Huyền Minh chậm rãi thả ngọc phù xuống.
Ánh mắt lộ ra một tia thâm trầm.
Đối với gia chủ Lâm gia, cũng chính là cậu của mình muốn tới hoàng đô trợ giúp, hắn không quá để ý.
Nhưng đế vị liên quan đến quá nhiều lợi ích, hắn cũng không thể chắc chắn người của Lâm gia có nhòm ngó đến các loại quyền lợi mà đế vị mang đến hay không.
Dù sao, đế quân chính là chủ nhân của thiên hạ.
Có điều, rất nhanh Huyền Minh khẽ lắc đầu bật cười.
Từ xưa tới nay ở hoàng thất tứ cố vô thân, làm cho Huyền Minh hay suy nghĩ lấy lợi ích làm chủ.
Hầu như chưa từng đặt phương diện máu mủ tình thân ở trong lòng.
Không chỉ là Huyền Minh, các hoàng tử khác hay thậm chí tiên đế đều giống như vậy.
Hoàng thất đại diện cho nhóm quyền quý đứng đầu thiên hạ.
Loading...
Lý trí và máu lạnh vượt qua cái gọi là máu mủ tình thân.
"Chờ bọn hắn đến rồi nói sau, nhưng cũng sắp rồi."
Huyền Minh thầm nghĩ.
Mẹ đẻ đời này rất tốt với hắn.
Chỉ tiếc mẹ hắn đã rời đi từ lâu, mặc dù hắn muốn bù đắp cũng đã chậm.
Nếu như có thể, Huyền Minh thật sự muốn để người nhà của mẹ mình sống khá hơn một chút.
"Người đâu." Huyền Minh lên tiếng.
"Thuộc hạ ở." Hình bóng của Kiếm Thánh xuất hiện ở Huyền Hoàng Điện.
"Tìm người dọn dẹp phủ hoàng tử trẫm từng ở, qua một thời gian ngắn sẽ có người vào đó."
"Còn nữa, phái hai tên cấm vệ Bán Thánh đi đến địa điểm này chờ người của Lâm gia, cần phải đưa bọn họ vào hoàng đô một cách an toàn." Huyền Minh phân phó.
"Vâng, bệ hạ." Kiếm Thánh hơi khom người, sau đó thân hình biến mất khỏi Huyền Hoàng điện.
"Cũng gần đủ rồi."
"Đến lúc đó giành thời gian đi gặp một lần."
Huyền Minh hơi tựa vào long ỷ, thầm nghĩ.
. . .
Phủ Thất Công chúa!
"Điện hạ, bên phía tân đế đã dừng các hành động trong hoàng đô."
"Các thế lực trước đó từng tham dự ám sát tân đế hiện tại đều đã biến mất, bao gồm mấy vị hoàng tử." Nữ tử trung niên Tổ trưởng Băng tổ hơi khom người.
Mấy ngày nay, vì tránh khỏi phong mang của tân đế.
Băng tổ dừng tất cả hành động bên ngoài.
Nhưng cơ sở ngầm vẫn còn, tất cả những chuyện xảy ra trong hoàng đô đều được bọn họ theo dõi.
"Đúng là giết chóc quả đoán." Huyền Tuyết sờ sờ cằm, tự lẩm bẩm.
Nàng đã gặp qua Tam Hoàng tử Huyền Minh không ít lần.
Vào lúc ấy tính cách của Huyền Minh ôn hòa, có lễ tiết với mọi người.
Biến cố trong hoàng đô lần này, đã làm cho Huyền Tuyết thấy rất kinh ngạc.
"Hay là, có quan hệ với hai vị Đại Thống lĩnh cấm vệ thần bí kia." Huyền Tuyết suy nghĩ trong lòng.
Sau đó, ánh mắt của nàng dừng ở trên người nữ tử trung niên.
Hơi đánh giá một chút, thoả mãn gật gật đầu.
"Tiếp theo ngươi cứ ở lại phủ của bản đế vững chắc cảnh giới, chờ vững chắc xong thì lại làm việc theo kế hoạch." Huyền Tuyết phân phó.
Mấy ngày nay, Băng tổ không có hành động gì.
Vì thế, Huyền Tuyết giảng đạo một lần cho nữ tử trung niên.
Mà bản thân nàng ta đã là Tiên Thiên viên mãn.
Sau lần giảng đạo này đã trực tiếp lĩnh ngộ hình thức ban đầu của ý cảnh, đạt đến Bán Thánh, có thể xem như sức chiến đấu mạnh nhất dưới trướng Huyền Tuyết.
"Vâng, điện hạ." Nữ tử trung niên vô cùng cung kính.
Không riêng bởi vì Huyền Tuyết ban tặng cơ duyên này cho nàng.
Phần nhiều là do khí tức trên người Huyền Tuyết kinh khủng hơn nhiều với kẻ mới vào Bán Thánh như nàng.
Ít nhất cũng là Bán Thánh trung kỳ thậm chí là hậu kỳ!
"Qua một hai ngày, bản Công chúa muốn tới hoàng cung một chuyến." Sau khi nữ tử trung niên rời đi, Huyền Tuyết thầm nghĩ.
Bây giờ tu vi của nàng còn yếu, không đạt tới cấp độ hoành áp chúng sinh Nam Châu.
Vì thế, nàng vẫn còn cần cố gắng mượn dùng thân phận của mình bây giờ.
Bao gồm tru diệt Ma tôn Lâm Ngưng, đều cần mượn sức mạnh của đế quân hoàng triều.
Điều này làm cho Huyền Tuyết kiểu gì cũng phải đi đến hoàng cung gặp Huyền Minh.
"Cũng không biết tiểu lục tử thế nào rồi." Nghĩ xong chuyện Huyền Minh, ánh mắt Huyền Tuyết lại rơi vào nơi nào đó trong hoàng đô.
Ở đó chính là phủ của Lục công chúa.
Chỉ có điều, mấy năm trước Lục công chúa đã biến mất khỏi hoàng đô.
Dù tiên đế đã vận dụng đủ các loại thủ đoạn, cũng không tìm thấy được.
Chuyện này đã làm thiên hạ chấn động.
Dồn dập suy đoán Lục công chúa đã xảy ra chuyện gì.
Mỗi người nói một kiểu, đủ loại suy đoán khác nhau.
Cuối cùng, mặc dù là tiên đế cũng không tìm ra được nguyên nhân.
Trở thành một bí ẩn lớn vào lúc đó.
Tuy nhiên, trong toàn bộ hoàng triều vẫn có một người biết chân tướng.
Đó chính là Huyền Tuyết.
Dựa vào nội tình của Huyền Tuyết, căn bản sẽ không thèm để ý đến người nhà hoàng thất này.
Nhưng Lục công chúa lại không giống, Huyền Tuyết phát hiện nàng có một loại thể chất đặc thù, loại thể chất này giúp thiên phú của nàng có thể so với ngàn năm không gặp.
Tuy nhiên, thể chất của Lục công chúa bị phong ấn, cần một loại đồ vật đặc thù nào đó mới có thể mở ra. Nếu vẫn là Huyền Tuyết đời trước, tất nhiên sẽ lấy được dễ như ăn cháo, nhưng bây giờ lại không thể.
Trong lúc Huyền Tuyết chuẩn bị thu Lục công chúa vào dưới trướng, sau đó sẽ xử lý tiếp, thì từ trên trời có một cự điểu thần bí khó dò xuất hiện mang theo Lục công chúa đi.
Cảnh tượng này chỉ có một mình Huyền Tuyết nhìn thấy.
Dù có là tiên đế Thánh cảnh viên mãn, cũng không thể phát hiện được sự tồn tại của cự điểu.
Mà trên thân thể cự điểu kia có đánh dấu một tiêu chí, nghi ngờ là do một thế lực nào đó lưu lại.
Sau đó, Huyền Tuyết có suy đoán.
Chắc là một thế lực nào đó nhận ra được Lục công chúa Huyền Doãn Nhi có thể chất đặc thù, phái cự điểu mang Huyền Doãn Nhi đi.
Bây giờ đã qua mấy năm, nếu thế lực kia có năng lực giải phong thể chất của Huyền Doãn Nhi, chỉ sợ bây giờ Huyền Doãn Nhi đã sớm lột xác rồi.
Mặc dù là Hạ Vũ Đồng cũng nắm giữ thiên phú ngàn năm không gặp cũng chưa chắc có thể so sánh được.
"May mà bản đế đã từng lưu lại một giọt tinh huyết của Huyền Doãn Nhi."
"Tương lai khi rời khỏi Nam Châu, đúng là có thể đi tìm nàng." Huyền Tuyết thầm nghĩ.
Trở về vị trí Nữ đế của Băng Tuyết Thần triều cực kỳ gian nan.
Lĩnh vực Thần Ma, mặc dù sống lại một lần cũng rất khó tu hành.
Bên người nàng cần có đủ nhiều cường giả.
Vì thế, lúc nàng khôi phục tu vi mới mời chào Băng tổ, thu Hạ Vũ Đồng làm đồ đệ, tất cả là để bồi dưỡng đủ nhiều cường giả. Mà Huyền Doãn Nhi, cũng ở trong phạm vi nàng cần thu nhận.
. . .
Địa lao hoàng cung.
Cảnh tượng người đông như mắc cửi trước đó đã biến mất.
Trong phòng giam to lớn chỉ còn lại mấy người.
"Thả ta ra, bản hoàng tử muốn gặp Huyền Minh!"
"Ta đường đường là con cháu hoàng thất, các ngươi chỉ là cấm vệ hoàng cung, sao dám đụng đến ta?"
Bọn họ chính là hoàng tử, mặc dù phạm tội thì cũng không phải do đám cấm vệ hoàng cung này xử lý!
"Mấy vị Vương gia, bệ hạ nói rồi, chờ tất cả chuẩn bị xong sẽ phái người đưa mấy vị Vương gia vào Hoàng Tổ Sơn!" Lữ Thiên Tinh hơi khom người nói.
Tuy những hoàng tử này đã trở thành tù nhân.
Nhưng dù sao thân phận vẫn còn.
Lữ Thiên Tinh cũng không dám thất lễ.
"Cái gì! Hoàng Tổ Sơn!" Con ngươi của mấy vị hoàng tử thu nhỏ lại.
Lữ Thiên Tinh thay đổi xưng hô, cộng thêm danh từ Hoàng Tổ Sơn này.
Làm bọn họ bỗng ý thức được, chính mình đã không thể cứu vãn!
—--
Dịch: MB