Edit: Cửu Trùng Cát
– “Đứa nhỏ này, sao lại vội vã như vậy, cậu cũng không phải không đáp ứng con, cậu cháu mình có cái gì cũng có thể… Có thể hảo hảo thương lượng mà! Con dừng lại trước đi…đừng đi mà!”
Cố Ninh nghe được tiếng nói phía sau thì dừng bước, khóe miệng cong lên một nụ cười xinh đẹp.
Thẩm Xán bước nhanh tới bên cạnh Cố Ninh, vội vã hỏi:
– “Vừa nãy con nói là thật sao?”
– “Đương nhiên là thật rồi.”
Trên mặt Thẩm Xán có chút do dự:
– “Mẹ con không biết hả?”
Nếu Thẩm Lan biết, Cố Ninh sao có thể đến tìm ông chứ! Cố Ninh cất giọng nhàn nhạt:
– “Mẹ con không biết.”
Loading...
Thẩm Xán vỗ đùi, cười lên ha hả:
– “Cố Xuân Sinh cũng có ngày hôm nay! Đây chính là ông trời báo ứng a! Hắn đi ngoại tình, hiện tại bị người ta đội nón xanh, đáng đời! Sao con không nói cho mẹ con biết, để cho chị ấy biết hiện tại hắn ta bị báo ứng như thế nào!”
Thẩm Xán tưởng tượng ra hình ảnh đỉnh đầu Cố Xuân Sinh có một cái nón xanh mượt, trong lòng vô cùng vui vẻ, vui vẻ xong, Thẩm Xán ho khan một tiếng, như chợt nghĩ tới điều gì, sắc mặt trở nên nghiêm túc, tiếp tục hỏi:
– “Cố Ninh, sao con biết được nhiều như vậy?”
– “Không nói cho cậu, dù sao con biết là được.”
Thẩm Xán nhìn Cố Ninh, giọng nói trở nên trầm thấp:
– “Cậu nói con… đứa nhỏ này, sao tâm nhãn của con lại sâu như vậy.”
Cố Ninh sửng sốt, trong giọng nói không nghe ra cảm xúc gì:
– “Nếu con không có tâm nhãn, còn không biết sẽ bị khi dễ thành ra bộ dáng gì rồi.”
Thẩm Xán ngẩn ra, trong lòng tràn ngập áy náy và thương xót, ông biết những lời Cố Ninh nói không khoa trương một chút nào, hổ dữ không ăn thịt con, đôi cẩu nam nữ kia tâm tư quá ác độc, đầy một bụng ý nghĩ xấu xa, điểm ấy ngược lại thật quá xứng đôi, thích hợp ở chung một chỗ với nhau, ngàn vạn lần đừng tách ra rồi lại mang tai họa đến cho người khác.
Thật ra, nếu không phải Cố Ninh sớm có tính toán từ trước, không chừng mẹ con hai người đã bị đôi cẩu nam nữ kia khi dễ thành bộ dáng gì rồi.
Rốt cuộc cũng là cháu gái mình nhìn thấy từ nhỏ đến lớn, nghĩ đến đây, Thẩm Xán có chút không đành lòng, cảm thấy những gì vừa nãy ông nói có chút hơi quá.
Trên đời này, nếu có thể thoải mái sống sót, sống một cuộc sống đơn giản hạnh phúc, ai lại nguyện ý suy nghĩ đến những chuyện phức tạp thế kia chứ? Giống như cả thế giới này có quá nhiều những điều tốt đẹp, tất cả cũng bởi vì những thứ dục vọng không nên có mà biến chất.
Thẩm Xán ở trong lòng thở dài một tiếng, nhất thời không biết phải nói gì mới đúng.
– “Sau khi con hoài nghi Cố Xuân Sinh, những ngày được nghỉ học, con đi theo dõi ông ta, theo được vài lần, trong lòng cũng dần dần hiểu rõ, có lần Cố Xuân Sinh đi công tác ở nước ngoài, con nhìn thấy một người đàn ông từ biệt thự của Dương Mộng Đình đi ra, lúc đó mới tám giờ sáng, hai người bọn họ rất thân mật, sau này con mới biết, người đàn ông đó chính là đối tác làm ăn của Dương Mộng Đình.”
Cố Ninh biết suy nghĩ trong lòng Thẩm Xán, cô cũng biết mấy chuyện này Cố Xuân Sinh không hề phát hiện được, quả thật có chút không tài nào hiểu nổi, cho nên lúc này Cố Ninh tùy tiện đưa ra một lý do, đem chuyện này qua loa kể lại một lần. Cô cũng không thể nói cho người khác biết, đây là những gì mà cô đã điều tra được ở kiếp trước.
Nghe Cố Ninh giải thích, Thẩm Xán cũng cảm thấy hợp lý, cháu gái của mình vốn dĩ tâm tư thâm trầm hơn so với người thường, có thể đem sự tình suy nghĩ thấu triệt như thế cũng là bình thường.
Nhưng như thế này chưa chắc đã hoàn toàn tốt, rất nhiều người đều nói, con người sống ở đời có khi cũng nên hồ đồ. Có đôi khi nhìn được quá rõ ràng, ngược lại sẽ không biết phải làm như thế nào, hôn nhân thất bại của cha mẹ đối với Cố Ninh có ảnh hưởng quá lớn, không biết về sau Cố Ninh có thể tìm được hạnh phúc hay không…
Nghĩ tới chuyện này, Thẩm Xán giật mình, sau khi bình tĩnh lại ông bất đắc dĩ cười cười, Cố Ninh chỉ mới 15 – 16 tuổi, bản thân ông hình như suy xét quá sớm, cháu gái ông thông minh như vậy, về sau tất nhiên sẽ có phúc khí của riêng nó.
Nếu Cố Ninh đã giải thích như vậy, Thẩm Xán cũng không muốn hỏi nhiều nữa, suy đi nghĩ lại rồi nói:
– “Vậy con cảm thấy chuyện này phải làm thế nào? Con nói chúng ta phải đoạt lấy công ty vận chuyển hàng hóa đó, đôi cẩu nam nữ kia có thể sảng khoái đưa cho sao?”
Giọng nói Cố Ninh mang theo vài phần kiên định:
– “Nhất định được, bởi vì bà ta không dám đánh cuộc.”
Lúc chuyện làm ăn của Cố Xuân Sinh vừa có chút khởi sắc, cơ duyên trùng hợp gặp được Dương Mộng Đình khi đó bà ta đang học đại học, lúc ấy Dương Mộng Đình cảm thấy Cố Xuân Sinh ra tay hào phóng, lại có loại hấp dẫn độc đáo của một người đàn ông thành đạt, hoàn toàn không giống như người bạn trai hiện thời của bà ta, cứ dây dưa như vậy một thời gian, bà ta cũng thấy động tâm.
Mặc dù biết đối phương đã có gia đình, nhưng bà ta cũng chỉ do dự một lát, rồi quay đầu nhào vào tình yêu cuồng nhiệt, khi đó cha của Dương Mộng Đình – Dương Túc còn chưa phải Phó thị trưởng mà chỉ là một quan chức bình thường ở cục giao thông, nín nhịn mười mấy năm cũng chỉ được một cái ghế chủ nhiệm văn phòng, trên con đường quan chức xem như không đạt được thành tích gì.
Dương Túc cũng là đi cửa sau mới từ từ trèo được lên cao, là do Cố Xuân Sinh tiêu tiền giúp ông ta lót đường, từ nay về sau trải qua mười mấy năm, từ từ mới bò được lên cao, cho đến năm trước đắc cử được chức Phó thị trưởng.
Trên tay Dương Túc nắm được quyền lực, tự nhiên cũng cho Cố Xuân Sinh không ít tiện lợi, công ty Cố Xuân Sinh một đường phát triển thuận buồm xuôi gió, không tính là làm mua bán lỗ vốn.
Lúc Dương Mộng Đình ở lứa tuổi hai mươi ngang ngạnh ương bướng, một lòng một dạ nhào vào người Cố Xuân Sinh, sau này hai người ở cùng một chỗ được vài năm, bà ta lại sinh con cho Cố Xuân Sinh, dần dần biết nhìn xa trông rộng hơn, không còn cuồng nhiệt giống như năm đó khi vừa nhìn thấy Cố Xuân Sinh nữa, tình cảm vạn kiếp bất phục của bà ta dành cho Cố Xuân Sinh cũng dần dần lùi về dĩ vãng.
Cố Xuân Sinh rất bận rộn, thường xuyên không thể ở bên cạnh bà ta, hơn nữa hai bên đều phải bận tâm lo nghĩ, phải bảo đảm cho cuộc sống của cả hai người đàn bà bên cạnh mình, một nguyên nhân là vì ông ta không muốn để cho Thẩm Lan phát hiện ra việc ông ta đi ngoại tình, cho nên Cố Xuân Sinh làm việc tự nhiên càng phải cẩn thận hơn, thường xuyên ở nửa đường đột nhiên biến mất.
Trong lòng Dương Mộng Đình biết người đàn ông này đối với người vợ chính thức hoàn toàn không còn tình cảm gì nữa, trong ba người, bản thân bà ta tuyệt đối có thể chiếm ưu thế. Nhưng Cố Xuân Sinh và Thẩm Lan vẫn chưa ly hôn, quan hệ giữa bà ta và Cố Xuân Sinh cũng chỉ có thể âm thầm trong bóng tối.
Vốn dĩ trong lòng Dương Mộng Đình mang theo oán hận, quanh năm suốt tháng không danh không phận, cho nên sẽ nảy sinh những tâm tư khác. Lúc ấy, bà ta muốn Cố Xuân Sinh giúp bà ta mở một thẩm mỹ viện tại trung tâm thành phố, sau đó thuê một người chạy việc vặt trong tiệm kiêm chức giao hàng, đó chính là gã sinh viên Thôi Tùng.
Tuy rằng bộ dáng Thôi Tùng không tính là cao lớn tuấn tú, nhưng mặt mày cũng rất ưa nhìn, quan trọng nhất, gã có sự săn sóc mà trên người Cố Xuân Sinh luôn thiếu sót, thường xuyên qua lại, hai người lập tức có quan hệ ám muội.
Sự tình giống như lại tái diễn một lần nữa, nhàm chán mệt mỏi với người cũ, cảm giác mới mẻ, cuồng nhiệt dành cho người mới, tâm trạng kích thích đánh bại ý thức và trách nhiệm, mỗi một chuyện ngoại tình, đều khiến cho người ta có cảm giác kinh ngạc tương tự như nhau.
Giống như năm đó Cố Xuân Sinh và Dương Mộng Đình thông đồng cùng một chỗ, Sau khi Thôi Tùng tốt nghiệp đại học, gã và Dương Một Đình lại thông đồng ở cùng một chỗ.
Một người là tiểu tam, một người là sinh viên, trong mối quan hệ mập mờ này, ai chiếm vai trò chủ đạo trong quan hệ vừa nhìn là hiểu được ngay, sau khi Thôi Tùng tốt nghiệp đại học, Dương Mộng Đình đã bỏ tiền giúp gã mở một công ty vận chuyển hàng hóa, vốn tài chính thành lập công ty một nửa là tiền trong tài khoản của thiên kim Dương Mộng Đình, một nửa là tiền do bà ta đào từ chỗ Cố Xuân Sinh, Cố Xuân Sinh chỉ cho rằng Dương Mộng Đình hợp tác làm ăn với người khác, ông ta không hề biết là còn có một tầng chuyện mập mờ giữa tình nhân của ông ta và một người đàn ông khác, ông ta còn sốt sắng, phụ giúp chuẩn bị rất nhiều việc.
Nhìn bề ngoài, Dương Mộng Đình và Thôi Tùng là quan hệ hợp tác làm ăn, nhưng cả công ty đều là do Thôi Tùng quản lý, Dương Mộng Đình rất ít khi lộ mặt, mà bà ta làm công tác hậu cần cho công ty, một mặt là vì trấn an Thôi Tùng, một mặt là để tiện cho hai người bọn họ ở sau lưng ngấm ngầm thông đồng cùng một chỗ, về phương diện quản lý công ty, Dương Mộng Đình vốn dĩ không quan tâm đến.
Hai người bọn họ đã quen biết 4 – 5 năm nay, quan hệ mờ ám cũng duy trì đứt quãng hơn hai năm.
Tháng trước Thẩm Xán vừa thay đổi công việc, làm tài xế cho một công ty vận chuyển hàng hóa, cơ duyên trùng hợp, nơi ông làm việc, vừa vặn chính là công ty vận chuyển hàng hóa mà Thôi Tùng đang quản lí.
Thẩm Xán công tác hơn một tháng, cũng đã thấy qua ông chủ trẻ tuổi này vài lần, là từ rất xa nhìn thấy, nói chuyện cũng chưa từng nói qua bao giờ, trước kia ông còn cảm thán, ông chủ trẻ tuổi mà lại có thành tựu như vậy, thật sự là khó có được, bản thân ông cũng học qua đại học, quả thật là bất đồng a. Lúc này hiểu rõ tất cả, thì ra không phải như vậy a, cảm tình của ông tuột xuống cả thước, ăn cơm mềm mà làm giàu a! Còn cùng với mình ăn chung một bát cơm, chung một nhịp thở nữa chứ!
Thẩm Xán do dự trong chốc lát rồi nói:
– “Người đàn bà kia vụng trộm nuôi tiểu bạch kiểm, chúng ta cũng không có nghĩa vụ nhắc nhở Cố Xuân Sinh, đáng đời cho hắn. Nhưng chúng ta làm như vậy, hình như có chút không phúc hậu thì phải?”
– “Không phúc hậu thì thế nào?”
Thẩm Xán do dự 2 giây rồi đáp:
– “Không phúc hậu cũng phải làm, đối với hắn không cần phúc hậu!”
Hai người đưa mắt nhìn nhau, Thẩm Xán thật sự cảm thấy, bản thân về sau đi theo đứa cháu gái này, ngàn vạn lần không thể đắc tội với con bé…
Thẩm Xán không đợi hàng hóa chuyển xong, đã trực tiếp đi văn phòng của ông chủ, buổi chiều cũng không định chở hàng nữa.
Lúc Thẩm Xán đi vào, Thôi Tùng đang chơi game online, gã mang tai nghe, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, tần suất chớp mắt so với bình thường thấp đi rất nhiều, ngón tay thì cử động vô cùng nhanh.
Thẩm Xán cười “ha ha” ở trong lòng hai lần, xem ra nhận xét của ông với vị ông chủ đây quá nhầm lẫn rồi a! Cho rằng ông chủ tuổi còn trẻ như vậy mà có thể mở một công ty lớn, hẳn là bận rộn đến mức chân không chạm đất, không ngờ vị này lại đang rung đùi không chớp mắt ngồi chơi game online!
Thôi Tùng đánh xong một ván, ngáp dài một cái, nâng tay lên duỗi người, lúc này mới nhìn thấy có người đang đứng trước bàn làm việc. Đối với người trước mắt này, hiển nhiên là Thôi Tùng không có ấn tượng gì, gã cũng không biết đối phương lúc nào thì tiến vào? Đem tầm mắt một lần nữa ném về phía màn hình, thờ ơ hỏi:
– “Có chuyện gì?”
– “Thôi Tùng, không thể tưởng tượng được cậu rất có bản lĩnh nha! Vừa mới tốt nghiệp Đại học một năm, liền dựa vào đàn bà mở công ty vận chuyển, không biết so với các bạn học trước kia, khởi điểm của cậu cao hơn bao nhiêu đâu.”
Thẩm Xán quăng ra một câu chấn động, Thôi Tùng sửng sốt 2 giây, đồng tử co quắp lại một chút, biểu tình trên mặt lập tức trở nên kích động:
– “Anh đang nói hưu nói vượn cái gì vậy, anh là ai?”
Thẩm Xán cười lạnh, tiến lên nắm chặt cổ áo Thôi Tùng một phen, muốn hù dọa người trước mắt, ông rất tin tưởng rằng bản thân ông sẽ làm được, thậm chí cảm thấy có chút thú vị nữa là khác, trên thực tế, ông bắt đầu cảm thấy bản thân đã bị Cố Ninh ảnh hưởng…
– “Dương Mộng Đình là người đã có gia đình, hẳn là mày biết chứ? Cô ta là tiểu tam phá hoại gia đình người khác, mà tao – chính là em trai của người phụ nữ đã bị cô ta phá nát gia đình, tiền bạc do cô ta đào từ anh rể trước của tao, đều trợ cấp cho mày, mày mới là kẻ đáng đánh nhất! Mày nói thử xem, nếu chuyện này bị Cố Xuân Sinh biết, hoặc là bị người trong công ty biết, sẽ thế nào nhỉ?”
Chuyện gần đây của Dương Mộng Đình, Thôi Tùng cũng biết, xảy ra nhiều chuyện như vậy, hai người đã hơn một tháng không liên lạc gì với nhau, gã trăm ngàn lần cũng không nghĩ tới, kẻ địch có thể ở phía sau, tìm đến tận chỗ của gã.
Dù sao Thôi Tùng cũng vừa tốt nghiệp Đại học không lâu, ra đời cũng chưa bao lâu, bị bộ dáng hung thần ác sát của Thẩm Xán làm cho hoàn toàn chấn kinh, chung quy trong chuyện này, gã cũng không thể chiếm lý, cho nên lúc này, sắc mặt của gã là một mảnh trắng bệch, ngập ngừng ấp úng hết nửa ngày, mới nói ra được một câu đầy đủ:
– “Anh… Anh muốn thế nào?”
Thẩm Xán nhìn người trước mắt, buông cổ áo Thôi Tùng ra, trầm giọng:
– “Mấy thứ này vốn cũng không phải tài sản của cậu, bất quá cũng nhờ cậu mới có, như vậy đi, cậu đem công ty giao ra đây cho tôi.”
Thôi Tùng kinh ngạc nhìn Thẩm Xán, ý tứ của người này là muốn gã đem công ty bán cho hắn, không phải phương thức xử lý của hắn quá kịch liệt rồi sao? Trong lòng Thôi Tùng bất ổn, thử thăm dò một lần nữa:
– “Anh đây là… Muốn mua công ty của tôi.”
Thẩm Xán cười nhạo một tiếng:
– “Cậu cũng thật không biết xấu hổ dát vàng lên mặt, dám mở miệng nói công ty là của cậu.”
Thôi Tùng bị nói đến có chút thấy xấu hổ, không dám trả lời. Thẩm Xán lạnh mặt còn nói thêm:
– “Bất quá cậu cũng nói không sai đâu, tôi muốn mua công ty của cậu.”
Thôi Tùng nhìn Thẩm Xán, vẻ mặt ngoài ý muốn và nghi hoặc, vốn dĩ gã cho rằng người này là đến cửa tìm gã muốn gây phiền toái, sao đột nhiên lại biến thành muốn mua công ty của gã. Sau khi náo loạn xong rồi, hai người bình tĩnh ngồi xuống, Thẩm Xán ra một cái giá không cao cũng không thấp, vừa vặn bằng với khoản tài chính khởi điểm mà lúc trước công ty mới đăng kí kinh doanh. 10 vạn.
Nhưng trải qua hai năm phát triển, nay giá trị của công ty vận chuyển khẳng định không chỉ có giá mười vạn, huống hồ Dương Mộng Đình vì lấy lòng gã tình nhân nhỏ này, tuy rằng không tham gia vào việc quản lý, nhưng cũng ngầm tìm không ít quan hệ, khơi thông không ít con đường làm ăn cho gã, lúc này công ty vận chuyển đang đứng trên đà phát triển nhanh chóng, tiền đồ không giới hạn.
Nhưng Thôi Tùng hiển nhiên không dám cò kè mặc cả, nói thật, từ lúc bên phía Dương Mộng Đình xảy ra chuyện, trong lòng gã đã bắt đầu run sợ, sợ mối quan hệ mập mờ giữa gã và Dương Mộng Đình bị phanh phui, sau đó…
Thôi Tùng cũng từng động tâm tư, muốn đem bán công ty rồi bỏ chạy đến nơi khác, nhưng hiển nhiên việc này không thể thực hiện được, việc bán công ty sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, Dương Mộng Đình không có khả năng không biết, hơn nữa ngay trong lúc đối phương xảy ra chuyện mà gã lại bỏ chạy, cũng quá không phúc hậu rồi. Hai người thông đồng cùng một chỗ lâu như vậy, cũng thực sự có chút cảm tình.
Nhưng lúc này kẻ địch đã tìm tới cửa, cũng không thể trách gã được, tự bảo trọng cho mình luôn là quan trọng nhất.
Vợ chồng vốn dĩ giống như chim rừng, gặp đại nạn thì mạnh ai nấy bay, huống chi, bọn họ cũng không phải vợ chồng đúng nghĩa. Dương Mộng Đình là người đã có gia đình, trước kia là tiểu tam, thật vất vả mới có thể leo lên vị trí vợ chính thức, kết hôn cùng người đàn ông mà bà ta đã làm tình nhân mười mấy năm, khẳng định không có khả năng ly hôn rồi cùng gã sớm chiều ở chung một chỗ, từ lúc bắt đầu gã đã biết điều này, hai người bọn họ vốn dĩ chỉ là chồng hờ vợ tạm, tình nguyện lên giường với nhau mà thôi, sớm muộn gì cũng sẽ tách ra.
Sau khi Thôi Tùng suy nghĩ thông suốt chuyện này thì không do dự nữa, đồng ý chuyển nhượng công ty cho Thẩm Xán, hơn nữa tình huống như bây giờ, cho dù gã không muốn chuyển nhượng cũng không thể nào được.
Thẩm Xán lại gõ gõ bàn một phen:
– “Chuyện này cậu không được nói cho người khác biết, đặc biệt là nhân tình của cậu, bằng không hậu quả tự cậu biết, chắc cậu không muốn bị người ta đuổi theo đánh chết, cũng không muốn để cho thân thích và bạn bè cậu biết cậu làm giàu bằng cách nào đâu nhỉ?”
Nghe Thẩm Xán nửa khuyên răn nửa hù dọa như vậy, sắc mặt Thôi Tùng có vẻ sợ hãi, khẽ gật đầu.
Hai người ước định sáng ngày mai sẽ ra văn phòng luật sư ký giấy chuyển nhượng công ty.
Lúc Thẩm Xán bước ra cửa, ý cười trên mặt không tài nào nhịn được, tâm tình nhộn nhạo vui sướng, ông cảm thấy bầu trời trên đầu hôm nay đặc biệt trong xanh, Cố Xuân Sinh làm sao cũng không ngờ trên đầu đang đội một cái mũ xanh mượt, Dương Mộng Đình lấy tiền của hắn đi nuôitiểu bạch kiểm.
Mà bên phía Dương Mộng Đình, càng không thể đoán được, bản thân bà ta khổ tâm vì gã tình nhân nhỏ lót đường dẫn lối, lại dễ dàng rơi vào tay Thẩm Xán như vậy!
Tuy rằng làm ra chuyện này thật sự có chút thiếu đạo đức, nhưng vừa nghĩ tới bộ dáng quẫn bách của hai người kia, tâm tình của Thẩm Xán cứ như vậy mà khoái trá!
Cát: Bữa có nàng nào thắc mắc tại sao một thiên kim nhà giàu như Dương Mộng Đình lại đi làm nhân tình, không yêu Cố Xuân Sinh vì còn đi cặp kè trai tơ thì chương này giải thích hết rồi nhé! Theo ta thấy thì đây là mối quan hệ cho – nhận chứ chẳng phải yêu đương gì. Liên quan trong đó vừa có tiền, vừa có quyền cho nên hơi rắc rối! Hôm bữa ko dám giải thích vì tới mấy chục chương sau mới nhắc tới, ta ko muốn spoil truyện trước làm mất hay! Giờ thì xem như giải thích hết khúc mắc rồi hen!