Editor: Linhduong6868
Trong thôn xảy ra chuyện ma quỷ như vậy khiến tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi. Bởi vậy, bà thầy cúng căn dặn phải làm những gì thì mọi người trong thôn đều làm đúng như vậy.
Mẹ Lý Binh hôm nay cũng không đến nhà Ninh Thư mắng chửi. Đầu tiên là do sáng nay mụ phát hiện trên cánh cửa nhà cũng có dấu chân. Điều này khiến mụ trong lòng sợ hãi vô cùng.
Người càng lớn tuổi thì càng mê tín.
Thêm vào đó, hôm nay khi tỉnh dậy mụ cảm thấy người rất nặng nề, tay chân đều không thoải mái, giống như là bệnh viêm khớp lại tái phát.
Bình thường thì loại bệnh này chỉ có trái gió trở trời mới đau nhức.
Lại nói, cổ họng của mụ cũng vô cùng đau đớn, nói chuyện trở nên cực kỳ khó khăn.
Mẹ Lý Binh cảm thấy có thể là mình bị quỷ ám, con trai lại không ở bên cạnh, cũng không có ai chăm sóc.
Mẹ Lý Binh chạy nhanh đến gặp bà thầy cúng. Bà thầy cúng sau khi cầm tiền thì đưa cho mụ một chén nước bùa.
Mặt trời dần dần lặn, khi bóng đêm bắt đầu bao trùm toàn bộ thôn thì cũng là lúc khói mịt mù. Trên tất cả con đường trong thôn đều có người hóa vàng mã. Không ít người vừa đốt vừa quỳ lạy bốn phương tám hướng, miệng thì lải nhải cầu khấn.
Loading...
Không phải nhà nào trong thôn cũng có dấu chân của Lệ quỷ để lại nhưng những người này thấy mọi người còn lại đều hóa vàng mã thì cũng làm theo.
Cha Vương cũng cầm một bó giấy vàng, mang ra trước cổng nhà đốt.
Vương Siêu lúc này đang ở trong phòng cũng bị mẹ Vương gọi ra đốt vàng mã.
Vương Siêu bộ dạng không kiên nhẫn bảo là không rảnh.
Chính là huy động toàn bộ nhân lực đó nha, Ninh Thư không một chút áy náy mà nhún vai.
Thật ra Ninh Thư cũng quá lười để lại tiếp tục đóng vai Lệ quỷ mà đi dọa người. Nghe nói có mấy người trong thôn bị dọa sợ quá liền ngã bệnh mất tiêu rồi.
Thế nhưng, dù Ninh Thư không thèm quấy rối nữa nhưng tâm lý của mọi người trong thôn vẫn hết sức căng thẳng. Cứ tối đến là bắt đầu hóa vàng mã, xem chừng muốn hóa đủ 7 ngày.
Ninh Thư cảm thấy có thể rời khỏi thôn được rồi. Hiện tại, cô cũng có chút tiền, đủ tiền xe và tiền sinh hoạt một đoạn thời gian.
Lên thành phố, làm thế nào để nuôi sống bản thân thì sẽ từ từ suy nghĩ.
Nếu không có chỗ ở thì ở gầm cầu thôi, cũng không phải là chưa từng ở qua.
Chỉ cần có thể che gió tránh mưa là đều được hết. Lại nói, cô còn có một củ nhân sâm đó nha.
Hiện tại, nhân sâm đang dần dần khô lại rồi. Bởi Ninh Thư chăm sóc rất kỹ lưỡng nên bề ngoài nhân sâm trông khá ổn, vỏ không bị nứt, rễ cũng nhiều.
Bây giờ chỉ cần đợi tin của đồn công an thôi.
Chẳng lẽ Lý Binh chỉ cần ngồi tù thôi á? Mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu.
Mẹ Lý Binh thấy phía Vương gia không có động tĩnh gì hết thì lại chạy đến trước cửa nhà định làm ầm ĩ một phen.
Chỉ có điều lần này mẹ Lý Binh thật sự không thể chửi ầm lên được bởi cổ họng cực kỳ đau, giọng nói trở nên khàn khàn. Bây giờ chỉ cần nói chuyện bình thường thôi cũng đã rất vất vả rồi huống hồ định chửi bới.
Có đôi lúc nuốt nước miếng còn đau đến chảy nước mắt. Không ăn không uống được gì vì quá đau.
Tuy người không thoải mái, nói không ra lời nhưng mẹ Lý Binh vẫn vì Lý Binh mà cố gắng.
Con trai của mụ chính là bị người ta làm hại mà phải ngồi tù.
Mẹ Lý Binh chỉ tay vào Ninh Thư, cố gắng nói. Tuy nhiên, không ai nghe rõ mụ đang nói cái gì cả, chỉ nghe thấy những âm thanh ú a ú ớ.
Ninh Thư nghiêng đâu, xích tai lại gần mẹ Lý Binh hỏi: “Bà đang nói cái gì thế? tôi chả nghe thấy gì cả”.
“Mẹ Lý à, có phải bà bị quỷ nhập rồi không? Sao ú a ú ớ chẳng nói được một câu nên hồn vậy?”.
Mấy người hóng chuyện đang vây quanh mẹ Lý Binh nghe xong liền lập tức cách xa mụ ba mét.
Nghe Ninh Thư nói vậy, mẹ Lý Binh trở nên kích động, khuôn mặt đỏ bừng cả lên, cố gắng nói lớn tiếng hơn nữa. Tuy nhiên, âm thanh của mụ thực sự quá khàn, âm tiết không rõ ràng, rất khó để nghe rõ mụ nói cái gì.
“Mà..y…” Mẹ Lý Binh cố gắng rặn ra từng chữ, nước mắt cứ thế chảy ròng ròng, cổ họng của mụ chính là đau đến mức muốn phế rồi.
Ninh Thư mặt không đổi sắc, lớn tiếng: “Mẹ Lý à, tóm lại là bà đang nói cái gì vậy?”
Mẹ Lý Binh tức đến nổ phổi, không biết làm thế nào để thể hiện sự giận dữ liền định đập đầu vào tường.
Lần trước mụ ta cũng làm như thế này thì liền có người giữ lại. Thế nhưng, chuyện ma quỷ xảy ra lúc trước đã khiến cho người trong thôn có một tầng bóng ma tâm lý, hiện tại mẹ Lý Binh có bộ dạng như thế này, nói cũng ú a ú ớ không nói nên câu thật giống như bị quỷ nhập.
Rốt cuộc không người nào dám đứng ra giữ mụ lại.
Thấy vậy, Ninh Thư liền giữ mụ lại. Định ăn vạ trước cổng nhà cô à?
Mẹ Lý Binh dám làm loạn như thế cũng bởi những lần bà ta đến quấy nhiễu, Vương gia chưa một lần dám đứng ra phản kháng lại.
Nếu như cha mẹ Vương có thể đứng ra cho mụ một đòn phủ đầu thì sự tình đã không trở nên như thế này.
Để một mụ già không biết xấu hổ chèn ép.
Không phải tuổi càng cao là càng hiểu biết.
Có một số người sống càng lâu thì càng vô tri, ngu dốt.
Mẹ Lý Binh bị Ninh Thư giữ chặt, không động đậy nổi. Mụ giãy dụa nhưng không thể nào thoát ra được. Mụ tức giận mà hét lên nhưng cũng chỉ phát ra được những âm thanh không rõ nghĩa.
Mẹ Lý Binh có đầy lời muốn nói, thế mà quỷ thà mà bắt bây giờ dù một chữ mụ cũng không rặn ra được. Mụ ngồi bệt xuống, hai tay đập đất tràn ngập sự tức giận.
Nước mắt cứ thế chảy ròng ròng.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Ninh Thư cũng không hề có một chút thương xót, như thế này còn chưa là gì so với những thứ mà Người ủy thác phải gánh chịu đâu.
Có thể nói đối với mẹ Lý Binh, miệng lưỡi chính là vũ khí lợi hại nhất trên đời, là thứ giúp mụ làm tổn thương người khác.
Hiện tại, mụ không thể nói dù chỉ một câu, vậy về sau mụ cũng đừng hòng chạy đến nhà Vương Anh ăn vạ được nữa.
Đúng lúc này, ở xa xa phía cổng thôn vang lên tiếng còi xe cảnh sát.
Ồ, cảnh sát lại tới đúng lúc này.
Ninh Thư khẽ nhếch miệng cười, cuối cùng cũng đến rồi.
Mẹ Lý Binh đang ăn vạ lăn lộn dưới đất nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát thì bò dậy, chần chừ mà liếc nhìn Ninh Thư.
Ninh Thư cũng bày ra bộ dạng không biết chuyện gì xảy ra.
Mọi người vội chạy ra phía cổng thôn.
Xe cảnh sát đi trước, dẫn theo một chiếc xe cứu thương đằng sau.
Từ trên xe cảnh sát, hai cảnh sát bước xuống: “Có người nhà của Lý Binh ở đây không?”
Mẹ Lý Binh liền vội vàng đi tới, thanh âm khàn khàn ú a ú ớ khiến người khác không hiểu mụ nói cái gì. Một viên cảnh sát đeo kính hỏi: “Bà có phải là người nhà Lý Binh không?”.
Người xung quanh liền vội vàng nói giúp: “Bà ấy chính là mẹ Lý Binh”.
Viên cảnh sát đeo kính nói: “Vậy được. Lý Binh ở trong tù xảy ra chút vấn đề, hiện tại đã chết”.
Những người xung quanh liền xôn xao, mẹ Lý Binh thì bị chấn động mạnh, nhất thời không kịp phản ứng.
Thi thể Lý Binh được đưa ra khỏi xe cứu thương và đẩy tới trước mặt mẹ Lý Binh.
Trên mặt đất đúng là gương mặt của Lý Binh với làn da đã xám ngắt, mắt nhắm chặt, trên mặt còn đọng lại nước, hiển nhiên là được đưa từ nhà xác ra.
Nhìn thấy con trai mình xuất hiện với bộ dáng như vậy, mẹ Lý Binh mở to hai mắt, trong cổ họng phát ra những âm thanh the thé rồi lăn ra hôn mê bất tỉnh.
Mẹ Lý Binh chính là không tài nào tiếp nhận được việc con trai mình đột nhiên chết đi, bên cạnh mụ bây giờ không còn lấy một người thân thích.
Viên cảnh sát đeo kính:…
Để người trong thôn dẫn đường, cảnh sát đem thi thể Lý Binh về nhà. Sau đó, tiếp tục đưa mẹ Lý Binh hiện tại đang hôn mê về nhà.
Tất cả mọi người trong thôn đều cảm thấy bất ngờ, không hiểu nguyên do vì đâu mà Lý Binh lại đột nhiên chết như vậy.
Chẳng lẽ trong nhà tù kinh khủng đến vậy sao?
Sau khi đã đưa thi thể Lý Binh vào nhà, cảnh sát lúc này mới nói rõ tình huống xảy ra với trưởng thôn.
Vậy tình huống cụ thể là như thế nào?
Nguyên nhân cái chết của Lý Binh là do mất máu quá nhiều. Còn về phần vì sao lại mất máu nhiều như thế thì lại có điểm kỳ lạ.
Chính là bởi vì hạ bộ của Lý Binh liên tục cương cứng.
Lúc mới đầu thì triệu chứng cũng không rõ ràng, nhưng là về sau càng ngày càng cương cứng, quần của Lý Binh lúc nào cũng bị đẩy nhô lên.
Những tên tội phạm cùng nhà lao thấy vậy thì thường châm chọc, cười nhạo Lý Binh: “Không hổ danh là tội phạm cưỡng dâm nha, khá sung sức đấy”.
Vốn dĩ Lý Binh cho rằng rồi sẽ từ từ đỡ nhưng chỗ đó của hắn càng ngày càng đau, cứng như đá, thậm chí đi tiểu cũng không được, cảm giác như muốn nổ tung vậy.
Trước tình huống này, Lý Binh tuy rất xấu hổ nhưng không còn cách nào đành phải tìm cán bộ và nói rõ tình huống của mình.
Lý Binh được nhập viện. Đầu tiên bác sĩ cho Lý Binh xét nghiệm máu. Thông thường chỗ đó bị sưng như vậy là do sử dụng những loại thực phẩm kích thích, tráng dương.
(Xong chương)