Chân mày Kiếm Thánh hơi nhíu lại.
Dự cảm của Thánh Cảnh, huyền diệu khó giải thích.
Chuyện tiếp dẫn Lâm gia, Bệ hạ từng phân phó với hắn.
Lần này dẫn động cảm ứng của hắn, chính là bố trí khi Lâm gia gặp nguy cơ.
Hướng kia dường như có sức mạnh cấp độ Bán Thánh cảnh viên mãn dao động, chỉ là bản chất sức mạnh khác với nhân tộc, vì vậy hẳn là tai hoạ do hung thú gây nên!
Đáy mắt Kiếm Thánh hiện lên vẻ khác lạ.
Bởi vì khoảng cách quá mức xa xôi.
Hắn cảm ứng không được rõ ràng.
Nhưng có thể thông qua cấp độ quy tắc sức mạnh, suy đoán ra nguồn gốc của vấn đề.
Hắn suy đoán, có lẽ là trên đường Lâm gia chạy đến thành hoàng đô.
Loading...
Trùng hợp gặp hung thú bạo động.
"Được rồi, hai người các ngươi đi theo bản thống lĩnh cùng tiến về phía trước."
Suy nghĩ, Kiếm Thánh quyết định tự mình đi đến.
Như vậy nếu việc hung thú bạo động không được xử lý.
Không riêng gì Lâm gia, ngay cả hoàng triều cũng sẽ nhận tổn thất nhất định.
...
Địa thế của Thiên Lư sâm lâm là một dãy núi nhỏ.
Từng ngọn núi cao lớn nối tiếp nhau, rừng rậm rậm rạp.
Giờ này khắc này, cổ thú gào thét trong núi rừng, mãnh cầm tránh né kẻ săn mồi giương kích trời cao, toàn bộ Thiên Lư sâm lâm bởi vì cự hổ từ Vạn Yêu Sơn mạch mà triệt để đại loạn.
"Rống…"
Một tiếng gầm thét chấn động Thiên Lư sâm lâm, âm thanh truyền xa hơn trăm dặm.
Một cơn gió lớn thổi qua, thân ảnh cự hổ mạnh mẽ đâm tới bên trong núi rừng, bất kể là đại thụ trăm năm, hay là cổ mộc ngàn năm, toàn bộ đều bị cháy rụi.
Lai lịch của cự hổ, nghi ngờ là chiến tướng dưới trướng vị Thánh Thú nào đó chiếm giữ Vạn Yêu Sơn mạch.
Lần này tiến vào Thiên Lư sâm lâm chính là vì đi săn, tất cả hung thú hoặc nhân tộc gặp được, toàn bộ đều bị cơn lốc trước người cự hổ xé rách, vô tận huyết nhục bị đông đảo hung thú đi theo sau lưng cự hổ lấy hết.
Mà bởi vì cự hổ đuổi theo, phía trước còn có rất nhiều hung thú, lít nha lít nhít, đất rung núi chuyển, xông ra bên ngoài Thiên Lư sâm lâm.
"Không…"
"Aaa!"
Tiếng kêu thảm kịch liệt, rất nhanh vang vọng toàn bộ Thiên Lư sâm lâm.
Khiến đội ngũ nhân tộc tiếp tục đào vong cảm thấy rùng mình.
"Tại sao có thể như vậy, Thiên Lư sâm lâm hiếm khi có hung thú bạo động, vậy mà lại để chúng ta gặp được!" Cường giả thương đội dẫn đầu trong đội ngũ Lâm gia đã tuyệt vọng.
Theo thời gian trôi qua, số lượng hung thú bạo động càng ngày càng nhiều.
Thú triều tụ tập lại, có thể gọi là điều kinh khủng trên thế gian.
Chớ nói Tiên Thiên võ giả như hắn, ngay cả Bán Thánh ở trước mặt thú triều cũng không làm được chuyện gì.
"Ngưng nhi, xin lỗi, là cha hại con!" Trên mặt Lâm Quy Huyền cũng hiện lên một tia tuyệt vọng.
Hắn không nên để Lâm Ngưng đi theo hắn.
Với thiên phú của Lâm Ngưng, đột phá Tiên Thiên ở độ tuổi này.
Tương lai sẽ có tiềm lực vô tận, nếu lúc ấy thái độ của hắn cứng rắn một chút, có lẽ sẽ không giống hôm nay, để Lâm Ngưng chết thảm cùng nhóm Lâm gia lão nhân bọn hắn bên trong Thiên Lư sâm lâm.
Lâm Ngưng: "..."
"Chỉ là hung thú bạo động mà thôi!"
Nàng cảm thấy từng tia im lặng.
"Nhưng khí tức của gia hỏa khó giải quyết kia đã càng ngày càng gần."
"Một khi xuất hiện, bản tôn nhất định phải ra tay."
Lâm Ngưng âm thầm lắc đầu, quay đầu nhìn thú triều phía sau.
Dưới sự nhận biết của nàng, uy thế bành trướng của Bán Thánh viên mãn càng gần hơn trước.
Cũng là bởi vì như vậy, đám hung thú phía sau bọn họ này càng phát ra cuồng bạo.
Không phải hung ác gì, mà là một nguyên nhân khác, đó chính là đào mệnh.
"Đáng tiếc!"
Nội tâm Lâm Ngưng than nhẹ.
Mặc dù lá bài tẩy của nàng không phải đồ vật không thể tái sinh gì.
Nhưng dùng một lần thiếu một lần, muốn ngưng tụ thì cần hao phí một chút thời gian.
Bây giờ nàng, đang giành giật từng giây với Thần triều Nữ Đế.
Ai khôi phục mạnh hơn đối phương một đường tu vi trước, người đó sẽ nắm trong tay quyền lực mạnh mẽ trước, lung lạc cường giả dưới trướng, sẽ có cơ hội triệt để diệt trừ đối phương.
Nhưng hiện tại nàng còn chưa từng gặp Nữ Đế.
Phải ở đây lãng phí át chủ bài chuẩn bị tỉ mỉ.
Làm Lâm Ngưng ít nhiều có hơi tức giận.
"Tốc độ của Phong Mã thú còn có thể nhanh hơn một chút nữa không?" Lâm Ngưng hỏi cường giả thương đội.
"Không thể, đã đến cực hạn của Phong Mã thú rồi." Cường giả thương đội lắc đầu.
Hắn là chủ nhân của nhóm Phong Mã thú này, cùng Phong Mã thú ý niệm tương thông, có thể cảm nhận rõ ràng được trạng thái của bọn chúng.
Đây đã là tốc độ nhanh nhất, lại thêm địa thế bên trong Thiên Lư sâm lâm hỗn tạp, rất khó thoát khỏi hung thú theo đuổi không bỏ sau lưng.
"Kỳ quái, hung thú cũng sợ hãi cường giả, tại sao Bán Thánh đại nhân không ra tay chấn nhiếp đám hung thú này, để chúng sợ quá chạy mất? Dù chỉ là một phần nhỏ, cũng có thể làm dịu áp lực của mọi người, không cần chạy trốn như thế.”
Cường giả thương đội cảm thấy vô cùng không hiểu, ánh mắt của hắn rơi vào trên người đội ngũ Bán Thánh phía trước.
Có thể nhìn thấy, đội ngũ Bán Thánh cũng đang chạy trốn.
Đối với thú triều sau lưng, phảng phất như gặp được đồ vật cực kỳ đáng sợ, căn bản không dám dừng lại mảy may.
"Chắc hắn cũng đã cảm nhận được." Lâm Ngưng nói khẽ.
Bán Thánh bắt đầu tu hành thần hồn, thính giác, dị cảm giác đều bắt đầu mạnh hơn Tiên Thiên cảnh, nhóm Tiên Thiên không cảm giác được khí tức của con cự hổ kia, nhưng tên Bán Thánh lại khác biệt.
Tiếng vang của cổ thú bạo động như hồng lôi.
Lâm Ngưng nói nhỏ, cũng không bị những người khác nghe được.
"Xem ra, phải tìm cơ hội thi triển át chủ bài." Nội tâm Lâm Ngưng suy nghĩ.
Thân phận của Thần triều Nữ Đế còn chưa rõ.
Nàng không thể bại lộ mình quá sớm.
Cho nên, khi thi triển át chủ bài nhất định phải che giấu tai mắt người khác.
Không bị người phát hiện, hỏi tới hỏi lui hoặc âm thầm ghi nhớ.
Đều là cái hố trong tương lai của nàng.
Mà đang lúc nàng suy tư.
Kiếm Thánh mang theo hai tên cấm vệ hoàng cung, từ thành hoàng đô xuyên qua bình nguyên Thông Lô, dùng tốc độ cực nhanh đuổi đến Thiên Lư sâm lâm.
"Thú triều thật khủng khiếp."
Một cấm vệ hoàng cung sắc mặt hơi tái nhợt.
Thiên Lư sâm lâm có diện tích khổng lồ, cho dù đứng dưới bầu trời, cũng rất khó nhìn thấy phần cuối, lần này tất cả núi đồi trong mắt hắn đều là hung thú, những nơi đi qua toàn là cảnh tượng một vùng hỗn độn, một vùng tận thế.
"Vấn đề chân chính không ở chỗ những thú triều này, mà là phía sau thú triều." So với cấm vệ hoàng cung, ánh mắt Kiếm Thánh nhìn về nơi sâu trong Thiên Lư sâm lâm, thăm dò đến chỗ đầu nguồn của vấn đề.
"Bên trong Thiên Lư sâm lâm có hung thú đạt tới Bán Thánh viên mãn không?" Kiếm Thánh thấp giọng hỏi.
"Hồi bẩm Thống lĩnh đại nhân, Thiên Lư sâm lâm ở nội địa hoàng triều, mặc dù triều đình đặt tinh lực ở nơi đây không nhiều, nhưng chặt chẽ phòng hung thú bên trong Thiên Lư sâm lâm."
"Tiên Thiên phân định, đạt tới Bán Thánh sẽ xuất động cao thủ hoàng triều tru sát, nếu có hung thú đào thoát, nhưng cuối cùng cũng sẽ bị tiêu diệt, không có khả năng xuất hiện hung thú Bán Thánh cảnh viên mãn!"
"Trừ phi đối phương đi ra từ Vạn Yêu Sơn mạch!"
Cấm vệ đáp.
Hung thú trong Thiên Lư sâm lâm giết không hết, lưu người trấn thủ nơi giao giới của Thiên Lư sâm lâm và Vạn Yêu Sơn mạch lại không thực tế, chỗ ấy địa thế gập ghềnh, lại ẩn núp Thánh Thú tồn tại.
Cho dù có Thánh giả trấn thủ, một khi bị tập kích cũng sẽ tử thương thảm trọng, bởi vậy triều đình tập trung càng nhiều sức mạnh trên người hung thú Tiên Thiên trở lên xuất hiện trong Thiên Lư sâm lâm.
Phương pháp này tiếp tục sử dụng trong trăm năm qua.
Gần như chưa bao giờ sai lầm.
Nhưng cũng không nhất định, nếu có hung thú mạnh mẽ thoát khỏi lãnh địa của Vạn Yêu Sơn mạch, có lẽ có thể sẽ tiến vào bê trong Thiên Lư sâm lâm.
—--
Dịch: MB