Qua mười ngày, Thư Tiểu Bạch mới sáng tạo ra được thức thứ nhất, Soru.
Thời hạn một tháng, như vậy tiến độ này là quá chậm so với lượng tổng công trình.
Thư Tiểu Bạch tắm rửa, ko giống với hai tháng trước, toàn dân vui mừng.
Ngược lại có một loại mưa gió sắp đến, lòng người bàng hoàng.
Một đám tin tức xấu truyền đến.
Ví dụ như dị thú đã phá hoại được bao nhiêu thành thị.
Tàn sát bao nhiêu nhân loại.
Còn truyền đến tin tức khiến cho phòng tuyến tâm lý của mọi người bị hạ gục chính là.
Thủ đô Thái A thành thất thủ, 600 vạn nhân loại bị chết dưới răng và móng vuốt của dị thú.
Toàn bị chính phủ thế giới đã mất đi khả năng khống chế.
Loading...
Đây chính là một tin tức như trời sập đất sụt.
Tin tức tồi tệ thi nhau kéo đến.
Mấy thành thị xung quanh Thái Dung thành, đều ko có tin tức.
Bây giờ Thái Dung thành chính là một tòa đảo hoang.
Thư Tiểu Bạch đi vào công trường, công nhân bốc vác đã ít đi hơn một nửa trước kia.
Mấy ngày gần đây khi đốc công chỉ huy vận chuyển, giọng nói cũng trở nên luống cuống.
Hiển nhiên hắn cũng bị những tin tức gần đây ảnh hưởng.
Không một ai có thể ko để ý đến.
Mười ngày mưa liên tiếp, khiến mọi người trong Thái Dung thành tâm tình bị đè nén.
Dường như ko thể xua tan đi sự sợ hãi ở trong lòng.
Điều an ủi duy nhất của đốc công chính là.
Thư Tiểu Bạch vẫn còn ở lại, hơn nữa năng lực vận chuyển của Thư Tiểu Bạch.
Đã tương đương với toàn bộ đội công nhân bốc vác.
Hôm nay trời mưa đặc biệt to.
Thư Tiểu Bạch chỉ có thể ko ngừng vận chuyển, làm việc cường độ cao để tê liệt nỗi sợ hãi của mình.
Cùng với dị thú công thủ, tất cả mọi người đều vất vả.
Dù cho là đội trưởng chiến đội đặc biệt Lục Nhậm.
“Lục đội trưởng, ngươi tốt.”
“Ngươi tốt.”Lục Nhậm gật đầu: “ Ngũ Diệp đội trưởng, có thể nói cho ta biết tình huống của Trường Phong thành ko?”
Lục Nhậm sắc mặt nghiêm trọng, thế cục ác liệt của toàn thế giới, khiến cho hắn cười ko nổi.
Đứng trước mặt Lục Nhậm là đội trưởng chiến đội đặc biệt của Trường Phong thành, Ngũ Diệp.
Trường Phong thành cách Thái Dung thành 800km, xem như là hàng xóm của Thái Dung thành.
“Trường Phong thành đã bị hủy, ngay tại 3 ngày trước, đội viên của ta cũng đều chết hết, chỉ còn ta…..” Ngũ Diệp nói ra.
Không chỉ đội viên của hắn, toàn bộ trăm vạn nhân khẩu của Trường Phong thành, tất cả đều chết trong miệng dị thú.
Ngũ Diệp là một hán tử cao to, thế nhưng giờ phút này cũng vụng trộm lau nước mắt.
“Ngũ Diệp đội trưởng, vậy tiếp theo ngươi có ý định gì ko?”
“Gia nhập chiến đội đặc biệt Thái Dung thành, đây là việc duy nhất mà ta có thể làm.”
“Vậy cũng tốt, hiện tại nhân thủ của chiến đội đặc biệt Thái Dung thành cũng rất thiếu thốn, tuy rằng chiêu mộ được một ít, nhưng so với cục diện bây giờ vẫn ko đủ, có Ngũ Diệp đội trưởng gia nhập, ta tin tưởng có thể giảm bớt rất nhiều gánh nặng cho chúng ta.”
Lục Nhậm sớm nghe nói đến thực lực của Ngũ Diệp, chính là đệ nhất cao thủ của Trường Phong thành.
Hơn nữa kinh nghiệm cực kỳ phong phú, ở trong chiến đội đặc biệt Trường Phong thành chiến đấu hơn 30 năm.
“Còn nữa, ta có một tin tức.”Ngũ Diệp đột nhiên giảm thấp âm thanh nói ra.
“Tin tức gì?”
“Nhóm người 20 năm trước lại xuất hiện, Trường Phong thành bị diệt cũng quan hệ trực tiếp đến bọn họ, ko chỉ là Trường Phong thành, người của bọn họ đã ẩn núp trong mỗi một tòa thành, có lẽ Thái Dung thành cũng có.”
Lục Nhậm sắc mặt chầm xuống, hắn biết rõ những người kia trong miệng Ngũ Diệp là ai.
Hai mươi năm trước, một tổ chức tên là Bạch Quỳnh, lôi kéo rất nhiều cường giả.
Ý muốn của bọn hắn là phá vỡ thế cục khi đó.
Ý đồ chính trị chính là, muốn cho cường giả quản lý và thống trị thế giới này.
Do cường giả chia nhau thống trị thế giới.
Sau đó để cường giả lãnh đạo bình dân, đối kháng với dị thú.
Lúc đó đã gây ra động tĩnh rất lớn.
Có thể tiếp nhận ý nghĩ này, ko ngoại lệ đều là cường giả trong cường giả.
Hơn nữa còn rất nhiều người.
Chẳng qua bọn họ vẫn ko đủ mạnh để đối mặt với Chính Phủ Thế Giới khi đó, cùng với một thế cục vốn đang ổn định.
Bọn họ vẫn thất bại, Chính Phủ Thế Giới bỏ ra một cái giá vô cùng lớn, cuối cùng đã đánh tan bọn họ.
Nhưng mà vẫn ko bị diệt sạch, bọn họ vẫn có rất nhiều cường giả chạy trốn ẩn núp được.
Lục Nhậm ko nghĩ đến, cách 20 năm, những người kia lại một lần nữa ngóc đầu trở lại.
Không thể ko nói, xuất hiện vào lúc này.
Đúng là một lựa chọn vô cùng sáng suốt.
Chính là thời điểm mà lực ảnh hưởng của Chính Phủ Thế Giới hạ xuống đến mức thấp nhất.
Ở thời điểm mà tất cả thành thị đều trở thành đảo hoang.
Mặc dù có chút ý tứ lợi dụng người khác khi đang gặp khó khăn.
Thế nhưng đây đúng là cơ hội cho bọn họ.
20 năm trước, Lục Nhậm vẫn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt.
Thế nhưng ko ảnh hưởng đến hắn lý giải được sự kiện đó.
Trong Bạch Quỳnh hội, nghe nói có tồn tại cả một thành chi lực(lực lượng= một thành).
Một thành chi lực là cái gì, chính là dùng sức của một người, phá hủy cả một thành thị.
Nói trắng ra, chính là đạn hạt nhân hình người.
Trong lịch sử trăm năm của tinh cầu Bạch Quỳnh, đã từng xuất hiện qua ba tồn tại như vậy.
20 năm trước, vẫn có 2 người còn khỏe mạnh, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Bạch Quỳnh hội thất bại.
“Ngũ Diệp đội trưởng, hoan nghênh ngươi ra nhập chiến đội đặc biệt Thái Dung thành.”
“Gọi ta là Ngũ Diệp là được, Trường Phong thành đã bị diệt, ta chỉ là người sống tạm, ko có tư cách xưng đội trưởng.”
Nghe thấy từ sống tạm này, trong đầu Lục Diệp lập tức nhảy ra gương mặt của Thư Tiểu Bạch.
Nói đến sống tạm, tên đó mới thật sự là sống tạm.
So sánh với hắn, bất luận kẻ nào cũng đều dũng cảm.
Thế nhưng ko thể ko nói, tên đó thật sự ko xấu.
Có thể nhìn ra Thư Tiểu Bạch ko am hiểu chiến đấu.
Hết lần này đến lần khác lại nắm giữ lực lượng cường đại.
Giờ phút này Lục Nhậm ko khỏi suy nghĩ, dưới thế cục này, có nên hay ko một lần nữa chiêu nhập Thư Tiểu Bạch vào chiến đội đặc biệt.
Tuy nói hắn đi vận chuyển lam tinh ở tường thành, cũng có thể phát huy ra tác dụng lớn.
Thế nhưng vẫn ko bằng đi lên tuyến đầu chiến đấu.
“Tiểu Bạch.”
Thư Tiểu Bạch vừa tan làm, liền trông thấy Lục Nhậm đang đứng chờ hắn dưới cơn mưa gió.
Trong một chớp mắt, Thư Tiểu Bạch rất cảm động.
Nếu như thay người đang chờ thành một nữ nhân mà nói.
Thư Tiểu Bạch có thể liền quỳ xuống cầu hôn luôn.
Nữ nhân có thể mang đến tình yêu cho Thư Tiểu Bạch.
Lục Nhậm lần đầu tiên tìm đến Thư Tiểu Bạch đã mang đến phiền phức.
Lần thứ hai tìm Thư Tiểu Bạch đã mang đến tiền.
Thư Tiểu Bạch hy vọng lần này, dù ko phải mang đến…tiền.
Ít nhất cũng ko phải mang đến phiền phức.
“Đội trưởng, ta hy vọng ngươi mang đến tin tức tốt.”
Lục Nhậm mỉm cười: “Đương nhiên là tin tức tốt, chúc mừng ngươi, Tiểu Bạch, ngươi được phục chức.”
“Khôi phục chức cái gì?”
“Trải qua ta suy nghĩ, quyết định cho ngươi trở về đơn vị một lần nữa.”
Thư Tiểu Bạch mắt trừng to nhìn Lục Nhậm: “ngươi xác định đây là tin tức tốt?”
“Tiểu Bạch, bây giờ Thái Dung thành nguy trong sớm tối, mỗi người đều ko thể ko để ý đến, ngươi cũng như vậy.”
“Đạo lý lớn, ta đều hiểu, thế nhưng ta sợ chết.”
Lục Nhậm rất bất đắc dĩ, Thư Tiểu Bạch tính cách và năng lực khác xa nhau.
Đặc biệt là nhiệm vụ trước.
Có thể nói là Thư Tiểu Bạch đã ngăn cơn sóng dũ, thậm chí cứu vớt hắn cùng với Lão Cừu.
Nếu như lá gan của Thư Tiểu Bạch to hơn một chút, thì hắn chính là chiến sĩ hoàn mỹ.