- Vù! Vù! Vù!
Khoa Nhĩ Lý và Minh từ Đại Đấu Trường nhanh chóng bay thẳng tới Băng ngục Cung ở trung tâm Băng Ngục Thành!
- Mau đi báo với thành chủ đại nhân là ta đã đưa người Bách Chiến Bách Thắng mới là Minh đến!!
Khi đến nơi cả hai nhẹ nhàng đáp xuống Khoa Nhĩ Lý trầm giọng nói với một tên thị vệ gác cửa.
- Vâng đại nhân!!
Tên thị vệ đó vừa nghe được lời nói của Khoa Nhĩ Lý thì lập tức gật đầu đẩy cửa bước vào trong thông báo cho Băng Ngục Vương Giả.
- Khoa Nhĩ Lý đại nhân, Minh tiên sinh! Thành chủ bảo ta mời hai người vào!!
Một lúc sau tên thị vệ lại đi ra nhìn Khoa Nhĩ Lý và Minh cung kính nói.
- Ừ! Minh chúng ta vào thôi!
Khoa Nhĩ Lý gật đầu một cái quay sang nhìn Minh nói rồi cất bước tiến vào Băng Ngục Cung.
Loading...
- Được! Khoa Nhĩ Lý tiên sinh!!
Minh nghe vậy gật đầu một cái rồi bước theo Khoa Nhĩ Lý.
- Đây chính là Băng Ngục Cung sao? Thật là to lớn a!!
Vừa bước vào Minh đã lập tức dùng thần thức cẩn thận quan sát bên trong thì phát hiện ra Băng Ngục Cung không phải là một tòa cung điện mà là có năm tòa chia ra đứng ở năm nơi mỗi tòa cung điện đều là dùng vật liệu tốt nhất của Băng Ngục Thành xây thành đều cao hơn mấy nghìn trượng là tòa kiến trúc cao nhất Băng Ngục Thành đại diện cho uy nghiêm không thể xâm phạm của Băng Ngục Vương Giả!
Chỉ bất quá là cung điện mặc dù to lớn nhưng cũng không quá sang trọng mà còn lộ ra có chút cũ kĩ và tang thương như đã lâu chưa được sửa chữa qua thật sự có chút làm mất đi uy nghiêm của Băng Ngục Vương Giả!!
- Xem ra ở Qua Ba Đạt thật sự là quá thiếu thốn tài nguyên nếu không nơi ở của một trong Ngũ Đại Vương Giả làm sao có thể như thế này chứ! Khó trách tất cả những người ở đây đều vô cùng điên cuồng hoàn cảnh ở đây thật sự là quá mức gian khổ! Căn bản là không dành cho người sống mà!!
Minh nhìn những thứ đó không nhịn được âm thầm suy nghĩ.
- Khoa Nhĩ Lý đại nhân, Minh tiên sinh thành chủ đại nhân bảo ta ra đây nghênh đón hai người vào trong!!
Khi Minh và Khoa Nhĩ Lý đi lên hết chín nghìn chín trăm chín mươi chín bậc thang tới đỉnh điểm của Băng Ngục Cung thì thấy ở đó đã có một thị nữ đứng đợi sẵn nhìn bọn họ cười nói.
- Được!
Khoa Nhĩ Lý và Minh nghe vậy gật đầu một cái rồi bước đi sau thị nữ đó. Trên đường đi Minh phát hiện có mấy lần cô thị nữ đó lén liếc mắt nhìn mình trong mắt khẽ bắn ra từng luồng mị hoặc. Minh sao có thể không đoán được ý của cô ta là xem trọng thân phận của hắn, muốn nương tựa vào bản thân hắn sao? Tuy biết rõ như vậy nhưng bản thân hắn thì không động lòng chút nào bởi vì tất cả những thứ ở đây đều thuộc về Băng Ngục Vương Giả sao hắn có thể tùy tiện động chạm vào chứ??
- Khoa Nhĩ Lý, Minh các ngươi vào đi!!
Đi được một lúc một tiếng nói lạnh như băng đột nhiên truyền vào tai của Minh và Khoa Nhĩ Lý hiển nhiên bọn họ đã tới nơi rồi!
- Két!!
Khoa Nhĩ Lý và Minh nghe vậy lập tức đưa tay đẩy cánh cửa trước mặt bước vào trong thì chỉ thấy bên trong đại điện bày trí ở trung tâm của đại điện là một chiếc huyền băng vương tọa cực lớn bên trên có một nữ nhân thân mặc chiến giáp màu trắng đeo một chiếc mặt nạ màu trắng đang ngồi nhìn qua rất uy nghi. Nữ nhân này đương nhiên chính là Băng Ngục Vương Giả thành chủ của Băng Ngục Thành!!
- Khoa Nhĩ Lý bái kiến thành chủ đại nhân!!
- Minh bái kiến thành chủ đại nhân!!
Khoa Nhĩ Lý và Minh lập tức bước tới trước vương tọa quỳ một chân xuống nhìn Băng Ngục Vương Giả nói.
- Đứng lên đi!!
Băng Ngục Vương Giả nghe vậy nói.
- Vâng! Thành chủ đại nhân!!
Khoa Nhĩ Lý và Minh lập tức đứng lên yên lặng chờ Băng Ngục Vương Giả phân phó.
- Ngươi chính là Minh sao? Còn trẻ như vậy mà đã có thực lực đạt được danh hiệu Bách Chiến Bách Thắng đúng là không tệ!! Ngươi có nguyện ý trở thành một Chiến Tướng của ta không??
Băng Ngục Vương Giả ngồi trên vương tọa cẩn thận nhìn Minh một lúc nói do mặt nạ nên không ai biết tâm tình của nàng thế nào!
- Trước đây ta đã hoàn toàn phá hủy tất cả lịch sử của Ngọc Lan đại lục, Lâm Lôi có thể xuất hiện hay không còn chưa thể biết được! Mà cho dù hắn có xuất hiện đi chăng nữa cũng chưa chắc đã có thể tiến vào Ma Thú Sơn Mạch rút Tử Huyết Nhuyễn Kiếm lên phá hủy ma pháp trận được! Vậy thì bây giờ muốn thoát ra chỉ có thể tìm kiếm một số địa phương có không gian yếu kém để thử vận may rồi! Mà vị trí của Ngũ Đại Vương Thành là năm chỗ có không gian yếu kém nhất nếu ở lại đây thì có cơ hội thoát khỏi Qua Ba Đạt vị diện này cũng sẽ lớn hơn rất nhiều
Minh sau khi nghe câu hỏi của Băng Ngục Vương Giả thì không lập tức trả lời ngay mà nhíu mày lại cẩn thận suy nghĩ làm sao mới có lợi nhất cho mình.
- Tôn kính Băng Ngục Vương Giả có thểlàm việc cho ngài là vinh hạnh của ta. Minh nguyện trở thành một Chiến Tướng của ngài!!
Sau một lúc suy tính thì Minh nhìn Băng Ngục Vương Giả nói.
- Rất tốt! Minh từ hôm nay ngươi chính là Chiến Tướng thứ mười của Tháp Nhi Khắc Ni ta! Đây là Chiến Tướng Lệnh dùng ngươi có thể tới quân doanh phía bắc thành chọn một trăm trung vị thần làm thuộc hạ còn về phần hạ vị thần chỉ cần nhân số không quá một vạn thì ngươi có thể tùy ý mà chọn!! Còn nữa ngươi còn có thể tự do chọn một tòa biệt viện ở khu vực trung ương này làm chỗ ở cho bản thân!!
Băng Ngục Vương Giả Tháp Vi Khắc Ni nghe vậy thì cười nói sau đó lật tay một cái lấy ra một tấm lệnh bài màu đen có hai chữ Chiến Tướng phía trên ném cho Minh.
- Đa tạ thành chủ!!
Minh lập tức cất Chiến Tướng Lệnh vào người sau đó nhìn Băng Ngục Vương Giả nói!
- Ừ! Ngươi đã trở thành chiến tướng rồi thì ta cũng có chuyện muốn nói rõ cho ngươi biết!
Băng Ngục Vương Giả thấy vậy gật nhẹ đầu rồi tiếp tục nói.
- Thưa thành chủ là chuyện gì?
Minh nghe vậy thì lên tiếng hỏi.
- Đó là chuyện của Đại Chinh Chiến một ngàn năm sau!!
Băng Ngục Vương Giả lạnh nhạt nói.
- Đại Chinh Chiến? Đó là cái gì??
Minh kinh ngạc hỏi hắn tiến vào Băng Ngục Thành đã hơn ba trăm năm nhưng vẫn chưa qua bất cứ thông tin nào liên quan tới Đại Chinh Chiến tự nhiên không biết nó là chuyện gì.
- Chuyện này để ta giải thích! Đại Chinh Chiến là cuộc chiến do Ngũ Đại Vương Giả cùng nhau định ra để quyết định vấn đề phân chia tài nguyên lợi ích mỗi mười vạn năm tổ chức một lần trong thời gian một trăm năm Ngũ Đại Vương Thành loạn chiến với nhau ai thắng sẽ nhận được 10 % tài nguyên của bên thua!!
Khoa Nhĩ Lý ở một bên nghe thấy như vậy thì lên tiếng giải thích thay cho Băng Ngục Vương Giả!
- Đúng vậy! Minh ngươi thân là một trong Thập Đại Chiến Tướng của ta chính là một trong các chủ lực cho cuộc Đại Chinh Chiến một ngàn năm sau! Cho nên bây giờ ta sẽ ban cho ngươi một món thần khí!!
Băng Ngục Vương Giả nghe thấy Khoa Nhĩ Lý xen vào lời nói của mình cũng không tức giận mà gật đầu nói sau đó vung tay ra một cái trên không lập tức xuất hiện một thanh trường đao, một bộ áo giáp đen và một chiếc nhẫn màu xám nhạt bay lơ lửng mỗi một món đều là thượng vị thần khí!!
Trường đao là vật chất công kích thần khí, chiến giáp là vật chất phòng ngự thần khí còn chiếc nhẫn còn lại chính là linh hồn phòng ngự thần khí!
- Hiện tại thân thể của ta nhờ ăn Thánh Linh Quả mà có thể sánh ngang thượng vị thần khí cho nên vật chất phòng ngự thần khí ta không cần! Vật chất công kích thần khí thì trong không gian giới chỉ của Trác Sơn có không ít hơn nữa đều là tinh phẩm của Địa Ngục hơn loại thần khí ở nơi này một bậc! Cho nên chỉ có linh hồn phòng ngự thần khí là hữu dụng với ta nó vừa đúng lúc có thể bảo hộ cho linh hồn đang tổn thương của Hắc Ám hệ thần phân thân của ta!!
Minh nhìn ba món thần khí bay lơ lửng trước mắt cẩn thận suy tính một lúc rồi nhìn Băng Ngục Vương Giả nói:
- Thành chủ đại nhân xin hãy ban chiếc nhẫn màu xám đó cho thuộc hạ!!
- Được!!
Băng Ngục Vương Giả nghe vậy gật đầu một cái rồi vung tay ném chiếc nhẫn vào tay Minh!!
- Minh ngươi đúng là thật tinh mắt! Chiếc nhẫn này là linh hồn phòng ngự thần khí do thành chủ của chúng ta hao tốn hơn ngàn vạn năm mới chế tạo được là thượng vị thần khí đỉnh phong! Bây giờ ngươi có được nó đúng là may mắn mà!!
Khoa Nhĩ Lý đứng bên cạnh thấy vậy lại lên tiếng cười nói.
- Đa tạ thành chủ đại nhân ban cho!!
Minh vừa nghe vậy lập tức khoanh hai tay thành hình vòng cung nhìn Băng Ngục Vương Giả cung kính nói cảm ơn. Hắn thật sự không ngờ thứ mình không chỉ là một món linh hồn phòng ngự thượng vị thần khí đỉnh phong mà còn là do đích thân Băng Ngục Vương Giả đích thân luyện chế ngàn vạn năm mới thành!!
- Được rồi! Các ngươi lui ra đi!!
Băng Ngục Vương Giả nghe vậy phất tay một cái nói.
- Vâng! Thành chủ!!
Khoa Nhĩ Lý và Minh nghe vậy nói một tiếng rồi cả hai cùng lui ra ngoài!!
PS: Chương thứ hai của ngày hôm nay! Mong các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ cho mình!! Cầu xin cho Nguyệt Phiếu và Kim Nguyên Đậu! Cảm ơn!!