Chủng tộc như hung thú này.
Cũng giống như nhân tộc, có được văn minh của mình.
Chỉ là, giữa chủng tộc có ngăn cách.
Trong mắt nhân tộc.
Văn minh hung thú chỉ có chém giết, hoặc tranh đoạt địa bàn giao phối vân vân.
Không đa nguyên hóa như văn minh nhân tộc.
Cho tới nay, Huyền Minh cũng nghĩ văn minh hung thú như vậy.
Nhưng không thể phủ nhận.
Tai hoạ hung thú tập kích Nam Châu đại lục xưa nay.
Chứng minh văn minh hung thú có tính chủ đạo, cũng không phải năm bè bảy mảng.
Loading...
Cũng như giao chiến với địch quốc, bất kể sự vật hoặc là tin tức gì có quan hệ với nó cũng không thể buông lỏng cảnh giác, cần phải truy hỏi ngọn nguồn, lẩn tránh tất cả nguy hiểm.
"Vâng, Bệ hạ."
Kiếm Thánh khẽ gật đầu, cung kính lui ra.
"Vạn Yêu sơn mạch…"
Sau khi Kiếm Thánh rời đi, Huyền Minh tựa lên trên long ỷ, rơi vào trầm tư.
Kiếm Thánh bẩm báo, làm hắn đột nhiên ý thức được uy hiếp đến từ Vạn Yêu sơn mạch.
Bắt đầu nhìn kĩ Nam Châu đại lục hiện tại.
Thần Huyền Hoàng triều, khu vực đầm lầy Hồng Sa, thảo nguyên Thanh Thanh.
Ba đại thế lực cùng tồn tại.
Trong đó đầm lầy Hồng Sa xem như cấm khu, tài nguyên thiếu thốn, không dễ sinh tồn, từ sau khi hồ Hồng Sa khô cạn, vẫn luôn trong tình trạng bị hoàng triều vứt bỏ.
Nơi thứ hai thảo nguyên Thanh Thanh, là địa bàn của Man tộc.
Xưa nay hai tộc đều có minh ước, không xâm phạm lẫn nhau, hỗ trợ nhau.
Hai thế lực lớn này, trong mắt Huyền Minh, căn bản không đáng để lo.
Cho dù chỉ điều động sức mạnh của hoàng triều, cũng có thể tuỳ tiện trấn áp.
Huống chi, trong tay của hắn còn có một vương bài.
Thẻ triệu hoán quân đoàn Thánh Cảnh!
Nếu dùng tấm thẻ này, không thua gì tái tạo một tòa Thần Huyền Hoàng triều.
Bởi vậy, thế lực của Nam Châu đại lục đối với Thần Huyền Hoàng triều mà nói trên cơ bản không có uy hiếp gì.
Duy nhất có uy hiếp với hoàng triều chính là Vạn Yêu Sơn mạch vây quanh Nam Châu đại lục.
Tòa sơn mạch này, không chỉ cản trở con đường để Nam Châu đại lục liên lạc với bên ngoài, mà càng như bom hẹn giờ, thỉnh thoảng nổ một phát trong Nam Châu đại lục, sẽ làm nhân tộc tổn thất nặng nề.
"Trẫm cần tìm một cơ hội giải quyết hết toà sơn mạch này."
Nội tâm Huyền Minh suy nghĩ.
"Còn có kế hoạch cường quân."
Huyền Minh lại nghĩ tới lời nói lúc lâm triều của Binh bộ Thượng thư, không khỏi vuốt vuốt mi tâm.
"Kế hoạch này có thể áp dụng với Võ Đạo Học Viện, đến lúc đó bồi dưỡng võ giả, một bộ phận có thể chuyển đến bên quân đội, một bộ phận có thể chuyển đến các nơi quan phủ, còn có triều đình… Ừm, xem ra kế hoạch của Võ Đạo Học Viện cần phải đưa vào danh sách quan trọng."
"Còn có một thể cơ cấu nhiều chức năng tương tự với Đông xưởng, thu thập tình báo, ám sát, đặc công,... như Cẩm Y Vệ cũng phải mau chóng thành lập, những thứ này tạm thời dùng cấm vệ của trẫm."
"Ngày sau nếu có thành viên phù hợp khác lại cải biến tiếp, đồng thời đệ tử của Võ Đạo Học Viện cũng có thể học tập các kỹ xảo, gia nhập vào loại trong tổ chức này…"
Hai mắt Huyền Minh hiện ra một tia tinh quang.
Nếu Võ Đạo Học Viện thành lập, có thể xuyên qua toàn bộ các mặt của hoàng triều, hoàng triều đã từng không chú ý tới phương thức này, nếu dùng sớm, có lẽ hiện tại nội tình của Thần Huyền Hoàng triều có thể khuếch trương không chỉ mấy lần.
Chỉ là, kế hoạch kiến lập học viện không phải là chuyện một sớm một chiều.
Thần Huyền Hoàng triều có diện tích khổng lồ, năm tòa phủ vực, mấy trăm quận, như thành nhỏ không biết tên huyện như Lâm Thành nhiều đến mấy ngàn tòa.
Võ Đạo Học Viện dựa theo tư tưởng của Huyền Minh, chính là hội tụ tất cả thiên kiêu của hoàng triều, một cái lưới lớn thu hoạch thế lực giang hồ, một thanh liêm đao.
Đương nhiên không có khả năng chỉ thiết lập ở một nơi, nếu như vậy, thiên kiêu ở địa khu khác vẫn chọn gia nhập những môn phái giang hồ kia như cũ.
Cho nên, phải làm, Võ Đạo Học Viện nhất định phải phổ cập hết toàn bộ hoàng triều.
"Mấy ngàn quận huyện, trẫm nên phổ biến như thế nào?"
Huyền Minh trầm tư, lông mày nhíu chặt.
Số lượng ít thì cực kì dễ dàng.
Nhưng số lượng càng nhiều, dễ dàng sẽ không xuất hiện.
Còn nữa, Võ Đạo Học Viện cũng ứng thiết lập đẳng cấp, những thành nhỏ không biết tên kia, đương nhiên không thể so sánh với Võ Đạo Học Viện Ngũ phủ chi địa, đã như thế, mỗi Võ Đạo Học Viện đều phải dựa theo cơ sở nơi đó xây dựng, tăng thêm rất nhiều khó khăn cho người chấp hành.
"Có!"
Lông mày thít chặt của Huyền Minh giãn ra.
Hắn nhớ tới kiếp trước.
Những Võ Đạo Học Viện này có thể tham khảo hình thức thành lập tiểu học, trung học, đại học, cấp một bao dung cấp một, hàng năm thiết lập cuộc thi thăng cấp, nếu như thi qua thì tiến vào đẳng cấp của Võ Đạo Học Viện kế tiếp, còn nếu không thì phân phối ngay tại chỗ.
Cứ như vậy, kế hoạch phổ cập Võ Đạo Học Viện trên cơ bản có thể áp dụng hoàn thiện.
"Có kế hoạch, kế tiếp thiếu người thi hành."
Huyền Minh thì thầm.
"Người tới."
...
"Vì sao Bệ hạ đơn độc tìm ta?"
Hộ bộ thượng thư Lâm Phương Viên chấn kinh trong lòng, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc đi ra từ Hộ bộ đến Huyền Hoàng điện.
Từ Lại bộ Thượng thư Lý Nguyên Phương, hắn ý thức được Huyền Minh không hề đơn giản giống như trước đây, rất có thể là thái tử mà Tiên đế âm thầm bồi dưỡng.
Lần này đăng lâm đế vị, chân chính lộ ra phong mang, sâu không lường được.
Làm Phương Viên tiến về Huyền Hoàng điện có hơi thấp thỏm trong lòng.
Rất nhanh, hắn đi đến trước Huyền Hoàng điện.
Thông qua thị vệ trước điện thông báo, hắn thận trọng đi vào trong Huyền Hoàng điện.
"Vi thần tham kiến bệ hạ." Hộ bộ thượng thư cung kính thi lễ.
"Bình thân đi." Huyền Minh khoát tay áo.
"Trẫm chuẩn bị xây dựng một tòa Võ Đạo Học Viện có thể dạy bảo thiên kiêu trong hoàng triều, trải đến toàn bộ địa vực hoàng triều, chiêu mộ thiên kiêu trong dân gian, tương lai học thành tài sẽ phân bổ đến từng lĩnh vực trong hoàng triều, không biết đại khái cần bao thời gian."
Huyền Minh ngồi ngay ngắn trên long ỷ, nói thẳng.
Hộ bộ thượng thư quản lý hộ tịch trong thiên hạ, hết sức rõ ràng tình huống của từng địa khu trong hoàng triều, bởi vậy việc này giao cho Hộ bộ là thỏa đáng nhất.
Huyền Minh vừa dứt lời, Hộ bộ thượng thư hơi kinh hãi trong lòng.
Hắn có chút trầm ngâm, đánh giá nói:
"Hồi bẩm bệ hạ, việc này còn chưa từng có người làm, vi thần cũng không biết, nhưng phổ cập cho thiên hạ, thành lập học viện dạy võ đạo, có thể so với thành lập mấy ngàn thế lực trong dân gian, theo vi thần tính ra, chí ít cần nửa năm, thậm chí lâu hơn.
Phổ cập Võ Đạo Học Viện, toàn bộ Thần Huyền Hoàng triều ngàn năm lịch sử, hơn mười vị đế quân đều chưa từng làm, hắn không có căn cứ tham khảo.
Có điều cẩn thận nghĩ lại, nếu học viện này được phổ cập, ý nghĩa ảnh hưởng sâu xa, muốn xây thành chỉ sợ không phải một sớm một chiều là có thể hoàn thành.
"Nửa năm?"
Huyền Minh sờ cằm.
Hắn nói chính là phổ cập.
Nếu không phổ cập, chỉ một vài địa khu tương đối quan trọng xây xong Võ Đạo Học Viện, thời gian nửa năm tuyệt đối đủ.
Thế giới này cũng không giống như kiếp trước.
Sức mạnh võ giả khổng lồ, thợ khéo vô số.
Một tòa kiến trúc cao lớn, không đến nửa tháng là có thể kiến tạo hoàn tất, lại vô cùng kiên cố, chỉ cần phân ra địa vực, trong vòng một tháng, khu kiến trúc Võ Đạo Học Viện đã có thể chế tạo xong.
Nhưng loại vật này, chủ yếu còn ở bên người.
Võ Đạo Học Viện, đã xưng là học viện.
Ít nhất phải có đệ tử tiến vào bên trong tu hành, số lượng không thể quá thấp, nếu không, khác với kế hoạch của Huyền Minh, còn dễ dàng trở thành trò cười trong thiên hạ, bởi vậy không thể nóng vội.
"Vậy liền bắt đầu đi làm đi, cơ cấu và mạch suy nghĩ kiến tạo cụ thể của Võ Đạo Học Viện trẫm sẽ sai người đưa vào Hộ bộ, nửa năm sau, trẫm muốn nhìn thấy Võ Đạo Học Viện có hiệu quả rõ ràng."
"Trong lúc đó nếu có người làm trở ngại việc này, tiền trảm hậu tấu!"
Huyền Minh nhìn qua Hộ bộ thượng thư, mở miệng nói.
Võ Đạo Học Viện, cuối cùng liên quan đến trên người.
Mà có quan hệ với người, dễ làm và khó làm, nhìn người đến cùng phối hợp hay không.
Huyền Minh làm Hoàng đế, đối với việc phổ biến quyết sách cũng sẽ không ôm lấy lòng thương hại gì, nếu phối hợp, có lẽ sẽ thăng quan tiến tước, nếu không phối hợp, vậy thì xuống Địa ngục đi.
"Vâng, vi thần lĩnh chỉ." Hộ bộ thượng thư có chút khom người, cung kính lui ra.
Vừa ra Huyền Hoàng điện.
Trên trán Hộ bộ thượng thư đột nhiên toát ra một mảng mồ hôi lạnh.
"Khá lắm, Võ Đạo Học Viện vừa thành, chỉ sợ thiên hạ trở mặt đại loạn!" Hộ bộ thượng thư phủi nhẹ mồ hôi trên trán, hít một hơi thật sâu.
Vừa mới nãy hắn không quay lại.
Bây giờ đi ra Huyền Hoàng điện, bỗng nhiên ý thức được trong đó chứa ảnh hưởng với thiên hạ.
Việc này nếu như thành, với hoàng triều chính là chuyện công tại đương đại, đứng ở thiên thu.
Nhưng đối với dân gian, nhất là những bách tính tự xưng thế lực giang hồ, chỉ sợ cũng không phải chuyện tốt gì, nếu muốn thành, cho dù bọn họ không diệt vong, nhưng suy yếu khẳng định là chuyện ván đã đóng thuyền.
"Lực cản không nhỏ." Hộ bộ thượng thư ý thức được khó xử trong đó, than nhẹ một tiếng.
Chỉ là, quan viên như hắn, không biết đã đi theo hoàng triều bao nhiêu năm.
Trong triều chính có năng lượng rất lớn.
Muốn hoàn thành việc này, hung ác cũng không khó.
Còn nữa, triều đình chính là cơ cấu quyền lợi lớn nhất hoàng triều.
Như áp chế không được thế lực giai cấp khác, làm sao có thể thống trị hoàng triều?
Rất nhanh.
Huyền Minh phái người đưa tài liệu cụ thể vào trong Hộ bộ.
Hộ bộ lập tức vận chuyển, bắt đầu chứng thực quyết sách Võ Đạo Học Viện xuống toàn bộ hoàng triều.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Rất nhiều ngày liên tiếp trôi qua.
Trong lúc này, thiên hạ yên tĩnh.
Phảng phất sinh ra ảnh hưởng từ đế quân mới cũ giao thế.
Bởi vì Tân đế vững chắc, mà dần dần kết thúc.
Mà trong mấy ngày nay, Lâm gia được hai người Lý Địch bảo hộ, thành công tiến vào thành hoàng đô, tạm thời ở trong phủ Tam hoàng tử, cũng chính là phủ đệ Huyền Minh đã từng ở.
Mà hoàng tử khác bị nhốt trong địa lao, Huyền Minh cũng phân công cấm vệ hoàng cung đưa vào trong hoàng tổ sơn, cũng mang đến một phần đơn kiện, phía trên ghi lại sở tác sở vi của những hoàng tử này, mà xử phạt sẽ có rất nhiều lão tổ hoàng thất trong hoàng tổ sơn tiến hành.
Huyền Minh cũng không có quên đánh dấu mỗi ngày.
Chỉ là, phảng phất đánh dấu ở ba lần trước có u hoàng phụ thể.
Ban thưởng đánh dấu sau này, hoàn toàn ngẫu nhiên.
Rốt cuộc không bỏ ra nổi đồ vật gì có thể khiến Huyền Minh hoặc Thần Huyền Hoàng triều nhanh chóng vượt qua cấp độ trước mắt, làm Huyền Minh hơi có chút lắc đầu.
Hắn đặt càng nhiều tinh lực trong trù hoạch kiến lập cùng loại với thế lực Đông xưởng.
Trong lúc lâm triều, cũng bắt đầu ban bố hai đại quyết sách là việc này và Võ Đạo Học Viện, quần thần đều có vẻ mặt kinh hãi, hiển nhiên bọn họ vô cùng chấn động đối với quyết sách của Huyền Minh.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Phủ Thất công chúa!
Ngục lao ngầm dưới mặt đất!
Một thân ảnh áo bào đen đang bị xích sắt vừa khô vừa dày khóa chặt trong phòng giam, thông qua ngọn đèn mờ mờ trong địa lao, mơ hồ có thể thấy được gương mặt chính là áo bào đen A Phúc!
Hoá ra, lúc rời khỏi phụ cận hoàng cung, trốn vào thành hoàng đô nghĩ biện pháp tiến vào hoàng cung, không biết vì nguyên nhân gì mà bị băng tổ dưới trướng Thất công chúa vây quét, cuối cùng nhốt vào nơi đây.
"Hắn vẫn không nói gì?" Trên địa lao, Huyền Tuyết chắp hai tay sau lưng, ánh mắt xuyên qua khe hở địa lao nhìn chăm chú áo bào đen A Phúc, mở miệng hỏi.
"Không có, miệng của gia hỏa này rất cứng, thuộc hạ đã dùng các kiểu hình pháp, cũng không thể lấy được tin tức liên quan đến Tiên đế từ trong miệng hắn." Nữ tử trung niên theo sau lưng, cung kính đáp.
"Vậy thì tiếp tục, nếu như còn không nói, vậy rót cho hắn một vạc xuân dược, đưa một nhóm heo mẹ xuống dưới làm tan rã ý chí của hắn, rồi hỏi tiếp." Huyền Tuyết có chút ngưng mắt, phân phó nói.
Tiên đế ngã xuống, quá mức kỳ quặc.
Mặc dù tin tức này đối với ngoại giới, là đã di thể phủ bụi.
Đồng thời tất cả đồ vật và phi tử có quan hệ với Tiên đế đều bị đưa vào trong Hoàng tổ sơn, không thể nào tìm được căn nguyên, nhưng Huyền Tuyết vẫn cho rằng, cái chết của Tiên đế có vấn đề.
Vừa lúc, trong khoảng thời gian này.
Băng tổ của nàng gặp vị Đại thống lĩnh cấm vệ A Phúc của Tiên đế.
Phải biết, thông thường thì đế quân ngã xuống, làm Đại thống lĩnh cấm vệ đại khái cũng phải vào Hoàng tổ sơn, nhưng bóng dáng của đối phương lại xuất hiện trong thành hoàng đô, điều này làm trong lòng Huyền Tuyết khẳng định suy đoán của mình.
Cho nên, trong khoảng thời gian này, vẫn luôn thẩm vấn A Phúc.
Chỉ tiếc, A Phúc cẩn tuân mệnh lệnh, căn bản không dám bại lộ kế hoạch của Tiên đế.
Làm Huyền Tuyết không đạt được tin tức mà mình muốn.
Chỉ là, làm Thần Triều Nữ Đế ở Trung Ương Thế Giới, sống vài vạn năm, mặc dù hình phạt không phải sở trường của nàng, nhưng ít nhiều cũng biết một chút.
"Vâng, điện hạ." Nữ tử trung niên có chút sửng sốt, nhưng lập tức trên mặt hiện lên một tia cười lạnh, nhìn về phía áo bào đen A Phúc trong địa lao, ánh mắt có một chút thương hại.
Nếu như làm vậy, đối với một vị Bán Thánh viên mãn mà nói, chỉ sợ là sống không bằng chết đi.
...
Huyền Hoàng điện.
Ngày hôm đó ánh mắt Huyền Minh khẽ động.
"Tựa hồ sắp tới thời gian triệu hoán Thần Ma."
Huyền Minh có chút thì thầm.
Sau một khắc, một thanh âm máy móc vang lên bên tai Huyền Minh.
"Đinh…"
"Số lần triệu hoán Thần Ma trong tháng đã đổi mới!"
—--
Dịch: MB