Bên ngoài quặng mỏ.
“Hứa quản sự, ta tìm được Xích Viêm tinh rồi.”
Mặt trời đã qua ba sào, Mục Dã từ quặng mỏ đi ra.
Hứa quản sự khẽ giật mình:
“Tiểu tử ngươi không gạt ta chứ?”
“Ngươi đi theo ta!” Mục Dã cười nói.
Dứt lời, Mục Dã liền dẫn Hứa quản sự tiến vào trọng quặng mỏ.
Rất nhiều tạp dịch thấy Hứa quản sự đi vào, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Bọn họ tìm tới tận trưa, vận khí kém đến cả Xích Viêm thạch cũng không có một khối.
Cho đến khi đi đến vị trí Xích Viêm tinh.
Loading...
Một màn ánh sáng đỏ chiếu lên hang động u ám.
“Thật sự là Xích Viêm tinh!” Hứa quản sự vui mừng quá đỗi: “Tiểu tử ngươi gần đây lười thì có lười nhưng không ngờ vận khí vẫn rất tốt! Không tệ không tệ!”
Tạp dịch chung quanh lập tức vô cùng hâm mộ.
Hứa quản sự móc ra một thanh cuốc chim, cũng thi triển Kim Nhận thuật, chậm rãi bổ vào hố đá.
Loại Xích Viêm tinh này nếu để bọn họ đào thì ít nhất cũng phải mấy ngày.
Nhưng Hứa quản sự chỉ đào mấy canh giờ thì đã có thể nhẹ nhàng lấy nó ra rồi.
Khoảnh khắc lúc đào ra, bóng một con trùng ảnh xuất hiện.
“Hừ, xem Canh Kim trảm tuệ kiếm của ta đây!” Hứa quản sự khẽ quát một tiếng, lấy ngón tay làm kiếm, xuất ra một kích, một đạo Kim Quang kiếm khí hiện lên, đạo trùng ảnh đó lập tức hóa thành hai đoạn, rơi trên mặt đất, tóe lên âm thanh như nham thạch.
Các tạp dịch chung quanh thấy vậy thì tâm thần xiết chặt.
Làm quản sự, tu vi Luyện Khí tầng sáu, hoàn toàn không phải người mà đám tạp dịch bọn họ có thể so được.
“Cùng là pháp thuật mà Kim Nhận thuật của Hứa quản sự thi triển lại mạnh hơn ta quá nhiều. . .” Mục Dã âm thầm tắc lưỡi.
Về phần Canh Kim trảm tuệ kiếm kia, tên thì hay nhưng thật ra là pháp thuật nhổ cỏ thôi.
Chắc hẳn vị Hứa quản sự này trước kia cũng có làm ruộng rồi.
“Hôm nay thu hoạch tương đối khá.” Hứa quản sự cười ha ha thu hồi viên Xích Tinh thạch cùng thi thể con yêu trùng kia, lại tiện tay lấy túi trữ vật, móc ra mười cái linh thạch tròn vo vứt cho Mục Dã: “Cho ngươi, xem như tiểu tử ngươi gặp may, sau này nhớ chăm chỉ đào mỏ đấy!”
Nói xong, Hứa quản sự liền mừng rỡ rời khỏi quặng mỏ.
Mục Dã thu linh thạch vào túi trữ vật.
Kim Thạch tông xem như là tông môn tương đối chính đạo, nói quy củ, quản sự cũng không làm ra mấy chuyện như bòn rút này nọ.
Có lẽ, với Hứa quản sự mà nói, mười cái linh thạch cũng không tính là gì.
Nhưng với Mục Dã tới nói còn nhiều hơn một năm chắt góp.
Một ngày đào mỏ rất nhanh kết thúc, Mục Dã vẫn đúng giờ rời đi, lần này Hứa quản sự lại không nói gì.
“Chơi trò chơi thoai!”
Trở lại thạch ốc, Mục Dã ăn no căng một bữa trước đã rồi khóa chặt cửa sổ, treo thêm tấm biển ‘Đang tu luyện, xin chớ quấy rầy’.
Trò chơi quỷ này có hệ thống phòng trầm mê, nhiều lắm thì chỉ chơi đến hai ba giờ sáng thôi.
Mặc dù là thức đêm, nhưng ta cũng đã tu tiên rồi, thức đêm không phải rất bình thường sao?
[Trò Chơi Nhạc Viên, định nghĩa nhân sinh của ngươi.]
Sau khi hết phần cutsceane mở màn, Mục Dã tiến vào [Đao Kiếm Phong Ma].
“Để thử chế độ chân thật lần nữa xem sao?”
Mục Dã suy tư.
Chế độ chân thực mượt hơn chế độ bình thường rất nhiều, nhưng không cách nào saveload, mang ý nghĩa chết thì phải chơi lại từ đầu, có chút lãng phí thời gian.
“Được rồi, thử chế độ bình thường vậy, xem thử tình hình Thẩm phủ giờ thế nào rồi.”
Lựa chọn Phong Ma Nhân, tiến vào trò chơi, Mục Dã cấp tốc đi vào Thẩm phủ.
Lần này, Mục Dã không lựa chọn chờ đợi trong thiên phòng nữa, cũng không đến tiền sảnh chờ yến hội khai yến.
Trong các lựa chọn khi trò chuyện với nha hoàn, Mục Dã lựa chọn cái thứ hai.
[2, nghe nói Thẩm phu nhân quốc sắc thiên hương, lòng thích cái đẹp mọi người đều có, ta chỉ muốn gặp phương dung một lần.]
Sau khi chọn xong, gợi ý thành tựu nhiệm vụ cũng xuất hiện.
Nha hoàn kia bật cười:
“Phu nhân nhà ta đương nhiên là cực đẹp rồi, có điều phu nhân đang ở sương phòng trang điểm, ngươi vẫn nên chờ đi.”
Mục Dã thầm nghĩ, nha hoàn này cũng rất lanh lợi nhu thuận.
Nha hoàn của gia đình giàu có, cũng thật xinh xắn.
Chỉ là, lựa chọn lần này lại có thay đổi.
Sau khi nha hoàn nói xong cũng không xuất hiện lựa chọn nữa.
[1, Không đợi được, thực không dám giấu giếm, ta trúng Tuyệt Mệnh tán đã nửa ngày, đến trưa có lẽ sẽ không còn trên đời.]
[2, (rút đao) tiểu nha đầu, mau dẫn ta đến chỗ Thẩm phu nhân, nếu không, cẩn thận đao không có mắt!]
Thân là Phong Ma Nhân, sao có thể chọn mục thứ nhất được chứ?