà Cảnh thấy Cố Ninh muốn bước đi, cũng bất chấp nhiều như vậy, nhất cổ tác khí nói.
Loading...
Cố Ninh giật mình:
– “Bạn muốn rời khỏi đây sao?”
Tuy rằng cô đã sớm biết, rồi cũng có ngày Hà Cảnh sẽ rời đi, nhưng mà bây giờ cô vẫn thật kinh ngạc.
– “Ừ, mình đến chỗ một người bạn của cha mình, trước lúc cha mình qua đời, đã phó thác mình cho người đó, người đó cũng tìm mình rất nhiều năm rồi.”
Cố Ninh không biết có chuyện như vậy, cũng không biết nói gì cho phải, cô giương mắt, bắt gặp vết sẹo trên cánh tay Hà Cảnh, lúc ấy bị thủy tinh cắt khá sâu, nên cho dù hiện tại miệng vết thương đã bong hết vảy, cũng sẽ để lại dấu vết.
Cố Ninh giật mình, động lòng trắc ẩn, cất tiếng nhàn nhạt nói tiếp:
– “Vậy mình chúc bạn từ nay về sau mạnh khỏe, Hà Cảnh, bạn còn nhớ rõ lần trước mình đã nói gì với bạn không?”
– “Đương nhiên là nhớ rõ, mỗi một câu nói của bạn, mình đều nhớ rõ.”
– “Một mình bạn ở ngoài, việc gì cũng phải cẩn thận, không nên mạnh mẽ ra mặt làm gì, đặc biệt là hai năm sắp tới, dù sao đi chăng nữa bạn cũng vừa mới tốt nghiệp, vừa mới bước từ ghế nhà trường ra ngoài đời, đương nhiên không thể giống với những người sống ở ngoài xã hội được.”
Kiếp trước, Cố Ninh không tiếp xúc nhiều với Hà Cảnh, cho nên cô không biết những chi tiết nhỏ nhặt về chuyện của Hà Cảnh, không biết Hà Cảnh cụ thể bởi vì việc gì mà bị bắt vào tù. Nhưng cô vẫn nhớ rõ, đại khái chính là năm sau, Hà Cảnh bởi vì phạm tội gì đó mà bị phán ba năm tù, đợi đến mãn hạn được thả ra, thì đi theo một con đường hoàn toàn không giống như người bình thường khác. Sau này, lúc hai người gặp lại, Hà Cảnh đã công thành danh toại, tiền đồ vô hạn, làm cho cô cảm thấy âm thầm giật mình.
Khi đó, thái độ của mọi người đối với Hà Cảnh, phải nói là không thể không kính sợ, không dám nhìn thẳng vào hắn. Nhưng Cố Ninh biết, Hà Cảnh có thể ngồi vào vị trí đó, không phải chỉ trải qua sóng to gió lớn, mưa đổ máu tanh, mà đau khổ cũng phải gánh chịu không ít. Những vất vả và gian khổ trong đó cũng có thể hiểu được.
Hiện tại, Cố Ninh nhìn người trước mắt, vẻ mặt Hà Cảnh mang theo ý cười đầy tà khí, nhưng ánh mắt của người nọ nhìn mình, lại vô cùng trong trẻo, có thể nhìn thấu đến tận cùng.
– “Ninh Ninh, sao bạn lại quan tâm mình như vậy a?”
Cố Ninh cất giọng nhàn nhạt đáp:
– “Chỉ là mình không muốn bạn gặp chuyện không may thôi.”
Hà Cảnh giật mình, ra vẻ thoải mái cười cười:
– “Bạn yên tâm đi, mình sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt, mình không phải đứa trẻ.”
Hà Cảnh nhìn Cố Ninh, những lời còn lại muốn nói nghẹn ở cổ họng, chưa từng có người nào quan tâm hắn như vậy, cũng chưa từng có ai không hề suy tính gì mà ra tay giúp đỡ hắn như thế.
– “Mình luôn có một loại dự cảm không tốt, bạn đừng trách mình nói chuyện xui rủi, mình không biết bạn đi đâu và làm gì, nhưng hai năm tới đây, mặc kệ bạn làm gì đều phải thật cẩn thận. Tuổi của bạn không lớn, trong lòng mình, ngược lại hi vọng bạn có thể tiếp tục học hành, đáng tiếc tâm tư của bạn lại không đặt vào việc này.” Nói được những lời này, là do phản ứng tự nhiên của Cố Ninh. Kiếp trước lúc cô chết, đã lăn lộn nhiều năm trong thương trường, cho nên lúc này, bất kể nhìn Hà Cảnh hay là Trương Giai Giai, cô đều sẽ cảm thấy giống như mình đang nhìn hậu bối.
Dù sao đi chăng nữa cũng đã sống qua một kiếp. Cô nhớ tới những chuyện xảy ra ở kiếp trước, trong lúc lơ đãng, lại bộc bạch hết những suy nghĩ trong lòng ra ngoài, nhưng lúc này, cô và Hà Cảnh đều chỉ là những đứa trẻ mới lớn bình thường, cách nói chuyện như vậy quả là có chút không ổn.
Hà Cảnh sửng sốt:
– “Nếu có cơ hội, mình nhất định sẽ cố gắng học hành, ít nhất cũng khiến cho khoảng cách giữa chúng ta sẽ không quá xa, ừ, sẽ không để cho bạn cảm thấy giữa hai chúng ta không tìm được đề tài thích hợp để trò chuyện đâu.”
Lúc nói tới đây, trên mặt Hà Cảnh hiện lên một tầng màu hồng đầy khả nghi. Cố Ninh sửng sốt mất một lúc, nhưng vẫn không nói gì.
Yêu thích của tuổi trẻ có thể có bao nhiêu xa chứ, chuyện sau này, ai có thể nói rõ ràng được?
– “Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, bạn về trước đi.” Dừng một chút, Hà Cảnh còn nói: “Áo khoác lần trước, mình không mang theo, lần sau gặp mặt, mình sẽ trả lại cho bạn.”
– “Ừ.”
Mãi cho đến khi bóng dáng của Cố Ninh hoàn toàn biến mất trong bóng tối của tiểu khu, Hà Cảnh mới thu hồi tầm mắt, từng bước một trở về nhà.
Vào cửa, Cố Ninh mở tủ lạnh lấy ra một lon coca, cũng không quay đầu lại hỏi:
– “Bạn có muốn uống nước không? Muốn uống loại nào, coca được chứ?”
Lần trước khi mở cửa hàng thực phẩm tạp hóa, mỗi loại nước giải khát, Thẩm Lan đều giữ lại một ít.
– “Ừ.” Dừng một chút, Trương Giai Giai ngập ngừng, dường như muốn hỏi rồi lại thôi: “Người…người vừa nãy, là bạn trai của bạn sao?”
Cố Ninh đang uống nước, nghe Trương Giai Giai nói xong, thiếu chút nữa tự mình sặc chết, cô bình tĩnh lại, điều hòa hơi thở trong giây lát, kinh ngạc nhìn Trương Giai Giai,
– “Tại sao bạn lại có suy nghĩ này vậy? Người đó là bạn cấp hai của mình mà thôi.”
Trương Giai Giai quyệt miệng chu môi:
– “Hửm, là mình thấy hắn ở dưới lầu chờ bạn nha, mình còn tưởng rằng hắn là bạn trai của bạn chứ, kỳ thật nếu bạn có bạn trai, cũng không cần thiết gạt mình làm gì, mình sẽ không nói cho người khác biết, mình thấy bộ dáng của hắn cũng rất đẹp trai nha! Hơn nữa, trong lớp chúng ta, dù chưa chính thức nhập học, cũng có mấy đôi rồi mà.”
Thanh thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, chính là đang ở lứa tuổi thanh xuân, lúc học quân sự, trong lớp học cũng đã có mấy đôi nam nữ thường xuyên ngồi chung một chỗ, bình thường trao cho nhau ánh mắt mập mờ, bạn bè trong lớp đều thích lấy bọn họ ra trêu đùa.
Cố Ninh vỗ vỗ vai Trương Giai Giai:
– “Bạn ngược lại là hỏa nhãn kim tinh nha, cái gì cũng đều nhìn ở trong mắt.”
Khóe miệng Trương Giai Giai cong lên:
– “Mọi người đều biết nha, chỉ là không có ai nói trắng ra mà thôi.”
Cố Ninh vui vẻ, cô gái nhỏ này ngược lại có nhiều tâm tư, trước kia sao cô không nhìn ra nhỉ? Cố Ninh chỉ chỉ vào trán Trương Giai Giai:
– “Bạn đừng nói người khác, muốn nói thì nói chính bạn kìa, có phải đã coi trọng ai rồi hay không?”
– “Không phải, ở trung học mình chỉ muốn hảo hảo học hành thôi, sẽ không giao trái tim đặt vào chuyện tư tình nam nữ đâu.”
Cố Ninh cười:
– “Bạn cứ giả đứng đắn đi, lời này mình nhất định sẽ ghi nhớ, nếu tiểu nha đầu bạn dám dối gạt mình, xem mình làm sao thu thập bạn.”
– “Bạn đừng nói mình, mình thấy bạn có nguy báo động trước rất cao nha, đã có nam sinh ở dưới lầu chờ bạn rồi kìa. Mình thấy ánh mắt hắn nhìn bạn không đúng lắm a, cho dù bạn đối với hắn không có ý tứ gì, nhưng còn hắn không chừng không giống như bạn đâu nha! Còn cố ý đến tạm biệt với bạn nữa, bạn một câu mình một câu, các người nói nhiều như vậy, mình đều nghe thấy được a! Còn nữa, trong lớp chúng ta cũng mấy nam sinh nhìn bạn bằng ánh mắt không đúng lắm, chắc là trong lòng mang ái mộ rồi, đào hoa của bạn thịnh vượng như vậy, để mình xem bạn làm thế nào!”
– “Tiểu nha đầu này, bạn nói cái gì đó! Mình cho rằng bạn là người thành thật, không ngờ ánh mắt của bạn suốt ngày chỉ dùng để xem xét mấy việc này thôi hả?”
Hai người ngồi trên sô pha bắt đầu náo loạn lên. Trương Giai Giai liên tục chạy trốn về phía sau:
– “Bạn làm gì vậy a, đừng cù nữa, da mình ngứa, mình sợ nhột a, Ninh Ninh, mình sai rồi a…”
Lúc này Cố Ninh mới thả cho đối phương một con ngựa, hai người sửa sang xong quần áo, Cố Ninh nhìn đồng hồ treo trên tường, hiện tại đã là hơn mười giờ. Thời gian không còn sớm, nhưng một chút buồn ngủ cô cũng không có. Trương Giai Giai đánh giá bốn phía phòng khách:
– “Ninh Ninh, nhà của bạn thật là lớn a.”
– “Ừ.” Cố Ninh từ trên sô pha đứng lên: “Bạn mệt chưa, mình giúp bạn chọn một bộ quần áo ngủ của mình rồi, bạn có muốn tắm rửa rồi mới ngủ hay không?”
– “Mình không mệt, bất quá chúng ta vẫn nên nghỉ ngơi sớm một chút đi, ngày mai không phải còn phải đến nông trại sao?”
Dáng vóc và cân nặng của Cố Ninh và Trương Giai Giai cũng gần như xấp xỉ, Cố Ninh tìm một bộ quần áo của mình cho Trương Giai Giai, để cho Trương Giai Giai sau khi tắm rửa xong thì thay.
Tắm rửa xong, nằm ở trên giường, lúc này đầu óc hoàn toàn được buông lỏng, Cố Ninh nhớ tới một nửa gương mặt trong chiếc xe khi nãy vừa gặp, Bạch Thần Dục sao lại xuất hiện ở chỗ này? Nếu cô nhớ không sai, hiện tại Bạch Thần Dục hẳn là đang du học ở nước ngoài mới đúng, sao bây giờ lại xuất hiện ở thành phố Z? Cố Ninh không ngủ được, Trương Giai Giai cũng cảm thấy khó ngủ.
Trương Giai Giai quay đầu sang, đột nhiên mở miệng nói chuyện:
– “Cố Ninh, mình cảm thấy bạn đối với mình thật tốt, còn nữa, bạn cũng thật tốt.”
Cố Ninh đối với bản thân mình tốt, Trương Giai Giai vẫn cảm nhận được, loại tốt đó, phân biệt rất rõ so với những người bạn cùng phòng khác. Bởi vì Cố Ninh khắp nơi đều bận tâm cho mình, vài người bạn cùng phòng còn nói đùa rằng cô là nàng dâu nhỏ của Cố Ninh.
Cố Ninh ngẩn ra, từ trong hồi ức trở về, cười nói:
– “Mình đối xử tốt với bạn, đó là bởi vì bạn cũng đối xử tốt với mình, hơn nữa, chúng ta đừng nói cái gì tốt hay không tốt, bạn bè không phải đều là như vậy sao?”
Kiếp trước, lúc cô tuyệt vọng nhất, bạn bè bên cạnh, cũng chỉ có một mình Trương Giai Giai, khi đó bởi vì gia đình gặp phải biến cố lớn, tính tình của cô cũng khó khống chế mà trở nên hư hỏng, hai người ở cùng một chỗ, cũng là nhờ Trương Giai Giai thường xuyên nhường nhịn cô, không ngừng khuyên giải cô, nếu nói rằng cô không cảm động là nói dối.
Kiếp trước, hai người cùng nhau học chung ở trung học, tỷ lệ học tốt ở ngôi trường đó quả thật vô cùng ít, thi đậu lên đại học càng không có được mấy người, nếu đem ra tính toán kỹ càng, năm Cố Ninh thi đậu đại học, cả một ngôi trường ấy, tổng cộng chỉ có cô và Trương Giai Giai hai người là đủ điểm đi thẳng vào đại học, mà Trương Giai Giai bởi vì xảy ra việc ngoài ý muốn, cuối cùng tổng số điểm bình quân của Trương Giai Giai thấp hơn số điểm trung bình 30 điểm, chỉ là thấp hơn một chút so với số điểm đạt yêu cầu. Sau này, hai nguyện vọng lúc trước của Trương Giai Giai đều rớt, cuối cùng chỉ được nhận vào một trường học bình thường khác, ngay cả bố trí chuyên ngành cũng không có hy vọng.
Đời này, Cố Ninh bất kể như thế nào, đều muốn giúp Trương Giai Giai một phen, kiếp trước, hai người từng có mơ ước, sẽ cùng học chung đại học, ở chung trong một thành phố, bởi vì mơ ước đó, nguyện vọng thi vào đại học của hai người đều điền giống nhau.
Chỉ là sau này bởi vì âm kém dương sai, tuy rằng hai người vẫn ở chung trong một thành phố, nhưng lại học ở hai trường khác nhau.
Lúc này đây, Cố Ninh muốn cùng với Trương Giai Giai, cùng học chung một trường đại học giống như nguyện vọng lớn nhất trong đời của hai người ở kiếp trước, lần này, cô đã có chuẩn bị, bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào cũng sẽ không phát sinh.
Trương Giai Giai vươn cánh tay từ trong chăn ra:
– “Phòng của bạn thật lớn, trên tường đều những giấy khen trước kia của bạn, nhiều như vậy a, lúc trước bạn nói với mình, kết quả thi tốt nghiệp của bạn hoàn hảo như vậy toàn là dựa vận khí tốt, thì ra là bạn lừa mình.”
Cố Ninh từ trên giường ngồi dậy:
– “Những giấy khen này đều là do mẹ mình dán trong phòng, ừ, dùng để khích lệ mình đó.”
Trương Giai Giai nghĩ đi nghĩ lại rồi nói:
– “Thường xuyên nghe bạn nhắc đến mẹ bạn, nhưng sao mình chưa bao giờ nghe bạn nhắc đến cha bạn vậy? Cha mẹ bạn không có kết hôn sao?”
Cố Ninh trong lòng lộp bộp một chút, chuyện riêng trong nhà, quả thật cô chưa từng nói cho Trương Giai Giai biết, bởi vì lúc trước hai người còn chưa thân quen đến loại trình độ đó, nếu cô tùy tiện đi nói cho người khác biết về hoàn cảnh gia đình mình, tình huống như vậy… Người ngoài nhìn vào, làm sao cũng sẽ cảm thấy cô đang tự bóc vết sẹo của chính mình ra, như vậy thật kỳ quái. Tuy rằng về vấn đề này, đuổi cổ Cố Xuân Sinh ra khỏi nhà hoàn toàn không thể coi là vết sẹo gì đó, trên thực tế, khi làm chuyện này cô rất vui vẻ nha!
Cố Ninh thở dài:
– “Cha mình và mẹ mình, mấy tháng trước vừa ly hôn rồi.”
Trương Giai Giai sửng sốt, không kịp phản ứng, bởi vì chuyện này Cố Ninh chưa bao giờ nói cho cô biết! Cô cảm thấy vừa rồi cô không nên hỏi về vấn đề này…
Cố Ninh cất giọng nhàn nhạt, trong không gian yên tĩnh, làm cho người nghe phá lệ an tâm:
– “Cha mình tên là Cố Xuân Sinh, ông ta ra ngoài ngoại tình, bỏ rơi mình và mẹ mình, ở bên ngoài có người đàn bà khác, ông ta đã ở cùng một chỗ với người đàn bà kia mười mấy năm, còn sinh một đôi trai gái. Mấy tháng trước, ông ta muốn ly hôn với mẹ mình để cưới người đàn bà kia, ông ta muốn đuổi hai mẹ con mình tay không rời khỏi nhà, bất quá bởi vì đủ loại nguyên nhân, cho nên ông ta không thành công. Mẹ mình đã nản lòng thoái chí, cho nên đồng ý ly hôn với ông ta.”
Trương Giai Giai trợn mắt há hốc mồm, nhất thời không thể tiêu hóa được tin tức này, hoàn toàn hóa đá ngay tại chỗ. Việc này, nếu là người bình thường gặp phải chắc hẳn rất suy sụp, thế nhưng Cố Ninh lại có thể vô cùng bình tĩnh mà nói ra như vậy.
Nghe xong chuyện đó, trong lòng Trương Giai Giai không biết có tư vị gì không biết nên phải ứng như thế nào cho phải, cô không ngờ chỉ mấy tháng trước, Cố Ninh đã phải trải qua biến cố lớn như vậy…
Cô không biết lúc ấy, Cố Ninh phải đối mặt với loại chuyện này thế nào, nếu như chuyện này phát sinh trên người cô, việc này xảy ra với cô… Cô cứ liên tục nghĩ như vậy…rồi không dám nghĩ tiếp nữa.
Cứ như vậy hết nửa ngày, Trương Giai Giai rốt cuộc cũng nói được một câu:
– “Bạn đừng khổ sở.”
Cố Ninh nhìn bộ dáng thật cẩn thận của Trương Giai Giai, nhịn không được cười rộ lên:
– “Người đàn ông đó đã tuyệt tình như vậy, vì sao mình còn phải khổ sở, một chút mình cũng không thấy khổ sở gì, bọn họ ly hôn, cả mình và mẹ mình đều cảm thấy được giải thoát.”
– “Kỳ thật, ngẫm lại thì đúng là như vậy.”
Trương Giai Giai cảm thấy, hình như cô đã hiểu được một chút.
Cố Ninh vân đạm phong khinh nói tiếp:
– “Mình sẽ nói cho bạn biết một chuyện rất thú vị, kỳ thật con gái của đôi cẩu nam nữ kia, hiện tại đang học chung lớp với chúng ta.”
Trương Giai Giai hoàn toàn bị tin tức này làm cho bối rối, trời ạ! Cô cảm thấy đầu óc mình không thể bình phục nổi, chỉ là phản xạ có điều kiện hỏi:
– “Vậy… Người đó là ai?”
– “Cố Huyên.”
Trương Giai Giai nhìn chằm chằm lên trần nhà trên đầu, cô cảm thấy chính mình cần hảo hảo làm cho rõ một chút, tin tức này mang theo khối lượng thông tin quá lớn đi.
Mất nửa ngày, Trương Giai Giai mới sâu kín nói:
– “Trách không được mình luôn cảm thấy Cố Huyên luôn thường xuyên dường như vô ý mà cố ý liếc mắt xem xét bạn.” Dừng một chút, Trương Giai Giai nói tiếp: “Chẳng qua bộ dáng của hai người các người một chút cũng không giống nhau, bạn đẹp hơn, dễ nhìn hơn so với Cố Huyên, mình cảm thấy cô ta cười đặc biệt giả tạo, đối với người ta cũng vô cùng giả tạo.”
Cố Ninh cười lạnh một tiếng:
– “Bạn không biết đâu, ngày mình thi tốt nghiệp, hôm đó cô ta sai người đến cổng trường chặn đường mình, may mắn là chuyện xấu do cô ta và người nhà cô ta có làm ra nhiều hơn đi chăng nữa thì mình vẫn có phòng bị sẵn từ trước, bằng không mình cũng không biết bản thân có thể tham gia dự thi hay vẫn phải bỏ thi.”
Trương Giai Giai sửng sốt, tức giận đến nổ phổi nói:
– “Cô ta thế nhưng còn dám kêu người đến chặn đường bạn hả. Thật là ghê tởm! Cố Huyên sao lại hư hỏng như vậy, quả thực thật là làm cho người ta chán ghét quá.”
Trương Giai Giai càng nghĩ càng bất bình, quả thực cảm thấy khí huyết sục sôi trong lồng ngực, cô nhìn Cố Ninh:
– “Sao bạn lại thành thật như thế, đáng lí bạn nên đem chuyện của cô ta, hảo hảo mà công bố rộng rãi trong trường học mới phải, để cho mọi người đều biết cô ta là loại người nào! Bạn chính là quá rộng lượng, người ta đều khi dễ đến trên đầu rồi kìa! Trước kia mình một chút cũng không nhìn ra Cố Huyên lại là loại người như vậy, chỉ cảm thấy cô ta là loại người có chút dối trá chán ghét, không nghĩ tới cô ta lại thâm độc như vậy! Quả thực giống y hệt như Dung mama!”
Trong kỳ nghỉ hè, TV có phát sóng bộ phim “Hoàn Châu các các”, ratings một đường tăng vọt, bất kể đi đến chỗ nào, đều có thể nghe được ca khúc chủ đề của bộ phim này, điều này đã khiến cho từ già đến trẻ, từ lớn đến bé từ nhà đến trường học đều nổi lên làn sóng hâm mộ mạnh mẽ, cái gì mà đồ bao tập cách cách, sách vở văn phòng phẩm in hình cách cách…, nếu như bạn không có những thứ đó, đại biểu bạn không phải người biết nắm bắt xu hướng, là người lỗi thời.
Mà hễ muốn mắng chửi ai có suy nghĩ xấu xa, thì cứ đem người đó ra so sánh với Dung mama sẽ không sai.
Cố Ninh bị phần so sánh này của Trương Giai Giai làm cho vui vẻ, không nhịn được nụ cười, cứ cho rằng Cố Huyên là Dung ma ma đi, cô cũng không phải Hạ Tử Vi tuyên bố mặc cho người ta châm kim a! Việc này không thể so sánh được a…
Cô cảm thấy trong mắt Trương Giai Giai, trong một giây cô đã biến thành cô gái nhỏ mặc cho người ta bắt nạt…
Trương Giai Giai nhìn bả vai run run của Cố Ninh, càng thêm tức giận, đẩy đẩy Cố Ninh một chút:
– “Bạn còn có thể cười được à! Không được, không thể cứ cho qua như vậy được, bạn không nói thì để cho mình nói! Dù sao cũng không tính là phỉ báng! Cô ta đã có gan làm thì phải có gan tự chịu trách nhiệm. Thoạt nhìn, bề ngoài của cô ta hiền hòa dịu dàng, ở cùng ai cũng đều hòa hòa thuận thuận, sau lưng lại ngấm ngầm một bụng ý nghĩ xấu xa, không chừng lần sau lại nghĩ ra chiêu gì tổn hại bạn đó.”
Trương Giai Giai phồng lên hai má, còn tức giận hơn so với mình bị khinh bỉ, cô cảm thấy trước kia mình bị ủy khuất và chuyện mà Cố Huyên đã gây ra nếu đem ra so sánh, vậy thì đơn giản không đủ để so!
Cố Ninh thấy Trương Giai Giai tức không chịu được, vội vàng không cười nữa, nghiêm mặt nói:
– “Bạn hiểu lầm rồi, mình không phải là người rộng lượng, mà mình tính toán rất chi ly, cô ta làm như vậy, chẳng qua chỉ muốn mình không thể tiếp tục đến trường đi học nữa, thì mình phải càng hảo hảo đi học, cô ta muốn tranh thắng thua, muốn ở mọi điểm đều phải cao hơn mình một bậc, áp chế được mình thì mình càng muốn khiến cho cô ta cái gì cũng không bằng mình, Cố Huyên là người có tâm kế rất sâu, nếu mình làm như vậy, sẽ có thể tức chết cô ta!”
Trương Giai Giai có chút không hiểu:
– “Vậy bạn còn tha thứ cho cô ta sao?”
– “Không phải là mình tha thứ cho cô ta, không phải tập quân sự vừa mới chấm dứt sao? Không nên nóng nảy, trèo càng cao thì té càng đau, mình cũng chẳng có tâm địa tốt như vậy, loại chuyện lấy đức oán này mình chưa bao giờ làm, có thù tất báo thì còn không sai biệt lắm.”
Trương Giai Giai nhìn bộ dáng dự đoán trước của Cố Ninh, liền biết Cố Ninh tự có chủ ý của riêng mình, cô cũng thoáng yên tâm:
– “Vậy được rồi.”
Dừng một chút, Trương Giai Giai nói:
– “Haiz, trước kia bạn chưa từng nhắc tới chuyện này, trong lớp chúng ta, cũng không có ai biết quan hệ giữa bạn và Cố Huyên.”
– “Mẹ mình vẫn chưa biết mình và Cố Huyên học chung một lớp, bằng không mẹ mình lại phải suy nghĩ nhiều, chuyện này bạn phải giúp mình gạt mẹ mình đó.”
– “Ừ, mình sẽ không nói cho dì biết đâu.”
Cố Ninh lười biếng duỗi eo, dần dần nhắm hai mắt lại:
– “Chúng ta đi ngủ đi, thời gian thật sự không còn sớm nữa rồi.”
– “Ừ.” Trương Giai Giai nhìn người bên cạnh, cô thấy Cố Ninh nói cho cô biết chuyện riêng trong gia đình mình, quan hệ giữa hai người lại tiến thêm được một bước, biến thành bạn bè tốt không có gì là không thể nói.
Cô cũng không biết vì sao vừa rồi tâm tình mình lại kích động như vậy, phảng phất trong nháy mắt lại trở về thời điểm một năm trước, thời khắc mà cả cô nhà rời bỏ quê hương chuyển đến thành phố…Cảm giác kia…không thể diễn tả được bằng lời… Cô không khỏi tự suy nghĩ, nếu như Cố Ninh và dì phải tay không rời khỏi nhà, sau đó là thi tốt nghiệp… Cố Ninh cũng không thể đi tham gia dự thi…
Chỉ nghĩ đến việc này, khiến cho cô cảm thấy không có biện pháp để tha thứ cho Cố Huyên, đồng thời, cũng làm cho cô cảm thấy hết sức khó chịu.
Cô và Cố Ninh cảm thấy rất hợp ý, đối với từng thói quen nhỏ nhặt của cô, Cố Ninh đều hiểu rõ, có đôi khi, ngay cả cô cũng không biết bản thân mình có những thói quen nhỏ nhặt đó, là bị Cố Ninh lơ đãng nhắc nhở, cô mới có thể nhận thấy được. Cô có cảm giác mình và Cố Ninh không giống như những người vừa quen biết không lâu, mà giống như hai người bạn đã xa cách lâu ngày vừa gặp lại. Cố Ninh đối với cô tốt như vậy, cho nên cô không muốn nhìn thấy Cố Ninh phải chịu bất cứ thương tổn gì, cơn buồn ngủ ập đến, Trương Giai Giai nhắm hai mắt lại, mơ mơ hồ hồ suy nghĩ.
Sáu giờ sáng hôm sau, hai người Cố Ninh đúng giờ mở mắt. Cho dù không phải học quân sự nữa, nhưng đồng hồ sinh học đã quen với thời gian này, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thay đổi được. Cố Ninh xuống bếp, nấu hai bát mì đơn giản, trên vắt mì có để một quả trứng gà được chiên vàng đều hai mặt, một bữa ăn sáng vô cùng đơn giản và đầy năng lượng. Ăn xong bữa sáng rồi ra cửa, hai người an vị trên xe đi đến nông trại, như đã hẹn trước, 3 bên trực tiếp gặp mặt ở nông trại.